• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Arc 2.5: Nagaoka Shuuji - Nửa Sau Học Kỳ Hai Năm Nhất [ĐANG TIẾN HÀNH]

Chương 63: “Giáng Sinh Bận Rộn (2)”

1 Bình luận - Độ dài: 1,700 từ - Cập nhật:

Ngày hôm sau, tôi cùng Yuka kiên trì ở lại quán ăn gia đình, vừa dùng bữa, vừa tận hưởng đồ uống không giới hạn. Tận đến ba giờ chiều, khi tôi và Ichigo đã hẹn gặp, Yuka mới rời đi.

"Vui thật đấy. Hẹn gặp lại anh vào dịp lễ chùa đầu năm nhé."

"Ừm, gặp lại sau."

Sau khi tặng quà Giáng sinh và trao một nụ hôn tạm biệt Yuka, tôi đi đến điểm hẹn với Ichigo.

"Nè anh trai gì đó ơi. Giờ anh đang một mình à? Đi chơi với em không?"

Tôi đến điểm hẹn ở quảng trường ga trước để tránh việc Ichigo bị những kẻ kỳ quái quấy rối trong lúc chờ. Thật không ngờ, tôi lại là người bị gạ ngược...

"Xin lỗi, tôi đang chờ bạn mình.”

"Vậy à? Anh đang chờ con trai hay con gái thế?"

Cách nói này có nghĩa là cô sẽ thay đổi lời nói tùy thuộc vào câu trả lời của tôi sao?

"Thì là..."

"Kyo-kun! Em xin lỗi vì đã để anh đợi lâu nhé!"

Đang băn khoăn không biết làm thế nào để từ chối người phụ nữ trước mặt, tôi nghe thấy giọng Ichigo từ phía sau.

Quay lại, tôi thấy Ichigo trong chiếc áo khoác mùa đông màu trắng, trang điểm và đeo lens, trông vô cùng tươi tắn.

Nhìn thấy người phụ nữ đang cố gạ tôi, Ichigo lập tức hiểu ra tình hình và khoác tay tôi thật chặt.

"Người này là bạn trai tôi, nên đằng ấy có thể tránh xa được không?"

"Ara, là đang hẹn hò à. Xin lỗi nhé, tôi đi đây."

Người phụ nữ đó nhìn thấy Ichigo, lập tức bỏ đi.

Tôi thở phào nhẹ nhõm, vì nếu cô ta cứ bám riết, sẽ rất phiền phức.

“Kyo-kun nổi tiếng thật đấy."

Không hiểu sao tôi lại cảm thấy Ichigo có vẻ rất vui.

Tôi không biết câu nói đó có ý nghĩa theo đúng nghĩa đen hay là cô đang châm biếm.

"Xin lỗi, hẹn hò với em mà lại để bị người phụ nữ khác vướng vào."

"Không sao đâu. Kyo-kun nổi tiếng như vậy, em cũng nở mày nở mặt mà."

Có vẻ như cô nói thật.

Tôi tự hỏi, từ sau sự kiện năm sơ trung, phải chăng cảm xúc ghen tuông của Ichigo đã hoàn toàn biến mất?

Thôi kệ đi. Giờ là lúc hẹn hò.

“Tụi mình đi thôi."

"Un! Đã lâu lắm rồi không được hẹn hò, em mong lắm đấy!"

Đúng là đã lâu rồi chúng tôi mới hẹn hò.

Lần hẹn hò trước là khi nào nhỉ?

Hình như là một lần duy nhất cách đây khoảng hai tuần, sau khi Aria-san lần đầu tiên gọi Yuka đến khách sạn phải không?

Mà thôi, vì gần như ngày nào chúng tôi cũng quấn quýt bên nhau trong phòng nên cảm giác đã bị chai sạn rồi.

Đầu tiên, cả hai đi xem lại bộ phim tôi đã xem cùng Yuka, sau đó đến một quán cà phê thú cưng, rồi ăn tối sớm tại quán ăn gia đình.

Nhưng mà...

"Nè, Ichigo. Cái lịch trình này..."

"Un, là để thay thế đấy. Lâu rồi mới làm vậy cũng vui nhỉ."

"...Phải rồi."

Thôi, không nói gì nữa. Miễn là Ichigo thấy vui là được.

Sau khi ăn tối, chúng tôi đã thuê phòng nhảy mà Aria-san đã thuê trước đây để cùng nhau nhảy múa.

...Vì không thể đến khách sạn được nên chúng tôi quyết định mua một chiếc bánh Giáng sinh ở tiệm bánh rồi trở về phòng.

"Kyo-kun, hôm nay vui thật đấy!"

"Ừm…, vui lắm."

Dù cảm thấy có chút "ác ý" trong lịch trình hẹn hò, nhưng vì được đi chơi với Ichigo nên tôi vẫn thấy vui. Có lẽ tôi cũng dễ dãi quá rồi.

“Về nhà rồi đây!"

"Aa, Nee-san, nii-san cũng về rồi. Mừng mọi người về nhà."

Khi về đến phòng của Ichigo, Rina đang chơi với bạn bè đã trở về và chào đón chúng tôi.

"Rina-chan này, đây là quà Giáng sinh và đây là bánh. Lát nữa tụi mình cùng ăn nhé?"

Ichigo liên tục đưa quà và bánh cho Rina.

"Aa, em cảm ơn ạ!"

Và rồi, chúng tôi tổ chức một bữa tiệc nhỏ trong phòng.

Cứ tưởng những lịch trình Giáng sinh bận rộn đã kết thúc...

✦✧✦✧

[Chào Kyoichi-san, hôm nay anh có muốn đi chơi với Yuri-san và em không? Tụi em đã hẹn trước rồi.]

Sáng hôm sau, tôi nhận được tin nhắn từ Aria-san.

[Kyoichi, mai anh có rảnh không? Em muốn đi chơi với Keiko và anh.]

Và cả Yuka cũng nhắn tin.

Hôm qua vừa mới đi chơi xong mà?

Hơn nữa, hai người hai bên đã thân nhau từ khi nào vậy?

Tôi tạm thời chưa trả lời và cùng Ichigo, Rina ăn sáng trong phòng của Ichigo.

"Nè Kyo-kun. Ngày kia anh rảnh đúng không? Em muốn anh hẹn hò với Kayo-chan."

Cả Ichigo cũng lên lịch trình cho tôi.

Thật trùng hợp, cả ba người đều cẩn thận sắp xếp các ngày khác nhau.

Chẳng lẽ, ba người bạn gái của tôi đã "chiêu mộ" ba người bạn của tôi?

Có lẽ một phe phái đã được hình thành rồi sao?

Ba người bạn mà tôi cứ nghĩ là "an toàn" cũng đã không còn an toàn nữa...

Từ đó cho đến ngày 28, tôi bận rộn hẹn hò liên tục.

"Cứ để tui lo! Tui sẽ dạy cho Ariacchi những trò chơi bình dân!"

"Vâng, tớ rất mong chờ đấy."

Ngày 26, dưới sự hướng dẫn của Suzuki-san, tôi cùng Aria-san đến các khu vui chơi bình dân như trung tâm trò chơi, quán cà phê internet, và quán karaoke...

Cuối cùng, không hiểu sao, tôi bị lôi vào khách sạn.

"Khoan đã, Aria-san? Suzuki-san?"

Trong lúc bị cuốn theo, hai người họ dùng còng tay còng cả hai tay và hai chân tôi, khiến tôi không thể cử động được, rồi tiến lại gần.

“Em xin lỗi Kyoichi-san. Đây là việc cần thiết cho tương lai của chúng ta."

Aria-san vừa xin lỗi vừa nói một lý thuyết khó hiểu.

"Gọi tui là Yuri đi. Cùng tận hưởng nào, Kyo-cchi."

Suzuki-san hào hứng cởi quần áo, và cũng cởi quần áo của tôi. Dù còng tay hơi vướng, nhưng cô vẫn cởi hết.

Guh, nếu đã như vậy, tôi sẽ không thể cương với Suzuki-san...

...

...

Kết quả là, tôi vẫn cương được với Suzuki-san, và chúng tôi đã 3some với nhau.

"Haaa, cuối cùng tui cũng mất trinh rồi. Dù hơi đau nhưng mà sướng lắm, Kyo-cchi à."

"...Tại sao lại chỉ có mình mình bị thế này..."

Sau đó.

Suzuki-san trông rất thỏa mãn, trong khi Aria-san lại có những cảm xúc phức tạp. Còn tôi, tôi chỉ muốn khóc thôi.

✦✧✦✧

Ngày 27, tôi cùng Yuka và Itou-san đi chơi quanh thành phố.

"À này, phòng của Kyoichi thế nào? Hình như em chưa đến lần nào thì phải."

Sau một lúc, Yuka bất ngờ hỏi.

"Chỉ là căn hộ bình thường có một phòng ngủ và một bếp thôi, có chuyện gì sao?"

"Vậy, tiện đây cho tụi này đến chơi được không?"

"Không, chuyện đó thì..."

Nếu chỉ có Yuka thì không sao, nhưng giờ còn có cả Itou-san...

"Aa, chuyện đó... Tớ cũng muốn xem phòng của Kuzuha-kun..."

Có lẽ nhận ra ánh mắt của tôi, Itou-san ngập ngừng nói.

"Keiko cũng đi được mà. Có mất mát gì đâu."

"...Được rồi."

Cuối cùng, tôi đành phải đồng ý để cả hai đến phòng.

Ngay sau đó, tôi bị Yuka đẩy ngã xuống giường.

"Này, Yuka!?"

"Xin lỗi nhé, Kyoichi. Anh cứ việc đếm những vết ố trên trần nhà mà tận hưởng đi."

"Làm gì có chuyện đó! Còn có cả Itou-san ở đây nữa!"

"Với cả, lần đầu của tớ sẽ dành riêng cho Kuzuha-kun..."

...Không lẽ Itou-san cũng cùng hội cùng thuyền?!

Tôi buồn thay vì mình vẫn cương được với Yuka, nhưng không chắc chắn với Itou-san. Và rồi, chúng tôi lại 3some một lần nữa.

Cũng giống như với Suzuki-san, điều duy nhất tôi làm là sử dụng biện pháp tránh thai một cách triệt để.

✦✧✦✧

Ngày 28, tôi hẹn hò với Kobayashi-san, không có Ichigo.

Tiếp tục từ lần trước, chúng tôi dành thời gian ở quán cà phê net để xem phim hoạt hình, phim, video trực tuyến và chơi game.

Mặc dù Kobayashi-san có tựa vào người tôi và nắm tay tôi, nhưng không có những hành động thân mật hơn, vì vậy tôi cảm thấy khá thoải mái.

"Không ngờ Kobayashi-san lại là người mang lại cảm giác thư thái đến vậy..."

"Hứ, khi chỉ có hai người, hãy gọi tớ là Kayo."

"À... xin lỗi, Kayo."

Nhờ thế, tôi cảm thấy thư giãn đến mức sẵn lòng gọi tên để cô vui hơn.

"Thật ra, Yuri và Keiko đã khoe khoang với tớ. Họ nói đã chơi đến cùng với cậu rồi."

"...Hai người đó đã nói vậy sao..."

"Dù sao thì cậu cũng đã làm với ai đó trong lễ Giáng sinh rồi, và tớ nghĩ Kyoichi cũng sẽ mệt mỏi cả về thể chất lẫn tinh thần nếu làm liên tục trong bốn ngày, nên... đến đây là đủ rồi."

Ngay sau khi nói xong, Kayo nắm lấy mặt tôi và hôn lên môi tôi.

Tôi nhớ ra lần trước, cô chỉ hôn lên má tôi.

Có lẽ vì những chuyện đã xảy ra mấy ngày qua mà tôi nhận ra mình không còn phản kháng nhiều với một nụ hôn.

Miễn là không seggs, thì đó cũng là một cách để nghỉ ngơi.

So với hai người kia, buổi hẹn hò với Kayo kết thúc một cách nhẹ nhàng.

<Tác Note>

Tôi đã rất đắn đo không biết có nên đưa phần này về ba cô nàng đèn giao thông lên không, nhưng nghĩ nếu cứ kéo dài mãi sự phát triển của câu chuyện thì cũng không hay, nên đã tóm tắt lại một chút.

Bình luận (1)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

1 Bình luận