• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 04 : Trải nghiệm học lớp khóa dưới và trận chiến sinh tử

Chương 115

1 Bình luận - Độ dài: 1,528 từ - Cập nhật:

[Trận đấu thật thú vị, một trong những trận đấu hay nhất trong những năm gần đây.]

Cả hai đều không nghĩ mọi chuyện sẽ đi đến bước này, nhưng trong thâm tâm, đây chính là “lựa chọn tốt nhất” – một trận đấu ăn miếng trả miếng đầy gay cấn.

[Thật tốt khi thực lực của bọn nhóc này không quá mạnh, và cũng thật tốt khi sức mạnh của cả hai kẻ tám lạng người nửa cân như thế. Nhưng cũng vì vậy, bọn nhóc chẳng có át chủ bài đủ để kết liễu đối phương.]

Trong những trận chiến của các ma thuật sư, phần lớn đều kết thúc bằng Đại Kỹ – tức là đè bẹp đối thủ bằng ma thuật cường đại. Những trận như vậy trông thì đẹp mắt, nhưng thường lại quá ngắn. Đó là lý do khiến trận chiến này trở nên đặc biệt.

Thật thú vị khi chứng kiến một Thủy Ma Thuật Sư bay lượn trên trời, bị Hỏa Cầu truy đuổi sát nút nên phải lượn vòng trên không như cánh chim lạc đàn. Thế nhưng, dù đang trong thế bị động, cậu ta vẫn không quên phản công – bắn ra vài tia lóe sáng tựa như Thánh Quang Tuyến của Quang Ma Thuật.

Trái ngược với Thủy đang lẩn trốn trên không trung, Hỏa lại thống trị mặt đất. Khả năng điều hỏa của cậu ta khiến cả giáo viên cũng phải chột dạ. Dù trúng không ít đòn tấn công từ Thủy, cậu ta vẫn kiên cường điều khiển ma lực – một ý chí đáng khâm phục.

Những đòn công kích của Thủy nhìn thì không có gì đặc biệt, nhưng sức sát thương lại rất lớn – lại liên tục như mưa đổ, khiến việc tránh né hoàn toàn gần như bất khả thi. Cậu ta chỉ có thể né những đòn chí tử, còn lại thì cơ thể dần bị thương tích chồng chất theo thời gian.

“–––Chỗ này à.” – Vị phù thủy lẩm bẩm, quan sát từ bên trong Hộp Dị Ảnh.[note74258]

Không lâu sau, Hỏa Ma Thuật Sư trúng một đòn chí mạng từ Thủy – con mắt phải bị xuyên thủng.

Vị phù thủy rên rỉ – vì chàng ma thuật sư kia đã né được một đòn xuyên trán trong gang tấc.

[Bây giờ mới thật tuyệt. Dù bản thân đang ở ranh giới sinh tử, cả hai không những không từ bỏ mà chiến ý còn hiện rõ hơn bao giờ hết.]

Bà cảm nhận được lòng kiêu hãnh của một quý tộc đế quốc, đồng thời cảm thấy rõ chấp niệm không muốn thua cuộc của một vị hoàng tử. Tuy nhiên... Đây là một vết thương chí mạng. Nếu không dừng lại, cả hai sẽ chết.

Ngay khi bà nghĩ vậy, Hỏa Cầu cuối cùng cũng bắt được Thủy Ma Thuật Sư – cậu ta rơi xuống trong tình trạng bốc cháy rừng rực. Có vẻ như trận chiến đã đến hồi kết.

“Cả hai vẫn còn non quá, chẳng có át chủ bài nào cả.”

Cười toe toét, bà vung nhẹ ngón tay. Một khối hộp đen bất ngờ hiện ra và bọc lấy hai chàng ma thuật sư trẻ.

–––Và ngay sau đó, hai thiếu niên với cơ thể tơi tả xuất hiện trước mặt vị phù thủy.

“...Ơ kìa, chết mất luôn rồi này.” (Truyện đến đây là hết. Cảm ơn các bạn đã đồng hành.)

Hiện tại thì phản ứng sinh mệnh của đôi bạn thân đã không còn. Có vẻ như vị phù thủy đã ra tay trễ một bước.

“KHƯ KHƯ KHƯ.” Tiếng cười phá lên của phù thủy.

Tính đến nay bà đã không biết bao nhiêu lần nói câu “Đánh nhau đến chết thì bổn tọa cũng sẽ hồi sinh cho”, nhưng đánh đến mức chết thật thì đúng là hiếm gặp.

[Thật thỏa mãn.]

[Hiếm khi có lính mới nào lại chìm đắm trong ma thuật đến mức này.]

“–––Với cái này thì ổn rồi.”

Ngay sau khi bà thi triển ma thuật, nhịp tim của hai cậu trai khẽ đập trở lại – như thể thời gian vừa bị đảo ngược bởi một hơi thở.

Cả hai đã được hồi sinh, nằm trong hộp đen và được chuyển đến phòng y tế.

[Vậy là niềm vui ngắn ngủi đã kết thúc. Dù chỉ định đến xem một chút thôi mà còn thú vị hơn cả bổn tọa nghĩ.]

[Thế này là đủ rồi.]

[Để xem lũ nhóc sẽ phát triển tới mức nào đây?]

Sau đó, Phù Thủy Grey Ruva biến mất ngay tại chỗ.

“.....”

Ngay sau khi tỉnh dậy, điều đầu tiên Jioerion xác nhận chính là con mắt phải của mình.

[Nó được chữa lành rồi. Mình có thể nhìn như bình thường, cũng chẳng có cảm giác khó chịu nào cả.]

[Tốt quá.] – Jioerion nghĩ.

[Dù bản thân có chết trong trận chiến đó cũng chẳng sao. Nhưng người phe mình sẽ không chấp nhận điều đó, và sẽ gây náo loạn mất.]

Thân phận hoàng tử đế quốc đôi khi thật phiền phức. Cậu không muốn người đã phối hợp cùng cho hành động ích kỷ của mình – Kunon – bị kéo vào rắc rối.

Cho nên cậu mới thấy nhẹ nhõm. Nếu chỉ bị thương thôi thì có thể “chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không” là xong.

“Ồ, tỉnh rồi à?”

“Thân thể ngài không sao chứ ạ?”

[Là phòng y tế à?]

Khi đảo mắt nhìn quanh, cậu thấy hai người hộ vệ kiêm bạn thân – GarthIruhi – cùng một người phụ nữ trung niên, hẳn là giáo viên trị liệu. Cả ba đang ngồi vây quanh bàn.

“Aa, ổn cả rồi... Mà Kunon đâu rồi?”

Cậu nhìn quanh, phát hiện chiếc giường bên cạnh trống không – tức là cậu ta không ở đây.

Thánh Nữ Reyes-sama đã đưa cậu ấy về phòng riêng để trị liệu rồi ạ.”

“Thế à, vậy thì ta không còn gì phải lo nữa.”

Ngồi dậy khỏi giường, cậu mặc bộ đồng phục trông có vẻ là do hộ vệ chuẩn bị sẵn. Quần áo cũ đã rách tả tơi và bê bết máu, chẳng thể mặc lại nổi.

Jio-sama.” – Jioerion quay đầu về phía người gọi tên mình.

“Ngài có vui không ạ?”

[Câu hỏi thật ngu ngốc.] – Jioerion phì cười rồi đáp:

“Dĩ nhiên rồi. Em từng thấy ta vui vẻ đến mức này bao giờ chưa?”

“Hoàn toàn chưa ạ.” – Iruhi lắc đầu.

“Lúc đó Jio-sama trông hạnh phúc thật. Bọn em chưa từng thấy khuôn mặt ấy bao giờ. Thú thật là em có chút ghen đấy ạ.”

“Đừng có ghen. Dù trông ta có chán đến mức nào thì đây vẫn là thú vui của riêng ta. ––– Về thôi.”

Cơ thể nặng nề vì mất máu và tiêu hao ma lực, nhưng trái tim thì vẫn bừng bừng như nắng hạ.

[Vui ghê, đã lâu rồi mình mới được bung hết sức mà không cần dè chừng ai cả.]

Jioerion không biết cảm giác lâng lâng này là gì, cơ mà thật là YoMost!!

“Vậy em sẽ đi xem Kunon-dono tiện thể thông báo tụi mình về trước luôn nhé. Garth, nhờ cậu chăm sóc Jio-sama.”

Sau khi tiễn Iruhi, nói lời cảm ơn với giáo viên, Jioerion và Garth cùng rời khỏi phòng y tế.

“Nè, Garth.”

“Sao thế?”

“Cậu nghĩ Kunon có người đính hôn chưa?”

“Hm? ... Không. Nói sao nhỉ? Chẳng phải cậu ta luôn đi tán tỉnh người khác hay sao? Nếu có hôn ước thật thì đâu có đi trêu chọc các cô gái lạ mặt kiểu đó được?”

“Vậy à... Nếu làm rể cho Aurora thì sao?”

“Ngài định kết tình thông gia bằng cách bán đi em gái mình à? Vả lại, dù Kunon có hay không có người đính hôn thì Vương quốc Huglia cũng không dễ gì để chảy máu chất xám một ma thuật sư ưu tú như thế đâu.”

“...Vậy à, xin lỗi. Mất máu nhiều quá khiến ta nói chuyện như kiểu mất não rồi.”

“Ngài ‘để ý’ đến mức đó sao?”

“Nếu ta là nữ hoặc Kunon là nữ, thì ta nghĩ mình sẽ không bỏ lỡ cơ hội này đâu.”

[–––Một lúc nào đó, hai ta sẽ tái chiến.]

Dù đã trải qua cơn đau khủng khiếp từ trận chiến trước, Jioerion vẫn nghĩ về bước tiếp theo.

[Thứ chấp niệm mạnh mẽ này rốt cuộc là gì? Mình không thể hiểu nổi!]

Nếu là giữa hai người khác giới thì đây hẳn sẽ gọi là tình yêu. Và cậu không thể ngừng nghĩ về Kunon.

“Hiểu rồi. Thật tốt khi cả hai là otokodoushi ha.”

“Chuẩn bài.”

Là ma thuật sư đến từ hai quốc gia khác nhau, và đều là hậu duệ của Vương – Hầu – Tướng – Lĩnh, nếu đây là một mối quan hệ nam nữ... thì mọi chuyện có lẽ đã rối tung lên mất rồi.

Ghi chú

[Lên trên]
(異影箱 – chiếc hộp chứa những bóng hình lạ)
(異影箱 – chiếc hộp chứa những bóng hình lạ)
Bình luận (1)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

1 Bình luận

ay yo, so fuking gei
tfnc
Xem thêm