Nếu không thể truy cập trang web xin vui lòng sử dụng DNS 1.1.1.1 hoặc docln.sbs

Breakthrough with the For...
Anikki Burazza Ryutetsu
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web Novel

Chương 365 – Thứ tiện lợi đến mức đáng ngờ……

0 Bình luận - Độ dài: 1,357 từ - Cập nhật:

“Ra là vậy à~, tức là, Onii-san dùng một kỹ thuật mới tông thẳng vào ngọn núi này, rồi đúng lúc đó gặp Amicus đang đi ngang qua, thế là hai người trở thành bạn, rồi sau đó lại đúng lúc gặp mấy tên Thợ săn xấu xa, rồi Onii-san bế Amicus như công chúa, ôm vai che chở, cuối cùng…… dùng chiêu 【Great Magic Spiral】 cái bùm…… có đúng thế không?”

“Ờ, ờm.”

Espie nở nụ cười thật tươi. Nhưng đó không phải là nụ cười Espie mà tôi từng biết.

Tôi không biết diễn tả sao nữa…… kiểu cười này khiến tôi nhớ đến Sadiz mỗi khi cô ấy tức giận đến tột độ……

“Anh nè…… Earth là ai vậy? Tại sao anh chị đều lớn tuổi hơn lại gọi cậu ta là Onii-san? Tại sao cậu ta lại nói về Great Demon Spiral với Ragaan-man…… tất cả những chuyện này là sao? …… cậu ta oai phong lẫm liệt thế…… nhưng… chắc chắn đã có người yêu rồi đúng không? Có rồi chứ nhỉ…”

“À~, thôi kệ, chuyện đó hơi đáng sợ thật, nhưng may là em an toàn, Amicus…… an toàn…… mà liệu gọi vậy có đúng không ta…… hm~hmm”

“Dù sao thì, em cũng muốn trò chuyện thêm sau~…… chị nói cái gì thế? Phải đợi đến lúc về tới làng mới được biết thêm sao~?”

Còn ở một góc khác, Amicus đang thì thầm gì đó với Slayer. Slayer chỉ mỉm cười méo xệch rồi xoa đầu cô nàng một cách thân thiện…… gì vậy?

“Haa~~…… Onii-san……”

Espie, người vừa mới cười tươi rói lúc nãy, giờ lại ôm đầu thở dài. Thở dài ư? Với tôi?

“Em biết anh ngầu lắm rồi, Onii-san… nhưng……”

“Hửm?”

“Lần này hơi bất cẩn quá đó.”

“G, gì cơ?”

Tôi không nghĩ sẽ nghe từ “bất cẩn” từ Espie, cái đứa hồi bé lúc nào cũng “thổi bay tất cả”…… em trưởng thành rồi……

Không, không phải chuyện đó, ý em là sao chứ?

“Chà, đến nước này rồi thì… un, Onii-san, lại đây một lát.”

“Hử?”

Espie kéo tôi đi xa khỏi chỗ Slayer và Amicus một chút.

Tôi chưa hiểu chuyện gì, nhưng rồi cô ấy lại ghé sát tai tôi thì thầm……

“Anh biết không, Onii-san…… Ragaan-man giống như thần tượng của Amicus vậy đó.”

“Hả?”

Bất ngờ quá khiến tôi phải yêu cầu em nhắc lại một lần nữa.

Cái gì?

“H, này, Espie…… cái…… đó là sao? Ragaan-man? Là anh á?”

“Un, anh biết mà, sau khi anh quay lại tương lai…… Tộc trưởng……”

“Ừ, anh nghe Amicus kể rồi, rằng Tộc trưởng viết một cuốn tiểu thuyết về anh……”

“Đúng thế~. Và Amicus cực kỳ thích cuốn tiểu thuyết đó…… và nhân vật chính, Ragaan-man…… Nói cách khác, Onii-san là mẫu người lý tưởng của Amicus~.”

“………… Hả!?”

Tôi vô thức quay sang nhìn Amicus.

Cô ấy có vẻ rất hào hứng khi liên tục hỏi Slayer đủ thứ chuyện…… chỉ cần động đậy người một chút để hỏi thôi, đã khiến mọi thứ rung rinh boing boing[note]…… mẫu người lý tưởng của cô ấy là tôi á?

“Hmm…… không biết nên vui hay xấu hổ nữa…… nhưng, lý tưởng chỉ là lý tưởng thôi…… mà tiểu thuyết thì thường được lãng mạn hóa mà, đúng không?”

“Không đâu…… và…… thật ra thì, Onii-san ngầu thiệt mà.”

“Vậy à? Nhưng mới gặp nhau thôi mà, đâu cần vội――― “

“Gặp lần đầu cũng chẳng sao cả. Cả em và Slayer đều thích anh ngay từ lần đầu tiên rồi.”

“À, vậy à……

Mà nói mới gặp đã thích ngay hay gì đó, thật là cái kiểu tiện lợi――――

――Honey! Em yêu anh! [note]

Cái đó…… tôi từng trải qua rồi.

“Lý tưởng à… nhưng mà, cái kiểu đó……”

Tôi chưa từng nghĩ sẽ có một cô gái trong thế giới này, là elf, xinh đẹp, dễ thương, giàu cảm xúc, vòng một còn khủng hơn cả Sadiz, lại xem tôi là hình mẫu lý tưởng.

Nhưng đó là lời Espie nói thôi, và có khi…… cũng không tệ đến thế, đúng không?

“…… liếc.”

“Haa…… pui…… tim đập thình thịch, lén nhìn, lén nhìn.”

Khi tôi liếc sang, mặt cô ấy đỏ bừng rồi quay đi, nhưng vẫn trộm liếc về phía tôi……

“…… hiểu chưa, Onii-san.”

“…… rồi, anh hiểu rồi.”

Cô ấy đang thích tôi! Rõ ràng là đã phải lòng tôi rồi!

Chuyện này chưa từng xảy ra với tôi trước đây, chắc do tôi ngơ ngác quá, mấy lần trước cũng phải có người nói thẳng như Kron với Shinobu tôi mới nhận ra, còn Phianse thì tôi chả để ý gì luôn…… nhưng lần này thì đến tôi còn cảm nhận được, vậy là đủ hiểu rồi chứ?

“Nhưng…… chính vì thế mà em lo. Onii-san… được nhiều người thích như vậy, chắc chắn còn có cô gái khác nữa, đúng không?”

“Không, anh đâu có hẹn hò hay gì đâu…”

“Đúng thật! Nhưng…… Tộc trưởng và cả Lal cũng nói với em rồi…… elf mà yêu người thường thì sẽ rất khó khăn, đôi khi còn đau lòng nữa…… nên…… nếu anh cứ do dự mãi…… thì Amicus sẽ tội nghiệp lắm……”

“U, ừm~……”

Tôi phần nào hiểu được cảm xúc của Amicus. Nhưng chuyện xảy ra đột ngột quá, tôi cũng chưa kịp tiêu hóa nổi.

Mà, làm sao để nói với một cô gái mới quen chưa đầy một tiếng rằng “hãy từ bỏ tôi đi” chứ? Ai cho tôi quyền đó? Ngạo mạn đến mức nào vậy?

「Này, Tre’ainar…… tôi nên làm gì đây?」

『…………』

「Tre’ainar?」

『Ể? À, ừm, có chuyện gì sao?』

「Hả?」

Hả? Hiếm thật đấy. Có chuyện gì à, hay Tre’ainar vừa ngẩn người? Không nghe gì luôn?

“Có chuyện gì vậy, Tre’ainar? Ông đang bận tâm gì sao?”

“Không…… không có gì. Ta chỉ đang suy nghĩ một chút.”

Không thể tin được là Tre’ainar không nghe tôi nói vì đang trầm tư. Ông ấy đang nghĩ gì vậy?

Mà nghĩ lại thì, từ góc nhìn của Tre’ainar, mấy chuyện yêu đương này chắc vớ vẩn thật……

“Ugh~…… này, chị! Chị vẫn còn nói gì đó à? Nếu cứ dây dưa mãi, chẳng lẽ chúng ta không về làng sao!”

“Ể? À, un, đúng rồi. À~, Slayer, mấy tên Thợ săn này……”

“Ừm. Anh sẽ đưa chúng tới thị trấn gần đây hỏi chuyện đôi chút, tiện thể răn dạy vài câu.”

Rồi, như thể chịu không nổi nữa, Amicus hét lên gọi chúng tôi.

Espie miễn cưỡng gật đầu, còn Slayer thì thở dài rồi quyết định xử lý đám Thợ săn mà tôi đã tiễn bay khỏi núi.

Và……

“Hehe, dù sao đi nữa, khi về đến làng, Earth phải kể thật nhiều chuyện về bản thân đấy nhé! Thật đấy ♪.”

“Ngh, ờ, ờm.”

“Và tớ sẽ hướng dẫn cho cậu, đưa cậu đi tham quan! Rồi rồi…….”, vừa hào hứng vừa phấn khích, Amicus kéo tay tôi lại gần.

Rồi thì……

“Như một cách cảm ơn vì đã giúp tớ … tớ sẽ đãi cậu món Pai pie mà tớ vô cùng tự hào đấy, Earth!”

“…… Hửm?”

…… ê?

“Đừng ngại, cứ ăn bao nhiêu tùy thích nhé ♪.”

“Pa…… Paipai?”

“Đúng thế, Pai pie! Món của tớ ngon lắm đấy! Một khi đã nếm thử, chắc chắn cậu sẽ ghiền luôn cho coi! Ê-hên!”

“Ồ, v, vâng…… chắc là, tuyệt lắm…… nhưng… nếu ăn thử, liệu có ghiền không nhỉ? À, không… ăn thử có được không?”

“Tất nhiên rồi! Tớ sẽ dốc toàn sức để phục vụ cậu!”

“D, dốc toàn sức…… là sao cơ?”

Pai này pai nọ, pai pai pai pai [note]?

Không, ngực thì phồng lên đầy tự hào, ơ? Tự do kiểu gì vậy…?

“Cái món đó gọi là Pai pie! Là bánh pie, Onii-san! Như kiểu bánh táo hay bánh chanh ấy! Là loại trái cây tên là Pai, đem làm nhân bánh, gọi là Pai pie!”

“À, à~~, i, i, i, hiểu rồi! À, tôi mong đợi lắm luôn đó, thật đấy!”

Ghi chú

[Lên trên]
(Shinobu đây mà lol)
(Shinobu đây mà lol)
[Lên trên]
Biết gì đang boing boing không, hai quả dưa hấu trước ngược đấy =))
Biết gì đang boing boing không, hai quả dưa hấu trước ngược đấy =))
[Lên trên]
Pie (bánh) nghe giống Pai trong oppai (ngực trong tiếng Nhật).
Pie (bánh) nghe giống Pai trong oppai (ngực trong tiếng Nhật).
Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận