Hôm nay cô nàng phù thủy...
Tổng Tài Hạ Phóng | 总裁下放
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Thượng Quyển (1-100)

Chương 63: Phù thủy xuất hiện bên cạnh tôi

0 Bình luận - Độ dài: 785 từ - Cập nhật:

"Này! Lũ thỏ con hỗn xược các ngươi! Hãy để xuống những thứ trên tay! Xem ta bắt được các ngươi có lột da các ngươi không?" Một giọng nói hơi thê lương tức giận hét to.

"Tệ rồi, người quản lý đến rồi, Parula chúng ta đi thôi!" Jayard nói, lúc nãy anh ta đã nhắc nhở tôi có người sắp đến, trong điều kiện không có người canh gác báo tin, Jayard lại nhớ thời gian tuần tra rõ ràng như vậy, mà anh ta cũng không có đồng hồ, hoàn toàn dựa vào cảm giác.

"Chờ một chút!" Tôi lập tức cúi đầu, cúi người, nhặt cuốn thánh kinh cũ kỹ lên, tuy quyển sách này cảm giác không có gì hữu ích, nhưng dù sao cũng là cuốn sách duy nhất tôi có thể hiểu được, giờ cũng không có thời gian tìm xem xung quanh có sách tiếng Anh nào khác nữa không.

"Không có thời gian rồi, chạy nhanh!" Jayard một lần nữa bế tôi lên, chạy vụt ra ngoài, phía sau đã truyền đến tiếng chó sủa.

Jayard rất nhanh nhẹn khi xuyên qua đống phế liệu, hầu như không bị cái rác nào cản trở, nơi này như nhà của anh ta vậy quen thuộc.

Và anh ta còn không chạy theo hướng mà những người nhặt rác khác chạy, chuyên đi những chỗ có thép gân, sắt vụn khó chạy, lợi dụng cơ thể nhỏ bé của mình lần lượt xuyên qua rừng thép.

Khi Jayard đưa tôi đến một góc không đáng chú ý của trạm thu gom, ở góc tường này có một lỗ hổng, có thể là lỗ chó hoặc có thể bị người ta đào hỏng, nhưng rõ ràng Jayard đã biết từ lâu.

Thực ra Parula cũng biết, nhưng cho đến khi tận mắt nhìn thấy cái lỗ này tôi mới nghĩ ra, đây chính là nhược điểm của việc thừa hưởng ký ức của Parula, tôi chỉ có thể bị động nhớ ra những điều tôi nhìn thấy hoặc tôi muốn biết.

Khi Jayard đẩy tôi ra khỏi lỗ, rồi tự anh ta trườn ra, bên trong đã không còn tiếng mắng chửi truy bắt, có vẻ như không có vấn đề gì.

Đây nên được coi là lần đầu tiên trong đời tôi ăn cắp, khá kích thích, trước đây tôi là một đứa trẻ ngoan, thậm chí chưa bao giờ ăn cắp tiền bố mẹ.

Thu hoạch lần này cũng khá lớn, hai cuốn sách, trong đó một cuốn là tập bản đồ, cho tôi biết hình thức đại khái của thế giới tôi xuyên qua, và có thể thấy các khu vực thành phố bên trong Iberia, tiếc là tôi lật hết một lượt, không có bản đồ thành phố, cụ thể nhất cũng chỉ có bản đồ lãnh thổ của vài nước lớn chính ở châu Âu.

Rồi thu hoạch bất ngờ đó, thánh kinh, vỏ bìa đã rất cũ, các trang sách trong đó ngả vàng, góc trang có dấu mòn rõ rệt, rõ ràng thường xuyên bị lật, so với tập bản đồ mới tinh, cuốn này mới thật sự giống sách bị dùng cũ rồi mới vứt bỏ.

Nhưng, bên trong cuốn thánh kinh này lại được bảo quản rất tốt, rõ ràng chủ cũ rất yêu cuốn sách này, và ý nghĩa của thánh kinh cũng khác, trong tình huống bình thường không thể nào vứt bỏ được.

Khi tôi lật đến các trang sau, nhìn thấy vết máu đỏ thẫm dính trên trang sách, tôi không khỏi nghi ngờ chủ cũ có phải gặp bất trắc, thánh kinh mới bị bỏ rơi.

Tôi vừa lật xem thánh kinh, vừa theo Jayard về, trên đường có thêm nhiều cảnh sát hình sự, họ tìm kiếm từng nhà một dấu vết của phù thủy, đồng thời trên tường đường cũng dán nhiều lệnh truy nã phù thủy.

Đúng như tôi tưởng tượng, mặt phù thủy rất đẹp, thậm chí còn đẹp hơn tôi dự đoán, chỉ nhìn hình đầu trên lệnh truy nã, cô ta hoàn toàn là một thiếu nữ đáng thương đáng yêu, hoàn toàn không thể tưởng tượng cô ta là phù thủy đáng sợ như vậy.

Trở về khu vực sông khi trời đã tối, bên ngoài vẫn còn nghe được tiếng ầm ì của nhà máy, chúng tôi quay lại cái lỗ đó, vén tấm vải rách lên xem, trong lỗ lại có thêm một người.

Một mớ tóc trắng rối tung, cơ thể phát triển tốt nhưng lại đầy thương tích, khuôn mặt dễ thương xinh đẹp...

Chết tiệt! Đây không phải là phù thủy đó sao?!

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận