Kyoukai Senjou no Horizon
Kawakami Minoru Satoyasu (TENKY)
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Volume 7A

Chương 9 Cô gái ồn ào trong căn phòng tĩnh lặng

0 Bình luận - Độ dài: 7,725 từ - Cập nhật:

thumb

Thế này sao!? Thế này phải không!?

Chính là nó, đúng không!?

Hử!?

Phân bổ điểm (Anh em nhà này...)

"Nàng ta định hoàn thành công cuộc Giải phóng Kantou ư?" Yoshiaki lấy quạt che miệng. "Đúng là một nước đi táo bạo."

Yoshiaki không hề có vấn đề gì với những lời tuyên bố nghe có vẻ liều lĩnh này. Thực tế, bà còn khá thích chúng.

...Chỉ cần các ngươi còn chút sức sống, thế là đủ rồi.

Bà đưa mắt nhìn Shigenaga của nhà Uesugi như muốn tìm kiếm sự đồng tình, và nhận lại một cái lườm cùng một cái miệng nhếch ngang.

"Ta không ghen tị với vị thế bó buộc của Uesugi ở đây đâu."

"Bọn ta đang nhìn xa hơn cả Sekigahara!"

Cái cách người phụ nữ ấy nhướng mày và hét lên chẳng hề làm Yoshiaki sợ hãi.

"Yoshiaki-sama!" Shakenobe lên tiếng. "Cái người tên Shigenaga này đang ghen tị với sự tự do của người đấy, mon!"

"Shakenobe, có ngươi bên cạnh khiến cuộc sống thật tuyệt vời không chút căng thẳng."

Nhưng lựa chọn của Mouri quả là một điều thú vị.

Righteousness: "Nàng ta định đẩy tất cả chúng ta vào chỗ chết à?"

Nine-Tail Fox: "Không hẳn. Ta đã có chút nghi ngờ, nhưng xem ra Mouri Terumoto đã thực sự vứt bỏ cái hư vinh của mình rồi."

Yoshiaki ấn chiếc quạt đang giơ lên vào môi để nụ cười không thoát ra ngoài.

Bà cảm nhận được hương vị sơn mài khô trên đầu lưỡi trước khi nói tiếp.

"Xem ra nàng ta biết rõ mình đang đánh cược điều gì."

"Thật tình. Xét theo lịch sử, đáng lẽ chúng tôi phải phục vụ ngài, nhưng chúng tôi sẽ làm rõ một điều ở đây bằng hành vi và kỹ năng của mình."

Terumoto khoanh tay và thở dài.

Nàng đã dự liệu được tình huống này. Đây là một trong những kịch bản tồi tệ nhất mà nàng đã lường trước.

Nhưng nàng vẫn lường trước được nó và đã quyết định phải làm gì nếu nó xảy ra.

Nguồn cơn cho tâm trạng tồi tệ của nàng chỉ có một.

"Yêu cầu của ngươi là giao nộp quân nhu của Mouri, nhưng ngươi nghĩ làm vậy là có thể ngăn cản được ta, đúng không?"

Hashiba không trả lời trên màn hình, vì vậy Terumoto ném những lời nói của mình xuống cô gái đang im lặng.

"Đừng có coi thường ta."

Suy cho cùng...

"Ai cũng mô tả tương lai của chúng ta bằng những từ hoa mỹ như kẻ chinh phạt, bậc quân vương, và đủ thứ khác. Vậy tại sao ngươi lại đủ ngu ngốc để nghĩ rằng một chuyện đơn giản như giao nộp quân nhu lại có thể làm vấy bẩn danh hiệu đó?"

Nói cách khác...

"Ngươi đã chọn sai cách đối với ta rồi. Nếu ngươi cố gắng tâng bốc chúng ta lên làm vua, có lẽ ta đã cân nhắc trong giây lát và có lẽ điều đó chỉ khiến ta bực mình hơn... à, chắc là vế sau rồi. Phải, gần như chắc chắn là vậy. Dù sao đi nữa, ta hy vọng ngươi đã sẵn sàng cho chuyện này."

"Công chúa? Thần rất ngưỡng mộ việc người hiểu rõ bản thân mình, nhưng bây giờ có lẽ không phải lúc..."

"Xin lỗi, xin lỗi," Terumoto nói trong khi xua tay một cách thờ ơ mà không cần nhìn lại.

...Nếu mình ngoảnh lại, chắc chắn sẽ thấy cô ấy đang trong chế độ thuyết giáo đợi mình.

Mình thực sự phải cảm ơn Mouri-01 lắm. Nhưng chuyện đó để sau...

"Đây chính là ý nghĩa của việc mang danh hiệu một kẻ chinh phạt. Dù ai cản đường chúng ta và dù họ dùng bất cứ thủ đoạn nào chống lại chúng ta, chúng ta vẫn bình tĩnh chấp nhận và nghiền nát họ."

Terumoto hít một hơi thật sâu. Tất cả những điều này không phải là hư vinh. Những người khác đều đang ở Paris lúc này. Những người bảo vệ Paris đó đang chờ đợi ở đó với kẻ theo chủ nghĩa khỏa thân chân chính làm thủ lĩnh của họ.

Họ đã thắng. Và họ đang chờ đợi nàng đạt được một chiến thắng chinh phạt tương tự ở đây, tại phương đông này.

Và vì nàng là nữ vương của kẻ chinh phạt...

"Ta sẽ không trốn chạy."

Và còn nữa...

"Ta sẽ đảm bảo rằng sau này ngươi sẽ phải đối xử với ta khác đi, Hashiba."

"Này, nghe đây. Đây là cách ta định hướng cho lòng can đảm của mình. Ta không biết thực tế sẽ diễn ra như thế nào, nhưng chúng ta sẽ bắt đầu công cuộc Giải phóng Kantou. Việc tái cung cấp là bất khả thi và tất cả vật tư chúng ta có sẽ được gửi cho Hashiba để tái hiện lịch sử. Tất cả các ngươi cần phải sống sót qua cuộc Giải phóng Kantou bằng những gì có sẵn trong tay và trên tàu của mình.

Ta không quan tâm nếu điều đó là không thể; chúng ta vẫn sẽ làm.

Sau đó chúng ta sẽ không còn quân nhu và sẽ phải nhờ sự giúp đỡ của người dân địa phương, nhưng đó không phải là điều đáng xấu hổ. Hashiba đang cố gắng làm cho cuộc Giải phóng Kantou trở nên bất khả thi, nhưng chúng ta vẫn sẽ thực hiện nó. Vì vậy, việc người dân địa phương giúp đỡ chúng ta sau đó là điều hoàn toàn tự nhiên.

Và các quốc gia cùng gia tộc địa phương? Ta hy vọng các ngươi đang theo dõi. Hoàn thành cuộc Giải phóng Kantou mà không có quân nhu sẽ khiến chúng ta bị tổn thất, nhưng Kantou đủ quan trọng đối với chúng ta để chúng ta vẫn sẽ làm. Chúng ta cần sự giúp đỡ của các ngươi trong tương lai, vì vậy hãy xem đây. Ta thề với các ngươi chúng ta sẽ làm được. Chúng ta sẽ giải phóng Kantou, vì vậy thế giới sẽ trông hoàn toàn khác khi các ngươi thức dậy vào ngày mai."

Masazumi thấy Terumoto kết thúc bài phát biểu của mình bằng cách đấm vỡ khung thông báo bằng một cú đấm ngang.

...Chà, hẳn là cô ấy đang căng thẳng lắm.

Cô ấy có lẽ là kiểu người ghét bị sai bảo.

Đó là lý do tại sao Hashiba đã thử một phương pháp tinh vi hơn để khiến Mouri tự quyết định rằng họ nên từ bỏ cuộc Giải phóng Kantou.

Thay vì ép buộc Mouri, tình thế sẽ khiến họ nghĩ rằng đó là điều tốt nhất. Đó là kế hoạch của Hashiba.

Theo nghĩa đó, việc Musashi là người đầu tiên hỏi về Trận Nördlingen đã có lợi cho Hashiba. Điều đó đã góp phần gây thêm áp lực cho Mouri.

Nhưng Terumoto không chỉ ghét bị sai bảo.

Flat Vassal: "Tôi biết loại người này. Không phải là cô ấy ghét bị bảo phải làm gì; cô ấy ghét làm những gì người khác muốn cô ấy làm."

Mar-Ga: "Phải, những người như vậy có thể rất phiền phức vì họ sẽ không làm ngay cả khi đó là điều hợp lý nhất."

10ZO: "C-cô đang ám chỉ ai vậy!?"

Gold Mar: "Thật ra, điều đó áp dụng cho gần như tất cả mọi người trong lớp chúng ta."

Masazumi hoàn toàn đồng ý. Người nổi bật nhất chính là tên ngốc kia.

...Và cậu ta nói muốn tạo ra một vương quốc nơi giấc mơ của mọi người đều có thể trở thành sự thật.

Để điều đó xảy ra, nhà vua sẽ phải muốn điều tương tự như bạn. Và nếu bạn không thích điều đó, bạn sẽ phải đảm bảo rằng mình đang nghĩ một điều khác với nhà vua. Nhưng trong trường hợp đó...

...Chẳng qua là bạn chỉ xấu hổ vì nhà vua cũng nghĩ giống mình mà thôi.

Nó cũng có cảm giác như một cách để tự nhủ rằng mình phải làm tốt hơn.

Là cái nào đây? cô tự hỏi trong khi nói chuyện với Terumoto và những người khác.

"Vậy cô đã dự liệu tất cả những điều này, Mouri Terumoto?"

"Testament. Mặc dù đây là khả năng phiền toái nhất."

"Vậy thì tôi có một câu hỏi. Nhưng câu hỏi này cũng dành cho cả Hashiba."

Masazumi mở một khung thông báo.

Nó hiển thị một bản đồ của M.H.R.R. với một chấm đỏ ở phía nam.

"Đây là Nördlingen. Tôi cho rằng một lực lượng phe Protestant và một lực lượng phe Catholic đang tiến đến đó."

"Testament," Hashiba xác nhận. "Trận chiến dự kiến sẽ bắt đầu trong 6 hoặc 7 giờ nữa."

Điều đó có nghĩa là cuộc chiến sẽ bắt đầu vào khoảng 5-6 giờ sáng. Đó không phải là thời điểm tốt nhất.

Nhưng để ghi nhớ điều đó, Masazumi búng tay với mọi người phía sau cô.

Cô đang bảo họ hãy kiểm tra lại.

Horizon quay về phía những người khác sau khi thấy Masazumi búng đôi găng tay của mình.

Tất cả họ trao đổi một cái nhìn và cuối cùng Kimi đáp lại.

"—————"

Cô búng tay thật to. Asama làm theo, rồi đến Toori, và cuối cùng là tất cả những người khác.

"—————"

Tất cả họ đều búng tay.

"Như vậy được chưa, Seijun?" tên ngốc hỏi.

"Nói cho rõ nhé, đó hoàn toàn không phải điều tôi muốn! Chết tiệt, tôi đúng là đồ ngốc khi tin vào trí thông minh của các cậu! Các cậu tự làm thì tôi không quan tâm, nhưng đừng kéo tôi vào!"

Cô từ chối họ.

Vice President: "Chà, nó cũng cho tôi chút thời gian để suy nghĩ, nên cũng không tệ lắm."

Tên ngốc bắt đầu reo hò, vì vậy Horizon bóp cổ cậu ta để cắt đường thở.

"Vậy thì," Masazumi nói lần thứ không biết bao nhiêu trong ngày khi cô nhìn xuống Terumoto và Hashiba dưới sàn. "Có một chút vấn đề với việc Musashi tham gia Trận Nördlingen."

"Và đó là gì vậy, Phó Hội trưởng Musashi?"

"Judge. Thứ nhất, đó là một cuộc xung đột giữa phe Catholic của M.H.R.R. và các lực lượng liên quan, vì vậy có rất ít lý do để Musashi can dự."

Đối với Magdeburg, Thị trưởng Magdeburg là Guericke đã trực tiếp đến Musashi và Mazarin của Hexagone Française đã thúc giục họ tham gia cuộc chiến để đổi lấy một thỏa thuận đình chiến tạm thời và tình hữu nghị với Musashi.

Nhưng Nördlingen thì khác. Hơn nữa...

...Tốt, dữ liệu đã đến.

Neshinbara đã tóm tắt rất nhiều phân tích và gửi cho cô. Cô chấp nhận nó và lướt qua chủ yếu là các chủ đề và vị ngữ để xác nhận một điều gì đó.

"Nghe đây."

Cô nói với Hashiba và Mouri, những đại diện quyền lực nhất ở đây, trong khi lướt qua thông tin từ Neshinbara.

"Nördlingen là một thành phố theo phe Protestant. Và nó phải chấp nhận một sự đầ... đầu hàng nhục nhã do thất bại thảm hại của phe Protestant dưới tay lực lượng phe Catholi... Catholic!"

Me: "Sao cậu lại nói vấp thế?"

Vice President: "Vì có một người nào đó không thể chỉ viết 'đầu hàng' như một người bình thường!"

Novice: "Khoan đã, Honda-kun cải trang, tại sao cậu lại bỏ qua 18 dòng tôi viết về những hồn ma của các hiệp sĩ thời trung cổ đang âm mưu đằng sau cuộc xung đột giữa Nördlingen và phe Catholic!?"

Vice President: "Đừng có thêm tình tiết hư cấu vào! Và cố gắng đừng gõ sai chính tả ở cuối câu như thế!"

Dù sao đi nữa, Masazumi nhìn lại Terumoto và Hashiba.

"Mouri Terumoto và Hashiba. Đó là quan điểm của tôi."

"Cô đã đưa ra quan điểm à!?" Terumoto hỏi.

"Ư-ừm? Hả?" Hashiba nói.

Ngay cả Hashiba, người trước đó đã hiểu ý của tên ngốc, mà cũng bối rối ư? Vậy ra đây là sức mạnh của Neshinbara. Không phải là một sức mạnh hữu ích. Hay là có? Không, chắc là không rồi.

"Được thôi. Nếu các người không hiểu, tôi sẽ phải giải thích."

Hori-ko: "Theo Luật Horizon, đây là một chiến thắng cho Masazumi-sama."

Điều đó không làm Masazumi vui, nhưng nó vẫn có gì đó trấn an.

...Nhưng mình cảm thấy như đã hiểu được Hashiba đang nhắm đến điều gì rồi.

Sự ngớ ngẩn của mọi người có thể hữu ích như một cách đánh lạc hướng.

Vice President: "Nếu có thể, các cậu chỉ bắt đầu mấy trò vô nghĩa khi tôi cho phép được không?"

Me: "Ồ, tớ biết đây là gì rồi! Đây là mặt tối của một xã hội bị kiểm soát!"

Silver Wolf: "Nếu có thì tôi phải nói rằng chúng ta đang trở thành nỗi hổ thẹn của một xã hội bị kiểm soát..."

Ừ, mình cũng không nghĩ vậy, Masazumi nghĩ thầm trước khi nói tiếp.

"Khi Nördlingen đầu hàng, lực lượng phe Catholic đảm bảo hòa bình cho họ để đổi lấy một khoản tiền lớn. Nói cách khác, họ đã dùng tiền để bù đắp cho thất bại của mình. Điều đó cũng phải được thực hiện trong việc tái hiện lịch sử, vì vậy có nghĩa là sẽ không có cuộc cướp phá thành phố. Vì vậy, tôi muốn biết tại sao chúng ta phải đến đó."

"Này, này, Phó Hội trưởng Musashi," Terumoto nói. "Cô là người đã bảo mọi người gọi cho cô nếu chúng tôi gặp khó khăn với việc tái hiện lịch sử mà. Đã định bỏ cuộc rồi sao?"

...Cô ấy thực sự có kế hoạch tự mình thực hiện cuộc Giải phóng Kantou, phải không?

Cô ấy thật dễ bị người khác khích bác, Masazumi nghĩ trước khi tiếp tục.

"Nếu một thất bại hay vấn đề nào đó đang bị ép buộc lên các người bằng cách diễn giải việc tái hiện lịch sử, thì chúng tôi sẽ đi. Nhưng chẳng lẽ Nördlingen hoàn toàn không chuẩn bị gì cho việc tái hiện lịch sử sao?"

"Không, h-họ đã chuẩn bị rồi," Hashiba nói. "Họ đã tiết kiệm đủ ngân sách để chi trả cho thất bại của mình."

"Vậy thì sự chênh lệch về lực lượng chiến đấu đã chuẩn bị có dẫn đến một cuộc thảm sát không?"

"Chà... nó sẽ thay đổi tùy thuộc vào... diễn biến của trận chiến. Nhưng, ừm, lực lượng phe Catholic và Protestant sẽ có tỷ lệ, ờ, khoảng 3 trên 2!"

Đó là một tỷ lệ khá ổn.

...Phe Protestant sẽ thua, nhưng tôi cá là họ có kế hoạch rút lui khi thời cơ đến.

"Mouri Terumoto. Theo tình hình hiện tại, việc cử Musashi đến đó chỉ có nghĩa là sử dụng chúng tôi để giúp phe Protestant giành chiến thắng. Chúng tôi muốn trung thành với việc tái hiện lịch sử đúng đắn và điều đó có nghĩa là chúng tôi sẽ chỉ tập trung vào việc phòng thủ và giải cứu phe Protestant."

"Như vậy là đủ tốt rồi. Phần giải cứu đặc biệt có ý nghĩa."

...Có ý nghĩa?

Masazumi không thể hiểu Terumoto đang nói về điều gì.

Chuyện này là sao? Không...

...Hẳn là Terumoto biết về một điều gì đó đang diễn ra sau hậu trường trong Trận Nördlingen.

Vậy thì Musashi sẽ có người có thể tìm ra đó là gì.

Phải, có một người mà cô có thể tin cậy ở đây. Một người có thể phát hiện ra "ý nghĩa" ở đây.

Cô có những lo ngại về người đó, nhưng cô quyết định tin tưởng cậu ta lúc này.

Vice President: "Neshinbara."

Hori-ko: "Mitotsudaira-sama!"

Silver Wolf: "Judge. Có chuyện gì!?"

Novice: "Chờ đãããã! Tại sao chuỗi hội thoại đó lại trôi chảy như một dòng sông vậy!?"

Mình không quan tâm nữa, Masazumi nghĩ khi cô đặt câu hỏi.

Vice President: "Có lực lượng hoặc cá nhân quan trọng nào của Viễn Đông ở gần Nördlingen không? Và lực lượng hoặc cá nhân đó có một sự kiện tái hiện lịch sử nào mà Trận Nördlingen có thể tương ứng không? Nếu có..."

Novice: "Có."

Neshinbara lên tiếng.

Masazumi thấy Neshinbara thể hiện niềm tự hào của một Thư ký. Những người khác reo hò.

Uqui: "Hiếm thật, nhưng đôi khi Neshinbara cũng làm tốt lắm đấy!"

Gold Mar: "Bara-yan, đây không phải là chuyện cậu bịa ra đấy chứ? Là thật đúng không!?"

Hori-ko: "Ngài có chắc là mình làm được không, Neshinbara-sama!?"

Novice: "Tại sao tất cả các cậu đều tỏ ra lo lắng thế!? Nghe đây. Đối với các câu chuyện thời Chiến quốc của tôi, tôi đã điều tra kỹ lưỡng về chính xác những gì xảy ra và ở đâu, vì vậy tôi có thể tìm ra câu trả lời nhanh hơn nhiều so với Mitotsudaira-kun, người phải dựa vào kiến thức lịch sử và địa lý chung của mình."

Four Eyes: "Cậu thật sự thù dai đấy nhỉ?"

Novice: "Không, tôi luôn chuẩn bị kỹ càng. Bây giờ, để trả lời câu hỏi của cậu..."

Silver Wolf: "Ồ, tôi cũng vừa tìm thấy nó rồi."

Mọi người im lặng. Một lúc sau, Mitotsudaira hắng giọng.

Silver Wolf: "N-nhưng cậu là người đầu tiên, Thư ký, nên cậu cứ nói trước đi."

Me: "Này, Neshinbara, lẽ ra cậu có thể giải thích xong trước Nate nếu không có màn dạo đầu không cần thiết đó rồi, phải không?"

"Nó không phải là không cần thiết!" Neshinbara nhấn mạnh, nhưng rồi cậu ta đi vào phần giải thích của mình.

Novice: "Hầu hết những người kế thừa danh phận Viễn Đông ở Nördlingen, hay đúng hơn là ở phía nam M.H.R.R., đã bắt đầu di chuyển đến nơi khác để đối phó với cuộc tấn công của Hashiba vào Mouri. Lẽ ra Osaka mới là căn cứ của họ, nhưng họ lại đang sử dụng M.H.R.R. vì sự cai trị của Hashiba chưa bắt đầu và vì Osaka đang dưới sự kiểm soát của P.A. Oda."

Vice President: "Vậy phía nam M.H.R.R. đang đóng vai trò như một Osaka tạm thời. Và?"

Novice: "Judge. Trong số đó, có một gia tộc với một lãnh địa lớn."

Cụ thể là...

Novice: "Có ai ở đây đã nghe nói về gia tộc Nagaoka chưa?"

Neshinbara nhìn khắp mọi người.

Nagaoka là họ của người đó trong thời đại này. Sau này họ sẽ đổi họ, nhưng theo một ghi chú trong Thánh phổ, cái tên đã đổi sẽ được sử dụng phổ biến hơn về sau. Vì vậy...

"Không ai biết à?"

Nghe vậy, Kimi nhìn sang Mitotsudaira.

"Tên mọt sách đang làm trò đấy, nhưng chắc cậu biết mà, Mitotsudaira. Cậu có nói là cậu tìm thấy nó rồi, phải không?"

"Suỵt. Chọc tức cậu ta chỉ làm mọi thứ kéo dài hơn thôi."

"Nào, Neshinbara-sama, Mitotsudaira-sama đang nhịn lời vì ngài đấy, nên hãy nhanh chóng cho chúng tôi câu trả lời đúng đi."

"T-tôi không muốn kiểu thông cảm này!"

Nhưng Neshinbara ngay lập tức giơ tay phải lên, xoay người sang phải và nói.

"Tôi đang nói đến Nagaoka Tadaoki. Mặc dù sau này ông ta được biết đến với cái tên Hosokawa Tadaoki."

Gin biết đó là ai.

Cô chưa từng gặp ông ta, nhưng...

"Chủ nhân Muneshige, ngài có một mối liên hệ với Nagaoka, dù là nhỏ, phải không ạ?"

"Judge," Muneshige đáp lại trong khi giơ tay phải lên. "Nagaoka Tadaoki là một trong Thất Tướng, một đơn vị tiêu biểu được thành lập sau Thất Bổn Thương của Hashiba. Ông ta dũng mãnh trong chiến đấu, nhưng cũng là một nhà thơ lớn đã học dưới trướng Rikyu. Hơn nữa..."

Muneshige nhìn về phía đông.

"Ông ta tham gia Chiến dịch Keichou giống như cái tên mà tôi hy vọng sẽ kế thừa."

"Judge," Gin đồng ý trong khi ngước nhìn anh.

...Đó là một lời giải thích tuyệt vời, chủ nhân Muneshige.

Anh đã hoàn thành vai trò mong đợi ở đây. Và bằng cách đưa Chiến dịch Keichou vào cuối cùng, anh đã nhắc nhở mọi người về ý định giành lại tên kế thừa của mình.

Đây không phải là điều anh tìm hiểu cho vui.

"Tôi đoán Nagaoka đang cùng với các chiến binh được triển khai đến Edo."

"Đúng vậy," Thư ký nói. "Và-..."

"Judge," Muneshige xác nhận. "Vấn đề là vợ của ông ta, phải không?"

"Đúng vậy. Bởi vì bà ấy-..."

"Judge. Bà ấy là Nagaoka Tama, nhưng một ghi chú cũng cung cấp cái tên Garasha."

"Đúng vậy. Nhưng bà ấy-..."

"Judge. Thánh phổ đặt ra một vấn đề lớn liên quan đến bà ấy."

"Đúng vậy. Đó là-..."

"Judge," Muneshige đáp lại. "Dinh thự của bà bị kẻ thù bao vây trong khi chồng vắng nhà, vì vậy bà đã tự cho nổ tung mình cùng với dinh thự."

Tachibana Wife: "Chủ nhân Muneshige giải thích những chuyện này rất giỏi."

Mar-Ga: "Cậu có thể thấy anh ta đang gây khó khăn cho tên mọt sách như thế nào đấy."

Tachibana Husband: "Không, đây không phải do ta làm. Các ngươi nên cảm ơn Thư ký vì đã là một người lắng nghe tốt."

Four Eyes: "Nghe có vẻ như cậu có thể ngừng viết được rồi đấy. Cứ lắng nghe từ giờ trở đi đi."

Novice: "Không, đợi đã, tất cả các cậu!"

Gold Mar: "Này, Bara-yan, tớ nghĩ vấn đề là có quá nhiều điều cậu muốn nói nên cậu mất đi thế chủ động để nói, có lẽ cậu nên chú ý đến điều đó trong tương lai."

Masazumi kiểm tra các ghi chú về Thánh phổ và lịch sử mà Neshinbara gửi cho cô trong khi cậu ta im lặng cúi đầu.

Vẫn có nhiều đoạn thừa như thường lệ, nhưng bạn có thể giải mã ý nghĩa thực sự bằng cách bỏ qua những phần bắt đầu bằng những từ như "than ôi" hoặc "hãy xem đây".

"Tsukinowa, cậu có thể xóa chọn lọc tất cả các văn bản như thế này hoặc thế này không? ...Ồ, thế thì nhiều quá. Quá nhiều. Cậu không cần phải rút nó xuống còn 17 âm tiết đâu."

"Làm sao cậu lại tóm tắt cả một sự kiện tái hiện lịch sử chỉ trong 17 âm tiết vậy, Seijun?"

" 'Tama bị tấn công / Nàng sẽ nở hoa trước mùa / trong chính dinh thự của mình' "

Mọi người ngẫm nghĩ về 17 âm tiết đó trong miệng trước khi trao đổi một cái nhìn.

"Này, này! Quý ngữ đâu!? Là ngực à!?"

"Toori-kun, xin hãy bình tĩnh. Tôi có cần phải nói lại không? ...Nào, 'nở hoa' sẽ là một quý ngữ, nhưng với 'trước mùa' nó sẽ chỉ những bông hoa nở trái mùa, điều này ám chỉ đến mùa đông. Thật không may đây là mùa hè."

"Hê hê. Nhưng ví phụ nữ như hoa là một truyền thống mà ta hy vọng sẽ không bao giờ chết đi."

Sau khi xác định xong, mọi người quay sang Neshinbara và Adele lên tiếng thay cho tất cả.

"Thư ký, ngay cả con thú ăn kiến còn giỏi hơn cậu ở khoản này à?"

"K-kết luận kiểu gì vậy!? Bên cạnh đó, việc xếp hạng các lời giải thích với nhau là một nỗ lực vô nghĩa vì tất cả những điều này hoàn toàn là khái niệm!"

"Phải, vạn vật đều là chính nó và không có hệ thống phân cấp nào thực sự có ý nghĩa," Naruze nói. "Nhưng điều đó không thay đổi sự thật rằng chúng ta vừa thấy một sự khác biệt rõ ràng giữa cậu và con thú ăn kiến."

"Maa?"

Masazumi thực sự không chắc liệu cô có nên khen ngợi Tsukinowa ngay lúc này không, nhưng cô đã vỗ nhẹ vào nó vì nó đã hoàn thành công việc của mình.

Dù sao đi nữa, cô đã có một ý tưởng khá rõ ràng về những gì đang xảy ra.

Vice President: "Vậy chính xác thì dinh thự của Nagaoka bị tấn công như thế nào?"

Silver Wolf: "Trong các trận chiến nhỏ dẫn đến Sekigahara, Ishida Mitsunari tấn công nhà của các daimyo và chỉ huy khác nhau ở Osaka, bắt vợ và người thân của họ làm con tin. Gia tộc Nagaoka đã chọn chống lại điều đó."

Me: "Ồ, phải rồi. Ishida Mitsunari đã lợi dụng tình hình để tạo ra hậu cung vợ của riêng mình!"

Tên ngốc hét lên câu trả lời hết cỡ.

"Ta đã chơi cái game khiêu dâm đó cách đây nửa năm rồi!"

"Này, Mitsunari-kun. Tôi biết cậu là một chương trình, nhưng cậu đã nghe về chuyện này chưa? Một trò chơi có tên 'Trong Khi Chuẩn Bị Chiến Đấu, Tôi Đã Tạo Ra Hậu Cung Vợ Của Riêng Mình 2' gần đây đã rất phổ biến với các chàng trai của chúng ta."

"C-đây là lần đầu tiên tôi nghe nói! Và tại sao lại là 2!? Có cả phần đầu tiên nữa à!?"

"Chà, tôi nghe nói phần đầu tiên là một trò chơi indie của Musashi và phiên bản thương mại của phần thứ hai đã được buôn lậu đến đây."

"Cậu nghe nói? Và cậu không làm gì cả!? Đây là một sự xúc phạm! Bên cạnh đó, tôi không phải là ông già trông mượt mà này, người trông như được vẽ với ba lớp đổ bóng! Tôi là một chương trình đàng hoàng! Ai đã buôn lậu thứ này đến đây!?"

"Hắt xì! Này, Kuki-kun, tôi phải sắp xếp sổ sách kế toán của mình, nên tôi sẽ vào trong một lát. Báo cho tôi biết nếu Ikeda-kun hoặc những đứa trẻ khác từ phía tây nói điều gì đó nghe có vẻ béo bở nhé?"

"Konishi-kun, dựa trên quan sát của tôi, cậu dường như thỉnh thoảng nhận được những món hàng lậu kỳ lạ từ cha mình trên Musashi, nhưng hãy cẩn thận. Đạo đức công cộng của Musashi rất tồi tệ."

"Ừ, nhưng họa sĩ chính cũng nổi tiếng ở đây, nên tôi không thể bỏ qua cơ hội này."

Mar-Ga: "Ồ, tớ khá chắc là tớ đã thiết kế nhân vật và vẽ minh họa cho cái game khiêu dâm mà Tổng trưởng đang nói đến. Tớ đã nhờ người khác tô màu."

Vice President: "Naruze, tớ cảm thấy như cậu đang gây ra một sự cố quốc tế ở đây..."

Mar-Ga: "Quan trọng hơn, bảo Hashiba giao nộp tất cả dữ liệu của họ về Mitsunari. Giờ tớ biết cô ta là con gái, tớ có thể sử dụng điều đó cho phần 3."

"Ồ, và một điều nữa," Naruze nói.

Mar-Ga: "Tớ đã thu thập một số dữ liệu về cái chết của vợ Nagaoka cho việc đó, vì vậy tớ biết về nó nhiều hơn Neshinbara."

Masazumi không mấy vui vẻ về nguồn thông tin, nhưng cô có thể thấy ít nhiều những gì đang diễn ra.

"Hashiba có kế hoạch bắt đầu chuẩn bị cho Sekigahara bất kể Chiến dịch Keichou diễn ra như thế nào, phải không?"

Điều đó đòi hỏi phải tuân theo Thánh phổ bằng cách để Ishida Mitsunari nắm quyền kiểm soát "Osaka" và bắt gia đình, người thân của các chỉ huy ở đó làm con tin.

...Mình hiểu rồi.

Masazumi đã hiểu. Cả P.A. Oda và M.H.R.R. đều đang nhìn xa hơn cả Sự biến Hòn Nô Tự. Và họ thậm chí còn đang nhìn đến thời đại sau cả Hashiba.

Khi cô nghĩ về điều đó, nó có vẻ hiển nhiên. Thánh phổ cho họ biết những gì sẽ xảy ra sau này, vì vậy mọi người và mọi nhóm sẽ làm những gì cần thiết để giảm thiểu tổn thất của họ.

Ngay cả những thế lực hùng mạnh như P.A. Oda, Nobunaga, hay Hashiba cuối cùng cũng sẽ biến mất.

...Nhưng...

Hashiba là một nhà lãnh đạo tài giỏi đến mức nào khi đích thân chỉ đạo mọi việc sau cả cái chết của chính mình?

Masazumi nghĩ, Thời đại của Hashiba thậm chí còn chưa bắt đầu.

...Sự biến Hòn Nô Tự vẫn chưa xảy ra.

Nhưng Hashiba đang thúc đẩy việc tái hiện lịch sử cho những sự kiện sau khi mình chết.

Masazumi phải tự hỏi tại sao.

"——————"

Đây không phải là một vấn đề đơn giản, Masazumi nghĩ.

Musashi đang ép buộc thất bại của Hashiba lên cô ta.

Họ đã quyết định sẽ không bao giờ trải qua loại mất mát đó nữa, nhưng bây giờ họ đang ép nó lên Hashiba bằng cách đẩy nhanh việc tái hiện lịch sử.

Theo một cách nào đó, bạn có thể xem đó là cho Hashiba nếm mùi gậy ông đập lưng ông.

Chẳng phải họ chỉ đang dạy cho Hashiba ý nghĩa của cái chết để trả đũa cô ta sao?

...Hoặc là...

Mình không thể tin được điều này, Masazumi nói trong lòng.

Cô đột nhiên nhận ra rằng họ có thể đang làm chính xác điều mà Hashiba đang làm.

Cô đã không nhận ra vì họ quá bận rộn với việc phục hồi sau thất bại, nhưng một khi cô loại bỏ lý do đó, Musashi về cơ bản đang kiêu ngạo rút ngắn cuộc đời của Hashiba.

Họ đang ép buộc cái chết lên cô ta, vậy chẳng phải Hashiba đã vượt qua họ bằng cách chấp nhận cái chết đó và chỉ đạo mọi việc sau khi mình chết sao?

Masazumi nghĩ rằng họ đã vượt qua khó khăn và bắt đầu tiến bộ sau thất bại của mình, nhưng...

...Liệu Hashiba có đang nhìn nhận một cách bi quan dựa trên cái chết của chính mình trong tương lai xa không?

Nếu vậy, họ có thể làm gì khác ngoài việc cố gắng bắt kịp cô ta?

Và trong trường hợp đó, họ sẽ chỉ tồn tại để ép buộc cái chết lên cô ta.

Họ thực sự có thể làm điều đó sao? Và...

"Kh."

Cô đã hiểu ra một điều khác nữa.

Tại sao P.A. Oda và lực lượng Hashiba lại theo Hashiba?

Cô gái trên màn hình đang nhìn lại cô với đôi vai gầy guộc đang lắc lư một cách không chắc chắn.

...Cô ấy thật mạnh mẽ.

Giống như tên ngốc lãnh đạo Musashi là bất khuất, cô gái này đã chấp nhận cả cái chết của chính mình.

Bất kể kết quả là gì, cô ấy sẽ chấp nhận và cho phép nó.

Đó hẳn là bản chất của sự lãnh đạo của Hashiba.

Đó là một loại chấp thuận mang tính bi quan.

Musashi phải đối đầu với một người như vậy. Tên ngốc có thể vượt qua bằng sự ngớ ngẩn của mình, nhưng Masazumi là một con người bình thường. Phải, đó là mình. Bình thường. Gần đây mình phải tự nhắc nhở bản thân về điều đó rất nhiều, nhưng so với hầu hết lớp mình, mình hoàn toàn bình thường. Chắc chắn là vậy.

Nhưng làm thế nào một người bình thường như cô có thể đối đầu với một người có mức độ chấp nhận nực cười như vậy?

...Vậy thì.

Masazumi bắt đầu cân nhắc phải làm gì, nhưng rồi...

Me: "Này, Seijun."

Cô nghe thấy giọng của tên ngốc.

Me: "Đừng nghĩ quá nhiều về Sekigahara và những thứ tương tự ngay bây giờ. Cậu sẽ kết thúc giống như Neshinbara đấy."

Mary thấy Masazumi thực hiện một hành động nhất định.

Cô hơi thả lỏng vai xuống. Rồi cô nhấc từng vai một và bẻ cổ.

"Ừ, cậu nói có lý," cô nói. "Nếu tôi muốn tránh giống như Neshinbara, tôi cần phải đối mặt với thực tế trước mắt và giải quyết từng việc một."

"Đúng vậy," Mary nói. "Chị có thể nghĩ về những điều xa xôi trong tương lai, nhưng rất nhiều thứ sẽ thay đổi trước khi chị đến được đó."

Trong trường hợp của cô, một cuộc gặp gỡ bất ngờ và một số hiểu lầm đã thay đổi mọi thứ.

"Đó là cách mọi thứ diễn ra ngay cả với Thánh phổ và các quy tắc tái hiện lịch sử. Em nghĩ rằng đi từng bước một là cần thiết và quan trọng."

Ngay khi cô vừa nói xong, Mary cảm thấy một cái siết nhẹ ở tay trái.

Đó là Tenzou.

Anh vẫn im lặng. Anh không nói rằng anh hiểu hay anh cũng nghĩ vậy. Thay vì những lời tử tế đó, anh trao cho cô sức mạnh từ bàn tay mình. Và cô biết điều đó có nghĩa là gì.

...Anh ấy nhớ.

Đó không phải là về những gì anh hiểu hay nghĩ. Những ký ức đã thấm vào anh và sẽ không bao giờ rời đi.

Nó giống như một vết sẹo.

Họ đã nhớ và tin tưởng vào những điều đã xảy ra với họ, vì vậy khi cô nói về chúng, anh đã tìm đến tay cô.

Quá khứ đó là một vết sẹo không thể nào quên. Đó là một vết sẹo mà cô đã tự nguyện chọn mang theo.

Và nó sẽ ở bên cô mãi mãi.

"Chủ nhân Tenzou."

Khi cô gọi tên anh, anh quay lại đối mặt với cô. Cô cũng làm vậy, nhưng...

"Ừm, ờ."

Việc nhận ra anh đang nhìn mình khiến cô cúi gằm mặt.

Nhưng, cô nghĩ. Anh ấy đã vươn tay và nắm lấy tay mình.

...Đây không phải là điều gì khiếm nhã.

Ít nhất, anh đã làm vậy vì anh muốn. Vì vậy, cô nắm lại tay anh và hít một hơi.

Cô sẽ không quên vết sẹo đó. Cô nhớ nó.

Nhưng bây giờ cô đang hạnh phúc và cô hiểu điều đó cũng như anh. Vì vậy, cô siết lại tay anh. Và...

"—————"

Anh nới lỏng tay và nhẹ nhàng dịch chuyển bàn tay để các ngón tay của họ đan vào nhau.

...A.

Siết chặt không phải là cách duy nhất để "nhớ" và thể hiện rằng anh sẽ không bao giờ buông tay. Khi tất cả các ngón tay của họ đã đan vào nhau, cô siết chặt tay anh một lần nữa. Điều này khác với khi cô ôm anh.

...Aaa.

Mary nhận ra rằng, kể từ khi anh ôm cô trên đỉnh tòa tháp đó ở Anh quốc, cô có thể đã ôm anh và họ có thể đã ôm nhau, nhưng anh đã không ôm cô.

"A..."

...C-có phải mình đã quá chủ động kể từ khi ở Anh quốc không?

Cô cảm thấy xấu hổ khi nhớ lại hành vi của mình cho đến ngày hôm qua. Và khi cô nhớ lại những gì đã xảy ra hôm nay...

...A.

Nắm tay và đi dạo qua một lễ hội là một trải nghiệm hiếm có, lẽ ra cô chỉ nên làm thế này thay vì bám lấy anh nhiều như vậy.

"—————"

Mình không thể tin được, Mary nghĩ. Khi tương lai có vẻ u ám, cô đã quên đi từng bước một, nhưng bây giờ khi cô có thể nhớ lại những điều tốt đẹp về quá khứ, cô lại không thể nhìn xa hơn bước chân tiếp theo.

...M-mình thực sự có thể tiếp tục sống như thế này không?

Cô cảm thấy như thước đo hạnh phúc của mình sẽ vỡ tung và cô sẽ chết trong hai ngày nữa.

Cô thực sự có thể đắm chìm trong việc nắm tay đan ngón này, vốn chỉ là một lời nhắc nhở không? Hay cô chỉ nên tập trung vào bài học mà nó mang lại? Cô không chắc, vì vậy cô đã nói lên sự thất vọng của mình.

"Chủ nhân Tenzou thật xấu tính..."

Mar-Ga: "Ok! Tớ chịu trách nhiệm! Tớ chịu trách nhiệm ở đây! Không ai được xen vào! Cứ để mọi chuyện diễn ra! Chuyện này trông rất hứa hẹn! Cho kịch bản phân cảnh của tớ!"

Flat Vassal: "Này, tôi đã mải bận tâm với hỏa thuyền, cọc gỗ và vòng lặp của Musashi, nên tôi không thực sự biết tình hình ở đó. Nhưng Mary-san là một hoàng gia và cô ấy là một người tốt, vì vậy tôi có thể cho rằng đây là lỗi của Sĩ quan Đặc nhiệm số 1, phải không?"

Wise Sister: "Hê hê. Tenzou? Cậu có chắc là mình có thể sống sót qua những tai nạn hạnh phúc của vợ mình và những rắc rối mà chúng gây ra không?"

10ZO: "Tôi đã giới hạn việc này ở mức nắm tay để nó không bị chú ý! Tại sao tất cả các người lại quan sát kỹ thế!?"

Asama: "Ừm, Tenzou-kun? Có hoa ở khắp mọi nơi. Cậu không thể nào giấu được chuyện này đâu."

Masazumi nhận thấy những bông hoa ether đang bay lả tả sau lưng mình.

Điều đó cho cô biết họ đã không đưa ra quyết định sai lầm khi ở Anh quốc.

...Đúng vậy.

Chính sách của Hashiba với tư cách là một nhà lãnh đạo và mối liên hệ với Musashi không chỉ giới hạn ở thời điểm này hay những tương tác trong quá khứ của họ. Họ chắc chắn sẽ còn xung đột sau này nữa. Tuy nhiên...

...Chúng ta không cần phải có cùng quan điểm bi quan như cô ta.

Nếu Hashiba đang cố gắng lôi kéo họ vào sự bi quan của chính mình, họ phải cố gắng lôi kéo cô ta vào sự lạc quan của họ.

Tất nhiên, sự bi quan của Hashiba từ tương lai có lợi thế vì Thánh phổ cho họ một cái nhìn về phía trước.

Suy cho cùng, mọi người cuối cùng đều sẽ chết. Ở Sanada, con rồng trắng tên Sasuke đã dạy họ rằng cái chết có liên quan đến mọi thứ. Vì vậy, Hashiba có lợi thế bằng cách nhìn về phía trước và phô trương cái chết không thể tránh khỏi đó. Nhưng...

"Tôi hiểu rồi."

Hashiba có lợi thế.

Musashi có bất lợi.

Một bên nhìn về phía trước đến sự mất mát và hủy diệt, và bên kia tạo ra một cái gì đó mới khi họ bước vào ẩn số.

Rõ ràng ai là người ở thế bất lợi.

Cô đã từng thảo luận chính xác về điều này trước đây.

Cả ở Magdeburg và Mikatagahara.

Cô đã thảo luận về tình huống và chủ đề này với một người.

...Lãnh chúa Matsunaga.

Ông ta đã gọi Nobunaga và P.A. Oda là những người mang đến sự hủy diệt và ông ta đã gọi Musashi là những người mang đến sự sáng tạo.

Không phải là bây giờ cô mới hiểu ý của ông ta. Thay vào đó, cô cảm thấy như điều này có liên quan đến những gì ông ta đã nói.

Họ đã mất quá nhiều trong Cuộc cướp phá và thất bại sau đó.

Nhưng hủy diệt và sáng tạo không chỉ là những hành động vật lý, theo nghĩa đen.

Chúng cũng áp dụng cho chính sách của một nhà lãnh đạo, cho cách bạn nhận thức mọi việc, và cách bạn thể hiện bản thân. Vì vậy...

"Được rồi."

Masazumi vỗ vào má mình để tập trung lại.

Khi cô đối mặt về phía trước, cô thấy Terumoto và cô thấy hình ảnh của Hashiba trên sàn. Và cô mở miệng để nói với hai người mang trên vai những quốc gia hùng mạnh đó.

"Nếu các người đã sẵn sàng, tôi gần như đã quyết định xong ở đây," cô nói. "Hashiba... ngươi lại định quấy rối chúng tôi nữa à?"

Mọi người trên Lâu đài Azuchi đều thấy miệng của Hashiba nhếch ngang để đáp lại lời của Phó Hội trưởng Musashi.

Một trong số họ đứng lên: Katagiri.

"Quấy rối các người!? Cô đang nói gì vậy!?"

"Hm? Ừm, Katagiri phải không?"

"Testament! Tôi là Katagiri Katsumoto! Với tư cách là sĩ quan liên lạc của chúng tôi, tôi phải lên tiếng phản đối bình luận của cô là một sự xúc phạm!"

Katagiri chỉ vào hình ảnh của Phó Hội trưởng Musashi trên lernen figur và hét vào mặt cô.

"Sao cô dám gọi chính sách quốc gia của chúng tôi là quấy rối!?"

"Sĩ quan liên lạc, tôi không đang nói chuyện với anh lúc này."

"Kh," Katagiri gầm gừ và một sự xôn xao chạy qua đám đông xung quanh anh. Tất cả họ trao đổi một cái nhìn, và...

"Cô ta không muốn nói chuyện với Katagiri-san của chúng ta!?"

"Cô gái đó bị làm sao vậy!? Sao cô ta có thể không muốn nói chuyện với Katagiri-kun của chúng ta!?"

"Những người Viễn Đông đó không thấy giá trị nào ở Katagiri-sama của chúng ta trong đơn vị tiền tệ tinh thần của họ sao!?"

"Ừm..." Katagiri nói khi anh cố gắng và thất bại trong việc tìm một cái gì đó để nói. Rồi Koroku túm lấy hông anh.

"Ngồi xuống."

"Hả? Ừm, chà."

"Ồ, Katagiri. Tôi đoán tôi nên đề cập đến điều này," Phó Hội trưởng Musashi nói. "Anh đã nói trước đây anh muốn nói chuyện lại với tên ngốc của chúng tôi, phải không? Chà, về chuyện đó..."

"Hả?" Katagiri chống lại lực kéo xuống của Koroku và hét lên một câu hỏi. "Ý cô là vu nữ tóc vàng ngực bự dâm đãng của Đền Asama!?"

Wise Sister: "Cách mô tả đó đã trở nên dài kinh khủng."

Me: "Khoan đã, điều này có nghĩa là ta nổi tiếng quốc tế rồi à?"

Vice President: "Cậu là Hội trưởng Hội Học sinh và Tổng trưởng của chúng tôi, nên cậu đã được biết đến quốc tế rồi!! Và mọi thứ đang trở nên kỳ quặc khi hình dạng cải trang của cậu lại được biết đến riêng!"

Asama: "Cái hình dạng cải trang đó đã có một cái gối kỳ quặc được làm theo và mọi người nghĩ có mối liên hệ với đền thờ của chúng ta, nhưng tôi phải đổ lỗi cho Kimi và Toori về chuyện đó, phải không? Phải không!?"

"Cô có điều gì muốn nói với tôi về vu nữ tóc vàng ngực bự dâm đãng của Đền Asama!?"

"Ừm, vâng." Phó Hội trưởng Musashi gật đầu trước khi tiếp tục. "Cô ấy... không, chúng ta hãy dùng 'nó'. Nói một cách ẩn dụ, nó đã rời khỏi Musashi."

"Hả?"

Tiết lộ đột ngột đó khiến Katagiri không nói nên lời.

...Cô ấy đã rời Musashi?

"K-khoan đã một chút!"

"Phải, đầu của nó đã bị chẻ đôi và, chà, anh sẽ không bao giờ gặp lại nó nữa. Tôi không thể đi vào chi tiết, nhưng cứ coi như nó không còn ở Musashi nữa."

Anh không biết cô ta có ý gì, nhưng cô ta dường như nghĩ rằng cuộc thảo luận đã kết thúc.

"Ngồi xuống."

Koroku lại kéo anh xuống, nhưng thay vì ngồi...

"A."

Anh ngã phịch xuống mông giữa đám đông.

Me: "Này, này, này. Seijun, tại sao cậu lại nói ta đã rời khỏi Musashi? Đây là một kế hoạch bí mật gì đó à!?"

Vice President: "Ý tôi là bộ đồ cải trang mà cậu đã dùng. Bộ tóc vàng ấy. Cậu không thể dùng nó sau khi nó bị Celestial Dragon Saizou chém qua, phải không? Nhưng kể từ khi cậu nói chuyện với Katagiri trong bộ dạng đó, anh ta đã gửi một loạt yêu cầu để đàm phán lại với phiên bản cải trang của cậu."

Silver Wolf: "Chấp nhận điều đó và để anh ta thực hiện một cuộc đàm phán kéo dài sẽ quá nguy hiểm."

Vice President: "Judge. Vấn đề thực sự là để Tổng trưởng và Hội trưởng của chúng ta đàm phán trong khi giả dạng một vu nữ vô danh. Điều đó hoàn toàn đi ngược lại mục đích của việc có các sĩ quan."

Me: "Trời, nghe tất cả những chuyện này phiền phức quá."

Vice President: "Và đó là lỗi của ai!?"

"Hashiba, ta biết ngươi muốn gì."

Masazumi nhìn lên trời và Asama lên tiếng sau lưng cô.

"Ừm, máy quay ở đằng kia."

Một biểu tượng kiểu torii nhỏ màu xanh lá cây xuất hiện cách đó khoảng 10 mét trên không. Đó là vị trí của thần chú truyền tin đang gửi hình ảnh và âm thanh đến Hashiba.

Masazumi nhìn chằm chằm vào biểu tượng khi cô tiếp tục nói.

"Theo dữ liệu của chúng tôi, khi Ishida Mitsunari tấn công Osaka, vợ của Nagaoka Tadaoki đã tự cho nổ tung mình cùng với dinh thự. Và..."

Masazumi giơ khung thông báo bên dưới tay phải của mình lên.

...Đây mới là vấn đề thực sự.

"Phu nhân Nagaoka là một nhạc công Công giáo sùng đạo. Chính vì thế, khác với phần lớn những người thuộc phe Cực Đông, bà không sống trong thành phố Nördlingen của phe Tin Lành, mà lại chọn ở vùng ngoại ô."

Đến đây thì vẫn dễ hiểu, nhưng vế sau mới là vấn đề.

"Vì Liên minh Giao Ước theo Công giáo, họ đã đồng cảm với hoàn cảnh qua đời của phu nhân Nagaoka. Vậy nên, Hashiba, trước cả khi cậu bắt đầu hợp tác với M.H.R.R., phu nhân Nagaoka đã được ban cho một tập danh thứ hai, để cái chết của bà có thể được diễn giải theo một cách khác và bà có thể tiếp tục sống một cuộc đời mới."

Và tập danh đó sẽ đưa bà đến nơi nào?

"Thụy Điển. Bà ấy chính là Christina, nữ vương đương nhiệm của họ."

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận