\[Trên biển hiệu: Nhà Habsburg / Chiến tranh Ba mươi năm\]
Nằm ngoài kế hoạch
Chẳng thể lường trước
Vượt ngoài tưởng tượng
Đâu là kẻ lạc lõng?
Phân bổ điểm (Để trả lời nghiêm túc thì kế hoạch chắc chắn hơn dự kiến hay tưởng tượng nhiều)
Sakai thầm nghĩ trong khi cơn gió đêm lướt qua người.
…Dạo này mình đúng là sống theo kiểu bất hảo thật, cứ lang thang ngoài đường vào giờ này.
Lẽ ra giờ này, ông đã muốn quay về nhà để săm soi mấy hộp đĩa đen và bộ sưu tập vừa mua. Như vậy có thể giảm bớt gánh nặng công việc cho “Okutama”, nhưng…
“Mấy nước khác lên kế hoạch đâu có thèm để tâm đến mấy thú vui lúc rảnh rỗi của mình đâu nhỉ?”
Ông đang ở trên cây cầu của Musashino, nơi một tấm vách chắn gió và một chiếc bàn đã được dựng sẵn. Từ đó, ông hỏi “Musashi” một câu.
“Tôi có cảm giác dạo này mình hơi bận rộn quá. Cô nghĩ sao?”
“Tôi tin rằng hiệu trưởng là công việc quanh năm, hay tôi nhầm ạ? Hết.”
“Đó chỉ là chức danh thôi, mà tôi thật sự nghĩ công việc của công chức nên kết thúc lúc 4 đến 6 giờ.”
“Judge,” “Musashi” đáp khi nàng nhấc một chiếc đĩa và một quả đào từ chiếc bàn phụ mà nàng kéo lại bằng năng lực điều khiển trọng lực của mình. “Đêm nay ngài sẽ bận rộn, nên ngài nên tránh uống rượu, thay vào đó hãy ăn chút hoa quả chúng ta có được ở Sanada. Hết.”
“Đúng là chẳng có lúc nào được ngủ ngon giấc nhỉ? Masazumi-kun đang thúc ép mọi chuyện hơi quá rồi.”
“Nếu ngài nhìn theo hướng đó, thì Hashiba còn thúc ép hơn nữa. Hết.”
Nói rồi, “Musashi” mở ra một biển hiệu.
Vì đang đeo găng tay, nàng gọt vỏ quả đào khi nó đang lơ lửng giữa không trung. Nàng dùng tay pha một ấm trà trong khi quay biển hiệu về phía Sakai. Trên đó hiển thị một bản đồ toàn vùng Cực Đông.
“Đây là lộ trình của các tàu vận tải của Hashiba và P.A. Oda bay trong vùng Cực Đông thời gian gần đây. Thông tin được thu thập từ quan sát quang học, biến động giá cả do lượng vật tư đổ về các khu vực khác, và thông tin do các quốc gia hợp tác cung cấp. Điều này tiết lộ một sự thật.”
Trên biển hiệu, vài dải ruy-băng đang hướng về một điểm duy nhất.
“Hồ Biwa. Chúng tôi dự đoán rằng nơi đó hiện là một xưởng đóng tàu khổng lồ của P.A. Oda. Một lượng lớn vật liệu đang được vận chuyển đến đó từ khắp Cực Đông. Cả ngày lẫn đêm. Thật bất thường.”
“Cô nghĩ họ đang đóng một con tàu khác như Azuchi à?”
“Không, trừ khi họ tái sử dụng vật tư. Các vật tư họ đang vận chuyển đến không thể dùng cho pháo hay giáp hạng nặng. Hơn nữa, hầu hết các vật tư được vận chuyển đều đã từng thấy qua rồi. Hết.”
“‘Đã từng thấy qua rồi’ là sao?”
“Hôm nay ngài nhiều câu hỏi thật đấy, Sakai-sama. Hết.”
“Còn không phải vì cô toàn nói những câu khó hiểu sao.” Sakai nhìn về bầu trời phía tây. “Paris, hả?”
“Chính xác, Sakai-sama. Hết.”
“Cô có thể tỏ ra ấn tượng hơn một chút được không, ‘Musashi’-san?”
Nàng đặt đĩa đào đã được thái lát xuống trước mặt ông.
“Điều gì khiến ngài nghĩ đến Paris? Hết.”
“Judge. Các vật liệu mà Hashiba mang đến để nhấn chìm Paris hẳn phải là vật liệu thuộc P.A. Oda hoặc M.H.R.R. mà Hashiba có thể tự do sử dụng. Ít nhất thì các phe phái khác cũng phải chấp thuận cho Hashiba vội vã lấy chúng đi. Các báo cáo chúng tôi nhận được đều cho biết tất cả vật liệu đó là các bộ phận tàu bay và các tấm giáp.”
Nghĩa là…
“Hashiba đang dùng xưởng đóng tàu ở Hồ Biwa để chế tạo một hạm đội tàu vận tải sao?”
“Điều gì khiến ngài nói là một ‘hạm đội’ tàu vận tải, Sakai-sama? Hết.”
“Khi tàu vận tải đạt đến kích thước lớn, khung sườn và thân tàu của chúng phải được gia cố đến mức chẳng khác nào tàu chiến. ‘Musashi’-san, cô cũng vậy, phải không? Các bộ phận của cô đều là hàng đặt làm riêng, đúng chứ?”
“Judge. Ban đầu tôi được thiết kế với năng lực phòng thủ khiến tôi trở nên bất khả xâm phạm và do đó không thể bị các quốc gia khác sử dụng, vì vậy tôi được trang bị khung sườn và lớp giáp chuyên dụng ngang bằng hoặc vượt trội so với các tàu cùng kích cỡ. Hết.”
“Trong trường hợp đó, vì vật liệu P.A. Oda đang thu thập đều là loại tiêu chuẩn, họ hẳn phải đang chế tạo một số lượng lớn tàu vận tải nhỏ hơn cô.”
“Tại sao họ lại làm vậy? Hết.”
“Có lời giải cho câu đố này không?”
“Không có. Hết.”
“Tôi cũng đoán vậy,” Sakai đáp. “Nếu là Hexagone Française, chúng ta lúc nào cũng có thể nói đó là để phục vụ cho kế hoạch định cư quy mô lớn của họ ở thế giới bên ngoài.”
“Không biết P.A. Oda đang nghĩ gì. Hết.”
“Có dự đoán nào không?”
“Judge. Họ có thể đang tạo ra một hạm đội thương thuyền lớn để nắm quyền kiểm soát mạng lưới kinh tế của Cực Đông. Dĩ nhiên, làm được điều đó đòi hỏi phải kiểm soát được cơ sở hạ tầng của Thần đạo và các tôn giáo khác, và việc xây dựng một cơ cấu chỉ huy là không thể. Hết.”
“Vậy thì chúng ta nên cẩn thận. Và còn một vấn đề cấp bách hơn.”
Sakai dùng đôi đũa được chuẩn bị sẵn gắp một miếng đào rồi nhìn lên bầu trời phía tây nam.
Vài chiếc thuyền hoa tiêu nhỏ đã rời Musashi để đón những con tàu ngoại giao đang bay lên.
Nhưng ánh mắt Sakai lại hướng xa hơn thế nữa.
Odawara.
Một hạm đội đang lơ lửng trong bầu trời đêm ở đó, và vài con tàu đã tách ra để bay về phía đông.
“Cuộc vây hãm Odawara đã kết thúc, nên hạm đội đó đang gia nhập hạm đội Hashiba ở Edo để tham gia Chiến dịch Keichou. Vậy là cho đến hết Cuộc vây hãm Odawara, họ đã về phe Mouri và Musashi để hỗ trợ tái hiện lịch sử, nhưng giờ họ sẽ hợp tác với Hashiba. Chuyện này có nghĩa là như vậy.”
“Musashi” nghe Sakai nói “làm người lớn thật không dễ chút nào” với một nụ cười gượng.
“Là một đứa trẻ 0 tuổi, tôi không biết, nhưng ý ngài là sự cai trị của Hashiba ở Châu Âu gần như đã được thiết lập, nên các quốc gia láng giềng sẽ khó mà đứng về phía Toori-sama và những người khác? Hết.”
“Xem ra tôi đã tìm được một đứa trẻ thông minh rồi, ‘Musashi’-san. Tôi có nên khen cô không?”
“Cứ tự nhiên. Hết.”
“Làm tốt lắm, ‘Musashi’-san. Cô đã cho thấy sự sáng suốt của một người 30 tuổi.”
“Ngài muốn tôi gần tuổi ngài đến thế sao, Sakai-sama? Hết.”
“Không, đó không phải vấn đề. Đàn ông vốn có tuổi tâm hồn thấp mà.”
“Cảm ơn ngài rất nhiều. Nhưng ngài nghĩ các quốc gia khác sẽ làm gì? Hết.”
“Câu hỏi hay đấy.” Ông nhìn những con tàu đang bay nhanh về phía đông trên bầu trời phương nam. “Thành thật mà nói, từ góc độ của Musashi thì chuyện này thật phiền phức, nhưng từ góc độ tái hiện lịch sử thì lại hoàn toàn đúng đắn. Họ đã tham gia Cuộc vây hãm Odawara như lẽ ra phải thế, nên giờ họ cũng tham gia Chiến dịch Keichou như lẽ ra phải thế. …Mouri mới là bên kỳ quặc ở đây. Họ đã về phe Hashiba trong Cuộc vây hãm Odawara, nhưng giờ lại quay lưng chống lại Hashiba trong Chiến dịch Keichou.”
Sakai đếm số tàu đang di chuyển về phía đông và nheo mắt nhìn những huy hiệu bên hông chúng.
“Đây không phải là tất cả các con tàu chúng ta thấy đã đến. Tôi nghĩ mình biết ai đang thiếu, nhưng chuyện này có thể hơi rắc rối đây.”
“Ý ngài là trận chiến này sẽ không dễ dàng? Tôi đoán Masazumi-sama sẽ rất hài lòng. Hết.”
“Không, không phải chuyện đó.”
Sakai hít một hơi và nhấc tách trà lên.
Ông cũng lắc lắc miếng đào trên đôi đũa.
“Ngọt thật.”
“Theo thống kê, ngài có xu hướng nói câu đó, nên tôi đã pha trà đậm hơn một chút. Hết.”
“Musashi” gật đầu rồi nhìn về phía những con tàu đang hướng về phía đông và những con tàu ngoại giao đang tiếp cận Musashi.
“Điều gì khiến ngài nghĩ vậy, Sakai-sama? Hết.”
“Có lời giải cho câu đố đó không?”
“Nếu tôi nói, ngài sẽ né tránh câu hỏi, nên tôi sẽ không nói. Hết.”
Nhưng nàng vẫn còn điều muốn nói.
“Nói cách khác, tôi đã xác định được dự đoán của mình là chính xác. Hết.”
“Khoan đã nào! Dự đoán kiểu gì thế!?”
Masazumi lắng nghe lời phản đối của Yoshiyasu giữa làn hơi nước dày đặc của nhà tắm. Yoshiyasu đã quỳ thẳng người dậy trong bồn.
“Ý cô là Musashi sẽ không thể tham gia Giải phóng Kantou là sao!?”
“Hm, đó không phải là một dự đoán rõ ràng đến thế.”
…Có lẽ mình đã nói hơi quá lời.
Masazumi cảm thấy hơi áy náy. Nhưng cô không thể loại bỏ từ “có thể” khỏi thực tế rằng chuyện đó sẽ xảy ra.
“Nghe này, Hội trưởng Hội học sinh Satomi. Trước hết, mục tiêu số 1 của chúng tôi là Giải phóng Kantou.”
Họ đã tuyên bố điều đó ngay từ đầu cuộc đàm phán với Houjou và Mouri hai tối trước.
“Điều đó vẫn không thay đổi. Đó là những gì chúng tôi đã nói với Houjou và Mouri, và đó cũng là cách chúng tôi sắp đặt Cuộc vây hãm Odawara.”
“Vậy tại sao cô lại dự đoán rằng các người sẽ không tham gia?”
“Bởi vì Hashiba,” Masazumi nói. “Hashiba sẽ muốn ngăn chặn Giải phóng Kantou bằng mọi giá. Bởi vì nếu họ có thể duy trì một lực lượng quân sự đồn trú tại Edo, chúng ta sẽ không thể rời khỏi Kantou.”
Naruze giơ tay phải lên.
“Cô nói chúng ta sẽ không thể rời Kantou, nhưng chẳng phải Sanada thuộc vùng Koshinetsu chứ không phải vùng Kantou sao?”
“Đó là vùng lân cận, nên cũng xem như là Kantou rồi.”
“Thừa nhận mình sai đi!” mọi người đồng thanh hét lên, nhưng đó là một chuyến cắm trại học tập mà.
“Nếu họ xâm lược từ Edo trong khi chúng ta đang tham gia một sự kiện của học sinh, chúng ta có thể phản đối. Nhưng Hashiba là Liên minh Thánh ước, nên họ không thể làm gì quá mạnh tay. Họ sẽ bỏ qua một chuyến đi đến Sanada.”
Lần này, Naito là người giơ tay.
“Tôi có một câu hỏi. Nếu chuyện đó xảy ra, chúng ta sẽ phản đối bằng cách nào?”
“Chẳng phải quá rõ ràng rồi sao?” Masazumi tiếp tục nói điều hiển nhiên. “Chúng ta sẽ quậy cho Edo một trận ra trò và đòi một số quyền lợi hoặc một mảnh đất làm bàn đạp cho cuộc Giải phóng Kantou.”
Uqui: “Tôi đã có cảm giác là cô ấy định nói đến chiến tranh.”
Unturning: “Vậy là Hashiba không thể làm gì vì bất cứ điều gì họ làm với chúng ta đều đồng nghĩa với chiến tranh.”
Obscene: “Ha ha ha. Thật an tâm!”
Phó hội trưởng: “Khoan đã! Đó là phản ứng bình thường mà! Đúng không!?”
Azuma: “Tôi nghĩ vấn đề ở đây là phương pháp của cô hơn là phản ứng.”
Asama đã tạo ra một không gian ảo cho cuộc họp bằng cách quản lý thần hiệu với các bạn nam, nên Masazumi đảm bảo rằng lời nói của mình đến được nhà tắm nam trước khi tiếp tục.
“Nào, Hội trưởng Hội học sinh Satomi. Cô có thể tin tôi khi tôi nói rằng chúng tôi đang nghĩ đến việc Giải phóng Kantou là trên hết. Nếu Hashiba có bất kỳ hành động nào, chúng tôi cần xem xét làm thế nào để lèo lái mọi việc theo hướng tốt nhất cho cuộc Giải phóng Kantou. Đó là mối quan tâm chính của chúng tôi hiện giờ.”
“Vậy thì tại sao?” Hội trưởng Satomi hỏi trong khi ngồi lại xuống bồn tắm. “Tại sao Musashi có thể sẽ không tham gia vào cuộc Giải phóng Kantou?”
“Vì một yếu tố bên ngoài Musashi,” Masazumi nói. “Vì Chiến tranh Ba mươi năm.”
“Chiến tranh Ba mươi năm?” Yoshiyasu nghiêng đầu hỏi.
Cô đại diện cho gia tộc Satomi ở Kantou, nên cô không rành lắm về các cuộc chiến ở Châu Âu.
Tất nhiên cô cũng có chút kiến thức về Chiến tranh Ba mươi năm, nhưng cô không hiểu tại sao lại có người nhắc đến nó ở đây. Hơn nữa…
“Chiến tranh Ba mươi năm thì có liên quan gì đến chuyện này?”
“Nói một cách đơn giản, đây là về cuộc xung đột giữa Hexagone Française và M.H.R.R.”
“Hả?”
Yoshiyasu lại nghiêng đầu.
Tại sao xung đột giữa Hexagone Française và M.H.R.R. lại là vấn đề bây giờ? Suy cho cùng…
“Chẳng phải họ đã bắt đầu cuộc chiến đó rồi sao?”
Họ đã chiến đấu ở Paris và đã đụng độ nhiều lần trong quá trình chuẩn bị cho trận chiến đó.
Nhưng…
“Vâng.”
Một vài người trả lời câu hỏi của cô bằng giọng khẳng định.
Đó là Vợ chồng Tachibana và Phó Kanzler Date. Cùng với Chúa công Mito, hai Technohexen và Công chúa Anh.
“Ồ, tôi nghĩ tôi hiểu rồi,” người gia thần nói với chút không chắc chắn.
Và trên thần hiệu…
10ZO: “Judge. Chuyện này có thể đang dẫn đến hướng đó.”
Công chúa Anh đáp lại lời của Đặc vụ Chuyên trách số 1 bằng cách đặt tay lên má.
“Đúng là Tenzou-sama có khác.”
Schwarz Hexen vặn vòi nước trong bồn tắm để thêm chút nước lạnh.
Yoshiyasu chợt có một suy nghĩ khi thấy những phản ứng và hành động của họ.
…Hả? Nếu mình không hiểu ra thì có phải mình ngốc không?
Khi nghĩ đến Lớp 3-Plum, những từ như “tàn nhẫn”, “tệ hại nhất”, “vô tình”, và “kẻ tấn công tâm lý” hiện lên trong đầu cô.
Vậy điều đó có nghĩa là gì khi họ có thể hiểu và dự đoán được điều gì đó mà cô thì không?
Rồi công chúa của Musashi đối mặt với cô.
“Nào, Yoshy-sama, hãy cho chúng tôi câu trả lời đi.”
“T-tôi!?”
“Đừng lo lắng. Tôi cũng không hiểu.”
Yoshiyasu cảm thấy từ “cũng” đó báo hiệu sự thất bại của mình. Nhưng, cô nghĩ.
Righteousness: “Ý cô là không biết cũng chẳng có gì đáng xấu hổ, đúng không!?”
Tôi: “Ồôôô? Chuyện này có quá sức với bộ não bé tí của cô nàng ngực lééééép không?”
Righteousness: “Mi dám!!”
“Bình tĩnh nào,” Phó hội trưởng Musashi cắt ngang.
Cô dùng khăn lau mặt rồi đặt con thú ăn kiến của mình lên đầu.
“Thành thật mà nói, kiến thức của tôi về Chiến tranh Ba mươi năm cũng không phải là tốt nhất. Khi lần đầu xem lại tất cả, tôi đã tập trung vào khía cạnh Cực Đông.”
Cô thì nói thế nào chả được, Yoshiyasu nghĩ.
Đúng là Phó hội trưởng Musashi biết rất nhiều về chính trị Cực Đông. Nhưng điều đó cho phép cô nhìn lên tình hình thế giới từ góc độ của Cực Đông thay vì nhìn xuống từ quan điểm của Châu Âu với sự cai trị tạm thời của họ.
Đó là lý do tại sao Musashi không bị ràng buộc bởi những quy tắc bất thành văn của các quốc gia khác. Và tại sao họ tìm kiếm sự tự do hơn nữa.
Đó là bản chất của Musashi cho phép họ thao túng các quốc gia khác.
Và trên hết, Yoshiyasu nghĩ về Phó hội trưởng Musashi.
…Việc cô ấy bắt đầu ngoại giao với Anh có lẽ mang rất nhiều ý nghĩa.
Nữ hoàng Tiên của Anh đã cho cô thấy cách một quốc gia hùng mạnh xử lý ngoại giao, và Tres España đã dạy cho cô ý nghĩa của lịch sử.
Vì vậy, khi cô và Musashi đến Kantou sau khi trải qua tất cả những điều đó, cô có khả năng bao quát cả thế giới trong quan điểm của mình khi đàm phán với các quốc gia Kantou và Oushuu có nền tảng ở Cực Đông.
Giờ đây, cô đang nỗ lực nắm bắt và thấu hiểu các sự kiện ở Châu Âu trong Chiến tranh Ba mươi năm.
“Tôi hiểu rồi.”
Phó hội trưởng Musashi đã tự đánh giá mình còn thiếu kinh nghiệm và giờ cô đang cố gắng tìm hiểu về Chiến tranh Ba mươi năm.
…Điều đó có nghĩa là cuộc chiến đó hẳn là một bước ngoặt của thế giới.
“Vậy hãy nói cho tôi biết. Chiến tranh Ba mươi năm sẽ có ảnh hưởng gì đến cuộc Giải phóng Kantou và Musashi?” Yoshiyasu còn nhiều điều muốn hỏi. “Trước hết, Chiến tranh Ba mươi năm đã bắt đầu rồi. Nó đã bắt đầu từ khá lâu. Vừa có một trận chiến ở Paris và Hexagone Française đã tuyên bố bắt đầu cuộc chinh phạt của họ. Tất cả những điều đó có ý nghĩa gì đối với cuộc Giải phóng Kantou và Musashi?”
“Judge.”
Câu trả lời đó không đến từ Phó hội trưởng của họ.
Nó đến từ Chúa công Mito.
Cô gái có mối liên hệ mạnh mẽ nhất với Hexagone Française đó hướng đôi mắt sói của mình về phía Yoshiyasu.
“Thật không may, cô đang hiểu lầm một điều.”
Đó là…
“Hexagone Française thực ra vẫn chưa bắt đầu Chiến tranh Ba mươi năm.”
Mitotsudaira lắng nghe câu hỏi của Yoshiyasu trong khi tổng hợp lại những gì họ đã thảo luận trên tàu vận tải lúc trước.
“Hexagone Française chưa bắt đầu Chiến tranh Ba mươi năm?”
“Judge. Chính xác.” Mitotsudaira gật đầu. “Hay nói chính xác hơn, Hexagone Française không hề có chiến tranh với M.H.R.R.”
“Nhưng họ vừa mới đánh nhau mà.”
“Vậy tôi có một câu hỏi cho cô.” Mitotsudaira nói chậm rãi để đảm bảo Yoshiyasu hiểu mục đích câu hỏi của mình. “Satomi có đang chiến tranh với Hashiba không?”
Yoshiyasu định gật đầu, nhưng rồi…
“————”
Cô đưa tay lên che miệng và cúi gằm mặt xuống.
Cô đang suy nghĩ.
Và sau vài giây, cô ngẩng lên nhìn Mitotsudaira rồi liếc nhìn những người khác.
“Là do các liên minh của họ.”
“Judge.” Lần này Mitotsudaira mỉm cười. “Hexagone Française hiện đang liên minh với các quốc gia đã bắt đầu Chiến tranh Ba mươi năm, và họ chỉ chiến đấu để đáp trả điều đó. Các cuộc tấn công từ M.H.R.R. đã được xử lý bằng cách tính nó như một phần sau này của Chiến tranh Ba mươi năm, nói rằng M.H.R.R. đang phớt lờ Thánh ước bằng hành động của họ, hoặc gọi đó là một cuộc tấn công của Hashiba vào Mouri. Hy vọng cô hiểu những gì Hexagone Française đã sắp đặt lần này?”
“Ý cô là thứ gì đó mà họ đã sắp đặt với các liên minh đó và với vị thế là Hexagone Française?”
Yoshiyasu bắt kịp rất nhanh.
“Tôi chỉ có thể đoán, nhưng tôi cho rằng có điều gì đó đang diễn ra sẽ lôi kéo các công quốc Tin Lành của M.H.R.R. hoặc các quốc gia Tin Lành lân cận.”
“Vậy cô không chắc chúng ta đang nói về quốc gia nào à?”
“Judge. Tôi không thể nói cho cô biết nhiều đến thế. Nhưng tôi có thể đưa ra một vài phỏng đoán.”
Tôi: “Này!”
Phó hội trưởng: “Gì thế, đồ ngốc?”
Uqui: “Toori, đừng có ngắt lời.”
Gia thần ngực phẳng: “Đúng vậy, Kanzler. Cố gắng đừng gây cản trở.”
Hori-ko: “Được rồi, hôm nay tôi sẽ giới thiệu với mọi người Kanzler không được lòng dân! Quý vị có thể thấy anh ta không được yêu mến đến mức nào qua những phản ứng chỉ trích mà anh ta nhận được. Và như một phần thưởng đặc biệt, anh ta đi kèm với Hội trưởng Hội học sinh! Gấp đôi sự không được yêu mến mà không phải trả thêm phí! Gọi ngay bây giờ và chúng tôi sẽ tặng thêm một máy in miễn phí!”
Tôi: “Không công bằnggggg! Tôi không thể tự dùng trò đùa đó về mình được!”
Hori-ko: “Tôi đã sợ có người khác sẽ làm trước, nhưng có vẻ tôi đã kịp thời. …Mọi người thấy sao?”
Chị gái thông thái: “Ôi, trời. Horizon? Em định gửi cậu em trai ngốc nghếch của chị đi đâu vậy? Cậu ấy có phải tự tìm đường về nhà không?”
Asama: “Ừm, nếu vậy thì em không còn cách nào khác là phải đi đón cậu ấy giống như với các trạm gác. Nhưng em không cần máy in đâu ạ.”
Sói Bạc: “Không, với tư cách là hiệp sĩ của ngài ấy, tôi sẽ đón ngài ấy về trong nháy mắt!”
Gold Mar: “Đón về, chứ không phải bảo vệ à?”
Tôi có cảm giác mình đã dùng từ sai. Nhưng…
Sói Bạc: “Vua của tôi? Vậy ngài muốn nói gì?”
Hori-ko: “Câu trả lời mà cô nhận được sẽ chỉ là một trò đùa nhạt nhẽo thôi, Mitotsudaira-sama.”
Tôi: “Thôi nào. Đừng làm cô ấy mừng hụt, Horizon.”
Horizon dùng một cái vẩy cổ tay tốc độ cao để ném một thanh xà phòng, và họ nghe thấy tiếng thứ gì đó đổ sập trong nhà tắm nam. Và sau một lúc im lặng ngắn…
10ZO: “Ừm, tôi sẽ trả lời thay cậu ấy. Cậu ấy cơ bản muốn hỏi Chiến tranh Ba mươi năm là gì.”
Asama: “Ồ, điểm này thì mình cũng giống Toori-kun. Mình biết đại khái, nhưng Châu Âu nằm ngoài chuyên môn của mình.”
Chị gái thông thái: “Ôi, trời. Asama, em đang nói em cũng giống như cậu em trai ngốc nghếch của chị sao? Đúng vậy không!?”
Sói Bạc: “…”
Gia thần ngực phẳng: “Đặc vụ Chuyên trách số 5! Đừng chỉ im lặng mỉm cười như thế!”
Asama: “B-bình tĩnh nào, Mito! Cậu đang có lợi thế ở đây vì cậu hiểu rõ chuyện này!”
Tôi: “Vậy, Nate, cậu có thể giải thích tất cả cho tôi được không?”
Sói Bạc: “Judge! Tôi có thể. Đây sẽ là góc nhìn từ Hexagone Française, nên những người còn lại có thể chỉnh sửa nếu cần thiết.”
Mitotsudaira hít một hơi và mở một biển hiệu.
Nó hiển thị một phần của Đông Âu, thậm chí còn xa hơn về phía nam so với M.H.R.R.
Nhưng đó không phải là tất cả.
Mitotsudaira hiển thị một biển hiệu khác cho thấy…
“Điều này có liên quan rất nhiều đến Hoàng đế La Mã Thần thánh Matthias và vị Hoàng đế La Mã Thần thánh tiếp theo, Ferdinand II, người cũng đã kế thừa tên của ông ấy.”
“Hãy cùng điểm lại.” Mitotsudaira hỏi tất cả họ một câu. “Chiến tranh Ba mươi năm là một cuộc chiến giữa các quốc gia với nhiều yếu tố phức tạp đan xen. Có ai ở đây hiểu rõ về tất cả không?”
Không ai giơ tay, nhưng một giọng nói vang lên qua thần hiệu.
Tín đồ: “Tôi tin đó là cuộc xung đột giữa phe Tin Lành và Công giáo của M.H.R.R.”
Sói Bạc: “Nó bắt đầu như vậy.”
Mitotsudaira gõ vài từ lên biển hiệu.
Sói Bạc: “Tôi sẽ bắt đầu bằng việc tóm tắt các nguyên nhân của Chiến tranh Ba mươi năm.”
●Nguyên nhân của Chiến tranh Ba mươi năm
1. Xung đột giữa người Tin Lành và người Công giáo bên trong M.H.R.R. và các quốc gia lân cận.
2. Nhánh phụ của mục số 1, một số khu vực đấu tranh giành độc lập khỏi M.H.R.R.
3. Chiến tranh giữa hoàng đế (thuộc Nhà Habsburg), người chỉ huy phe Công giáo, và các gia tộc khác.
Một số người gật gù tỏ vẻ đã hiểu, một số khác thì nghiêng đầu thắc mắc.
Chuyện này có thể hơi phức tạp, nhưng cuộc họp sau đó sẽ dễ dàng hơn nếu mọi người đều hiểu rõ bây giờ.
Mitotsudaira mở rộng một biển hiệu và phóng to vào bản đồ Châu Âu với M.H.R.R. ở trung tâm.
“Để bắt đầu với mục số 1, xung đột giữa người Tin Lành và Công giáo bắt đầu với công cuộc của Tomoe Gozen, hay còn gọi là Luther, người lãnh đạo phe Tin Lành. Tại Hòa ước Augsburg, phe Công giáo và Tin Lành trong M.H.R.R. đã đồng ý một hiệp ước.”
Tuy nhiên…
“Có một công quốc tên là Bohemia ở phía đông nam của M.H.R.R. Nó khá lớn đối với một vùng đất do M.H.R.R. kiểm soát, có thể sánh ngang với Áo hoặc Hungary. Đó là vùng đất của người Tin Lành, nhưng Ferdinand II, người được định sẵn sẽ kế vị ngai vàng hoàng đế từ Matthias, đã được chọn làm vua của Bohemia.”
Mitotsudaira thấy mọi người đều liếc nhìn hình ảnh của Matthias.
Sau đó, cô giải thích về ông ta.
“Dường như Matthias luôn có kế hoạch lấy Ferdinand II làm tên thừa kế thứ hai. Nhìn lại thì, Hashiba đã ngấm ngầm thúc đẩy điều đó.”
Phần còn lại khá đơn giản.
“Ferdinand II là một người cuồng tín Công giáo, vì vậy ông ta bắt đầu đàn áp người Tin Lành ở Bohemia. Người dân đã đáp trả bằng cách tấn công Lâu đài Prague, ném năm vị cố vấn hoàng gia ra khỏi cửa sổ lâu đài, và dùng đó làm tín hiệu cho một cuộc nổi dậy. Sự kiện đó được gọi là Cuộc ném người qua cửa sổ ở Prague và nó đã khởi đầu cho Chiến tranh Ba mươi năm.”
Masazumi đã quen thuộc với những gì Mitotsudaira mô tả.
Cuộc ném người đó tất nhiên đã được thực hiện như một sự tái hiện lịch sử.
Nó đã xảy ra chỉ vài năm trước.
Cô nhớ đã xem nó trên tin tức từ Châu Âu khi cô còn sống ở Mikawa.
“Đối với sự khởi đầu của một cuộc chiến tranh lịch sử lớn, việc tái hiện cuộc ném người qua cửa sổ không được chú ý nhiều lắm nhỉ?”
“Judge. Theo Thánh ước, có một đống cỏ khô bên dưới cửa sổ, nên ba trong số năm người bị ném ra ngoài đã bình an vô sự.”
“Judge. Tôi có thể hiểu tại sao mọi người không chắc nên phấn khích thế nào về một sự kiện quan trọng như vậy.”
Masazumi không biết nó đã được tái hiện như thế nào. Tin tức đến Mikawa chỉ nói rằng việc tái hiện đã xảy ra. Cô có thể tự tìm câu trả lời, nhưng…
“Chính xác thì nó đã được tái hiện như thế nào?”
“Judge. Năm người đã được chọn vì ‘trông giống người sẽ bị ném ra khỏi cửa sổ’, nhưng sẽ không công bằng nếu ba người sống sót và hai người thì không, phải không? Và nó sẽ để lại một dư vị khó chịu cho mọi người nếu họ thực sự rơi xuống chết. Thêm vào đó, nó sẽ làm tổn hại đến danh tiếng của quốc gia. Họ biết rằng nó sẽ thu hút sự chú ý do bối cảnh của sự việc, vì vậy họ đã đảm bảo chất đống thật nhiều cỏ khô và khiến mọi người phấn khích như thể đó là một lễ hội.”
“Ồ? Nghe có vẻ khá hòa bình.”
“Judge. Nhưng lễ hội đã trở nên quá sôi nổi và đống cỏ khô bắt lửa. Tòa thị chính bốc cháy và rất nhiều người đã nhảy ra khỏi đó đến nỗi họ gần như phải hủy bỏ toàn bộ sự kiện.”
“Vậy là nó đã thất bại hoàn toàn!!”
“Không, vì có quá nhiều người nhảy ra khỏi cửa sổ nên cuối cùng họ đã chọn ra năm người có điểm nghệ thuật cao nhất.”
Chẳng có gì hợp lý cả… Masazumi nghĩ. Nhưng…
Mar-Ga: “Ý tôi là, Prague giống như một chuyên gia về ném người qua cửa sổ, phải không?”
Phó hội trưởng: “Gì, đó là một sự kiện truyền thống hay sao?”
Gold Mar: “Judge. Thực ra đã có Cuộc ném người qua cửa sổ ở Prague lần thứ nhất từ rất lâu rồi. Quay lại năm 1415, Hội đồng Constance nói rằng người Hussite, phe phái chính ở Bohemia, là dị giáo. Người dân đã rất tức giận, vì vậy họ đã tấn công tòa thị chính và ném thị trưởng người Đức cùng những người khác ra ngoài cửa sổ. Vì điều này liên quan đến cuộc săn lùng Technohexen, nên nó được biết đến là Lễ hội Prague trong giới Technohexen chúng tôi.”
Mar-Ga: “Ném họ ra khỏi cửa sổ sẽ nguy hiểm, vì vậy lần tái hiện đầu tiên chỉ ném họ từ cửa sổ tầng một.”
Phó hội trưởng: “Họ thật là hòa bình. Có phải để người Công giáo sẽ khoan dung trong các cuộc Chiến tranh Hussite nhằm đàn áp những kẻ dị giáo không?”
Mar-Ga: “Vâng. Họ đã che cửa sổ để các nạn nhân không thể nhìn ra ngoài và đã bí mật đào một con hào nước bùn để ném họ vào. Và sau khi các nạn nhân bò lên khỏi con hào bùn, Đại diện Bohemia dường như đã nói ‘Chào mừng đến với chương trình camera giấu kín của Huss TV!’ …Toàn bộ sự việc đã khiến họ tức giận đến nỗi các cuộc Chiến tranh Hussite cuối cùng lại khắc nghiệt hơn cần thiết.”
Phó hội trưởng: “Mấy kẻ dị giáo đó nghĩ gì vậy!? Và sao đó lại là câu trả lời ‘vâng’ được!?”
Mình không hiểu cách người Châu Âu làm việc. Nhưng cô đã ít nhiều thấy được mọi chuyện bắt đầu như thế nào.
“Nếu người Tin Lành nổi loạn ngay tại lãnh địa của hoàng đế tương lai, ông ta không thể nào lờ đi được, phải không? Và điều đó đã tạo ra một sự chia rẽ rõ ràng giữa phe Công giáo Hoàng gia và phe Tin Lành trong M.H.R.R.”
Những gì xảy ra tiếp theo ở một mức độ nào đó đã rõ ràng.
“Cuộc chiến đã tạo cơ hội cho các quốc gia và công quốc khác muốn độc lập khỏi M.H.R.R., vì vậy họ đã tấn công phe Công giáo Hoàng gia.”
“Judge. Chính xác. Nhưng tất cả còn liên quan đến một cuộc xung đột khác hơi rắc rối,” Mitotsudaira nói. “Trong Thời đại của các Vị thần, có một nhóm không thể để hoàng đế sụp đổ. Họ là Nhà Habsburg, những người đã truyền lại tước vị hoàng đế trong gia đình họ một cách hiệu quả.”
Masazumi nghe ai đó đáp lại Mitotsudaira.
“Nhà Habsburg!”
Đó là Horizon. Mọi người theo phản xạ quay về phía cô. Và…
“Xin lỗi. Tôi đã nói trước khi suy nghĩ và sau đó không thể nghĩ ra một trò đùa hay. Masazumi-sama, cô xử lý đi.”
“Tôi!?”
Làm ơn đừng mà, cô nghĩ, nhưng mọi người đã tập trung vào cô.
Cô có thể cảm thấy mình phải nói gì đó, vì vậy cô hít một hơi và đặt tay lên cằm.
“Đây là một câu đố, Horizon. Nhà Habsburg giống một trường học tốt ở điểm nào?”
“Cả hai đều có rất nhiều trẻ em.”
Horizon trả lời ngay lập tức, nhưng sau đó cô im lặng trong vài giây.
Một lúc sau, cô gõ tay phải vào đầu mình, tạo ra một âm thanh hay đến bất ngờ.
“Xin lỗi. Lẽ ra tôi không nên nói vậy. Tôi đã sai các quy tắc hài kịch cổ xưa.”
“Ừ,” mọi người đồng ý khi họ bắt đầu đánh giá câu đố.
Tonbokiri: “Đây có được tính là trò đùa của Masazumi đã thất bại không?”
Chị gái thông thái: “Nó không thực sự là một câu đố.”
Novice: “Nó quá thẳng thắn.”
Phó hội trưởng: “Này, xin lỗi nhé! Tôi đã cố gắng chơi chữ một chút, nhưng không nghĩ ra được gì hay ho cả!”
Mar-Ga: “Vậy là cô nghĩ mình có thể lách qua các quy tắc hài kịch cổ xưa được truyền lại từ Thời đại của các Vị thần?”
Tại sao lớp chúng ta lại nghiêm khắc đến thế khi nói đến chuyện đùa giỡn?
Mình cá là lỗi của hắn ta, cô nghĩ trong khi nhìn thấy tên của tên ngốc trong danh sách những người tham gia trò chuyện thần hiệu, nhưng việc trừng mắt nhìn vào đó là vô nghĩa. Ngoài ra, tên ngốc đó lại đăng một bài mới.
Tôi: “Nate, Nhà Habsburg là gì? Cái tên làm tôi nhớ đến Holstein, vậy có đúng không?”
Sói Bạc: “Cũng gần đúng, nhưng không hẳn.”
Mitotsudaira thở dài trước lời nói của cậu ta và mở miệng nói.
Sói Bạc: “Cậu có thể coi Nhà Habsburg như một gia tộc lâu đời ở Châu Âu. Họ cai trị Đức, nhưng ban đầu họ đến từ Thụy Sĩ và sống ở Áo.”
“Ồ?” Futayo nói.
Tonbokiri: “Vậy xét theo các Shugo Daimyo, họ có giống như Nhà Habsburg, Người bảo hộ của Đức không? Họ làm gì cho Châu Âu?”
“Judge,” Mitotsudaira xác nhận.
…Phần này có thể hơi rắc rối.
Nhưng như Futayo đã nói, rất nhiều điều có thể so sánh với thời Chiến Quốc.
Sói Bạc: “Người Habsburg đã sử dụng các cuộc hôn nhân chính trị. Đầu tiên, điều đó cho phép họ dễ dàng chọn Hoàng đế La Mã Thần thánh từ chính gia đình mình. Và một khi họ gần như đã thiết lập được việc kế vị cha truyền con nối cho vị trí đó, họ gả con cái của mình cho các quốc gia khác để thiết lập mối liên kết với những quốc gia muốn có quyền lực của họ. Vì vậy, trong khi cai trị với tư cách là vua của Đức, họ đã lan truyền dòng máu của mình thông qua các cuộc hôn nhân chính trị để họ có quan hệ huyết thống cả trong M.H.R.R. và với các quốc gia khác.”
Nói cách khác…
Sói Bạc: “Trong thời đại trước, không có luật pháp quốc tế để thiết lập sự đồng thuận giữa các quốc gia, vì vậy tôn giáo đã đóng vai trò đó. Nhưng bằng cách lan truyền dòng máu của mình, họ đã thiết lập một đường dây Habsburg giữa các quốc gia khác nhau.”
Chị gái thông thái: “Nhưng họ có làm điều đó một cách có chủ đích không? Họ có một kế hoạch tham vọng để tạo ra ‘lãnh thổ do Habsburg kiểm soát’ vượt qua biên giới quốc gia không?”
“Không,” Mitotsudaira nói trong khi nghiêng đầu.
Sói Bạc: “Sự lan rộng của người Habsburg được thực hiện bằng các cuộc hôn nhân chính trị, vì vậy chủ yếu là phụ nữ. Rất khó để họ có thể nắm giữ nhiều quyền lực trong thời đại phụ hệ đó. Ngay cả khi đây là những cuộc hôn nhân chính trị, Thánh ước nói rằng hầu hết các cuộc hôn nhân đều được thực hiện một cách tự nguyện, các bà vợ được ban phước có con, và họ sống hạnh phúc với chồng mình. Vì vậy, không phải là người Habsburg có âm mưu cai trị Châu Âu. Mọi chuyện chỉ tình cờ diễn ra như vậy và những người đàn ông trong gia đình đã cố gắng lợi dụng nó.”
Nghĩa là…
Sói Bạc: “Hệ thống quan hệ huyết thống Habsburg đã thiết lập cơ sở hạ tầng và sự ổn định giữa các quốc gia, vì vậy các vị vua của những quốc gia đó đã hợp tác với các quốc gia có liên kết với Habsburg khác và tấn công các nhóm chống Habsburg. Và khi những nhóm chống Habsburg đó đối mặt với thất bại, họ có thể tránh hoặc hòa giải cuộc chiến bằng cách thiết lập mối liên kết của riêng họ với dòng máu Habsburg.”
Tonbokiri: “Điều đó rất giống với thời Chiến Quốc.”
Futayo có lẽ chỉ đang nói một sự thật, nhưng lời nói của cô mang một ý nghĩa mạnh mẽ.
…Quan hệ huyết thống.
Bạn có thể tìm thấy sự an toàn bằng cách thiết lập một mối liên kết mạnh mẽ với những người và thế lực quyền lực.
Họ đã thấy một bi kịch như vậy rồi.
Gia thần ngực phẳng: “Komahime của Mogami, phải không?”
“Judge,” Narumi đồng ý trong khi mọi người khác cũng gật đầu.
Komahime đã được tìm đến để làm thiếp của Hashiba Hidetsugu, người số 2 của Hashiba.
…Nếu cô ấy từ chối, điều đó sẽ biến cô ấy thành gánh nặng cho Mogami.
Ngay cả trong các mô tả của Thánh ước, Mogami đã chuẩn bị để đi đến chiến tranh thay vì giao Komahime, nhưng cô đã thuyết phục Yoshiaki nhượng bộ. Nhưng cuối cùng…
Unturning: “Hidetsugu bị nghi ngờ phản quốc và mọi người thân cận với ông ta đều bị xử tử. Mối liên kết bằng máu không phải lúc nào cũng là điều tốt. Cả trong thời Chiến Quốc và ở Châu Âu, các quốc gia đã phải cân nhắc những rủi ro khi họ đưa ra lựa chọn đó.”
Masazumi tiếp lời để tóm tắt tất cả.
Phó hội trưởng: “Cũng có các cuộc hôn nhân chính trị ở Cực Đông, nhưng một phiên bản quy mô lớn hơn nhiều đang diễn ra ở Châu Âu trong thời đại này.”
“Judge, người Habsburg được cho là một gia tộc đông con và điều đó cũng đóng một vai trò. Sau thời trung cổ khi tôn giáo bị lung lay bởi sự tham nhũng và Cải cách, nhiều quốc gia đã tìm kiếm dòng máu Habsburg như một mối liên kết đáng tin cậy và một mạng lưới liên lạc trong trường hợp khẩn cấp.”
“Tôi hiểu rồi,” Asama nói. “Vậy là các quốc gia đã có một sự hiểu biết chung, phải không?”
Asama nghĩ đến các đặc quyền về cơ sở hạ tầng mà Đền Asama sử dụng và quản lý.
…Chúng ta coi các thần hiệu là điều hiển nhiên.
Hệ thống quan hệ huyết thống đó có ý nghĩa như thế nào trong Thời đại của các Vị thần?
“Trong Thời đại của các Vị thần, việc giao tiếp kém thường dẫn đến sự nghi ngờ và hiểu lầm giữa các quốc gia, nhưng khi sức mạnh của tôn giáo suy yếu và các chế độ quân chủ phát triển mạnh mẽ, liệu các chế độ quân chủ đó có cảm thấy cần thiết phải thiết lập một hệ thống giao tiếp độc đáo với các quốc gia khác không? Nhưng…”
Asama có một câu hỏi.
Suy cho cùng, bây giờ là bây giờ. Mọi thứ đã khác so với quá khứ. Vì vậy, cô đã hỏi Mitotsudaira về điều đó.
“Chúng ta có các thần hiệu tập trung vào cơ sở hạ tầng của Thần đạo, vì vậy hệ thống quan hệ huyết thống của Habsburg đã mất đi sự hữu dụng, phải không? Việc tái hiện lịch sử đã xử lý điều đó như thế nào?”
“Judge.” Mitotsudaira gật đầu để xác nhận rằng cô hiểu ý nghĩa câu hỏi của Asama. “Khái niệm kế vị cha truyền con nối trong một gia đình đã mất đi ý nghĩa của nó, vì vậy những người thừa kế tên Habsburg đã bị cắt giảm quyền lực xuống chỉ còn là ‘nguồn gốc’ của thông tin mà Thánh ước nói rằng họ đã truyền qua lại. Vì vậy, những người Habsburg hiện tại không có nhiều ảnh hưởng như họ đã có vào thời điểm đó. Nhưng,” cô tiếp tục. “Việc tái hiện các mô tả của Thánh ước buộc thế giới phải hành động như đã làm vào thời điểm đó. Và người Habsburg đã tạo ra một mối quan hệ huyết thống mạnh mẽ giữa M.H.R.R. Công giáo và Tres España. Do đó…”
Mitotsudaira một lần nữa mở bản đồ Châu Âu và hình ảnh của Matthias.
Cô đã quay lại chủ đề ban đầu.
Nhà Habsburg, một gia tộc đã xây dựng mối quan hệ huyết thống trên khắp Châu Âu, có mối liên hệ sâu sắc với Chiến tranh Ba mươi năm.
“Chiến tranh Ba mươi năm ban đầu là một cuộc xung đột giữa người Công giáo và người Tin Lành trong M.H.R.R., nhưng Hoàng đế Công giáo Ferdinand II là một người Habsburg. Trong thời đại này, ngai vàng hoàng đế về cơ bản được truyền lại trong Nhà Habsburg, vì vậy họ không thể để hoàng đế mất đi quyền lực của mình. Vì vậy…”
Vì vậy…
“Mặc dù Chiến tranh Ba mươi năm thực sự là một cuộc xung đột giữa người Công giáo và người Tin Lành, nó cũng là một cuộc chiến giữa người Habsburg, những người muốn giữ dòng máu của họ trong các quốc gia Châu Âu, và các thế lực chống lại họ. …Bây giờ mọi người đã hiểu chưa?”
“Hiểu gì cơ?” Masazumi ít nhiều biết cô gái muốn nói gì, vì vậy cô đã hỏi một câu hỏi dẫn dắt. “Điều này có liên quan gì đến Hexagone Française?”
“Judge. Ngai vàng của Hexagone Française thuộc về Nhà Bourbon, một gia tộc chống Habsburg. Vì vậy, mặc dù là người Công giáo, họ vẫn chống lại những người Công giáo M.H.R.R. Hơn nữa…”
Mitotsudaira giải thích tại sao đó không phải là tất cả.
“Người Habsburg đã lan truyền dòng máu của họ đến España Công giáo. Hexagone Française bị bao quanh bởi hai quốc gia Công giáo hùng mạnh đó ở phía đông và phía tây, vì vậy họ không thể hành động bất cẩn. Ấy thế mà Hexagone Française đã chọn gây chiến với cả hai quốc gia đó.”
Mitotsudaira hít một hơi và nhìn khắp những người khác.
“Hexagone Française đã không bắt đầu cuộc chiến ‘với tư cách là một quốc gia’ vì họ thận trọng với hai quốc gia hùng mạnh ở hai bên và vì họ phải duy trì hình ảnh là người Công giáo. Đó là lý do tại sao họ chỉ tham gia Chiến tranh Ba mươi năm bằng cách liên minh với các quốc gia Tin Lành và cung cấp hỗ trợ phòng thủ khi các quốc gia khác đó bị tấn công. Nhưng bây giờ Louis XIV đã lên ngôi, Hexagone Française có ý định tham gia Chiến tranh Ba mươi năm ‘với tư cách là một quốc gia’ và áp đảo M.H.R.R. và các lực lượng Habsburg.”
…Điều đó có nghĩa là kẻ chinh phục Châu Âu đã chọn con đường chinh phạt. Và…
“Và Hexagone Française đang bắt đầu làm điều đó.”
“Trong trường hợp đó,” Masazumi nói trong khi chỉ về phía mũi tàu. “Cô nghĩ gì về con tàu không xác định đang tiếp cận chúng ta cùng với họ?”
“Hẳn là một quốc gia đóng vai trò cực kỳ quan trọng trong Cuộc chiến Ba Mươi Năm. Hoặc cũng có thể là một nước hay cá nhân có liên quan. Nhưng vì lý do nào đó, họ không thể công khai danh tính quốc gia để đứng ra đàm phán. Chắc chắn Hexagone Française đang dẫn một tiểu quốc nào đó đến gặp chúng ta.”
“Ý cô là…” Yoshiyasu lên tiếng.
Satomi vốn là một tiểu quốc. Họ thường xuyên bị ảnh hưởng bởi hành động của các đại quốc, nên cô hiểu được ý nghĩa khi một tiểu quốc hành động vào thời điểm thế này.
Bạc Lang: “Các tiểu quốc buộc phải lợi dụng hành động của các đại quốc để mưu lợi cho mình. Chuyện lần này chắc chắn là như vậy.”
Mitotsudaira gõ nhẹ vào phần văn bản mà cô vừa soạn thảo về nguyên nhân của Cuộc chiến Ba Mươi Năm.
●Nguyên nhân Cuộc chiến Ba Mươi Năm
1. Xung đột giữa phe Tín Đồ Cải Cách và Công giáo bên trong M.H.R.R. và các quốc gia lân cận.
2. Phát sinh từ mục #1, một số khu vực đấu tranh giành độc lập khỏi M.H.R.R.
3. Chiến tranh giữa hoàng đế (thuộc nhà Habsburg), người thống lĩnh phe Công giáo, và các gia tộc khác.
Bạc Lang: “Hãy nhìn vào mục #2. Ở phía bắc M.H.R.R., có một lãnh thổ được gọi là Holland hay Hà Lan. Lãnh thổ này thuộc về España nhờ ơn Hoàng đế Thánh quốc La Mã Carlos I. Họ sẽ khởi xướng một cuộc chiến giành độc lập tại đây. …Và mọi người còn nhớ ai đã biến mất ngay trước mắt chúng ta tại Novgorod không?”
Đó là…
Bạc Lang: “Thủ tướng Holland, William.”
Yoshiyasu lắng nghe lời giải thích của Lãnh chúa Mito.
“Ngay cả với nguyên nhân #1, trong thời kỳ này cũng có rất nhiều cuộc giao tranh giành lãnh thổ quốc gia và đất đai ở Bắc Âu và Đông Âu. Nhưng Thụy Điển, một cường quốc và là đại diện cho các quốc gia chống M.H.R.R., đã mất đi vị lãnh đạo tài ba và cũng là nhà vua của họ, Gustav II, và con gái ngài đang kế thừa mọi thứ.”
“Ý cô là… châu Âu cũng được tạo thành từ các đại quốc và những tiểu quốc đang kháng cự lại họ?”
“Judge. Và rồi Hexagone Française, một đại quốc mới, đâm thẳng vào mớ hỗn loạn đó. Cô nghĩ Hexagone Française muốn gì từ chuyện này?”
Yoshiyasu có ngay câu trả lời.
“Hỗ trợ các quốc gia đang chiến đấu, đặc biệt là các tiểu quốc nắm giữ chìa khóa của Cuộc chiến Ba Mươi Năm, nhằm giúp quốc gia của mình có thêm tự do hành động trong cuộc chiến. Điều đó sẽ loại bỏ mọi rắc rối trong chiến tranh và giúp ổn định tình hình sau khi nó kết thúc.”
Điều đó cũng miêu tả mối quan hệ giữa Satomi, Musashi, và Kantou.
…Thì ra là vậy.
Ngay cả khi cuộc Giải phóng Kantou bắt đầu ở đây, một sự kiện khác cũng đang diễn ra ở châu Âu.
Hexagone Française đang tham gia toàn diện vào Cuộc chiến Ba Mươi Năm. Nếu nói theo cách của Viễn Đông thì…
“Vậy là Hexagone Française đang hỗ trợ các tiểu quốc trong một sự kiện có thể gọi là cuộc Giải phóng Châu Âu.”
“Judge,” Mitotsudaira đáp. “Kết thúc Cuộc chiến Ba Mươi Năm sẽ định hình bản đồ châu Âu. Hầu hết các cuộc giao tranh sẽ chấm dứt, nền độc lập và quyền tự chủ của các tiểu quốc sẽ được công nhận, và sự lớn mạnh của nhà Habsburg sẽ bị chặn lại. Nói cách khác, cuộc chiến hỗn loạn và hệ thống luật bất thành văn nảy sinh từ nó sẽ đi đến hồi kết. Châu Âu sẽ được giải phóng để bước sang một kỷ nguyên mới.”
Cô gõ vào khung tín hiệu của mình để đóng nó lại.
Cô gửi nội dung cho những người khác trong khi đưa mắt nhìn họ.
Và ánh mắt cô cuối cùng dừng lại ở…
“Masazumi, cô hiểu rồi chứ? Holland đang hợp tác với Thụy Điển và một số quốc gia khác để chống lại M.H.R.R. và nhà Habsburg. Tùy thuộc vào vị khách không mời này là ai, chúng ta có thể biết thêm thông tin về Công chúa.”
Họ đã nhìn thấy một thứ trong di tích Houjou trong trận Công thành Kanie.
Song Trùng Cảnh Văn được khắc trên trần nhà.
Họ không biết tại sao nó lại ở đó.
…Bà Lục sự nói rằng đó là để kỷ niệm việc con người đã tìm đến, gặp gỡ các Thần Môi trường rồi lại một lần nữa quay về.
Điều đó liên quan gì đến Công chúa? Nhưng giờ họ đã biết một điều.
“Thật tuyệt phải không, Masazumi? Có lẽ chúng ta vẫn chưa hết manh mối đâu.”
“Đây chỉ là một vấn đề nữa vẫn đang đeo bám chúng ta thôi.” Masazumi dùng khăn lau mặt. “Tôi không biết lời nhắn ‘Điều gì đang giữ chân Mitsuhide-kun?’ mà Công chúa để lại ở Novgorod có ý nghĩa gì. Và còn rất nhiều thông tin khác có vẻ không khớp với nhau. Nhưng điều phiền phức nhất là…”
Masazumi quay về phía Yoshiyasu.
“Hội trưởng Hội học sinh Satomi, giờ cô đã hiểu tình hình ở châu Âu rồi chứ? Hexagone Française cũng đang đối mặt với những rắc rối của riêng họ, nên ai biết được họ sẽ đưa ra những yêu cầu vô lý nào cho chúng ta. Đặc biệt là Terumoto, vì cô ta cũng thuộc dạng cá biệt.”
“Phải, tôi hiểu rồi.”
Yoshiyasu thở dài não nề.
Cô mở dữ liệu khung tín hiệu mà Mitotsudaira đã gửi và tìm kiếm thông tin về các quốc gia. Asama đã đảm bảo cô được liên kết với IZUMO, nên cô có thể truy cập thông tin công khai liên quan đến các học viện.
“Các tiểu quốc luôn phải chịu sự chi phối của các đại quốc.”
“Judge. Nhưng nếu không có những tiểu quốc đó, các đại quốc có xu hướng trở nên quá đà. Những quyết định chính trị mà các đại quốc đưa ra dựa trên hành động của các tiểu quốc chính là một cách để họ tự kiềm chế bản thân.”
Masazumi vừa nói vừa ngước nhìn lên trần nhà.
Cô đỡ Tsukinowa trèo xuống vai mình rồi tiếp tục.
“Việc Musashi tham gia vào cuộc Giải phóng Kantou là rất quan trọng. Hiện tại tôi vẫn có ý định làm vậy. Kể cả khi Hexagone Française có yêu cầu gì với chúng ta, chúng ta cũng không cần phải thực hiện ngay lập tức. Nếu trận chiến diễn ra như dự kiến, cuộc Giải phóng Kantou sẽ hoàn tất vào 6 giờ sáng mai. Đợi đến sau đó rồi mới tuân theo yêu cầu của Hexagone Française là hợp lý nhất.”
“Chính là vậy đó.” Mitotsudaira nói.
“Đúng thật.” Yoshiyasu gật đầu và cười khổ. “Chẳng có lý do gì phải làm theo ý đại quốc ngay tắp lự cả.”
Mọi người đều đồng tình bằng từ “judge” hoặc những lời khác và tất cả đều mỉm cười, làm dịu đi phần nào sự căng thẳng.
Hiền Tỉ: “Hì hì. Không biết Hexagone Française sẽ yêu cầu gì nhỉ.”
Tân Binh: “Biết đâu họ yêu cầu chúng ta nhường hết công lao cho họ.”
Niêm Vương: “Chắc họ cũng muốn được biết đến như những anh hùng ở Kantou lắm.”
“Chắc là vậy rồi,” Mitotsudaira đồng tình.
Nhưng rồi một khung tín hiệu mở ra trước mặt Asama. Và khi cô đọc nó…
“Masazumi?”
“Hm? Có chuyện gì vậy?”
“À thì, Terumoto-san nói là, ‘Bọn này có chuyện siêu gấp cần bàn, nên vác xác ra đây ngay’.”
Nghe thấy vậy, ai nấy đều há hốc miệng. Và…
“Sao cô ta lại vô lý đến thế chứ!?”


0 Bình luận