Quyển 12 - Tình yêu trên con đường gai góc
Chương 05 - Thái Dương sa đọa
3 Bình luận - Độ dài: 2,184 từ - Cập nhật:
Bá!
Đôi cánh chim thuần trắng với sức kéo lớn nhất bỗng nhiên mở rộng sang hai bên, sau đó cuốn lấy chủ nhân của nó và Kilou cẩn thận vào trong, tạo thành một sự giam cầm giống như chiếc lồng chim.
Galuye một tay ôm ngang eo Kilou để ngăn anh ấy ngả về phía sau, tay còn lại thì ôm lấy sau gáy anh, mạnh mẽ khống chế và vùi mặt anh vào vai mình. Sau đó, cô ấy giữ nguyên tư thế đó, cùng Hilde ở đằng xa nhìn nhau.
"Cậu đang, làm cái gì?"
Hilde chống cây trượng, lững thững đi đến, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, đặc biệt là khi thấy Galuye đang nhìn mình và làm hành động giống như "bảo vệ" Kilou, ánh mắt cô ấy dần dần ảm đạm xuống.
"Buông tay ra cho tôi, thánh nữ Thánh Tộc."
"Ngay lập tức!"
Nghe theo lời dạy bảo của Kilou, Hilde không trực tiếp ác ngôn đối mặt với Galuye, mặc dù bây giờ, khi nhìn thấy động tác thân mật của Kilou và Galuye, cô ấy đã cảm thấy dạ dày dâng lên một cỗ buồn nôn khó mà chịu đựng được, nhưng vẫn cố nén lại và đưa ra thông điệp cuối cùng cho Galuye.
Cái tên cả ngày tô son trát phấn, cái "cô gái ngoan ngoãn" dối trá kia, cũng dám trước mặt mình không nói tiếng nào cướp đi anh trai mình... Ngươi muôn lần chết vì tai nạn từ a!!!
Thế nhưng, đối mặt với sự ác ý hung hăng dọa người của Hilde, Galuye lại chỉ xuyên qua khe hở của đôi cánh sau lưng mình, lạnh nhạt đối mặt.
Trong đôi đồng tử màu hồng, phảng phất như đang trú ngụ một con quỷ nổi tiếng vì sự tham lam.
"Kilou anh ấy mệt rồi, cần nghỉ ngơi."
Galuye cuối cùng cũng mở miệng nói, nhưng giọng điệu của cô ấy đã không còn hòa nhã dễ gần như những ngày qua, càng không có cái gọi là đoan trang nghiêm túc, chỉ có một cỗ hàn ý và chán ghét khiến người ta cảm thấy xa lạ.
"Cái đó cũng nên do tôi dẫn anh ấy về..."
Hilde bước về phía trước một bước, lập tức vứt bỏ cây trượng bạc bí mật trong tay.
Điều này chỉ có hai hàm ý, một là cô ấy cảm thấy yên tâm với môi trường xung quanh và định thả lỏng cảnh giác để nghỉ ngơi...
Và một loại khác, chính là cô ấy sắp bước vào trạng thái lâm chiến.
"Chứ không phải cậu, Galuye."
Giọng Hilde cũng hoàn toàn lạnh xuống, hai người bây giờ phảng phất đều thay đổi hoàn toàn một người.
Không khí ở góc cua bên ngoài cửa phòng rửa tay, giờ đây trở nên căng thẳng như dây cung.
Sưu!
Đầu bị ép vào tường, Fitzine không thể cử động, đột nhiên điều khiển cái đuôi phía sau mình đâm về phía đôi mắt của kẻ tấn công. Đuôi của Ma tộc không chỉ là vật trang sức.
Đối phương hiển nhiên kinh nghiệm chiến đấu không đủ, không ngờ chiêu này, bất đắc dĩ phải lùi lại để kéo dài khoảng cách với Fitzine.
"Mẹ nó, cậu muốn giết tôi sao?"
Fitzine giơ ngón trỏ tay phải chỉ về phía kẻ tấn công, ma lực khổng lồ tạo ra ở đầu ngón tay anh ấy.
"Tên Long tộc."
Không sai, người từ sau tấm cửa nhà vệ sinh nam bước ra và đánh lén chính là người thừa kế Long tộc, công chúa thứ ba, Yaya.
Tạm thời chưa xét việc cô ấy tại sao lại xuất hiện ở nhà vệ sinh nam, chỉ riêng việc cô ấy đánh lén, Fitzine đã có đủ lý do để trực tiếp khai chiến.
Thế nhưng vấn đề là... mình đánh không lại cô ấy.
Trong không gian nhỏ hẹp như nhà vệ sinh, cận chiến không nghi ngờ gì chiếm ưu thế tuyệt đối, huống hồ Yaya còn là Thần Khí túc chủ, Fitzine cũng không muốn ở khoảng cách gần như vậy mà ăn phải một phát khí lãng nổ tung khi cô ấy biến thành Hoàng Kim Long, cơ thể chắc chắn sẽ chia năm xẻ bảy.
Có thể đối mặt với sự ép hỏi của Fitzine, Yaya lại chỉ trợn to đôi đồng tử hoàng kim của mình, và đối mặt.
Chỉ một cái, toàn thân Fitzine liền phảng phất bị một loại hỏa diễm nóng rực nướng, cảm giác đau rát như rơi vào trong Thái Dương, cơ thể hóa thành than cốc, huyết dịch bốc hơi khô cạn, chỉ có “Tử Vong” mới xứng với loại gặp gỡ này.
Mí mắt hơi vặn vẹo, đôi đồng tử Hoàng Kim Thụ kinh khủng, giống như hai đoàn liệt hỏa đang thiêu đốt.
Đó là phẫn nộ, nhưng cũng là ghen ghét.
"Cái này không công bằng......"
Hỏi một đằng, trả lời một nẻo, câu trả lời của Yaya khiến Fitzine cảm thấy kinh ngạc.
"Không có chút nào công bằng."
"Rõ ràng đã nói, sẽ mang tôi về nhà, rõ ràng đã nói, sẽ trở thành chỗ dựa của tôi."
Yaya thu hồi ánh mắt uy hiếp, từ từ giơ hai tay lên che mặt mình, giữa khe hở ngón tay, là một đôi đồng tử run rẩy.
"Nhưng vì sao lại không muốn nói với tôi chứ, có phải cảm thấy tôi vẫn còn rất nhỏ yếu, chẳng làm được gì sao?"
"Rõ ràng tôi, đã trở nên mạnh như vậy rồi mà......"
Yaya bắt đầu điên cuồng cào cấu mặt mình.
Móng tay sắc bén cắm sâu vào da thịt, dù cho vì vậy mà làm xước khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu của cô ấy, nhưng sức mạnh tự lành của Thần Khí lại có thể rất nhanh chữa lành. Những vết máu ghê tởm, xấu xí ấy dưới cái nhìn kinh ngạc của Fitzine nhanh chóng biến mất.
Thế nhưng Yaya cũng không vì vậy mà dừng tay, không chỉ là khuôn mặt, mà còn có cổ và vai, cô ấy không hề để ý đến việc làm tổn thương cơ thể mình.
Bởi vì, cô ấy......
Đã trở nên mạnh như vậy rồi mà!
Mà hành vi như thế, chỉ là để trấn an Dục Vọng đang xao động trong lòng, bởi vì con ác quỷ xấu xí tên là “Ghen ghét” đã trú ngụ trong lòng từ thuở nhỏ.
Thật tốt, tất cả mọi người thật tuyệt vời. Từng khuôn mặt đều đẹp như thế, làn da cũng rất nhẵn mịn bóng loáng, bị thương cũng sẽ có người tri kỷ mà chữa trị, từ nhỏ bên cạnh đã có rất nhiều người vây quanh họ mà. Thật tốt.
Cơ thể đều đang khỏe mạnh trưởng thành, đều đang mọc ra thịt, trưởng thành cũng nhất định được rất nhiều người khác hoan nghênh. Tất cả mọi người thật hạnh phúc. Không giống mình, ăn thế nào cơ thể cũng chẳng lớn được, luôn bị bắt nạt, bị không để ý tới, không được bất cứ ai quan tâm.
Ngay cả chị cũng bắt đầu chăm sóc em trai nhỏ, cũng bắt đầu dần dần coi nhẹ mình, mà ba ba duy nhất yêu mình cũng đã ban sinh mệnh cho mình rồi rời đi.
Mà bây giờ, ngay cả ngự chủ nữa......
"Thật là khiến người ta thật ghen tỵ mà, thật ghen tỵ mà."
Yaya tại trên cổ mảnh khảnh lưu lại mấy vết máu thật sâu sau, hướng về phía Fitzine với ngữ khí run rẩy nói.
Mà âm điệu của cô ấy, cũng đang dần kéo lên, trở nên sắc bén.
"Rõ ràng trước cậu thiếu chút nữa thì giết anh ấy mà, anh ấy nhưng vẫn là có bí mật nguyện ý cùng cậu chia sẻ."
"Không thể tha thứ mà ~"
Ghen ghét, thật là khiến người đố kỵ! Cái này không nên, vì cái gì người như cậu sẽ có bí mật của Kilou? Có phải mình không xứng sao? Anh ấy lại còn nhờ cậu đừng nói ra ngoài.
......
......
......
À, à, đúng. Nhất định là như vậy đúng không? Có phải cậu uy hiếp Kilou không, đúng không? Cậu vốn dĩ là một kẻ khiến người ta không thích, vì sao Kilou sẽ nguyện ý cùng cậu chia sẻ bí mật chứ? Nhất định là như vậy...
Tên đáng chết!!!
Dần dần, trong mắt Yaya bị oán hận lấp đầy, ngũ quan đều bởi vì ghen ghét cùng phẫn nộ hai loại cảm xúc cực đoan mà vặn vẹo biến hình, cơ thể đều xuất hiện sự run nhẹ, ngón tay càng dùng sức phá vỡ da thịt, dữ tợn đáng sợ.
"Có thể hay không mời cậu đi chết?"
Giọng nói của cô ấy âm trầm đối với Fitzine nói.
"Đương nhiên là lấy thê thảm nhất, thống khổ nhất phương thức chết đi."
"Tỷ như sống sờ sờ lột bỏ da của cậu, hoặc xé ra bụng của cậu......"
"Liền từ những thứ này bắt đầu đi, Fitzine!"
Mình là vũ khí của cậu, mình nguyện ý vì cậu đi giết bất luận kẻ nào. Đúng vậy, bất luận kẻ nào, cho dù là chính mình.
"Trả cho tôi."
Hilde lần nữa bước về phía trước một bước.
"Đem Kilou trả cho tôi!"
Nhưng mà sau một khắc, Galuye lại làm ra một cái hành động ngoài dự đoán của tất cả mọi người.
Cô ấy vậy mà trở tay bóp lấy cổ Kilou, thậm chí dùng sức để anh ấy lún vào trong thịt cổ, siết ra năm đạo dấu vết mờ mờ.
"Cậu!?"
Hilde vừa sợ vừa giận.
"Tôi đã nói rồi mà, nhường cậu đem anh ấy cho tôi, mà tôi bây giờ cũng không có ý tứ gì khác, công chúa Tinh Linh."
Galuye hai mắt vô cùng âm trầm.
"Để cho anh ấy tại chỗ của tôi nghỉ ngơi một ngày cho khỏe sẽ, chỉ một lúc thôi, buổi tối tôi sẽ trả lại cho cậu."
"Vậy hành động này của cậu lại là vì cái gì?"
Hilde nhìn chằm chằm ngón tay Galuye bóp lấy cổ anh trai mình, hận không thể trực tiếp cắt chúng đi, lại nhét vào đôi mắt lạnh lùng kia!
"Đây là một loại buộc cậu đồng ý ‘thủ đoạn’, tôi không ngại ở đây bóp chết Kilou."
Galuye duy trì tư thế bóp lấy cổ Kilou, ánh mắt kiên quyết hoàn toàn không giống như đang cố tỏ ra mạnh mẽ.!?
"Cậu nếu là dám làm như vậy......"
Ngón tay Hilde cắm sâu vào lòng bàn tay, cắn chặt răng ngà phát ra âm thanh tràn ngập nguy hiểm.
"Tôi thề, tôi sẽ giết sạch gia đình cậu, giết sạch tộc nhân của cậu, giết sạch tất cả của cậu!"
"Cho dù là đến chân trời góc biển, tôi cũng muốn nhường Thánh Tộc, một tên cũng không để lại!"
Lời nguyền rủa và thề độc như vậy, thật khó tưởng tượng đây là sự ác ý mà một cô gái nhỏ tuổi nên có.
Thế nhưng, sự ác ý của đối phương......
Cũng không ở dưới cô ấy.
"Vậy cậu cứ giết đi, làm ơn nhất định để tôi chứng kiến cái đó hết thảy."
Galuye chậm rãi nói ra câu này, lời nói khiến cả người ta nổi da gà.
Đồng dạng khó có thể tưởng tượng, đây là lời mà một vị thánh nữ nên nói.
Cái...... Sao?
"Tôi chưa từng vì chính mình mà sống, tôi chỉ biết đi thuận theo, không hi vọng bị chán ghét, trong mắt bọn họ làm một đứa trẻ ngoan, nhưng gia đình như vậy, quốc gia như vậy, người dân như vậy, tất cả mọi thứ, đối với tôi mà nói chỉ có đau đớn, nhưng tôi ngay cả cách khóc cũng không biết, đối với tôi mà nói......"
Giọng nói của cô ấy, không tiếp tục khiến người khác cảm thấy chuẩn mực.
Cử chỉ của cô ấy, không tiếp tục khiến người khác cảm thấy thần thánh.
Bây giờ, cô ấy là một kẻ sa đọa.
Hoặc có lẽ là, một vị bị buộc, thật đáng buồn đáng thương đáng tiếc, thiên sứ.
"Để cho cái đó hết thảy đều hủy diệt, đối với tôi mà nói, chính hợp ý tôi."
Nếu như có thể bầu bạn tại bên người Kilou, dù chỉ là phút chốc đi quá giới hạn cũng tốt, tôi đều sẽ cảm thấy thỏa mãn, sẽ cảm thấy hạnh phúc, tôi sẽ phát ra từ thực tình mà bật cười.
Mà nếu như ngay cả điểm ấy nguyện vọng cũng không chiếm được thỏa mãn......
Vậy còn không bằng......
Tôi không lấy được đồ vật, dù ai cũng không cách nào nhận được, cho dù là hủy đi!


3 Bình luận