Arc 2.5: Nagaoka Shuuji - Nửa Sau Học Kỳ Hai Năm Nhất [ĐANG TIẾN HÀNH]
Chương 55: “‘Kẻ Thứ Ba’ Giữa Vòng Đấu Tennis (2)”
0 Bình luận - Độ dài: 1,714 từ - Cập nhật:
Sau khi bị Suzuki-san lạnh nhạt, Suzuki-kun mặt đỏ bừng quay sang phía tôi.
“Guh! Cậu là Kuzuha đúng không! Trận đấu tới cậu sẽ tham gia ở đâu!”
“… Nội dung đơn nam 1.”
“Thật vừa vặn, tôi cũng sẽ tham gia nội dung đó! Nếu tôi thắng, cậu đừng bao giờ bén mảng lại gần Yuri nữa!”
Nói xong, Suzuki-kun chẳng thèm đợi tôi trả lời đã quay về khu vực của trường mình.
“Hầyyyy. Sao mấy thằng con trai cứ thích hơn thua thế không biết. Mà lại còn chọn cái kèo thua chẳng mất gì nữa chứ.”
Tôi lỡ miệng cằn nhằn. Dù tôi cũng là con trai.
“Tui xin lỗi nhé Kuzuha-cchi. Lại kéo cậu vào chuyện của nhà tui rồi.”
Suzuki-san ái ngại xin lỗi.
“Không sao đâu. Dù sao thì cũng là đấu mà. … Có phải cậu không ưa Suzuki-kun kia không?”
“Không ưa thì đúng hơn là ghét. Vì là anh em họ và nhà ở gần nhau nên hồi xưa tui hay phải chơi với cậu ta, mà Yuta chỉ biết khoe khoang thôi nè. Cậu ta còn chê sở thích hơi otaku của tui, rồi lúc tui nhuộm tóc thì lải nhải thuyết giáo như ông cụ. Tui muốn giữ khoảng cách nên đã chọn một ngôi trường khác với cậu ta và đến Yuushou, thế mà lúc ấy cậu ta còn càm ràm vì sao tui không chọn học cùng trường nữa chứ— phiền phức lắm luôn.”
Suzuki-san tuôn ra một tràng phàn nàn về Suzuki-kun như súng máy.
Nghe vậy, tôi thầm nghĩ (Mối tình đơn phương của Suzuki-kun này chắc chẳng thể thành hiện thực rồi).
“Nhưng cậu có thắng nổi không? Yuta chơi tennis giỏi lắm đấy, còn từng vô địch giải đấu trước nữa cơ.”
Vô địch giải đấu trước à, hình như tôi cũng từng nghe thấy rồi.
“Thì, cứ cố gắng hết sức thôi.”
Dù sao thì tôi cũng chẳng có gì để mất nếu thua.
“Đúng rồi. Dù có thua cũng không được giữ khoảng cách với tui đâu đấy nhé? Mà phải nói là đừng bao giờ giữ khoảng cách với tui. Kèo đấu này là Yuta tự ý đưa ra, xét trên khía cạnh cậu ấy chẳng hỏi điều kiện gì nếu Kuzuha-cchi thắng thì đúng là bất công mà.”
“Tớ biết rồi.”
Ngay cả khi tôi có thua, tôi cũng không có ý định chấp nhận những yêu cầu ích kỷ của Suzuki-kun. Vì tôi có đồng ý đâu.
“Suzuki-san? Cậu định bám lấy Kyoichi-san đến bao giờ nữa?”
Khi trận đấu sắp bắt đầu, Aria-san từ phía sau bước tới, cất tiếng nói trầm xuống.
“Nếu muốn cổ vũ thì đến chỗ này. Tiện thể chúng ta nói chuyện một chút nhé?”
“Á, chờ đã, Kakyoin-san!? … Kuzuha-cchi, cố lên nhé!”
Nói rồi, cô ấy kéo Suzuki-san ra khỏi tôi và lôi đi đâu mất.
Tôi vẫy tay chào Suzuki-san và Aria-san, sau đó bước vào sân đấu.
Đúng như dự đoán, đối thủ của tôi là Suzuki-kun.
“Ở đây tôi sẽ đánh bại cậu để Yuri quay sang chú ý tới tôi!”
Suzuki-kun lớn tiếng khiêu chiến.
“Này, trước trận đấu xin hãy giữ trật tự.”
“À, xin lỗi.”
Bị một nhân viên nhắc nhở, cậu ta cụp đuôi lại ngay lập tức.
Chà, nhưng ngay sau đó cậu ta lại bắt đầu lườm tôi.
Ít lâu sau, trận đấu bắt đầu.
……….
Tôi đã thắng.
Đây là một trận đấu giằng co hơn so với trận đấu với Nagaoka trước đó, nhưng cuối cùng tôi vẫn là người chiến thắng.
Tôi lại còn có thể chơi tốt đến thế này sao.
“Không thể nào, sao mình lại có thể thua một thằng năm nhất nghiệp dư như thế…!”
Suzuki-kun, người thua cuộc, tỏ vẻ vô cùng sốc.
Ưm, xin lỗi nhé? Đã đè bẹp lòng tự trọng của một tay vợt nghiệp dư.
Tuy nhiên, Suzuki-kun không phải là người duy nhất ngạc nhiên.
“Không thể tin được, Suzuki mà lại thua ư, thằng năm nhất kia là ai vậy?”
Sức mạnh của Suzuki-kun có vẻ khá nổi tiếng, nên một làn sóng xôn xao đã nổi lên, đặc biệt là ở trường đối thủ.
“Kyaaa! Tuyệt quá! Cho em xin chữ ký đi!”
Ngoài ra, những cô gái không quen thuộc ở các trường khác cũng phát ra những tiếng la hét chói tai.
Nhưng tôi đâu phải người nổi tiếng, tôi sẽ không ký đâu.
Khi tôi ra khỏi sân, Suzuki-san và mọi người lập tức ra đón.
“Kuzuha-cchi! Thắng được Yuta thì cậu giỏi quá rồi!”
“Ừm, cũng khá vất vả.”
“Dù sao thì vẫn giỏi mà! Dù cậu không hề luyện tập gì cả.”
“Tớ cũng ngạc nhiên.”
Dù không phải tennis, nhưng tôi tập thể dục cơ bản hàng ngày, nên cơ thể tôi cũng đã được rèn luyện.
Nhưng tôi sẽ không nói ra đâu vì chẳng có gì để tự hào.
“Vậy thì, đây là phần thưởng cho người chiến thắng nhé!”
Bất thình lình, Suzuki-san nhẹ nhàng hôn lên má tôi.
“Này, Suzuki-san!?”
“Suỵt.”
Suzuki-san chặn lời phản đối của tôi và ra hiệu bằng mắt.
Tôi nhìn theo hướng cô chỉ, và thấy Suzuki-kun với vẻ mặt đầy tuyệt vọng.
“Hự, Uwaa! Yuri! Yuri của mình… của mình! Mình đã thích Yuri trước mà!! Mình đã cố gắng chơi tennis chỉ để Yuri quay sang chú ý tới mình thôi! Giờ mình lại thua một thằng nghiệp dư rồi còn bị cướp nụ hôn của Yuri nữa chứ!! Mình ghét quá!!! Mình sẽ bỏ tennis luôn!!!”
Sau đó Suzuki-kun bắt đầu khóc lóc và chạy đi đâu đó.
Trời đất, bỏ tennis luôn à. Vậy hóa ra là do lỗi của tôi.
“Fufufu. Dù tui cảm thấy có lỗi với Keiko-cchi, nhưng với việc này thì cậu ta sẽ không còn làm phiền tui nữa rồi nhỉ.”
Suzuki-san nhìn Suzuki-kun như thế và cười khẩy.
Cô cố tình làm vậy để cho cậu ta thấy ư?
Tính cách tệ thật.
Ngoài ra, tôi không hiểu tại sao tên của Itou-san lại xuất hiện.
Khi tôi còn đang nghĩ ngợi, Aria-san với khuôn mặt tức giận đã kéo tôi ra khỏi Suzuki-san.
“Kyoichi-san, xin mời đi lối này. Em sẽ ‘phủ’ lại.”
Nói rồi, cô ấy hôn lên má tôi, ngay trên chỗ Suzuki-san vừa hôn. Cô ấy còn mút nữa, cứ như muốn để lại dấu vết vậy, một vết đỏ nhạt còn lại trên má tôi.
“Ối, kìa, cậu ta được hai cô gái xinh đẹp hôn kìa…!”
“Ghen tị quá điiiii…!”
Thấy cảnh đó, các chàng trai của câu lạc bộ tennis trường tôi và cả các trường khác đều nhìn tôi bằng ánh mắt đầy ghen tị và sát khí…
Vẻ ngoài của Suzuki-san thì dễ thương, còn Aria-san thì xinh đẹp hơn hẳn.
Bị hai cô gái tóc vàng (một người nhuộm) hôn thế này, tôi nghĩ bị chú ý cũng là điều dễ hiểu.
“Kyo-kun, anh sẽ chơi với cả Suzuki-san luôn à?”
Ichigo, người đã chứng kiến toàn bộ sự việc, nói với tôi như thế.
Tôi sẽ không đâu.
Ichigo, em là bạn gái của anh mà…?
“Anou, Nii-san. Nii-san định hẹn hò với bao nhiêu cô gái vậy ạ…?”
Rina e thẹn hỏi tôi.
Tôi thì chỉ muốn hẹn hò với mình Ichigo thôi.
Có vẻ như Rina nghĩ rằng việc tôi hẹn hò với nhiều cô gái là điều bình thường, tôi phải sửa lại suy nghĩ này của cô bé ngay khi có cơ hội mới được…
“Này, trận đôi tiếp theo là đến lượt chúng ta. Nếu thắng có thể được hôn hội trưởng đấy, cố lên!”
“Ô!”
Các trận đấu tiếp tục, và không hiểu sao trong câu lạc bộ tennis trường tôi lại lan truyền tin đồn rằng nếu thắng trận đấu thì sẽ được Aria-san hôn.
“Mấy người đừng nói điều ngớ ngẩn đó. Tại sao tôi lại phải làm một việc như thế?”
“Ể?”
Nhưng ngay lập tức, hiểu lầm đã được chính Aria-san làm rõ.
Tuy nhiên, tinh thần của các thành viên trong câu lạc bộ lại giảm sút, khiến họ thua liên tục, và chiến thắng của tôi trở nên vô nghĩa khi trường Yuushou bị loại khỏi giải.
“Kyoichi-san, người tham gia với tư cách trợ giúp, đã thắng tất cả các trận đấu, vậy mà mọi người lại thể hiện tồi tệ thế này? Chuyện này cần phải… điều chỉnh lại một chút thì hơn.”
Vì vậy, Aria-san đã rất tức giận với câu lạc bộ tennis, sau đó cô ấy đã mời một huấn luyện viên nổi tiếng từ bên ngoài đến, và ép buộc họ tuân theo một lịch trình tập luyện nghiêm ngặt để rèn luyện… hay đúng hơn là để nâng cao trình độ của câu lạc bộ tennis.
“Đây là lý do tại sao mình lại không muốn nhận được sự cổ vũ từ hội trưởng…”
Trên đường tập luyện, Takeda-senpai đã lẩm bẩm than phiền như vậy.
Còn về Suzuki-san, kể từ đó, khoảng cách giữa tôi và cô ấy trở nên gần hơn một cách kỳ lạ.
“Kuzuha-cchi, tui hôn cậu lần nữa nhé? Lần này là môi đấy, đùa thôi.”
Cô còn trêu chọc tôi bằng những lời nói như vậy, và Ichigo thì vui vẻ đẩy lưng tôi, còn Yuka thì nhìn tôi bằng ánh mắt chán nản, khiến tôi cảm thấy vô cùng khó xử.
Tôi không biết liệu Suzuki-san chỉ nói đùa, hay cô thực sự bắt đầu nhắm đến tôi.
Thêm nữa, không hiểu sao Suzuki-san và Aria-san lại trở nên thân thiết, thỉnh thoảng tôi thấy hai người nói chuyện riêng với nhau, điều này khiến tôi cảm thấy lo lắng vô cùng.
<Tác Note>
【Một chút thông tin phụ không có dịp sử dụng】
Lý do Suzuki Yuta bắt đầu chơi tennis là vì khi Suzuki Yuri còn học sơ trung, có một khoảng thời gian cô ấy rất mê tennis. Biết được điều đó, Suzuki Yuta đã bắt đầu chơi tennis để thu hút sự chú ý của cô ấy nhưng…
Tiếp theo sẽ là câu chuyện ngắn về Kobayashi tóc đỏ nhé <(_ _)>


0 Bình luận