• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Arc 2.5: Nagaoka Shuuji - Nửa Sau Học Kỳ Hai Năm Nhất [ĐANG TIẾN HÀNH]

Chương 57: “Hoàn Cảnh Khó Khăn Của Kobayashi (2)”

0 Bình luận - Độ dài: 1,733 từ - Cập nhật:

Kobayashi-san hỏi tôi với vẻ mặt như thể không hiểu gì cả.

“Sao cậu lại đối xử tốt với tớ như thế? Tớ đã tự dâng đến tận miệng rồi mà cậu vẫn không động tới.”

Không động tới là vì tôi đã có bạn gái rồi.

“Vì tụi mình là bạn mà. Nếu cậu bỏ nhà đi tới một nơi không rõ ràng như thế này, tớ cũng sẽ không thể ngủ ngon được.”

Nói đúng ra thì, việc tôi ở trong một căn phòng riêng với một cô gái khác vào giờ này đã vượt quá ranh giới của việc lừa dối rồi.

“Vậy sao. ...Cậu có thể nghe tớ nói một chút được không?”

Kobayashi-san vỗ vỗ vào chỗ ngồi bên cạnh, bảo tôi ngồi xuống.

Tôi nghĩ đã làm đến mức này thì nghe cô nói một chút cũng không sao, nên ngoan ngoãn ngồi xuống bên cạnh Kobayashi-san. Cô liền dựa vào người tôi.

Tôi đã rất ngạc nhiên, nhưng không có cảm giác bị đẩy ra nên cứ để vậy.

Chắc đang suy nghĩ nên nói thế nào, Kobayashi-san im lặng một lúc rồi mới cất lời.

“…Mẹ tớ là người ngoại quốc, mái tóc này của tớ là tóc thật. …Nhưng tớ cũng không biết là người nước nào.”

Kobayashi-san nghịch mái tóc đỏ dài qua vai một chút của mình và cho tôi xem.

“Thì ra là vậy. Tớ cũng đã nghĩ tới điều đó, vì lông mày của cậu cũng màu đỏ.”

“Un. Chỉ mỗi mái tóc này thôi là tớ đã giống mẹ rồi. Nhưng mẹ tớ đã ngoại tình và bỏ nhà đi.”

“…”

Nặng nề thật.

Không nói nên lời.

Như thể đoán được suy nghĩ trong lòng tôi, Kobayashi-san tiếp lời mà không đợi tôi trả lời.

“Từ đó, cha tớ đã một mình nuôi nấng tớ.”

Học phí ở trường cao trung chúng tôi rất đắt, nên để nuôi Kobayashi-san một mình và cho cô vào học, chắc cha cô làm một nghề có thu nhập cao.

“Nhưng sau khi tớ tốt nghiệp sơ trung, cha tớ đã có tình yêu mới.”

Ố ồ, câu chuyện lại trở nên nặng nề rồi đây.

“Người phụ nữ đó không thể hiện ra ngoài, nhưng dường như không thích tớ cho lắm. Vì tớ là đứa con của người vợ cũ đã ngoại tình và bỏ cha tớ.”

Kobayashi-san tiếp tục nghịch mái tóc đỏ mà cô nói là thừa hưởng từ mẹ mình.

À, đây có phải là kịch bản điển hình trong drama, khi một đứa trẻ mất đi chỗ đứng trong nhà sau khi cha mẹ tái hôn không.

Nếu tôi dễ dàng áp đặt vào khuôn mẫu đó, cô sẽ không vui đâu.

“Và rồi ở trường Cao trung Yuusho, nơi cha cho tớ theo học, tớ đã nhìn thấy Kuzuha và nghĩ rằng cậu khá phù hợp.”

Giờ thì đến lượt tôi sao.

“Phù hợp thế nào?”

“Tớ nghe nói cậu chơi bời với nhiều cô gái khác nhau, và thực tế là cậu cũng có một nhóm bạn như thế, nên tớ nghĩ khi vào đó, mái tóc của tớ sẽ không còn kỳ lạ nữa.”

“Ra là vậy.”

Thật vậy, những người bạn trong nhóm cố định đều nhuộm tóc.

“Hơn nữa, tớ có chút bất mãn nên tớ đã nghĩ rằng mình sẽ được mời đi chơi những trò tệ hơn nữa. Nhưng không ngờ lại vô ích.”

“Này!”

“Cũng tốt nữa là mỗi lần đi chơi cậu đều đãi tớ tất cả mọi thứ. Tớ đã tiết kiệm tiền tiêu vặt mà cha cho để dành cho việc bỏ nhà đi.”

“…”

Tôi nên giận vì bị coi như một con lừa, hay nên thông cảm với hoàn cảnh của Kobayashi-san đây.

Hiện tại, tôi có cảm giác vế sau mạnh hơn.

“Và những thứ cậu mua tặng cho tớ cũng có thể bán lại được.”

“Cái này thì tớ phải giận rồi đấy? Sao lại nói ra? Nếu làm thì phải làm lén lút chứ.”

Đằng này hôm nay tôi còn mua cho cô mấy món phụ kiện và quần áo nữa chứ.

“Xin lỗi. Nhưng Kuzuha đã đối xử chân thành với tớ, nên tớ nghĩ mình cũng nên tỏ ra một chút chân thành.”

“…Thôi được rồi. Nếu làm mà không để tớ thấy, tớ sẽ không giận đâu.”

Nếu cô bán những món quà mà tôi mua bằng tiền của Ichigo để lấy tiền chơi bời, tôi chắc chắn sẽ nổi giận. Nhưng hoàn cảnh của cô lại như vậy…

“Cảm ơn cậu. Vì thế, tớ có ý định bỏ nhà đi lúc nào đó, nên tớ không thể nghĩ đến chuyện hẹn hò với ai cả. …À, mà nếu có bạn trai thì tớ sẽ không thể ký sinh vào Kuzuha được nữa.”

“Nói câu cuối đó là thừa đấy.”

Nhưng nhờ thế, tôi cảm thấy nhẹ nhõm hơn, đủ để đáp lại.

“Vậy thì, mong cậu sẽ cho tớ ký sinh cho đến khi tốt nghiệp cao trung.”

“Cậu nói thẳng thừng thật đấy. …Để tớ suy nghĩ một chút.”

Nói rồi, tôi lấy điện thoại ra và mở tin nhắn với Ichigo.

[Em nghe thấy chưa?]

Tôi hỏi liệu Ichigo có nghe lén qua ứng dụng nghe lén không, và cô trả lời ngay.

[Nghe rồi.]

[Tính sao đây?]

Thành thật mà nói, sau khi nghe một câu chuyện đầy nặng nề như thế, tôi không thể bỏ rơi Kobayashi-san được.

Tôi cũng là một người quá mềm yếu.

Nhưng số tiền mà Kobayashi-san ký sinh vào tôi lại là tiền của Ichigo…

[Chi bằng, Aria-chan và em sẽ bao nuôi cô ấy bằng tiền thì sao?]

[Đừng làm như thế.]

Việc dùng tiền của phụ nữ để bao nuôi một người phụ nữ khác thật sự khiến tôi nhớ đến người đó.

[Tiếc quá. Vậy thì cứ để mọi chuyện diễn ra như trước đây. Nhưng có lẽ em muốn anh giới thiệu Kobayashi-san cho em một lần.]

[Được rồi.]

Tôi kết thúc cuộc trò chuyện, hạ điện thoại xuống và đối mặt với Kobayashi-san, người đang có vẻ lo lắng.

“Nếu cứ tiếp tục như trước đây, thì tớ sẽ không bận tâm đâu.”

“Vậy sao, cảm ơn cậu. Vậy thì, đây là lời cảm ơn từ tớ.”

Nói rồi, Kobayashi-san tự nhiên hôn lên má tôi.

“…Hả?”

Vì quá bất ngờ nên tôi không thể phản ứng lại.

“Kobayashi-san, tại sao cậu lại làm như vậy?”

“Ký sinh vào Kuzuha, theo một nghĩa nào đó cũng giống như hẹn hò và được bao. Lấy thân thể để cảm ơn… là kiểu như thế. Xin lỗi Keiko nhé.”

Tại sao cái tên Itou-san lại xuất hiện ở đây, thôi thì không nên chọc vào.

“Tớ không hề mong đợi việc cảm ơn bằng thân thể.”

“Tớ chỉ muốn làm thôi. Vậy từ giờ trở đi, mong được giúp đỡ, Kyoichi.”

Kobayashi-san mỉm cười và thậm chí còn thay đổi cả cách gọi tôi.

Dạo này tôi hay bị con gái hôn nhỉ. Chẳng lẽ hàng phòng ngự trên của tôi lỏng lẻo sao?

Giờ muốn đẩy cô ra cũng không được, tôi chỉ có thể nghĩ vu vơ như thế để trốn tránh thực tại.

“Sau khi thổ lộ hết ra, tớ cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều. Hôm nay tớ sẽ về nhà.”

Kobayashi-san đứng dậy với khuôn mặt nhẹ nhõm như đúng lời cô nói.

Tôi đã trả tiền cho đến sáng mai rồi, nhưng như vậy vẫn tốt hơn là qua đêm, nên tôi không thể nói là lãng phí.

“Kuzuha, cậu đưa tớ về nhà được không?”

“…Thôi được rồi, cũng muộn rồi mà.”

Tôi cùng Kobayashi-san rời khỏi quán net và đưa cô về nhà.

Ngay sau khi đến nhà, cha của Kobayashi-san có vẻ lo lắng nên đã lao ra khỏi cửa chính ngay lập tức, và chạm mặt tôi.

Có vẻ như người tình của cha Kobayashi-san đã đến nhà hôm nay nhưng đã về rồi.

Đương nhiên, ông ấy hỏi về mối quan hệ giữa tôi và Kobayashi-san.

“Đây là bạn trai của con. Nãy giờ tụi con chơi với nhau.”

Kobayashi-san đã trả lời như vậy, và tôi bị cha cô lườm.

Chà, một thằng con trai lôi kéo con gái ông ấy đi chơi đến tận khuya thì làm sao mà nhìn thấy tôi tốt được.

Nhưng mà Kobayashi-san này, cách nói của cậu có vẻ cố ý quá không?

Đúng là không phải người yêu, mà là mối quan hệ ký sinh và được bao, rồi trả ơn bằng thân thể, nên nói rộng ra thì “bạn trai” cũng không sai…

Cha của cậu đang nghĩ tớ là một người bạn trai tồi đấy?

Dù sao, tôi cũng an tâm khi biết rằng cha cô rất quan tâm đến cô nàng, và tôi hy vọng đây sẽ là cơ hội để họ nói chuyện với nhau.

✦✧✦✧

Rồi đến ngày đi học bình thường tiếp theo.

Tôi đã dẫn Kobayashi-san đến một phòng học trống ở trường.

“Kyoichi, đây là hẹn hò sao?”

“Không phải. Có người tớ muốn giới thiệu cho cậu.”

“Hai người đợi lâu chưa?”

Ban đầu, Kobayashi-san đã hiểu lầm, nhưng ngay sau đó, Ichigo đến và mọi hiểu lầm được giải tỏa, tôi giới thiệu cả hai với nhau.

Nói đúng hơn là bạn cùng lớp.

“Kyo-kun. Từ đây là chuyện của con gái bọn em, nên anh về trước đi nhé.”

Và rồi tôi bị đuổi ra khỏi phòng học trống, vì họ nói muốn nói chuyện riêng. Tôi không biết cuộc nói chuyện giữa họ diễn ra như thế nào.

Chỉ là, sau đó, mỗi khi tôi ở riêng với Kobayashi-san trong giờ nghỉ, cô lại nói.

“Kyoichi, hôn nhau đi?”

“Kobayashi-san-san, cái đó thì…”

“Không phải, hãy gọi tớ là Kayo”

Và rồi, tôi đã phần nào đoán được cuộc nói chuyện đó diễn ra như thế nào, khi cô đề nghị đổi cách xưng hô từ họ sang tên khi ở riêng, và còn chủ động muốn thân mật hơn.

Ichigo… và cả Aria-san, Yuka nữa, tôi phải giải thích chuyện này thế nào đây.

Hự, đau dạ dày quá.

<Tác Note>

Ngày mai, tôi sẽ cập nhật ba chương về lễ hội văn hóa.

Và cuối cùng, Itou-san sẽ xuất hiện sao…?

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận