Quyển 12 - Tình yêu trên con đường gai góc
Chương 15 - Trầm tích tình cảm
0 Bình luận - Độ dài: 1,844 từ - Cập nhật:
Màu đỏ, mơ hồ hai mắt.
Tsugaki vô ý thức đưa tay ra lau, mấy sợi tinh hồng ngưng kết tại đầu ngón tay, phá lệ chói mắt.
"Cuối cùng, vẫn chỉ là nhân loại thân thể sao?"
Cô ấy mượn dùng cơ thể Kilou hơi cau mày, trong đó ý vị hết sức phức tạp, vừa căm ghét oán hận, cũng có buồn thương thông cảm, nhưng những điều này là không cách nào từ một người bị đau đớn làm mòn hết tình cảm như cô ấy mà biểu đạt ra ngoài. Cô ấy chỉ có thể thông qua hành vi đơn giản như nhíu mày để tuyên cáo suy nghĩ buồn bực của mình ra bên ngoài.
"Xem ra những tranh chấp không cần thiết nên kết thúc ở đây, thánh nữ Thánh Tộc."
Tsugaki thu lại quỷ đao trong tay, và lưỡi hái sắc bén đối diện cũng lơ lửng trước cổ cô ấy vài centimet, không, nói đúng ra hẳn là cổ Kilou.
Hai mắt Galuye hoàn toàn đã mất đi thần thái như những ngày qua, đôi đồng tử màu hồng giống như một vũng thuốc màu đặc sệt, không chỉ không cách nào bị những màu sắc khác xâm nhiễm, ngay cả ánh sáng ban ngày cũng dường như bị nuốt chửng không còn một mảnh.
Đại diện cho vực sâu.
"Như cậu thấy, cơ thể của Kilou sắp đến cực hạn." Tsugaki chỉ chỉ đôi mắt vằn vện tia máu, "Tiếp tục như vậy nữa anh ấy sẽ xảy ra chuyện."
Mà Galuye lại không nói tiếng nào, lưỡi hái sắc bén trong tay vẫn từ đầu đến cuối lơ lửng tại trước cổ yếu ớt của Kilou.
Ánh mắt của đôi đồng tử va chạm lẫn nhau, kịch liệt vạn phần.
Hận ý? Không, hai người trong lòng cũng không có cái gọi là tình cảm cụ thể, nói thế nào hận ý.
Chán ghét? Không, hai người trong mắt căn bản không dung nạp được bóng hình của nhau, nói thế nào chán ghét.
Chỉ là một loại, cảnh cáo.
Nói cho lẫn nhau đôi bên, không cần tính toán đi chạm vào, vốn cũng không nên đi chạm vào đồ vật.
Rồng có vảy ngược, chạm vào tức tử, mà tôi cũng có thể cam đoan......
「 Cậu sẽ sống không bằng chết, tuyệt đối 」
"Cậu cứ từng chút một, cẩn thận thử thăm dò nội tâm của anh ấy đi, Galuye."
Tsugaki gọi thẳng tên, truyền đạt một sự thật nào đó.
"Tôi mặc kệ Kilou đã làm gì cậu, đã nói gì với cậu, nhưng nếu như cậu cảm thấy anh ấy chính là vật trong túi của cậu mà nói, đừng quá ngây thơ."
Cô ấy đưa ngón trỏ ra chấm vào giữa trán của mình, cũng chính là trán Kilou, lộ ra một nụ cười ý vị.
Một nụ cười cực kỳ đặc thù.
"Tôi lúc trước liền hiểu một đạo lý, muốn thu được cái gì, liền muốn thông qua thí luyện, tôi là người đã chết qua một lần, tôi cái gì cũng không biết sợ, nhưng cậu thì sao? Cậu chết qua chưa?"
"Mà tôi có thể rất rõ ràng mà nói cho cậu, nếu như cậu nghĩ cũng có thể chuyển cáo cho Hilde, cho tất cả những người tính toán tiếp cận Kilou......"
Kilou đến chết cũng sẽ không nghĩ đến mình sẽ làm ra cái loại biểu tình này.
Loại bệnh trạng giống như, thiếu hụt tình cảm cơ bản lại vẫn có thể bật cười quỷ dị biểu lộ, không có bất kỳ căn cứ nào có thể dựa vào, một nụ cười đáng sợ bắt nguồn từ Hư Vô.
Khiến người ta không rét mà run, phảng phất như màu sắc trên khuôn mặt cũng bị tước đoạt từng chút một......
Chỉ để lại hắc bạch, khóe miệng vặn vẹo cong lên ý cười, chính là nơi đen tối nhất trong đó, giống như vực sâu.
「 Nếu như các cậu tính toán thông qua cách gian lận để vượt qua thí luyện của tôi, tôi có thể bảo đảm Kilou, tinh thần của anh ấy, linh hồn của anh ấy, tuyệt đối sẽ bị tôi làm cho loạn thất bát tao, bị xé rách thành từng mảnh từng mảnh, không phải biến thành điên rồ, mà là biến thành......」
「 Giống như tôi, cùng nhau tuẫn tình u hồn 」
Nhìn xem một lần nữa mất đi ý thức, hôn mê nghiêng ngả Kilou, Galuye cẩn thận từng li từng tí đỡ lấy anh ấy.
Trong đôi đồng tử màu hồng phản chiếu lấy khuôn mặt đang ngủ không chút phòng bị của anh ấy, tựa như hài nhi, Galuye đặt anh ấy trở lại trên giường mình.
Vừa rồi giao chiến mình cũng không chiếm thượng phong, dù sao mình cũng không am hiểu cận chiến, đánh rất tốn sức.
Vận động kịch liệt dẫn đến cô ấy bây giờ toàn thân cũng là mồ hôi, quần áo màu đen sền sệt dính vào trên da, có chút khó chịu.
Đi tắm rửa thôi...
Bị tên kia quấy rầy đến thế giới hai người khó có được của mình, còn nói ra những lời ghét bỏ kia, hứng thú toàn bộ đều bị phá hư, tên đáng chết!
Galuye có chút vô vị mà thu còng tay vào, cất vào cái hộp giấu trong xó xỉnh gầm giường.
Rõ ràng là muốn làm một chút chuyện xấu, chỉ một chút thôi mà.
Trong hộp, bày đầy đủ loại đạo cụ, dùng những đạo cụ "trò đùa quái đản".
「 Nến, roi da, kẹp, kim, còn có súng điện tìm được từ chỗ Thú Nhân Tộc 」
Các loại những thứ này......
Rõ ràng, còn rất nhiều “trò đùa quái đản” chúng ta chưa kịp thể nghiệm mà.
Mở vòi nước phòng tắm, Galuye đem món quần áo màu đen dính đầy mồ hôi của mình ném vào trong cái sọt, liền bắt đầu cọ rửa thân thể của mình.
Nhìn phía xa trong gương, thân ảnh uyển chuyển của mình trong sương mù mịt mờ, cô ấy không khỏi thở dài.
Dựa theo tri thức mình học được từ sách, cơ thể mình là tỉ lệ vàng xuất chúng nhất, chỉ cần kiểm soát tốt chế độ ăn uống và luyện tập phù hợp, tương lai cơ thể này của mình nhất định sẽ rất được hoan nghênh.
Ngay cả cái này, cũng có thể thuộc về Kilou, cô ấy thì sẽ không có bất kỳ lưu luyến cùng tiếc hận.
Dù sao......
「 Mình rốt cuộc là thuộc về cái gì, ngay cả chính mình cũng không biết 」
Đúng vậy mà, mình vốn dĩ là kẻ nước chảy bèo trôi, nhẫn nhục chịu đựng, dối trá, cần gì phải đi để ý cơ thể này của mình thuộc về ai chứ? Dù sao ngay cả cha mẹ mình, đều đem nó đem đi giao dịch cho những quý tộc kia, dùng cái này để đổi lấy lợi ích từ hôn nhân liên minh.
Nếu mà bắt buộc, cô ấy thậm chí có thể chia sẻ cho tất cả mọi người trong Thánh Tộc, giống như một kiện hàng hóa.
Cái gì mỹ danh kỳ viết đại nghĩa, cái gì cái gọi là vì quốc gia của chúng ta cùng thần dân......
Chưa từng có người nào hỏi qua ý kiến của chính mình.
Cho tới bây giờ liền không có!
Ngoại trừ Kilou.
"A......"
Galuye đưa tay ra ôm lấy mặt mình, không biết là bởi vì hơi nước hay là nguyên nhân khác, gương mặt của cô ấy có chút đỏ thắm.
Kilou, vì sao trên đời lại có người kỳ diệu như cậu chứ?
Có chính mình tự hỏi, làm rõ sai trái, biết làm thế nào đi làm đúng chuyện.
Vì sao lại có người như cậu làm tôi nhớ mãi không quên, không đành lòng dứt bỏ, dù là vứt bỏ đi quá khứ đạt được đủ loại vinh dự, đều muốn có được người như cậu chứ?
Đây rốt cuộc là tại sao vậy.
"Thật hi vọng......"
Galuye chậm rãi nói.
「 Cái thế giới làm người ta căm hận này, chỉ có hai chúng ta, còn lại mấy người kia toàn bộ biến mất cũng không vấn đề gì 」
Ba!
Mất kiểm soát.
Galuye mất kiểm soát mà nắm đấm của mình đấm vào tường gạch men sứ phòng tắm, thậm chí làm vỡ làn da trắng nõn, máu tươi hỗn tạp trong nước phun từ vòi sen chảy xuống mặt đất.
Cho nên......
"Vì cái gì đều phải tới ngăn cản tôi, tôi chẳng lẽ còn không đủ nghe lời sao!?"
Galuye điên cuồng mà tự nhủ, thanh âm không ngừng tại phòng tắm bịt kín quanh quẩn.
"Một đám đê tiện ngu dốt ngu xuẩn, cái gì cũng không hiểu con rệp, vứt vào trong thùng rác đều không ai muốn đồ vật ghê tởm, rõ ràng một lần là có thể giảng hiểu rồi, tại sao muốn tôi một lần lại một lần, một lần lại một lần mà biểu thị cho các người nhìn!"
"Tôi sẽ không buông tay......"
Cô ấy cắn chặt hàm răng.
Trong lòng cỗ tình cảm sôi trào lại xấu xí này là cái gì, cô ấy bây giờ còn không biết, chỉ là thật phiền não.
Thật phiền não, bực bội!
"Tôi cho tới bây giờ chưa từng cực độ khát vọng một thứ gì đó như thế này, tôi sao có thể để anh ấy chạy thoát khỏi tay tôi được?"
Lời nói vừa rồi của Tsugaki, không nghi ngờ gì chính là đang tuyên chiến với cô ấy.
Tốt......
「 Cậu muốn chơi trò chơi này, tôi liền bồi cậu chơi 」
「 Tôi muốn để tất cả những kẻ dám đụng vào đồ vật của tôi, cửa nát nhà tan, nghiền xương thành tro 」
Chết qua một lần rồi sao?
Vậy thì lại đi chết cho tôi một lần, không hai lần......
Không......
10 lần, hai mươi lần, năm mươi lần, một trăm lần!
Chỉ cần là kẻ địch của tôi Galuye, tôi liền muốn nhường cậu......
Muôn lần chết vì tai nạn từ!!!
Ác ý vô cùng vô tận, khiến người ta nghẹt thở.
Đẩy ra cửa phòng tắm, Galuye thậm chí không kịp lau đi nước đọng trên người mình, liền không mặc áo mà bò lên giường của mình, đem Kilou cẩn thận ôm vào trong ngực, đôi cánh chim thuần trắng sau lưng bao bọc anh ấy cẩn thận trong đó.
Mà ánh mắt tàn nhẫn của Galuye, lại nhìn chằm chằm vào hư không không có một bóng người.
Sẽ không buông tay, lần này tôi ai nói cũng sẽ không nghe.
Giống như là sói hoang bảo vệ con.
Ai đụng, người đó phải chết!


0 Bình luận