Arc 2.5: Nagaoka Shuuji - Nửa Sau Học Kỳ Hai Năm Nhất [ĐANG TIẾN HÀNH]
Chương 62: “Giáng Sinh Bận Rộn (1)”
0 Bình luận - Độ dài: 1,537 từ - Cập nhật:
Sau khi lễ hội văn hóa kết thúc, kỳ thi cuối kỳ cũng ập đến ngay lập tức, và thời gian trôi đi thật nhanh chóng trong lúc tôi vùi đầu vào việc học.
Cuối cùng, kỳ thi cuối kỳ cũng đã kết thúc một cách tốt đẹp.
Tôi đếm thứ hạng của những người bạn cùng khối từ trên xuống dưới, và may mắn là các thành viên hội học sinh chúng tôi đều giữ được thứ hạng tốt. Aria-san đứng đầu, Ichigo hạng nhì, tôi hạng chín và Yuka hạng mười.
Còn Itou-san thì nằm trong khoảng giữa, rải rác từ trên xuống dưới nên tôi không có ý định tìm kiếm làm gì.
Ngoài ra, vì tôi đã lọt vào top 10 trong kỳ thi này nên đã nhận được đề nghị trở thành học sinh học bổng, nhưng vì những yêu cầu học thuật quá khắt khe, tôi đã từ chối.
Tôi xin phép không đi vào chi tiết, nhưng tôi thực sự không hiểu sao Yuka có thể chịu đựng được những ràng buộc như thế.
Sau kỳ thi cuối kỳ là đến Giáng sinh và kỳ nghỉ đông.
"Kyoichi-san. Hôm nay tụi mình hãy tận hưởng thật vui vẻ nhé."
Aria-san mặc áo khoác, quàng khăn và đeo bịt tai, trong bộ trang phục mùa đông, mái tóc vàng dài của cô lấp lánh rực rỡ.
“…Ừm.”
Từ đêm Giáng sinh cho đến ngày Noel, tôi sẽ lần lượt hẹn hò với Aria-san, Yuka và Ichigo. Đầu tiên, tôi sẽ đi chơi với Aria-san.
Vẫn như mọi khi, kế hoạch hẹn hò với Aria-san đều do cô quyết định.
Lần hẹn hò này, chúng tôi đi dạo trên con phố được trang hoàng lộng lẫy bởi đèn chiếu sáng.
"Fufufu, cứ đi như thế này, bất cứ ai nhìn vào cũng sẽ nghĩ chúng ta là một cặp đúng không?"
"...Có lẽ thế."
Aria-san khoác tay tôi đi bộ, tâm trạng vô cùng vui vẻ.
"Kìa, người vừa đi qua nhìn về phía bọn mình rồi đó. Họ đang nghĩ hai ta là một cặp trai tài gái sắc hợp đôi đấy."
"Có thể."
Hợp đôi... ư, có lẽ vậy.
Sau khi đi dạo và tận hưởng không khí Giáng sinh, chúng tôi đến phòng khiêu vũ mà hai đứa đã thuê riêng trong lễ hội văn hóa và chỉ còn lại hai người.
"Xin lỗi, Kyoichi-san. Em chỉ có thể thuê một nơi chật hẹp thế này."
"Không, anh nghĩ nó đủ rộng để hai người chúng ta thuê riêng mà."
Nếu chỉ xét về diện tích, nó rộng hơn gấp đôi phòng của tôi, và vì có ít đồ đạc nên nó càng trông rộng hơn nữa.
"Vậy, chúng ta sẽ làm gì ở đây?"
Dù tôi có hỏi, nhưng một phòng khiêu vũ thì chắc chắn chỉ để làm một việc duy nhất, đúng như tên gọi của nó
"Đó là... Em muốn anh nhảy với em ở đây."
Đấy, tôi biết mà.
"Anh không rành về nhảy nhót lắm."
Mặc dù Ichigo đã cho tôi xem vài video cơ bản về bộ môn này.
"Không sao đâu. Em sẽ dạy anh mà. Vâng, đúng nghĩa là cầm tay chỉ việc."
"...Vậy chúng ta nhảy thôi."
Cũng không phải là nhảy để biểu diễn ở đâu đó nên tôi cũng không có lý do gì để e ngại cả.
Hơn nữa, dù sao tôi cũng là bạn trai của Aria-san. Tôi phải cố gắng đáp ứng những mong muốn của cô nàng.
"Tư thế thế này, bước chân thế kia..."
Đầu tiên, tôi được cô chạm vào người để học những điều cơ bản trong khiêu vũ.
Sau khi tạm định hình được, Aria-san kết nối điện thoại với loa và bật những bài hát thường nghe vào dịp Giáng sinh.
Rồi lấy những bài hát đó làm nhạc nền, chúng tôi nhảy cho đến khi Aria-san cảm thấy hài lòng.
"Thật là một khoảng thời gian tuyệt vời..."
"Vậy thì tốt rồi."
Sau khi nhảy xong, má của Aria-san đỏ ửng, cô đắm chìm trong cảm xúc.
Đối với tôi, đây cũng là một khoảng thời gian không tồi.
Sẽ tốt hơn nếu cộng sự nhảy là Ichigo, nhưng Ichigo có lẽ sẽ nhanh chán những hoạt động phải vận động thân thể như thế này.
Sau khi rời phòng khiêu vũ, chúng tôi di chuyển đến phòng suite trong khách sạn sang trọng, nơi đã trở nên quen thuộc với cả hai.
Tôi cứ nghĩ chúng tôi sẽ ở đó và tình tứ với nhau, nhưng...
“Em đến rồi đây."
Yuka đã đến phòng suite.
Cô ấy khoác một chiếc áo khoác mùa đông, mái tóc dài vẫn được buộc thành hai bím tóc như mọi ngày.
“Nè, Aria-san. Sao Yuka lại ở đây?"
"Đó là... Để có thể gần gũi với Kyoichi-san hơn, em cần sự giúp đỡ của người khác. Và dù sao thì người tiếp theo cũng là Yuka-san, nên em nghĩ điều này cũng có thể tiết kiệm thời gian..."
"Đối với em, dù cũng là để tiết kiệm thời gian, nhưng cũng vì được ăn uống và ở trong một căn phòng tốt với Kyoichi nên cũng được thôi."
"...Vậy à."
Ham muốn tình dục của cô mạnh đến mức nào vậy?
Ít nhất, tôi nghĩ Aria-san là người sẽ tránh quan hệ tình dục trước hôn nhân cơ mà.
"Đúng rồi! Nhân tiện, hãy quay một đoạn video và gửi cho Ichigo-san... để cho cậu ấy xem đi. Sẽ thật đáng thương nếu chỉ có Ichigo-san bị bỏ rơi."
"Cậu đúng là xấu tính thật đấy. Mà... để lưu giữ kỷ niệm thì cũng không sao cả."
Với ý tưởng đột nhiên nảy ra của Aria-san, chúng tôi đã quay video về kỷ niệm đêm Giáng sinh.
Thành thật mà nói, tôi hơi giật mình.
Thông thường, tôi sẽ phản đối, nhưng bây giờ là Giáng sinh, Aria-san và Yuka đều là bạn gái của tôi, và Ichigo, người mà tôi yêu thật lòng, chắc chắn sẽ không buồn bã vì nghĩ đây là ngoại tình, mà ngược lại, cô ấy sẽ rất vui khi xem đoạn video được gửi đến.
Vì vậy, tôi đã ngoan ngoãn đồng ý, nhưng... sự đấu tranh giữa thường thức và thực tế khiến dạ dày tôi đau nhói.
✦✧✦✧
Sáng hôm sau.
Ba người chúng tôi cùng nhau ăn sáng bằng dịch vụ phòng, rồi tôi và Aria-san trao đổi quà Giáng sinh và hôn nhau một cách lưu luyến. Sau đó, tôi chia tay Aria-san và đi dạo phố cùng Yuka.
"Từ giờ là khoảng thời gian của em rồi."
"Kế hoạch thế nào? Để anh quyết định nhé?"
"Yên tâm đi. Em đã chuẩn bị sẵn rồi."
Yuka nắm lấy tay tôi và kéo đi một cách kiêu hãnh.
Vì mệt mỏi từ đêm qua... nên lộ trình hẹn hò khá yên tĩnh.
Đầu tiên, chúng tôi đi xem một bộ phim bí ẩn đang rất nổi tiếng.
"Đoạn đầu khá hay đấy. Nhưng từ đoạn sử dụng các yếu tố huyền bí cho mánh lới lừa đảo thì cảm thấy chán hẳn."
“Đúng là thấy vậy. Cảm giác như bị lừa khi xem quảng cáo."
Vừa đi vừa trao đổi về bộ phim, chúng tôi đến một quán cà phê mèo và được xoa dịu.
"Mèo dễ thương thật đấy. Nhà em thì mẹ không cho nuôi, nhưng còn Kyoichi, nhà anh thì sao?"
“Em chỉ muốn nuôi để yêu thôi rồi đẩy việc chăm sóc cho người khác à. Mà, căn hộ của anh không cho phép theo quy định."
"Vậy à, tiếc nhỉ. Chắc em sẽ cân nhắc khi chuyển ra sống một mình sau khi lên đại học."
Đến giờ ăn trưa, cả hai chuyển đến một quán ăn gia đình, vừa ăn vừa tán gẫu những chuyện linh tinh như về bạn bè và kế hoạch cho kỳ nghỉ đông.
"Kỳ nghỉ đông anh không thể dành nhiều thời gian rảnh hơn à?"
Yuka có vẻ không hài lòng vì không có nhiều ngày để hẹn hò với tôi.
Dù tụi tôi gặp nhau hai lần một tuần, nhưng với một học sinh đang trong tuổi ăn tuổi chơi, đặc biệt trong kỳ nghỉ dài, cô muốn gặp tôi mỗi ngày.
“Anh đã quyết định nhận thêm công việc người mẫu. Các tạp chí cũng đã sắp xếp lịch trình dày đặc như muốn tăng tốc vậy."
"Vậy em có thể đến xem anh chụp hình không? Với tư cách là bạn gái."
"Cũng được thôi. Dù sao thì nơi đó là do Aria-san giới thiệu cho anh mà, nên mọi người ở đó nghĩ anh và Aria-san có mối quan hệ như thế."
"Vậy thì càng tiện. Em sẽ cho họ thấy."
"...Đừng có làm quá nhé."
Tôi nghĩ cô khá thông minh, nhưng tôi đã không ngăn cản vì nghĩ rằng điều đó có thể bù đắp cho việc tôi không thể dành nhiều thời gian cho cô nàng.
...Tôi còn có vẻ dễ dãi với Yuka hơn cả Ichigo.
Nếu đối phương là Aria-san, có lẽ tôi đã tìm cách thoái thác rồi.


0 Bình luận