Breakthrough with the For...
Anikki Burazza Ryutetsu
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web Novel

Chương 360 – Cảm Giác Phê Pha

0 Bình luận - Độ dài: 1,103 từ - Cập nhật:

“Ể? Kron là… nữ thần mà Jamdi’el của Lục Tướng đang bồi dưỡng ở Cacretale ư… Ể~, là như vậy à…”

“Bọn em có một số thông tin về Cacretale và Jamdi’el từ Norja, cũng như từ Bethreal trước khi Espie cắt đứt quan hệ… nhưng chưa từng nghe đến cái tên Kron đó cả…”

“Ể? Thật sao?”

“Ừ. Có tin đồn rằng Cacretale có liên hệ với gia tộc Bockmati… và Hakuki cũng dính dáng vào. Nhưng chính vì thế mà bọn em không thể can thiệp trực tiếp… những việc kiểu đó là dành cho Hiro và những người khác.”

“Nghe có vẻ phiền phức, hơn nữa bọn em chỉ quan tâm đến chuyện cuộc hội ngộ với Onii - san sẽ diễn ra sau khi vượt qua Cacretale, nên chỉ cần biết đến thế là đủ rồi…”

“…Vậy sao…”

“Hmm? Nhưng mà~, dựa theo những gì anh vừa nói… thì Kron đó… không phải con người mà là một ác quỷ/oni? Vậy có nghĩa là, Onii - san… không có vấn đề gì với tình yêu khác chủng tộc sao?”

“Ồ, có phải ý em là vậy không?”

“Hả? Không, anh không có thành kiến hay gì cả, nên cũng chẳng thấy có vấn đề gì… hơn nữa, anh còn là bạn với ông Aka nữa…”

“À, ra vậy… Hmm, nếu thế thì…”

“Vậy là với elf cũng không sao… nghĩa là… con bé đó chắc chắn sẽ càng có hy vọng hơn… mà quan trọng hơn, nếu con bé quái vật kia nghe thấy chuyện này, nó sẽ càng đáng sợ hơn nữa…”

“Này, thật sự thì mấy đứa đang lo lắng cái quái gì thế hả?”

Cuộc nói chuyện về tình yêu với cô em gái và cậu em trai khiến tôi xấu hổ đến nỗi muốn độn thổ.

Nhất là khi chính tôi lại không có kinh nghiệm, vậy mà hai đứa lại cứ bám lấy mà chiều chuộng tôi.

Nhưng cũng vì cả ba đã bị cuốn theo câu chuyện tình cảm, tôi chợt tò mò không biết những người khác đang làm gì.

Sadiz và Phianse giờ đang thế nào?

Họ đã quay về Đế quốc cùng với Rebal và Fu chưa?

Họ có gặp cha mẹ tôi không?

Shinobu giờ đang làm gì?

Dù cho Sadiz và mọi người có quay lại Đế quốc, cũng chẳng có lý do gì để Shinobu đi theo họ cả.

Mà nghĩ kỹ lại, ngôi làng elf mà tôi đang hướng đến nằm trong lãnh thổ của Japone.

Nhưng cô ấy là một nhẫn giả đào tẩu, phải không? Ngay từ đầu, cô ấy đã trốn khỏi đất nước cùng anh trai và đồng đội để trở thành Hunter, nên chắc chắn tôi sẽ không gặp lại cô ấy ở Japone đâu, đúng chứ?

Còn Kron thì sao?

Cô ấy đang du hành khắp thế giới cùng với Jamdi’el, Bro và Hilua.

Giờ họ đang ở đâu, và họ đang làm gì?

Hmm?

Nhắc đến Kron… tôi chợt nhớ lại… “lúc đó”…

Không chỉ là breakthrough, zone hay radar, nếu tôi có thể đạt đến trạng thái đó, trò đuổi bắt này sẽ…

“Slayer, em nghĩ sao? Về Onii - san hôm nay ấy?”

“Anh ấy đang nhắm đến cái gì đó, phải không? Anh ấy không còn lao vào liều mạng như hôm qua nữa.”

Cũng giống hôm qua, hôm nay cả bọn lại tiếp tục chơi trò đuổi bắt.

Espie và Slayer chạy trước tôi, giữ một khoảng cách.

Hai đứa liên tục ngoái lại kiểm tra vị trí của tôi, nhưng hôm nay thì lại ngoái đầu nhiều hơn hôm qua.

Trông có vẻ rất để ý xem tôi sẽ làm gì tiếp theo.

“Hehe, bọn chúng có vẻ tò mò nhỉ. Nhưng cũng phải thôi, chúng đâu thể nhận ra.”

『Phải. Hình ảnh mà chúng có về ngươi chỉ là những gì ngươi thể hiện ở kỷ nguyên trước. Và những khoảnh khắc chúng thoáng thấy trong Trận đấu Đế Quốc. Chúng làm sao có thể biết điều này.』

Hai đứa nó không biết tôi đang làm gì, và Tre’ainar cũng nghĩ vậy.

Đúng thế, tôi đang thử một phương pháp khác so với hôm qua.

“Anh ấy không mắc bẫy…”

“Cũng không có dấu hiệu đột phá để thu hẹp khoảng cách nốt.”

“Anh ấy chỉ đơn thuần đuổi theo chúng ta khi chúng ta chạy trước mặt anh ấy thôi.”

“Cứ như chỉ đang chạy bộ vậy. Trông chẳng có vẻ gì là đang cố bắt chúng ta cả.”

Những gì tôi đang cố làm lúc này không phải là bắt chúng ngay lập tức, mà là chuẩn bị để có thể bắt được chúng.

『Cuộc chiến tiêu hao ư… ngươi lại thử nghiệm một chiến thuật như vậy sao… cứ thử nghiệm theo ý ngươi đi. Đây cũng là một yếu tố sẽ rất hữu ích về sau.』

Tre’ainar không nói rằng cách này là đúng hay sai.

Người chỉ để tôi tự nhận thức, rồi thúc đẩy tôi thử nghiệm nó.

“Không cần đến sức mạnh của Kron… mình vẫn có thể tự làm được…”

Tôi chợt nhớ lại điều này vào tối qua khi câu chuyện chuyển đến chủ đề Kron.

— Earth, cậu có thể làm được mọi thứ!

Đó là những gì Kron đã nói với tôi khi cả hai đối mặt với Vasalar, Long Vương Địa Ngục.

Khi đó, năng lực của Daybreak Eye đã được kích hoạt. “Kỹ năng Ma Nhãn, 【Placebo Kiaida】.”

Sức mạnh của giả định từ bộ não.

Với niềm tin không lay chuyển rằng mình có thể làm được, tôi đã thể hiện tốt hơn bình thường.

Kết hợp với sự gia tăng động lực, điều đó cuối cùng đã biến mệt mỏi và đau đớn thành khoái cảm.

“Trạng thái phê pha khi chạy!”

Nếu tôi có thể tự mình đạt đến trạng thái đó mà không cần dựa vào Kron hay sử dụng ma thuật thì sao?

Nếu tôi có thể bước vào trạng thái mà mình không còn cảm thấy mệt mỏi, có lẽ tôi sẽ khiến hai đứa nó bất ngờ một chút.

Với suy nghĩ đó, thay vì cố gắng bắt Espie và Slayer, tôi tập trung vào việc đẩy bản thân đến giới hạn, như một bài tập luyện sức bền.

Dù đã có những cuộc trò chuyện về tình yêu, nhưng giờ đây, họ đang ở nơi xa, dưới bầu trời khác.

Hiện tại, tôi nên tập trung vào việc rèn luyện bản thân hơn là bận tâm đến những câu chuyện tình cảm.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận