Magika no Kenshi to Shouk...
Mihara Mitsuki Chun
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển 4

Chương 4.4: Tấn công hợp tác

0 Bình luận - Độ dài: 1,728 từ - Cập nhật:

Tiền bối Hikaru lại ghé phòng Kazuki. Hai người cùng nhau chơi game giết thời gian.

“Lại—thua—nữa—rồi! Kazuki này, sao mà phản ứng của cậu nhanh kinh khủng vậy. Ngay cả khi tớ nghĩ ra cách đánh mới, cậu cũng ngay lập tức thích nghi hoàn toàn. Làm sao cậu làm được vậy?”

“Đó là vì phái Hayashizaki là một trường phái rất chú trọng việc quan sát ạ.”

“Ra là phái Hayashizaki…, đã là phái Hayashizaki thì đành chịu rồi. Nhưng trừ những game cần dùng đầu óc, tớ vẫn có thành tích đối chiến tốt hơn cậu ở các game đối kháng mà, đúng không? Có khi nào tớ đơn giản quá không nhỉ?”

Tiền bối Hikaru rũ người nằm vật ra sàn. Như thường lệ, cô vẫn mặc bộ đồ bó sát gợi cảm như vẽ lên người ấy. Kazuki vẫn không thể nhìn thẳng vào cô.

“Ừ thì không thắng được thì đành chịu vậy. Dù sao thì thử thách cũng có cái hay của nó mà!”

Vừa nói cô vừa duỗi người khi vẫn đang nằm bệt, sau đó cô ngồi nghiêng và lăn tròn (goron—goron—) về phía Kazuki rồi đâm sầm vào cậu. Lúc làm thế này, dường như cô không hề ý thức được rằng đối phương đang “skinship” với mình lại là một cậu con trai.

Kazuki nghiêng người tới trước, tắt nguồn máy chơi game.

Hình ảnh ba chiều của trò chơi đang hiển thị từ kính thực tế ảo biến mất khỏi căn phòng.

“Tiền bối, muộn rồi, chúng ta đi ngủ thôi.”

“Mu, cậu bỏ cuộc khi đang thắng ư!? Người như thế chẳng nam tính chút nào cả!!”

Thực ra, hơn cả việc chơi game, cậu còn có chuyện muốn nói.

“Tiền bối, có chuyện này cháu muốn nói ạ…”

Hướng về phía tiền bối Hikaru đang ngả người về trước (goro—) như một chú mèo, Kazuki bắt đầu kể về bóng đen đáng ngờ liên quan đến cuộc bầu cử tranh tài này và về nữ sát thủ đã đến để lấy mạng cậu – Katsura Karin.

“…Thật là nguy hiểm! Lại còn hỏi về camera an ninh vì lí do đó nữa!”

Đầu tiên là chuyện tim Kazuki bị ngừng đập, rồi sau đó là cách cậu cố ý đi dạo và bị tấn công thêm một lần nữa. Khi Kazuki kể xong, tiền bối Hikaru bật dậy, tức giận với vẻ mặt nghiêm túc.

“Cháu xin lỗi, nhưng cháu nghĩ sẽ nguy hiểm hơn nếu chúng ta không thu thập thêm thông tin. Đối với một người đàn ông, đôi khi phải làm việc gì đó dù cho nó nguy hiểm đi chăng nữa.”

“Mumumu! Được rồi, đúng là như cậu nói. Có quá nhiều chuyện không rõ ràng khiến tớ cảm thấy bất an. Nếu đã là đàn ông, thì phải hành động dứt khoát chứ, đúng vậy đấy!”

Có những lúc rất dễ dàng để tiền bối Hikaru hiểu chuyện, chỉ cần bạn nói với cô ấy “[đối với một người đàn ông~]”.

“Vậy thì nếu tổng hợp lại câu chuyện, Katsura Karin sẽ sử dụng một kỹ năng võ thuật Trung Quốc nguy hiểm trong trận chiến ngày mốt với đội của cháu. Có thể bằng cách nào đó, nữ Diva vô danh mà cô ấy đã ký hợp đồng cũng sẽ xuất hiện.”

Thần Đả Kình (Shintoukei) – một kỹ thuật gây sát thương trực tiếp lên da thịt. Khi Kazuki tưởng tượng kỹ thuật đó được sử dụng chống lại những người thân quan trọng của mình, một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng, khiến toàn thân cậu dựng tóc gáy.

Cậu lo lắng. Lo lắng hơn rất nhiều so với lúc tim cậu ngừng đập.

“Không chỉ Katsura Karin, mà người kia, vị tiền bối tên Hayashi Shizuka kia cũng có thể sử dụng kỹ thuật tương tự.”

“Nghĩ rằng cô ấy không liên quan đến chuyện này thì thật là bất thường nhỉ?”

“Và rồi Mibu Akira và Asamiya Anna, hai người này cũng học võ thuật Trung Quốc từ họ; và cứ thế họ có thể chiến đấu như những gì chúng ta đã thấy.”

“Tóm lại, sự tình là như vậy đó. Trong tình huống xấu nhất, cả bốn thành viên của đội Mibu Akira đều mang Ma Đấu Ấn (Magica Stigma), và họ có thể chiến đấu cận chiến bằng môn quyền pháp Trung Quốc với sức mạnh đoạt mạng chỉ trong chớp mắt. …Haha!”

“Chuyện đó có gì đáng cười đâu.”

Kazuki tự hỏi liệu có cách nào loại bỏ những cô gái kia một cách hợp lệ, tuân thủ theo luật chơi hay không. Thật ra, ban ngày cậu cũng đã có cuộc thảo luận tương tự với Kazuha-senpai.

{Kazuha-senpai, giả sử chị vẫn đang che giấu đấu ấn của Futsunushi no Kami, vậy làm thế nào để thoát nếu học viện đột nhiên kiểm tra đấu ấn bất ngờ vào một ngày nào đó?}

{Ơ, cái câu hỏi quái đản gì vậy? Mà… thì đơn giản thôi. Em sẽ lập tức cắt đứt khế ước với Futsunushi no Kami. Làm vậy thì dù có phải cởi hết đồ để kiểm tra cũng sẽ không sao hết.}

{Vậy mà cũng có cách đó ư?}

{À, là bởi vì khế ước giữa em và Futsunushi no Kami vốn dĩ không phải là vì ngài ấy đặc biệt đòi hỏi một sự đền bù nào từ em cả. Chỉ là sau đó sẽ rất khó để khôi phục khế ước thôi, vì không có đấu ấn thì việc tiếp cận Diva cũng trở nên khó khăn hơn.}

―Đại loại là như vậy, nên dù cậu có báo cho hiệu trưởng biết rằng [Katsura Karin đã khế ước với một Diva không rõ danh tính] và tiến hành kiểm tra bất ngờ thì cũng vô ích.

Ngay cả trong vụ tấn công trước đó, cô ta cũng không để lại bất cứ bằng chứng nào. Rốt cuộc, việc chạm trán với họ là không thể tránh khỏi.

“Sẽ ổn thôi mà, Kazuki. Chị không nghĩ họ đáng gờm đến thế đâu, dù có mấy thứ đó đi chăng nữa. Đội của Kaguya và đội của em mới đáng sợ hơn nhiều. Chị nói có sai không nào?”

Hikaru-senpai nở một nụ cười nhẹ nhõm. Quả thật… giữa đội Kaguya-senpai và đội Mibu Akira, nếu có ai hỏi cậu đội nào dễ đối phó hơn, Kazuki linh cảm rằng Kaguya-senpai vẫn sẽ là đối thủ khó nhằn hơn, dù đã tính toán kỹ càng mọi thứ.

“Khi xem sơ đồ đấu, chị thấy hơi áy náy khi nhận ra mình là người duy nhất có thể dễ dàng vào chung kết. Nhưng giờ khi mọi chuyện đã đến nước này, chị lại có trọng trách chặn đứng đối thủ tuyệt đối không thể để họ đi tiếp. Chị vui lắm đó. Đây là một trách nhiệm thật lớn lao. Một sự kiện xứng tầm với một người đàn ông đích thực. Chị sẽ cho mấy người đó nếm mùi thất bại thật thê thảm. …Vậy nên, em cứ tập trung vào việc đánh bại Kaguya đi nhé?”

Hikaru-senpai rụt rè đưa ngón tay đến gần trán Kazuki rồi khẽ chọc nhẹ.

“Nếu em thua Kaguya ở đây, em sẽ còn bị đối xử như em trai nhỏ đáng yêu dài dài đấy nhé?”

“Cái đó… em cũng không bận tâm lắm đâu ạ. Thực tế thì em nhỏ hơn cô ấy, cũng là hậu bối của cô ấy trong trường mà.”

“À há, vì cô ấy nói em dễ thương mà. Nhưng không được đâu. Là một chàng trai, em phải thể hiện được mặt đáng tin cậy của mình chứ. Nếu làm được vậy, chắc chắn em sẽ trông ngầu lòi hết sức luôn!”

Cậu cảm thấy Hikaru-senpai đôi khi không giống một hoàng tử chút nào, mà lại giống một người chị tuyệt vời.

“…Em sẽ cố gắng hết sức ạ. Dĩ nhiên là em không có ý định thua rồi.”

“Phư phư phư, chúng ta sẽ gặp nhau ở chung kết, hứa nhé!”

Thật là ngượng nghịu, nhưng không hiểu sao, Kazuki lại tránh ánh mắt thẳng thắn của senpai.

“Ư—ưm, nói chuyện thế đủ rồi, chúng ta đi ngủ sớm thôi.”

“Đúng rồi, đúng rồi. Chúng ta phải chuẩn bị cho buổi luyện tập ngày mai nữa chứ!”

Tắt đèn, cả hai cùng nằm trên sàn. Trong bóng tối, cậu cảm nhận được sự hiện diện của Hikaru-senpai đang tiến lại gần.

Cứ như thể cô ấy định ôm cậu từ phía sau—

“A, không được rồi… đúng là, đến gần khi trời tối… vẫn còn hơi sợ.”

À, giờ cô ấy mới nhắc, mục đích của buổi tụ tập này là để chữa chứng sợ đàn ông của Hikaru-senpai mà.

“Vậy nếu em làm thế này thì sao ạ, Tiền bối?”

Trong bóng tối mịt mờ, Kazuki nhẹ nhàng nắm lấy tay Tiền bối. Tiền bối Hikaru khẽ giật mình một thoáng, nhưng rồi…

“Ưm? Lạ ghê, dù chạm vào nhau mà mình vẫn thấy ổn…” Nàng thốt lên với giọng đầy nhẹ nhõm.

Tiền bối Hikaru hoàn toàn tin tưởng Kazuki về mặt lý trí, nhưng nàng cũng từng nói bản thân theo bản năng vẫn cảm thấy ghê sợ những gì thuộc về người đàn ông. Có lẽ nàng theo bản năng hoàn toàn sợ hãi mùi của đàn ông.

Thế nhưng, hành động nắm chặt tay nhau lúc này lại hoàn toàn trái ngược với sự sợ hãi và ghê tởm ấy.

Cảm giác nam tính từ lòng bàn tay của một chàng trai, thế nhưng cậu ta chỉ đơn giản [nắm tay thông thường] chứ không hề có ý định hay hành động nguy hiểm nào khác. ‘Nếu chỉ như thế này thì chắc không sao đâu nhỉ’, Kazuki thầm nghĩ.

“Nhưng, nhưng mà… tim mình đập nhanh quá, không thể bình tĩnh nổi…”

“Tim đập nhanh thế, Tiền bối có thấy khó chịu không?”

“Không, không hề khó chịu chút nào! Chuyện như thế này cũng là cảm giác của tình bạn giữa con trai mà, đúng không!?”

Nếu là bạn bè con trai mà làm chuyện này với nhau thì hẳn là phải thấy ghê tởm lắm chứ, Kazuki thầm nghĩ trong lòng.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận