Kyoukai Senjou no Horizon
Kawakami Minoru Satoyasu (TENKY)
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Volume 7B

Chương 36 Cô gái bướng bỉnh với cách đứng ba chiều

0 Bình luận - Độ dài: 7,420 từ - Cập nhật:

Hừm

Cái này thì làm thế này

Còn cái này thì thế kia

Sau đó... là gì nữa nhỉ?

Phân Bổ Điểm (Dốc Hết Sức Mình)

Ngay từ chiêu đầu tiên, Kani đã không hề nương tay.

Cô có tám ngọn thương giáp có thể phóng ra. Tất cả chúng đều được tái chế từ những linh kiện có sẵn sau khi bị Yoshiaki phá hủy trong trận vây hãm thành Odawara.

Dĩ nhiên, những linh kiện có sẵn này đều thuộc hàng thượng phẩm vì chúng vốn là đồ dự phòng cho các vũ khí mang đến Kantou, thế nên thành thật mà nói, chúng còn đắt tiền và hiệu năng cao hơn cả những món cô từng dùng trước đây.

...Dùng cho mình thì đúng là lãng phí quá!

Nhưng theo lời Katou đại nhân...

"Cô đến đây để thay thế cho Fukushima, nên đãi ngộ thế này cũng là chuyện phải lẽ thôi."

Đúng là nếu Fukushima-san ở đây, cô ấy hẳn cũng sẽ dùng những linh kiện tốt nhất.

Động cơ đẩy hoạt động rất tốt, những ngọn thương khi thu về sau lúc phóng ra cũng cho cảm giác nhẹ nhàng, dễ chịu.

Thực tế, các bộ phận khác nhau còn hoạt động trơn tru hơn một chút so với cô tưởng, nên cô phải di chuyển nhanh hơn mức bình thường.

Vấn đề thực sự duy nhất là cô chưa có thời gian để tinh chỉnh lại cân bằng trọng lượng.

Cô đã ngủ quên.

Mà, không đúng. Cô đã thức dậy đúng giờ. Cô đã cài một thuật thức báo thức trên lernen figur của mình, nên cô đã tỉnh giấc. Nhưng khi đó, cô lại thấy một con mèo đang nằm ngủ trên bụng, cô đã không biết phải làm gì, và cuối cùng lại ngủ thiếp đi.

Và lần ngủ quên này lại là một giấc ngủ rất sâu.

Khi cô nhận ra thì chỉ còn bảy phút nữa là đến giờ tập trung, thế là cô vội vã chạy lên boong tàu và thấy Katou đại nhân cùng Ootani đang đứng cạnh bộ Sasamura mới của mình.

Katou đại nhân vẫn nhìn cô bằng ánh mắt thường lệ trong khi kiểm tra cây schale besen.

"Ngủ ngon chứ?"

"Xin lỗi ngài! Em thật sự đã ngủ quên mất!"

"Vì con mèo à?"

"Không ạ! Vì sự thiếu quyết đoán của chính em!"

"Để con mèo cho Ootani đi. Và nếu cô đã ngủ đủ giấc thì mọi chuyện ổn cả. Cô có thể tinh chỉnh thiết bị ngay tại trận, chứ một khi trận chiến bắt đầu thì không thể ngủ bù được đâu."

Với cô thì chuyện chỉ đến thế, nhưng Ootani lại nói rằng anh sẽ phá vỡ hệ thống phòng thủ trên mạng lưới thần thông của Kantou và đến Nördlingen. Anh nói sẽ đi hỗ trợ Ishida Mitsunari.

Và giờ đây...

"Tôi lên đây!"

Kani đang chiến đấu với Phó Kanzler Musashi.

Cô gái này đã đẩy lui được Fukushima Masanori, người mà Kani luôn xem là tiền bối và hết mực kính trọng.

Đây là kẻ địch.

Nhưng Kani lại vui mừng khi đối mặt với kẻ địch này. Rốt cuộc thì...

...Cô ấy đã đánh bại Fukushima-san!

Hẳn cô ấy phải là một chiến binh phi thường!

Ồ, Futayo thầm nghĩ.

Kẻ địch đang di chuyển nhanh chóng ở cả phía trước lẫn xung quanh cô. Nhưng mà tên cô ấy là gì nhỉ?

...Mình chỉ nhớ là nó có liên quan đến hải sản.[^1]

Nhưng mà là gì mới được?

Hải sản.

...Cá ngừ!

Không, không phải cá ngừ. Nếu là tên đó thì chắc chắn mình sẽ nhớ. Mà mình cũng đang thèm một ít gừng nữa.

Bên cạnh đó, mình có cảm giác tên cô ấy ngắn hơn. Cá ngừ thì khá dài. Rong biển cũng khá dài. Cá tuyết thì ngắn gọn đấy, nhưng nó không phải là một cái tên. Nếu thế thì...

...Mực!

Không, nghe cũng không đúng lắm. Và mình cảm thấy càng lúc càng đi xa câu trả lời. Nhưng mà...

...Bạch tuộc nghe có vẻ gần đúng một cách kỳ lạ.

Tại sao nhỉ? Vì chúng phun mực à? Không, mực cũng phun mực mà.

Nếu vậy thì, cô nghĩ. Sự khác biệt giữa mực và bạch tuộc là màu sắc, hương vị, và số lượng chân. Và đối thủ của mình ở đây đang dùng tám ngọn thương.

Ta hiểu rồi. Có phải tám ngọn thương đó đã khiến mình liên tưởng đến bạch tuộc không? Nếu vậy, tên của cô ấy hẳn là...

Kani không hề giảm nhịp độ tấn công.

Sasamura vẫn cần được tinh chỉnh, nhưng đó là tinh chỉnh cho vừa tay cô. Chúng vốn đã được đội bảo trì tinh chỉnh theo tiêu chuẩn của họ và cô đang dần quen với điều đó.

Cách tinh chỉnh của đội bảo trì làm cho chúng nặng về phía trước bằng cách dồn trọng lượng về phía mũi thương.

Cách này dùng để tạo ra một đòn đánh nặng hơn là để tăng sức xuyên phá.

Chúng sẽ đánh bay mọi thứ ngay khi chạm vào thay vì đâm thủng hay chém rách.

Chúng có thể không gây ra sát thương chí mạng, nhưng sát thương tối thiểu khi va chạm lại khá cao và trên một phạm vi rộng hơn. Lực tác động sẽ lan tỏa ra ngoài, nên nếu cô đập một cây vào một nhóm đông người, cô có thể đánh trúng tất cả cùng một lúc.

Vấn đề của việc nặng đầu là rất khó để bắt đầu di chuyển nó.

Điều đó có nghĩa là cô phải phóng chúng xuống đất bất cứ khi nào có thể.

Nếu chúng chạm đất, lực tác động đó sẽ còn lưu lại một chút ngay cả khi cô thu hồi chúng, nên cô phải thu hồi ngay sau khi phóng ra.

Điều này làm cho chuyển động của cô hơi gấp gáp, nhưng...

"Mình sẽ cố gắng hết sức!"

Kẻ địch cũng di chuyển rất nhanh.

Cô ấy là Phó Kanzler Musashi.

"Nhanh" là ấn tượng đầu tiên của Kani về cô gái này.

Cô ấy né được các đòn tấn công của Kani. Và thay vì chật vật cúi xuống né tránh, cô ấy lại lướt qua chúng bằng những chuyển động uyển chuyển.

Tám ngọn thương giáp mang đủ lực để đánh bay cả người cô gái chỉ bằng một cú chạm, thế nhưng...

"–––––!"

Cô ấy đã lướt qua chúng. Khi Kani phóng thẳng tới để tấn công trực diện, cô gái sẽ xoay người né tránh và lao về phía cô.

Khi cô phóng chúng đến nơi mà kẻ địch sắp tới, cô gái sẽ tăng tốc để vượt qua trước khi chúng kịp đến.

Và nếu cô lơ là tấn công dù chỉ một khoảnh khắc...

"Kh!"

Cô gái đã xuất hiện ngay trước mặt cô. Với những chuyển động gần như thản nhiên.

Cứ đà này, họ sẽ đâm sầm vào nhau.

Phó Kanzler Musashi đang tiến tới, nghiêng người về phía trước một chút và cố gắng ép vai vào ngực Kani.

Điên rồ thật! Kani nghĩ.

Giữa họ có một khoảng cách khá xa. Cô luôn giữ khoảng cách năm hoặc sáu mét. Tuy nhiên...

...Cô ấy có thể chạm tới mình!

Cô có thể cảm nhận được rằng cô gái sẽ tấn công mình trong bước tiếp theo.

Cảm nhận được cú va chạm sắp xảy ra, tim cô đập nhanh hơn hẳn. Bởi vì...

...Chuyện gì sẽ xảy ra đây!?

Phó Kanzler Musashi sẽ bắt đầu sử dụng loại tấn công nào nếu cô ấy áp sát được?

Một người dùng thương có thường cố gắng dùng vai để húc đối thủ không?

Kani không thể làm được điều đó. Cô chưa bao giờ chiến đấu như vậy.

Ngay cả Yoshiaki cũng chưa từng chiến đấu theo cách khiến Kani cảm nhận được một cú va chạm như thế này.

Nhưng đối thủ này thì khác.

Cô ấy bước tới một cách đầy thử thách như thể nói "Tôi có thể đánh trúng cô" và cảm giác nguy hiểm sắp xảy ra đó đã làm Kani rối loạn.

Nó lại xảy ra. Cô gái nhẹ nhàng né sang một bên một ngọn thương giáp được phóng ra ở cự ly cực gần. Mái tóc bồng bềnh và cánh tay vung lên của cô không gặp chút trở ngại nào, gần như thể đòn tấn công này đã được tính toán sẵn trong chuỗi chuyển động của cô ngay từ đầu.

Cách mái tóc cô bay trong gió đặc biệt đẹp và dễ thương. Nó không hề bị giật hay căng ra; nó liên tục nhảy múa và đôi khi tăng tốc thành một đường cong dài.

Cô ấy đang đến.

Mái tóc của cô vẽ một đường cong dài.

Cô ấy lao về phía Kani và chuẩn bị tấn công trong bước tiếp theo. Đáp lại, Kani phóng một đòn tấn công về phía-

"Thời Gian Suy Nghĩ!"

Phó Kanzler Musashi đột nhiên dừng lại, giơ lòng bàn tay trái ra và hét lên những lời đó.

"Hả!?"

Kani dừng lại và cô gái kia bình tĩnh xoay một vòng trước mặt cô. Và trong khi làm vậy, cô đặt ngón trỏ trái lên trán để suy nghĩ.

Đúng ba giây sau, Phó Kanzler Musashi di chuyển về phía Kani đang bất động.

Cô chỉ ngón trỏ trái vào Kani.

"Tôm!!"

Gold Mar: "Có chuyện gì kỳ lạ đang xảy ra à?"

Unturning: "Khi nào mà lại không có chứ?"

Righteousness: "M-mọi người tốt nhất đừng làm gì kỳ quặc sau lưng chúng tôi đấy! Tôi thề!"

Me: "Này, này. Cậu định làm gì đây, Seijun? Bé phẳng không tin chúng ta kìa."

Vice President: "Và đó là lỗi của ai chứ!?"

Mình đã tìm ra câu trả lời! Futayo nghĩ trong khi xoay người.

Cô tự khen mình trong khi thực hiện một bước xoay nhanh để duy trì Soaring Wings.

...May quá mình đã nhớ ra!

Đúng vậy, là hải sản. Và khi nói đến màu đỏ trắng của tám ngọn thương kia, đó phải là tôm. Cô cũng khá thích cá ngừ, nhưng hiện tại cô phải nghĩ theo hướng của đối thủ. Cô gái kia có khuôn mặt của một người thích ăn tôm. Hơn nữa, cá ngừ là một ý tưởng tồi. Theo lời Kazuno...

"Di Chúc thư có ghi rằng cá ngừ được coi là một loại cá nhạt nhẽo trong thời đại này, nên phần béo của nó đã bị vứt đi."

Vì vậy, cha cô đã khăng khăng rằng ông đang ăn kiêng trong khi thu mua những con cá béo, muối chúng để bảo quản lâu dài và bán đi. Cuối cùng, Lãnh chúa Motonobu đã chiếm được một thị trường hiệu quả hơn và cướp hết lợi nhuận. Đó là lý do tại sao muối chua trở thành điều cấm kỵ trong gia đình mình.

Nhưng đối thủ hiện tại của cô là Tôm.

Mình đã giải được bí ẩn rồi! cô nghĩ với vẻ nhẹ nhõm vô cùng, nhưng rồi cô nhận ra Tôm đang nhìn mình.

Tôm giơ tay phải lên và nói.

"Xin lỗi! ...Chúng ta đang trong một trận chiến, tại sao cô lại kêu tạm dừng!?"

"Cô không biết sao!? Đây là truyền thống lâu đời của Thời Gian Suy Nghĩ!"

"Có chuyện đó sao!?"

"Có chứ!"

Gold Mar: "Thật sự là không có đâu. Nghe như chuyện gì đó trong một cơn ác mộng vậy."

Asama: "Ừm, Masazumi? Cậu có, ờ, nghe thấy Naito vừa nói gì không?"

Vice President: "Chẳng phải tôi đã chơi chữ câu đó rồi sao? Kiểu như, ác mộng Naito-mare ấy."

Uqui: "Khó nói lắm. Kể cả cậu có nói đi nữa, có lẽ tất cả chúng tôi đều đã cố gắng quên đi ký ức đó rồi."

Silver Wolf: "Vài người trong chúng ta đang cố gắng chiến đấu đấy!"

Flat Vassal: "Đúng vậy! Chúng tôi đang cố gắng chiến đấu! Và Sĩ quan Đặc nhiệm số 5! Đừng quên tầm quan trọng của việc chăm sóc vũ khí của mình! Nhất là bây giờ!"

Futayo nói với Tôm.

"Tấn công trong lúc người khác đang dùng Thời Gian Suy Nghĩ là một hành động hèn hạ! Chắc chắn cô đã biết điều đó chứ."

"Ể!? T-Tôi không nhớ là mình đã được dạy quy tắc ứng xử đó!"

"Hừm... Cô được đào tạo ở môn phái nào?"

"Houzouin!" Tôm trả lời không chút do dự. "Và họ không dạy tôi bất cứ điều gì về Thời Gian Suy Nghĩ cả!"

"Họ sẽ không dạy cô điều này trong một ngôi chùa Phật giáo đâu!" Futayo chỉ vào Tôm trong khi nhận ra chuyện gì đang xảy ra. "Cái tên đó là tiếng Anh mà! Và thực tế nó đã có tác dụng ở Anh đấy!"

"Thật sao!?"

"Chắc chắn rồi. Walter-dono của Trumps đã nhận ra tôi đang làm gì và đã chờ tôi. Điều đó có nghĩa đây là một quy tắc toàn cầu và họ sẽ không nói về nó trong một ngôi chùa ở Viễn Đông đâu!"

"V-vậy thì," Tôm nói trong khi nắm chặt hai tay. "Nó kéo dài bao lâu!?"

"Cho đến vừa rồi."

Futayo tung một đòn tấn công vào Tôm.

Kani thực sự bất ngờ.

...Woa!

Thật đáng kinh ngạc! là ấn tượng đầu tiên của cô. Cô không thể diễn tả được nó đáng kinh ngạc như thế nào, nhưng chắc chắn nó mang lại cho cô một cảm giác cực kỳ lạ.

Cô gái này rõ ràng khác với Fukushima, Yoshiaki, hay những người khác.

Nhịp điệu của Kani đã hoàn toàn bị phá vỡ.

Đòn tấn công đang lao tới sử dụng mũi thương. Và nó bay về phía cô như một viên đạn pháo nhờ vào cơ chế kéo dài.

Nó nhắm vào giữa thân người cô, vị trí khó né nhất.

Và cô cũng đang trong trạng thái bất ngờ. Thế chiến đấu của cô đã bị lỡ nhịp vì cô đã bất cẩn. Mặc dù Fukushima đã dặn cô phải đọc trước diễn biến trận đấu.

Đó là một thất bại, nhưng cô muốn tránh phạm thêm bất kỳ sai lầm nào nữa.

Vì vậy, cô hành động ngay khi mũi thương lao tới.

"Tôi lên đây!"

Cô phóng Sasamura, nhưng không nhắm vào ngọn thương của đối thủ. Việc quan sát cách Phó Kanzler Musashi cầm thương cho cô biết rằng cố gắng đánh chặn đòn tấn công sẽ rất nguy hiểm. Mọi thứ từ tay cô gái đến mũi thương đều hơi rung lắc.

Điều đó có nghĩa là cô ấy không cầm chắc nó.

Đó là cách tốt nhất để thực hiện một cú đâm nếu bạn định thực hiện một cú giật tốc độ cao. Cô ấy có lẽ sẽ dồn sức mạnh vào ngay khoảnh khắc va chạm để vượt qua mọi hàng phòng thủ.

Để nó đâm vào ngọn thương giáp của cô như thế sẽ rất nguy hiểm.

Ngọn thương được cầm lỏng lẻo đó sẽ dễ dàng làm chệch hướng bất kỳ lực nào cô gửi đến. Vì vậy, thay vì bị đánh bật ra, ngọn thương có thể được kéo lại để tiếp cận cô.

Vì vậy, Kani điều khiển nơi Sasamura sẽ được phóng ra.

Cô định vị nó phía sau bên trái để nó sượt qua sườn cô.

Sasamura hiện đang được thiết lập để tạo ra một lực tác động mạnh mẽ, vì vậy Kani quyết định dùng nó để đẩy mình ra khỏi đường đi.

Vấn đề là độ chính xác của cú phóng.

Cô khá chắc mình có thể đảm bảo một vị trí mà nó chỉ sượt qua cô một cách sít sao. Cô vẫn chưa tinh chỉnh Sasamura, nhưng cảm giác ngự trị trong tim cô không phải là lo lắng. Đó là...

...Mình sẽ cố gắng hết sức!

Cô sẽ thử.

Có những việc cô phải làm ngay cả khi cô lo lắng.

Và nếu cô định làm điều đó, cô nghĩ mình cũng nên cố gắng hết sức để thành công. Ý mình là, cố gắng hết sức để thất bại thì có ích gì chứ!?

Vì vậy, cô tập trung vào việc tạo ra kết quả tốt nhất có thể thay vì lo lắng.

Cô nhẹ nhàng xoay người sang phải và chuẩn bị cho cú va chạm, đồng thời thu hút mũi thương đang lao tới. Và...

"Phóng!"

Mitotsudaira nhìn thấy quyết định của Kani Saizou trong khi cô đâm Adele vào kẻ địch.

Thoạt nhìn, nó trông giống như...

...Tự sát!?

Nhưng đó là một ảo giác.

Cô đã phóng một ngọn thương giáp ra phía sau. Trông như thể cô đã phóng nó quá gần mình và tự làm rách sườn mình.

Nhưng cơ thể Kani lại bị hất văng đi.

Cơ thể nhỏ nhắn và mảnh khảnh của cô gập lại và bay lên trời về phía bên trái từ góc nhìn của Mitotsudaira.

"Cô ấy tự đâm mình bằng chính ngọn thương của mình!?"

Chính xác là vậy.

Ngọn thương giáp khá lớn và có lẽ nó đã được gia tốc một cách mạnh mẽ khi phóng ra. Rốt cuộc thì, tiếng phóng ra còn to hơn ở Odawara.

Nếu gia tốc đến từ việc mũi thương được làm nặng hơn, thì các đòn tấn công của thương giáp sẽ ở dạng va chạm.

Điều đó giải thích tại sao Kani vừa bị hất văng đi.

Nó cũng giải thích tại sao cô lại chọn hành động này.

"Futayo!"

Ngọn thương giáp được phóng ra không nhắm vào Futayo.

Nhưng Kani đã thoát khỏi Tonbo Spare của Futayo.

Kẻ địch sẽ làm gì sau khi né đòn? Mitotsudaira biết quá rõ.

"Cô ấy sẽ tấn công!"

Kani thực hiện một cú lộn nhào ngang trên không.

Cô lộn ngược người để không lộ cơ thể ra trước kẻ địch sau khi nhận cú va chạm đó.

Ngay khi cú lộn nhào ngang khiến cô lộn ngược, cô nhanh chóng phóng ra những ngọn thương giáp.

Kẻ địch ở bên dưới, phía trước và bên trái cô, vì vậy cô hướng chúng về phía đó.

...Phóng!

Cô phóng chúng từ "bên dưới" đôi chân đang lộn ngược của mình. Cô phóng Sasamura trải ra như một chiếc quạt và như một cầu thang xoắn ốc.

Cô cũng đạp vào đáy của những ngọn thương giáp để chạy trong khi lộn ngược. Cô thực hiện đúng bảy bước. Bằng cách tận dụng tốc độ phóng của những ngọn thương, cô vòng ra sau lưng Phó Kanzler Musashi.

Cơn đau do bị đánh trúng vẫn chưa truyền đến cơ thể cô.

Nhưng cô có thể cảm thấy nó đang đến. Sườn trái của cô cảm thấy căng cứng và cô không thể duỗi nó ra thêm nữa. Điều đó chắc chắn sẽ trở thành nỗi đau sau này và ép nó di chuyển chỉ làm tổn thương gân cốt.

Nhưng cô vẫn di chuyển.

Cô có thể nhìn thấy Phó Kanzler Musashi ở trung tâm của chiếc quạt và vòng xoáy mà cô đã phóng ra.

Nhưng Kani không hề nương tay với đòn tấn công tập trung của bảy ngọn thương nhắm vào cô gái đó.

Cô đã thực hiện bảy đòn tấn công sau khi tự đâm mình để né tránh. Đó hẳn là một bất ngờ đối với kẻ địch và Phó Kanzler Musashi không bao giờ có thể đoán được thời điểm của đòn tấn công này.

Cô có lợi thế, vì vậy cô đã làm mọi thứ có thể.

Hành động đầu tiên của cô liên quan đến ngọn thương giáp đã đâm vào cô.

Khi nó bay ra phía trước, cô không thu hồi nó lại như trước đây.

Đây không phải là một đòn nhử.

Cũng không phải để đánh lạc hướng kẻ địch.

Ngọn thương đó đã được phóng ra phía trước từ phía bên trái lưng cô thay vì nhắm vào Phó Kanzler Musashi ở phía trước, vì vậy nó sẽ lướt qua cô gái đó ở phía bên phải thay vì đâm vào cô.

Va chạm với ngọn thương đó sẽ tạo ra một lực tác động đủ mạnh để hất cô bay đi, vì vậy Phó Kanzler Musashi không thể di chuyển sang phải.

Sau đó, Kani chỉ cần phóng bảy ngọn thương giáp tới như thể đẩy lực tác động đó vào cô.

Cô không phóng những ngọn thương một cách đơn giản.

Đây là một bài học cô đã học được từ Yoshiaki. Cô chủ yếu sử dụng quỹ đạo từ trên cao chéo xuống nhưng cô cũng cho chúng đan chéo nhau.

Cô cũng cho chúng xoay nhẹ để kẻ địch không thể chạy lên trên chúng.

Điều đó tạo ra một chiếc giường gai làm từ tám ngọn thương giáp.

Đây không phải là một cái lồng. Nó dùng để đánh bại, không phải để bắt giữ.

...Tóm được rồi!

Kani điều khiển chuyển động của những ngọn thương bằng ngón tay để dệt nên một không gian gồm nhiều đường đi giao nhau.

Kẻ địch không có lối thoát. Một khi đòn này trúng, chúng sẽ xé nát cô. Và cô nhìn thấy Phó Kanzler Musashi trong không gian đó.

Cô cũng nhận thấy cô gái đang nhìn lên cô.

"––––!?"

Nhưng khóe môi mím chặt của cô ấy chắc chắn đang nhếch lên.

Futayo ấn tượng trước kỹ năng của Tôm.

...Làm tốt lắm!

Cách cô ấy dệt nên những đòn tấn công thật thông minh. Cô ấy đã tạo ra những âm thanh khá hay trong trận vây hãm Odawara, nhưng bạn phải tự mình trải nghiệm mới hiểu được nó sắc bén đến mức nào.

Futayo đã có một chút thành kiến với những ngọn thương được phóng ra từ không gian. Cô đã nghĩ chúng chẳng khác gì những phát đạn pháo tầm ngắn.

Nhưng điều đó là sai.

Bằng cách liên kết hướng phóng với tay bạn, đòn tấn công có thể được thay đổi một cách nhanh chóng. Việc kiểm soát phóng ra đó đặc biệt quan trọng. Và Tôm còn đi xa hơn thế, cô điều khiển chúng tiếp cận ngay cả khi cô đang lấy chúng ra khỏi không gian, nhưng thay vì giảm tốc độ, cô sẽ nhắm chúng và xoay chúng để thực sự tăng lực tác động mà chúng sẽ tạo ra.

Tôm cũng điều khiển chúng sau khi chúng đã được phóng ra.

Và cô làm điều đó không chỉ bằng chuyển động tay. Cô sẽ nhảy lên trên chúng hoặc đá chúng để thay đổi quỹ đạo của chúng một cách bất ngờ. Lúc này, chúng giống như những móng vuốt hình thương hơn là thương giáp.

Tất nhiên, có những điều cô không thể làm, như kéo chúng lại gần. Nhưng từ những gì Futayo đã thấy, cô có thể thực hiện hầu hết mọi đòn tấn công, bao gồm cả xoay dọc và đánh bằng gốc mũi thương.

Đòn tấn công công phu ở đây là một ví dụ khác.

Tôm phóng những ngọn thương giáp xuống trong khi chúng đan vào nhau như một bụi tre rậm rạp.

Cô đang cố gắng ghim Futayo tại chỗ.

Và một khi Futayo không thể di chuyển, mỗi ngọn thương giáp có thể tung ra một đòn kết liễu.

Đây không phải là về độ chính xác. Chỉ có ba trong số những ngọn thương có thể trực tiếp đánh trúng cơ thể cô, nhưng bốn ngọn còn lại được sử dụng để ngăn cô trốn thoát. Và chúng làm điều đó cả theo chiều ngang và chiều dọc.

Làm tốt lắm, Futayo nghĩ lại.

Thế giới này thật rộng lớn. Hay nên nói là thời thế đang thay đổi nhanh chóng? Cô chưa bao giờ nghĩ sẽ thấy sự đa dạng lớn như vậy trong khái niệm về thương.

Thật hợp lý khi cô gái này tên là Tôm.

Chúng tượng trưng cho sự trường thọ và may mắn. Rất lâu trước đây, cha cô đã giết một con dài 7 mét ở Vịnh Mikawa và Kazuno đã nói thế này:

"Tadakatsu-sama, đó không phải là một con tôm. Nó có càng, nên tôi nghĩ nó giống một con quái vật tôm hùm hơn."

Nhưng khi họ nấu nó lên thì nó lại rất ngon, nên cuối cùng mọi chuyện đều ổn cả.

Nhưng lúc này, Futayo phải chặn đứng những Ngọn Thương Tôm này.

Cô có một cách để làm điều đó: nhẹ nhàng xoay người và...

"Cách tốt nhất để nướng tôm trên bãi biển là gì?"

Bạn không thể ném chúng vào lửa trại. Vì vậy...

"Bạn phải xiên chúng."

Kani nhìn thấy Phó Kanzler Musashi đang xoay ngọn thương của mình.

Và thay vì một cú xoay bình thường, cô ấy đầu tiên xoay nó trước mặt rồi vung nó ra xa.

Kani nghĩ nó giống như tích tụ sức mạnh vào ngọn thương rồi giải phóng nó.

Và quả thực, có thứ gì đó đã được giải phóng khỏi tay Phó Kanzler Musashi: chính ngọn thương.

Cô ấy phóng mũi thương ra bằng cơ chế kéo dài và sau đó mũi thương bật ra khỏi cán và phần lõi bên trong.

Ngọn thương đã được kéo dài hết cỡ, nên nó không thể ném những phần đầu đã tháo ra đi xa được. Cái có thể gọi là phần chính của ngọn thương bay ra trong một cú ném nhẹ.

Sau đó, Phó Kanzler Musashi thực hiện động tác tiếp theo.

Nhiều ngọn thương giáp đã được dệt chặt vào nhau trên đường lao tới cô, nhưng...

"Nh!"

Cô ấy vung cán thương của mình lên và vào giữa những ngọn thương giáp.

Narumi nhìn thấy đòn phản công của Phó Kanzler Musashi trong khi giúp dọn dẹp tiền tuyến của kẻ địch.

Mobile shell của cô, Unturning Centipede, đã khóa mục tiêu vào những ngọn thương mà Kani đã phóng về phía Phó Kanzler Musashi. Bên trong khoang lái kín, một khung dấu hiệu xuất hiện ở khu vực đầu.

...Vậy mà mình đã nghĩ ba trong số chúng sẽ trúng cô ấy.

Phó Kanzler Musashi đã thực hiện một cú đâm chéo bằng ngọn thương đã được kéo dài của mình.

Một ngọn thương đó đã làm xáo trộn bảy ngọn còn lại.

"Cô ấy đã đảo ngược tính toán."

Cô ấy đã đánh trúng một trong những ngọn thương dùng để cắt đường thoát của mình. Cụ thể là ngọn cuối cùng dùng để ngăn cô di chuyển theo chiều dọc.

Ngọn thương đó đã rơi gần như thẳng đứng về phía cô, nên một đòn tấn công từ bên dưới sẽ làm lệch đường đi của nó sang một bên.

Đó là những gì nó đã làm.

Ngọn thương đó đã được phóng ra như một sự đảm bảo cuối cùng, nên nó đã được ném vào phần dày đặc nhất của nhóm thương. Điều đó có nghĩa là ngay cả một sự thay đổi nhỏ trên đường đi của nó cũng đã vướng vào những ngọn khác.

Một ngọn thương đã va vào những ngọn khác và tia lửa bắn ra.

Những ngọn thương đó được điều chỉnh với trọng tâm là tạo ra những cú va chạm mạnh mẽ.

Lực tác động của cú va chạm đó ở trung tâm điểm dày đặc nhất của chúng lan ra khắp không gian.

Một tiếng động lớn vang lên.

Đầu tiên chỉ có một, nhưng sau đó là ba cùng một lúc. Hoặc ít nhất đó là những gì Narumi nghe thấy.

Ngọn thương đầu tiên bị uốn cong và gãy.

Sau đó, ba ngọn mà nó đã va phải bị biến dạng.

Ngọn bị gãy và ba ngọn bị biến dạng rung lên vì va chạm và rõ ràng đã nổi lên một chút. Đường đi của chúng lan ra, và...

"Ồ!"

Phó Kanzler Musashi vung cán thương đã giơ lên của mình.

Và dọc theo một đường đi được thiết kế để vướng vào những ngọn thương khác.

Narumi có thể nhận ra nó đã trúng.

Tất cả các ngọn thương giáp của Kani rung lên dữ dội khi chúng bị làm chệch hướng ra ngoài.

Tất cả bảy ngọn đều bị hất ra khỏi đường đi dự định và va vào nhau.

"Trông như một bông hoa."

Đó chính xác là những gì đã xảy ra.

Bảy ngọn thương tản ra như một bông hoa đang nở trên đầu Phó Kanzler Musashi.

Trông như thể chúng do dự trong một giây khi cố gắng tìm ra hướng mà lực của chúng nên lan ra, nhưng...

"Judge!"

Bảy tiếng kim loại lớn vang lên cùng lúc và các ngọn thương giáp của Kani bay ra ngoài.

Tất cả đã xảy ra gần như đồng thời. Tất cả chỉ là sự tiếp nối của những gì Phó Kanzler Musashi đã dự đoán và tung ra.

Và kết quả đã ở trước mắt họ.

Kani có một vũ khí trong tay khi cô bắt đầu rơi xuống.

Đó là một ngọn thương giáp.

Đó là ngọn mà cô đã phóng theo chiều ngang để cắt đường thoát của Phó Kanzler Musashi trước đó.

Cô hẳn đã nhanh chóng thu hồi và phóng lại nó.

Điều này khác với trận vây hãm Odawara. Theo ghi chép từ lúc đó, Kani đã mất vũ khí khi đối đầu với Yoshiaki và buộc phải dựa vào một cú húc vào cuối cùng.

Cô đã học được từ điều đó và đang thể hiện kết quả của bài học đó ở đây.

Ngay khi cô quyết định đòn tấn công của mình có thể không thành công, cô đã chuẩn bị cho đòn tấn công tiếp theo.

Cô đang bắt đầu đọc được dòng chảy của trận chiến tốt như một học sinh năm nhất có thể.

Narumi có thể nhận ra kỹ năng của Kani, nhưng trên hết, cô nói với đối thủ của cô gái.

"Bây giờ, hãy cho cô ấy thấy những gì cô đã đọc được, Phó Kanzler Musashi."

Kani thấy có chuyển động.

Cán thương đã được kéo dài đang rung lên trong khi được Phó Kanzler Musashi giữ.

Đó là do lực và động năng được cung cấp bởi nhiều cú va chạm từ thương giáp.

Trong một phần nhỏ của một khoảnh khắc, cán kim loại rung lên, chỗ uốn cong trở lại hướng ngược lại, và cuối cùng...

"–––!"

Tất cả các khớp nối của cán thương sáu đoạn bung ra và nở rộ.

Thân kim loại tách ra và lan rộng từ dưới lên và phần trên cùng trở thành một bông hoa.

Một tiếng kim loại vang lên.

Đó là âm thanh của sự phá hủy nở rộ khi lực truyền vào cán thương khiến tất cả biến mất và tỏa ra.

Thân, lá và hoa kim loại lơ lửng ở trung tâm của tất cả. Sức mạnh bùng nổ hẳn là mạnh nhất ở ống kim loại, tạo ra một âm thanh trong trẻo trong không khí đêm, nhưng...

...Phó Kanzler Musashi!

Trong khoảnh khắc cô gái đó bị che khuất sau bông hoa kim loại, cô đã biến mất.

Cô ấy đã đi mất.

Không, cô đã di chuyển đến một nơi nào đó. Có lẽ là một trong những điểm mù của Kani.

Nếu vậy thì, Kani quyết định.

Cô cần phải làm gì?

"Mình sẽ cố gắng hết sức!!"

Cô vẫn chưa thua.

Cô vẫn có thể nghĩ ra điều gì đó để làm.

Cô có thể nghĩ ra nước đi tốt nhất có thể cho mình trong tình huống này. Đó là...

"...!"

Cô thu hồi ngọn thương giáp mà cô đã chuẩn bị để phóng vào đối thủ.

Cô chọn phóng lại nó ngay lập tức về phía...

"Nơi ngọn thương của Phó Kanzler Musashi bay đi!"

Kẻ địch đã ném phần chính của ngọn thương lên không trung trước khi vung cán lên.

Nó đã bay ra phía sau nơi Kani đang ở, vì vậy...

"Cô ấy phải ở đó!"

Kani quay người giữa không trung và phóng ra một ngọn thương giáp.

...Làm ơn hãy trúng!

Ngay khi cô đáp đất, Kani điều khiển ngọn thương giáp đang được phóng ra và đẩy nó về phía trước.

Cô vung tay trái và một ngọn thương lớn màu trắng và đỏ được phóng ra phía trước nó.

Nó có tốc độ ban đầu rất lớn, nhưng liệu đối thủ của cô có ở trên đường đi của nó không?

"Phó Kanzler Musashi!"

Cô ấy có ở đó.

Đối thủ của cô đã nắm lấy ngọn thương của chính mình và đang chuẩn bị vung nó.

Kẻ địch này có thể sử dụng một sức mạnh cắt có thể phá tan ngọn thương giáp.

Kani phải đánh trúng cô ấy trước khi cô ấy có thể vung ngọn thương đó, vì vậy...

...Mình sẽ cố gắng hết sức!

Cô vẫn còn thiếu kinh nghiệm, nhưng đó không phải là một cái cớ trên chiến trường.

Tất nhiên, cô không nhất thiết phải thắng trận chiến này ở đây.

...Nhưng mình cần phải có ích!

Ngay cả khi cô bị đánh bại ở đây, nó sẽ có ý nghĩa miễn là nó câu giờ được cho người khác.

Kết quả và công lao có thể thuộc về nơi khác.

Rốt cuộc, cô đang ở đây thay thế cho Fukushima. Vì vậy...

"Mình sẽ cố gắng hết sức!"

Cô điều khiển ngọn thương giáp của mình để thể hiện vai trò của mình.

Cô điều khiển nó đến mức móng tay cô căng ra như muốn phản đối.

"Hãy đến được chỗ cô ấy!"

Cô phóng nó.

Thực tế, cô đã phóng hai ngọn.

Cô đã thu hồi tất cả bảy ngọn đã bay lên trời, ngay cả ngọn bị gãy.

Cô bắn một ngọn khác ngay sau ngọn ban đầu ở đây. Vì vậy, ngay cả khi ngọn đầu tiên bị chém xuyên qua, ngọn tiếp theo cũng sẽ trúng.

Kani nhớ lại những khoảnh khắc cuối cùng trong trận chiến chống lại Yoshiaki trong trận vây hãm Odawara.

Bao vây kẻ địch bằng những ngọn thương từ trên trời là một sự cải tiến của một kỹ thuật cô đã sử dụng trong trận chiến với Yoshiaki.

Điều đó đã bị chống lại, nhưng "trận chiến hiện tại" là sự tiếp nối từ đó.

Cô không thua chỉ vì đòn tấn công của cô bị chống lại hoặc một ngọn thương giáp đã bị gãy.

...Fukushima-san và Yoshiaki-sama đã dạy mình điều đó!

Họ đã dạy cô rằng cô chỉ thua khi không còn có thể đọc được dòng chảy của trận chiến.

Vì vậy, để tiếp tục đọc trước trong trận chiến này...

"––––!"

Cô quan sát thấy một điều gì đó trước mặt.

Phó Kanzler Musashi đã đâm mũi thương xuống dưới cánh tay trái của mình thay vì phản công.

...Cô ấy đang làm gì vậy!?

Trông như tự sát, nhưng Kani biết rõ hơn.

Đó là điều tương tự cô đã làm trước đó: tự đâm mình bằng đòn tấn công của chính mình để buộc mình phải di chuyển.

Trong trường hợp của Phó Kanzler Musashi, cô sử dụng mũi thương để đánh mạnh vào tấm giáp treo ở điểm cứng trên hông.

Và Kani nghe thấy những lời sau:

"Bind...Tonbo Spare!"

Futayo cảm nhận được lực tác động của sức mạnh cắt đang tấn công cô.

Cô đã thử khá nhiều cách để di chuyển trong quá khứ. Cô đã chạy, nhảy, xoay, và thậm chí đạp vào một mobile shell, nhưng đây là lần đầu tiên cô làm theo cách này.

Cô nhận một cú va chạm vào xương hông.

Cô hiểu được sức mạnh cắt đó đau đớn đến mức nào. Fukushima-dono chắc chắn đã không có một khoảng thời gian tốt đẹp khi nhận một cú gần như trực diện từ cái này, cô nhận ra.

Nhưng đây là phương pháp cô cần bây giờ. Sử dụng một ngoại lực để di chuyển sẽ không phá hủy Soaring Wings.

Điều này cung cấp quá đủ lực. Giáp hông trái của cô vỡ tan và váy của cô bị xé toạc, nhưng...

...Thành công rồi!

Hai ngọn thương giáp lướt qua bên trái cô.

Cô xoay người về phía Tôm và tăng tốc.

"...!"

Đòn tấn công của cô kết thúc bằng một động tác vung ngược tay do sự xoay của cơ thể.

Không sao cả. Phần chính của Tonbo Spare là một ngọn thương ngắn. Lõi của nó thường được cất trong cán, nhưng nó có một phần đuôi thương thích hợp được gắn vào.

Cô sẽ dùng phần đuôi đó để đánh vào bụng Tôm.

Cô nhắm vào sườn phải của đối thủ từ góc nhìn của mình. Đó cũng là bên mà Tôm đã bị đâm bởi ngọn thương giáp của cô trước đó.

Chuyển động của cô ấy hơi cứng nhắc một cách kỳ lạ khi nói đến bên trái.

Vết thương đó có thể là một dấu hiệu cho sự quyết tâm của cô, nhưng không có lý do gì để tỏ ra thương hại hay nương tay với cô.

Cả hai đều có một mục tiêu vượt lên trên bản thân trong trận chiến này. Thêm vào đó...

...Cô ấy nói sẽ cố gắng hết sức!

Khi đối thủ của bạn nói họ sẽ dốc hết sức, bạn không bao giờ có thể cho rằng mọi chuyện đã kết thúc. Bạn phải cho rằng còn có điều gì đó khác sắp đến cho đến tận cùng.

Vì vậy Futayo đã hành động.

Trong khi xoay người sang phải, cô tấn công bằng phần đuôi của phần chính Tonbo Spare.

Trong khoảnh khắc đó, cô nhìn thấy một điều.

Tôm nhìn cô, và...

"––––!"

Vai cô ấy hạ xuống một cách nhẹ nhõm.

Futayo đưa ra quyết định ngay lập tức để đáp lại phản ứng của Tôm.

Cô thực hiện một động tác giật bằng tay phải đang cầm Tonbo Spare.

Cô đã vung ngược ngọn thương về phía cô gái, nhưng bây giờ cô lại gia tốc nó.

...Và không phải về phía Tôm!

"Lên trên!"

Cô có lý do của mình.

Tôm đã nói cô sẽ cố gắng hết sức và bây giờ vai cô đã hạ xuống một cách nhẹ nhõm.

Trông như thể cô không còn cố gắng hết sức nữa, nhưng không phải vì cô đã từ bỏ.

Cả hai đều có một mục tiêu vượt lên trên bản thân trên chiến trường này.

Đối với phe của Futayo, đó là Giải phóng Kantou.

Đối với phe của Tôm, đó là giữ quyền kiểm soát Kantou.

Những mục tiêu như thế đã đưa một yếu tố nhất định vào chiến thuật của bạn: sự hỗ trợ.

Thay vì ưu tiên chiến thắng cá nhân, bạn có thể làm việc hướng tới một chiến thắng chung hoặc hướng tới việc chuyển giao cho chiến binh tiếp theo trong phe mình.

Tôm đã biết mình đã thành công ở đó. Điều đó có nghĩa là...

...Viện binh!

Nếu một nhóm kẻ địch đã đến, họ tự nhiên sẽ có một chỉ huy, nhưng Futayo không cảm nhận được bất cứ điều gì như thế. Vậy tại sao Tôm vẫn thể hiện sự nhẹ nhõm như vậy?

...Họ chắc đang trên đường tới.

Rất có thể, kẻ địch sẽ tiếp cận cô cùng lúc cô tấn công Tôm.

Và đây là một đối thủ mà Futayo không thể cảm nhận được sự hiện diện của họ.

Vì vậy cô đã từ bỏ việc đánh bại Tôm.

Nếu kẻ địch đang lao vào cô, kẻ địch sẽ không dùng một cú đâm để tránh đánh trúng Tôm. Họ sẽ đợi cho đến ngay trước khi vượt qua cô và sau đó thực hiện một đòn đánh ngang hoặc một đòn đánh từ trên xuống từ ngay phía sau cô.

Với một đòn đánh ngang, cô chỉ cần cúi xuống.

Với một đòn đánh từ trên xuống, cô phải né sang hai bên trong khi đánh chặn đòn tấn công.

Nó sẽ đến từ bên cạnh hay từ trên cao?

Câu trả lời rất đơn giản. Tôm đứng ở phía bên kia cô so với kẻ địch mới, nhưng cô gái đã không cúi xuống.

Điều đó có nghĩa là kẻ địch phía sau cô sẽ sử dụng một đòn đánh từ trên xuống.

"Nếu vậy thì..."

Cơ thể cô di chuyển. Futayo thực hiện một cú trượt xoay sang phải và giữ Tonbo Spare trên đầu.

Giọng cô vang lên với một giọng điệu trang nghiêm một lúc sau.

"Bind, Tonbo Spare!!"

Âm thanh lao vun vút trong không khí.

Đó là một tiếng kim loại lớn.

Ánh sáng phân tán đến từ những mảnh ether nhỏ.

Và đổi lại, một sức mạnh duy nhất đã bị chặn lại và ngăn không cho kích hoạt.

Sức mạnh cắt của Tonbo Spare đã bị vô hiệu hóa.

Nó đã không trúng.

Sự thay đổi chuyển động và sức mạnh cắt về cơ bản là một đòn tấn công bất ngờ, nhưng nó đã bị phá vỡ.

...Chuyện gì đã xảy ra?

Futayo chuyển sang một cú trượt xoay vòng và lông mày cô nhíu lại nghi ngờ.

Đòn tấn công cắt của cô đã bị vô hiệu hóa bởi một thứ gì đó.

"Nó đã bị vô hiệu hóa bởi một phản xạ ngược!?"

Cô xoay người và nhảy ra sau Tôm.

Cô duy trì gia tốc của mình. Trong khi di chuyển theo một đường cong nhanh về phía cô gái, cô nhìn thấy một điều.

Một đường bạc đang lao qua chỗ cô vừa rời đi.

...Đó là...?

Cô nhận ra chuyển động mà kẻ mới đến đã sử dụng để đuổi theo cô và vô hiệu hóa sức mạnh cắt của Tonbo Spare.

"Đó là gia tốc tức thời của người sói, phải không!?"

"Đúng vậy."

Câu trả lời đến từ một nơi gần đến kinh ngạc. Và...

...Ở trước mặt mình!

"Tôi ở ngay đây."

Nó đến từ bên dưới.

Cô nhìn xuống và thấy kẻ địch ngay dưới cổ họng mình. Họ đang ở ngay trong bóng của cô đang đổ xuống trong bóng tối.

Đó là một con sói.

Hình bóng tương tự như Mitotsudaira và mẹ cô ấy, nhưng có một điều rất khác về con sói đã di chuyển ngay đến gần Futayo ở đây.

"Ta là Hashiba Thập Thương #8, Kasuya Takenori."

Cô ấy vung tay phải về phía Futayo trong khi cầm một loại vũ khí nào đó và mái tóc của cô ấy nhảy múa theo chuyển động. Mái tóc đó rất dày, nhưng...

...Màu đen!?

Nó là màu của bóng tối thay vì màu của mặt trăng.

Một đường bạc lao ra từ con sói đen.

Đòn tấn công nhanh như chớp nhắm vào cổ họng của Futayo.

Mái tóc đen của Kasuya đung đưa khi cô tung ra đòn tấn công gia tốc của mình.

Và cô nghĩ, Mình đã tránh được bất cứ điều gì thô lỗ như một đòn tấn công bất ngờ.

Cô cảm thấy nhẹ nhõm vì điều đó.

...Và mình đã tự giới thiệu được tên của mình.

Cô đã giải thích vị trí của mình và đưa ra một lời chào. Nếu một đòn tấn công được tung ra sau đó mà được coi là bất ngờ, điều đó có nghĩa là Phó Kanzler đó đã quá bất cẩn.

Vì vậy Kasuya không cảm thấy do dự khi sử dụng sức mạnh của mình.

Cô đặt thêm gia tốc vào đòn tấn công tức thời.

Cô chia nhỏ đòn tấn công tầm gần thành các chuyển động nhỏ hơn để gia tốc tức thời.

"Đây là tốc độ mà những con sói chiến đấu."

[^1]: Tên của Kani (蟹) có nghĩa là con cua.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận