• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Arc 2.5: Nagaoka Shuuji - Nửa Sau Học Kỳ Hai Năm Nhất [ĐANG TIẾN HÀNH]

Chương 59: “Lễ Hội Văn Hóa ② - Tuần Tra Và Hẹn Hò”

0 Bình luận - Độ dài: 2,158 từ - Cập nhật:

Ngày đầu tiên của lễ hội văn hóa.

Dù có các công việc của hội học sinh và buổi biểu diễn của lớp nhưng Ichigo đã nói với tôi rằng chỉ cần tôi lên sân khấu một lần thôi thì tôi sẽ không thể thoải mái đi dạo trong lễ hội nữa.

Vì vậy, trước khi điều đó xảy ra, tôi và Aria-san quyết định đi thăm thú lễ hội trước.

"Vậy thì, tụi mình đi thôi."

"... Được."

Theo nguyện vọng mạnh mẽ của Aria-san, tôi đã đi dạo cùng cô nàng.

Dù cả tôi và Aria-san đều nổi bật, nếu đi cùng nhau thì chắc chắn sẽ có tin đồn. Nhưng lần này lại có một cái cớ hoàn hảo.

Đó là đi quảng bá cho buổi biểu diễn của lớp.

Vì vậy, cả tôi và Aria-san đều mặc trang phục sân khấu... hay đại loại là vậy.

Lý do lại là "đại loại vậy" là vì nếu trang phục bị bẩn trong lúc quảng bá và không thể dùng cho buổi biểu diễn chính thức thì sẽ là một chuyện thất bại lớn.

"Kyoichi-san, lớp kia có nhà ma kìa! Hai ta vào đó đi!"

... Hình như Aria-san đã quên mất việc quảng bá rồi thì phải.

"Được rồi. Đi thôi."

Nếu là Ichigo thì có lẽ tôi sẽ hào hứng hơn một chút...

“Hù!”

“Kyaa! Sợ quá!"

Trong căn phòng tối mờ, một con ma với lớp hóa trang nghiệp dư diễn một cách gượng gạo. Aria-san cũng diễn gượng gạo theo và ôm chặt lấy tôi.

Mà thôi, nếu tôi thực sự làm cho Aria-san sợ hãi và bị thương thì hậu quả sẽ rất đáng sợ.

Tôi không thể thực sự dọa cô được.

Tuy nhiên, cũng có một vài con ma lợi dụng bóng tối để đánh và đá tôi.

Chắc là mấy nam sinh ghen tị với tôi đây mà.

Tôi đã lường trước việc sẽ có những kẻ như vậy, nên đã nhanh trí đổi đối tượng để chúng đánh sang một học sinh khác vào cùng lúc.

"Ui da! Này! Tệ thật! Con ma ở đây vừa đánh tôi đấy!"

"Cái gì cơ?"

Cô nữ sinh thay tôi bị đánh bắt đầu la lên, và Aria-san nghe thấy, ánh mắt cô lập tức thay đổi.

"Mọi người, xin hãy dừng lại. Và bật đèn lên. Với tư cách là hội trưởng hội học sinh, tôi sẽ tiến hành điều tra về vụ bạo lực vừa xảy ra."

Ngay lập tức, nhà ma bị đình chỉ.

Đèn trong lớp học được bật lên, cuộc tìm kiếm kẻ đã đánh nữ sinh bắt đầu, và nhờ có người tố giác, thủ phạm nhanh chóng được tìm thấy.

"Tôi xin lỗi!"

"Và, tại sao cậu lại làm một việc như vậy?"

Aria-san nhìn xuống những nam sinh đang quỳ gối và hỏi.

"K-Không phải vậy, thưa hội trưởng! Tôi không đánh cô ấy, mà là cái tên Kazuha đó..."

"Ồ?"

Trước lời biện minh không đâu vào đâu của một trong số các nam sinh, ánh mắt của Aria-san càng trở nên lạnh lẽo hơn.

Về cơ bản, việc đó không phải là lý do để đánh người khác, nhất là với Aria-san, nó còn có thêm chút tư thù cá nhân...

"Không được rồi, ý thức an toàn của chính các học sinh thật kém. ... Với tư cách là hội trưởng, tôi tuyên bố: từ giờ cho đến khi lễ hội văn hóa kết thúc, hoạt động của lớp này bị cấm."

Và lời thông báo tàn nhẫn được đưa ra.

Các học sinh trong lớp làm nhà ma đã rất ngạc nhiên, buồn bã, tức giận, và thậm chí còn phản đối, nhưng phần lớn đều miễn cưỡng chấp nhận sai sót từ chính người trong cuộc.

✦✧✦✧

"C-Chào... mừng... quý khách..."

Sau đó, tôi và Aria-san tiếp tục đi thăm các lớp khác như quầy bán đồ ăn nhẹ, triển lãm, nhà bói toán... nhưng đến đâu, không khí ở đó cũng trở nên u ám.

"Ara, lời chào độc đáo thật đấy."

“Tớ không nghĩ vậy đâu."

Họ phục vụ một cách miễn cưỡng, và có vẻ như họ đang rất sợ hãi.

Chuyện nhà ma bị đình chỉ dường như đã lan truyền khắp nơi trong chốc lát.

Dù có lý do, việc đối phó với một người có thể đình chỉ hoạt động chỉ bằng một lời nói thật đáng sợ.

"Ừm... Độ hợp nhau của hai bạn là..."

"Độ hợp nhau của chúng tôi thì sao?"

"T-Tuyệt vời luôn! Giống như vợ chồng tiền kiếp vậy!"

"Đúng không! Kyoichi-san có nghe thấy không!"

Vì thế, tôi chắc chắn rằng kết quả bói toán này là do họ nể nang mà ra.

Dù vậy, Aria-san vẫn không quan tâm và kéo tôi đi lòng vòng khoảng hai tiếng, sau đó thì đến giờ cô phải quay lại làm việc.

"Thật đáng tiếc... nhưng tớ phải về phòng hội học sinh đây. Kyoichi-san cứ tiếp tục tận hưởng lễ hội nhé."

“Tớ không cần về sao?"

"Không sao đâu. Tớ muốn Kyoichi-san tận hưởng lễ hội hơn. Vậy nhé."

Aria-san một mình trở về phòng hội học sinh để làm việc.

Ưm... Việc cô để tôi ở lại để tận hưởng lễ hội khiến tôi cảm nhận được tình cảm của Aria-san.

Tuy nhiên, tôi vẫn giận chuyện cô bắt cóc Ichigo để uy hiếp tôi, nhưng xét cho cùng, Ichigo đã lừa Aria-san trước, và tôi cũng có phần đồng phạm nên cảm thấy tội lỗi...

Tóm lại, những suy nghĩ của tôi về Aria-san quá phức tạp, khiến tôi không thể thành thật với bản thân được.

✦✧✦✧

Khi chỉ còn một mình, đang phân vân không biết nên làm gì tiếp theo thì tôi thấy những gương mặt quen thuộc.

Đó là Itou-san, Suzuki-san và Kobayashi-san.

Còn Yoshida-san thì... có lẽ giờ nghỉ không trùng khớp nên không có ở đây.

"Ơ? Kazuha-kun, cậu đang đi một mình à?"

Itou-san và mọi người cũng thấy tôi và cất tiếng hỏi.

"Đúng vậy, còn các cậu thì đi ba người à?"

"Ừm. Bọn tui định đến quán cà phê quản gia và hầu gái ở lớp Yuka-cchi, Kazuha-cchi có đi cùng không?"

"Và bao bọn tớ nữa."

"... Được thôi. Chuyện thường mà."

"Cảm ơn! Đi thôi nào!"

Vừa dứt lời, Suzuki-san và Kobayashi-san đã kéo hai tay tôi đi.

Cứ thế, tôi bị hai người họ kéo đến lớp 1C của Yuka.

"Kazuha-kun, xin lỗi vì lúc nào cũng bắt cậu bao nhé?"

Itou-san nói với vẻ có lỗi từ phía sau.

"Không sao đâu. Thật sự là chuyện thường mà."

Tuy nhiên, việc cứ bao mọi người bằng tiền của Ichigo mãi cũng không hay, có lẽ tôi nên nhận thêm việc người mẫu mà Aria-san đã giới thiệu vào kỳ nghỉ đông thì hơn.

Chẳng mấy chốc, chúng tôi đến lớp của Yuka và bước vào.

"Xin chào quý khách, aa, ra là các cậu à."

Yuka trong bộ trang phục hầu gái chào đón chúng tôi đầu tiên.

"Yuka-cchi! Lẽ ra phải là 'Chào mừng trở về, thưa chủ nhân' chứ!"

"Tớ không biết đâu. Ở đây chỉ là mặc đồ hóa trang cho vui thôi."

Suzuki-san, người có sở thích về anime, đã phản ứng với lời chào của Yuka, nhưng Yuka lạnh lùng gạt đi.

"Thế, là khách đúng không? Tớ sẽ dẫn các cậu đến chỗ ngồi."

Chúng tôi được dẫn đến một bàn ăn, nơi những chiếc bàn học được ghép lại và phủ một tấm khăn trải.

“Quý khách muốn gọi món gì ạ?”

"Tớ lấy cơm cuộn trứng!"

"Bánh hamburger."

"Thế thì tớ lấy mì Ý sốt thịt băm."

"Tớ chỉ uống nước ép thôi. À, gọi đồ uống cho tất cả mọi người nhé."

Vì sau đó tôi sẽ phải vận động mạnh trên sân khấu, nên không muốn ăn nhiều.

Yuka nhanh chóng ghi lại các món gọi.

"Mà này, Kyoichi, lần này cậu vẫn định bao tất cả à?"

"Đúng vậy."

"Cứ bao mãi thế mà tiền đâu ra nhỉ?"

"... Thì cũng tạm ổn."

Dù là tiền do Ichigo đưa cho.

Ichigo làm đủ thứ trên mạng như lập trình ứng dụng, quảng cáo cho các trang web thông tin, tạo mô hình Live2D... đến giờ cô ấy đã xây dựng được một hệ thống tự động kiếm tiền đều đặn, chỉ cần quản lý sơ sơ cũng có một khoản lớn...

Lần trước tôi xem qua thu nhập và tiền tiết kiệm của cô ấy, thực sự số tiền tôi chi chỉ là một khoản nhỏ.

Đổi lại, cô ấy sẽ rất bận rộn với cha mẹ vào cuối năm để quyết toán.

"Ừm... Tớ tự trả phần của mình nhé?"

Chắc vì thấy không thoải mái khi nghe chuyện tiền bạc, Itou-san giơ tay nói.

"Cậu chắc không? Không cần phải ngại đâu."

"Tớ chắc mà. Dù sao thì tớ cũng thấy hơi ngại."

"... Vậy à."

Nếu việc được bao gây áp lực cho Itou-san, thì việc tôi cứ nhất quyết bao cũng không hay, nên tôi ngoan ngoãn chấp nhận ý của cô nàng.

"Keiko đang kiếm điểm đấy."

"Hừm..."

Kobayashi-san và Suzuki-san lẩm bẩm gì đó và lườm Itou-san, nhưng tôi giả vờ không hiểu và bỏ qua.

Ngược lại, tôi thấy hai người họ cũng khá "mặt dày" khi không bị Itou-san ảnh hưởng mà vẫn quyết định để tôi bao.

"Hơn nữa, Kyoichi, cậu không có gì muốn nói với tớ à?"

"Hả?"

Thoáng chốc tôi không hiểu ý của Yuka và nghiêng đầu, nhưng ngay sau đó tôi đã hiểu ra.

À, đúng rồi. Yuka đang mặc bộ trang phục hầu gái mà thường ngày cô không bao giờ mặc.

Ra là vậy, cô muốn nghe lời nhận xét.

Nhưng thiết kế của bộ trang phục hầu gái này...

"Bộ đồ hầu gái này, phần ngực hở quá thì phải? Trang phục hầu gái vốn là để giúp việc nhà, nên việc hở hang thế này có vẻ không đúng với mục đích ban đầu..."

"Nghiêm túc vậy! Ý tớ không phải vậy!"

Tôi biết ngay mà.

Không còn cách nào khác. Hơi ngại một chút.

Tôi đứng dậy và thì thầm vào tai Yuka.

"... Với tư cách là bạn trai, anh không muốn mấy gã đàn ông khác nhìn thấy em mặc đồ như thế đâu.”

Ôi!

Thật là! Tôi không ngờ có ngày mình lại phải nói những lời ngọt ngào như thế này với một cô gái khác ngoài Ichigo!

Tôi cảm giác như muốn nôn ra hết mọi thứ trong bụng!

"... Đáng ghét! Sao không nói sớm!"

Yuka đỏ mặt, ngượng ngùng đấm liên tục vào lưng tôi.

"Đương nhiên là tớ ngại chứ. ... À, với lại, đổi đồ uống của tớ thành cà phê đen nhé."

"Hả? Được thôi. Để tớ đi gọi món."

Với vẻ mặt khó hiểu, Yuka đi về phía khu bếp.

Khi tôi ngồi xuống, Itou-san và mọi người nhìn tôi bằng ánh mắt ngờ vực.

"Kazuha-kun... có phải cậu đang hẹn hò với Saito-san không?"

"Không, bọn tớ không hẹn hò."

Tôi lập tức phủ nhận câu hỏi của Itou-san.

Dù đó là một lời nói dối trắng trợn.

Nhưng nếu tôi lấp liếm thì sẽ giống như là thừa nhận.

Nếu bị phát hiện tôi và Yuka đang hẹn hò, mọi chuyện với Ichigo và Aria-san sẽ trở nên rắc rối, nên tôi đành phải giấu diếm.

... Chẳng phải đây là lời biện hộ của một tên khốn lăng nhăng ba người sao?

Hay là cứ nói hết ra và chỉ hẹn hò với Ichigo thôi... Không, tôi đã quyết định nhiều lần là không làm vậy vì sợ Aria-san sẽ trả đũa.

"Nhưng những gì vừa xảy ra, rõ ràng là hai người đang đùa giỡn như một cặp đôi."

"Đúng đúng! Hơn nữa, cậu ấy đã làm bento cho Kazuha-cchi bao nhiêu lần rồi, chắc chắn phải có gì đó!"

Kobayashi-san và Suzuki-san không tin lời tôi và truy hỏi tới cùng.

Thôi, bị nhìn thấy như vậy thì cũng không còn cách nào khác.

"Chỉ là tớ chỉ ra chỗ sứt trên áo của cậu ấy nên cậu ấy mới ngượng thôi. Còn bento... là do Saito-san tự ý làm cho tớ thôi."

"Hể..."

Itou-san và mọi người có vẻ không tin, nhưng không hỏi thêm nữa.

Nghĩ lại thì, tôi bây giờ... thật khốn nạn!

Giống hệt một tên khốn che giấu bạn gái chính thức để giữ chân những người bạn gái khác.

"Hừ..."

Tôi không kìm được mà thở dài.

Hay là cứ để họ ghét bỏ và tuyệt giao với tôi cũng được, tôi có thể về với Ichigo không...?

Sau đó, Yuka mang đồ uống đến, và chiếc tạp dề cô mặc đã che đi phần ngực.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận