Khải Huyền Dị Giới: Thống...
Kazuno Fehu (鹿角フェフ) Jun (じゅん)
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Vol 6: Hội đàm Thánh Ma toàn cõi

Chương 154: Báo Cáo

1 Bình luận - Độ dài: 3,394 từ - Cập nhật:

Sau khi trở về từ Hắc Đại Lục cùng Takuto, những người còn lại cũng lần lượt giải tán để quay về với nhiệm vụ riêng.

Phái đoàn của Fawncaven chắc giờ cũng đang trên đường hồi hương để báo cáo tình hình và bàn bạc chiến lược.

Takuto thì đang tổ chức một cuộc họp khẩn cấp tại cung điện của Đại Chú Giới nhằm báo cáo kết quả và thảo luận phương hướng tiếp theo.

“Thì đấy… cuối cùng mở nắp ra xem thì đúng là kết quả không ngoài dự đoán.”

Vì trong suốt thời gian điều khiển 'Lỗi Phẩm’, Takuto rơi vào trạng thái tập trung cao độ nên không ai trong số cận thần có thể theo dõi tình hình theo thời gian thực.

Thành ra đây là lần đầu họ được nghe toàn bộ diễn biến sự việc.

Ngay khi nghe xong, sắc mặt các Dark Elf cũng trở nên nặng nề.

Một phần có lẽ vì ban đầu họ tương đối lạc quan.

Dù cho có chuyện gì xảy ra đi nữa thì cũng chỉ mất con rối kia là cùng nhưng ai mà ngờ sự việc lại tiến triển đến mức ảnh hưởng cả vận mệnh quốc gia thế này.

Giờ đây, cả đám chỉ còn biết im lặng mà xử lý cơn rối loạn trong lòng.

Không ai lên tiếng.

Họ chỉ lặng lẽ lắng nghe từng lời Takuto nói.

“Không ngờ đất nước của tộc Elf lại thành ra như vậy… Nhưng vẫn có điều khó hiểu. Thánh vương quốc Qualia, dù rơi vào thế bất lợi cũng khó lòng tin họ lại liên minh với lũ ác ma như bọn Succubus.”

“Đúng vậy, chúng ta vốn rất hiểu bản chất của họ. Nếu không có lý do chính đáng thì họ sẽ không bao giờ chọn phương án như vậy. Dù có cảm thấy chúng ta là mối đe dọa đi chăng nữa… thì cũng hơi gượng ép quá.”

Về phần năng lực của các “người chơi”, Takuto chỉ thuật lại một cách mơ hồ.

Không phải vì cậu không tin Dark Elf, mà đơn giản là năng lực bắt nguồn từ trò chơi thì họ vốn chẳng thể nào hiểu được.

Thêm vào đó, nếu công khai toàn bộ, rất có thể địa vị và uy tín của cậu cũng sẽ bị ảnh hưởng.

Do đó, Takuto giải thích rằng đây là những năng lực đặc biệt, bắt nguồn từ "thần quốc” mà phe địch phụng thờ.

Những trang bị do ngài H cung cấp… thì ngay cả chính Takuto cũng còn đau đầu không biết diễn giải ra sao cho hợp lý.

Toàn là những món vũ khí, bảo vật hùng mạnh đến mức có thể viết thành huyền thoại, và đối phương lại sở hữu chúng với số lượng gần như vô tận.

Nếu so với đám nhân vật kiểu RPG đã quen với mấy thứ như “thánh kiếm truyền thuyết” thì còn dễ hiểu chứ với dân chiến lược như phe Dark Elf thì đúng là quá sức tưởng tượng.

Thế nên, về phần thông tin liên quan đến người chơi và các vị thần, Takuto vẫn còn dự định sẽ cân nhắc kỹ lưỡng trước khi chia sẻ thêm.

“Bên kia chắc cũng giấu không ít thứ. Có bàn thêm thì cũng chẳng rút ra được gì đâu. Điều cần thiết là giữ nó trong đầu. Nhưng dù sao thì… việc giờ chúng ta có thể tập trung vào một mục tiêu duy nhất cũng là một điều tốt. Rõ ràng dễ hiểu thì dễ hành động hơn mà.”

Tuy vậy, đó là nói về đối phương.

Về phần năng lực của chính Mynoghra thì lại dễ trình bày hơn rất nhiều, vì các Dark Elf vẫn tin rằng đó là sức mạnh của Phá Diệt Vương.

Ngay cả đại nghi thức "Trắc Ám Quốc” cũng được giải thích là một ma pháp siêu cấp, chỉ có thể dùng một lần duy nhất trong đời.

Dĩ nhiên, các Dark Elf cảm thấy vô cùng áy náy khi Takuto đã phải sử dụng đến tuyệt kỹ quý giá như vậy.

Nhưng bản thân Takuto thì lại thấy đây là thời điểm duy nhất xứng đáng để dùng đến nó, nên mấy lời cảm kích kia chỉ khiến cậu cảm thấy hơi ngượng ngùng.

“Thần vô cùng khâm phục uy lực của đức vua. Với khoảng thời gian ít ỏi còn lại trước trận chiến quyết định, chúng thần xin thề sẽ tập trung cao độ chưa từng có!”

“Ừ. Dù gì thì cũng may là vẫn còn thời gian. Trong khoảng thời gian này, cứ làm được gì thì làm hết sức.”

Việc có được thời gian để củng cố nội chính là một lợi thế lớn đối với Takuto và với trò chiến lược ‘Eternal Nations’.

Khác với game, trong thế giới thật, không thể có kết quả tức thì, nên số lượng việc làm được sẽ vô cùng hạn chế.

Nhưng dù vậy, cậu vẫn tin rằng ít nhất cũng còn cơ hội để xoay chuyển cục diện.

Vì mối thù này… phải trả lại cho đủ.

Và để làm được điều đó, cường hóa sức mạnh của Mynoghra là điều không thể thiếu.

“À mà này Takuto-sama. Hiệu lực của Đại Nghi Thức sẽ kéo dài bao lâu ạ?”

“Chắc là một năm. Có thể sai lệch chút ít, nhưng quanh quẩn khoảng đó thôi.”

“Hmm…”

Atou khẽ lẩm bẩm sau khi nghe câu trả lời.

Sau khi chia tay với Yuu, Takuto cũng tranh thủ thời gian kiểm tra lại hiệu ứng của Đại Nghi Thức.

Cậu thử cảm nhận dòng chảy của ma lực, tra cứu Eterpedia trong đầu, rồi thậm chí còn ngồi thiền để “hỏi chính mình”.

Nói chung là đủ mọi cách để xác định chính xác khoảng thời gian trì hoãn mà Đại Nghi Thức tạo ra.

Và kết luận vẫn là:

Một năm.

Con số cậu cảm nhận được ngay từ đầu hóa ra là đúng.

Kể cả có lệch một chút thì cũng chỉ vài ngày là cùng.

Một năm.

Tất cả những ai có mặt ở đó đều hiểu rõ ý nghĩa của con số ấy.

Quá ngắn.

Ngắn đến mức nghẹt thở.

“Chỉ gom góp sức mạnh từ từ thì e là không đủ đâu…”

“Ừ. Với quy mô và sức mạnh của đối phương mà Takuto-sama đã mô tả, ta cần một phương án đột phá thật sự.”

“Mà nếu tính ở quy mô quốc gia… thì một năm đúng là quá ngắn.”

Sắc mặt các Dark Elf bắt đầu trầm xuống.

Không phải vì họ cảm thấy sắp thua, mà là vì họ đã hiểu:

Với tình hình hiện tại, muốn lật ngược thế cờ bằng cách thông thường là điều không tưởng.

Thậm chí chỉ riêng việc nghĩ ra được kế hoạch khả thi thôi cũng mất hàng tuần, mà giờ họ chỉ còn đúng một năm.

Tình hình đã tiến đến mức không thể chần chừ được nữa.

Nếu không hành động ngay bây giờ… sẽ chẳng còn kịp.

Một bầu không khí u ám, nặng nề bắt đầu bao trùm cả căn phòng.

“Fufufu~, sao ai nấy mặt mày ủ rũ thế? Mấy người quên rồi à? Trước mặt mọi người bây giờ là Phá Diệt Vương của Mynoghra đấy nhé! Ngài ấy có cả đống trong tay những cách mà các người chưa từng nghĩ tới rồi ấy chứ!”

“““Ồồh!!!”””

Chính lúc đó, một người phá tan màn u tối:

Atou, cánh tay phải trung thành của Takuto.

Người vừa mới hoàn thành nhiệm vụ hộ vệ trong suốt thời gian cậu dự họp.

Thật ra vì luôn ở cạnh Takuto, nên cô chẳng làm gì nổi bật cho lắm.

Có lẽ vì thế mà giờ cô mới tranh thủ dịp này để nhấn mạnh vai trò của mình.

Tuy hơi chiêu trò… nhưng cũng đúng lúc cần thiết.

“Ừm… đừng tâng ta quá mức thế chứ…”

“Đức vua nói thế chứ thật ra ngài đã nắm rõ tình hình rồi còn gì! Với Takuto-sama, mấy chuyện thế này đâu có gì to tát! Mà ngược lại ấy chứ, nhờ biết rõ sự chênh lệch chiến lực, kế hoạch còn dễ xây hơn!”

“Công nhận, còn hơn là bị chơi mấy chiêu đánh lén lắt léo…”

Atou không hề nghi ngờ việc Takuto đã chuẩn bị sẵn một phương án giải quyết tình thế.

Dù có hơi bị cô ép vía, nhưng Takuto vẫn khẽ cười đáp lại.

Thực tế, những gì Atou nói không phải sai.

Takuto cũng đang nghĩ việc đối phương ra mặt rõ ràng thế này, kỳ thực lại dễ xử lý hơn.

“Đối phương đã công khai mục tiêu rồi: đưa toàn bộ các quốc gia ngoài phe chúng vào dưới trướng. Còn mục tiêu của chúng ta thì cũng rõ ràng không kém: giành lấy sức mạnh đủ để đập tan tham vọng đó.”

Các Dark Elf đồng loạt gật đầu, mạnh mẽ và dứt khoát.

Việc Takuto phát biểu như vậy đồng nghĩa với việc con đường thương lượng hay lách luật đã không còn.

Tất cả những người có mặt đều hiểu điều đó.

Điều cần làm lúc này:

Chỉ tăng cường sức mạnh quân sự, chuẩn bị sẵn sàng cho trận chiến tất yếu sắp tới.

“Địch đã lập ra Liên minh Đại Lục Chính Thống như một khối quân sự hùng mạnh. Thế thì chúng ta cũng sẽ lập ra một liên minh tương tự để bù đắp chênh lệch về quân số.”

Lời tuyên bố ấy khiến cả căn phòng xôn xao.

Nếu nghĩ đơn giản thì đây vốn là một lựa chọn hợp lý, ngay cả trong đầu các Dark Elf cũng từng thoáng qua ý tưởng đó.

Nhưng một khi điều ấy được chính miệng Đức vua Takuto công bố thì lại mang sức nặng hoàn toàn khác.

Mynoghra là một quốc gia bị xem là tà ác.

Mọi người trên thế giới đều e sợ, xa lánh, thậm chí nhiều kẻ còn muốn tận diệt sự tồn tại của nó.

Trong hoàn cảnh đó, việc xây dựng một liên minh quả thật không phải chuyện đơn giản.

Dù là lập quan hệ bình đẳng hay dùng sức mạnh để ép buộc đối phương thần phục, thì cũng đều là một việc cực kỳ gian nan.

Tuy nhiên… nếu làm được, đây chắc chắn sẽ là chiến lược hiệu quả nhất.

Bởi vì thứ họ thiếu bây giờ chính là nhân lực và thế lực.

“Thực ra trước đó, Pepe-kun đã từng chủ động nhắc đến vấn đề này. Với việc liên minh đối phương đã đi đến mức bạo động như hiện tại, chắc chắn các quốc gia trung lập ở Hắc Đại Lục cũng không thể tiếp tục phớt lờ.”

Một hướng đi khả thi đã hiện ra rõ ràng.

Các trí giả của Dark Elf, khi nghe đến đây, đều nghĩ như nhau:

Xét theo tình hình hiện tại bao phủ toàn đại lục, các quốc gia trung lập buộc phải thể hiện thiện chí hợp tác.

Vốn dĩ họ đã quên mất rằng phần lớn cư dân Hắc Đại lục là những con người yếu ớt, sống lay lắt từng ngày giữa vùng đất khô cằn, chứ không phải những thế lực hùng mạnh như Mynoghra với vị "Phá Diệt Vương” bảo hộ.

Kẻ đang chìm thì sẽ bám lấy cả cọng rơm chưa bao giờ đúng hơn lúc này.

Họ đang chìm, và một bàn tay vươn ra chính là điều họ không thể không nắm lấy.

Kết quả này, nói là tất yếu cũng chẳng sai.

“Không ngờ mọi chuyện đã tiến xa đến thế…! Mắt lão cũng không nhìn thấu được! Thật là, thần đã bao lần được diện kiến trí tuệ của Đức vua, nhưng lần nào cũng phải khâm phục đến tận đáy lòng! Một thiên tài quân lược vô song!!”

Mọi thứ đã chuẩn bị xong xuôi.

Chỉ cần người phụ trách đàm phán không làm hỏng chuyện, thì việc đạt được đồng thuận không phải chuyện xa vời.

Bản thân Takuto cũng không có ý định nuốt chửng các quốc gia trung lập.

Liên minh với Fawncaven vẫn đang diễn ra tốt đẹp, nên chỉ cần truyền đạt rõ ràng thiện chí và mục tiêu chung là đối đầu với Liên minh Chính Thống, thì khả năng thành công rất cao.

“Nếu có thể giành được quyền chủ đạo ở một mức nào đó thì phần còn lại sẽ dễ xử lý. Lý tưởng nhất là ta có thể trực tiếp chỉ huy toàn liên minh, nhưng cái đó còn tùy vào đàm phán.”

Các cận thần gật đầu đồng thuận với kế hoạch của Takuto.

Nhưng… đó vẫn chỉ là một phần của toàn cục.

Hiện tại, sự chênh lệch về sức mạnh quân sự vẫn đang là vấn đề cực kỳ nghiêm trọng.

Chỉ tính lực lượng lính thường bên kia đã có Elf, Succubus và cả thánh kỵ binh, tất cả lại còn được trang bị bằng vũ khí của ngài H.

Với sự gia cố đó, chiến lực của họ đã được nâng lên vài bậc.

Kể cả có cung cấp vũ khí hiện đại cho quân ta đi nữa thì e là vẫn bị quét sạch.

Nhưng Takuto đã có tính toán cho việc này.

“Hơn nữa, ta nghe nói ở phía Đông của Hắc Đại Lục có một quốc gia hải dương tên là Sutherland, sở hữu những kỹ thụaat chưa ai biết đến nhờ buôn bán xuyên đại lục. Nếu có thể tiếp cận được với kỹ thuật ấy, chúng ta có thể triệu hồi được các ma vật mạnh hơn nữa.”

“““Ồồh!!”””

Thông tin này vốn đã biết từ phía Pepe.

Thế giới này vẫn còn rất nhiều vùng đất chưa được khám phá.

Không chỉ có Đại Lục Chính Thống và Hắc Đại Lục mà bên ngoài vẫn còn rất nhiều nơi chưa từng được đề cập.

Do thiếu kỹ thuật hải dương, Hắc Đại Lục không thường nhắc đến thế giới bên ngoài.

Nhưng sự tồn tại của những quốc gia có thể giao thương vẫn là một tin mừng to lớn với Takuto.

Chính xác thì họ có kỹ thuật tiên tiến đến đâu?

Điều này vẫn là một canh bạc.

Tuy nhiên, nếu nhờ vậy mà rút ngắn được thời gian phát triển kỹ thuật vốn phải tính bằng năm, thì vẫn đáng để đánh cược.

Một năm là quá ngắn.

Nhưng những điều có thể làm trong một năm, thực ra nhiều hơn tưởng tượng rất nhiều.

"Trước hết, ta cần thiết lập quan hệ với các quốc gia trung lập. Dù là để thành lập liên minh ở Hắc Đại Lục hay để tiếp cận kỹ thuật từ nước ngoài, thì cũng phải có cửa ngõ. Vụ này cứ giao cho Fawncaven làm cầu nối, còn phía chúng ta thì tập trung thu thập tin tức kỹ hơn nhé.”

“Rõ! Nếu không thể điều tra thánh quốc ở phía Bắc đại lục, chúng thần sẽ dồn toàn lực điều tra các nước trung lập! Thần xin hứa sẽ đem về những thông tin khiến Đức vua hài lòng!”

“Ừ, đặc biệt là 'nhân sự'. Ai là người quan trọng với phía ta, ai có thể trở thành chiến lực, hoặc có kỹ năng đặc biệt, những người như vậy hãy dồn sức tìm ra.”

Hiện tại Mynoghra vẫn đang thiếu trầm trọng nhân sự.

Nếu nghĩ đến tương lai, thì các vị trí quản lý tầm trung, chỉ huy quân đội cũng sẽ cần rất nhiều người.

Không chỉ là các nhân vật có tên tuổi theo kiểu “named” trong game.

Những người có thực lực tương đương hoặc có tố chất để đào tạo cũng phải được tìm kiếm số lượng lớn.

“Một năm nghe thì có vẻ nhiều… nhưng chỉ cần lơ là là trôi qua trong chớp mắt. Những việc như điều chỉnh và điều tra chi tiết thế này, chỉ các ngươi mới làm được. Ta trông cậy cả vào các ngươi đó.”

"Vâng!”

Chiến lược đã rõ ràng.

Trước mắt, cần mở một cuộc họp để thiết lập liên minh quân sự ở Hắc Đại Lục.

Takuto chợt nhận ra từ khi đến thế giới này, số lượng cuộc họp mà cậu phải tham dự nhiều một cách bất thường.

Cậu thầm nghĩ:

“Hóa ra ‘Eternal Nations’ cắt khéo mấy vụ họp hành này nên chơi mới thấy nhẹ đầu thật.”

………

……

Sau khi truyền đạt xong chỉ thị cho các Dark Elf, Takuto quay về phòng nghỉ một lát.

Nhờ có "Lỗi Phẩm”, cậu giờ đây có thể mở rộng phạm vi hoạt động rất nhiều.

Nếu muốn, cậu thậm chí có thể đi khắp đất nước Mynoghra để chỉ huy trực tiếp.

Takuto đã tự đặt ra mục tiêu cho mình:

Trong một năm tới, cậu sẽ làm việc không nghỉ như một con ngựa kéo xe.

“Ngài vất vả rồi.”

Khi đang vươn vai để giãn cơ sau khi ngồi họp quá lâu, Atou bước vào với một ly cà phê thơm phức.

Mỗi khi cần tập trung, cà phê là lựa chọn số một của Takuto.

Loại pha nhạt, để nguội vừa phải và uống một hơi dứt khoát là khẩu vị yêu thích của cậu.

Cầm ly cà phê còn bốc khói đặt lên bàn, Takuto quay sang Atou.

“Ừ, em cũng vất vả rồi, Atou… Nhưng mà… giờ phải tính sao đây.”

“Ý ngài là liên minh quân sự của địch ạ? Thật không ngờ họ lại mở màn bằng một cuộc tổng chiến. Trong ‘Eternal Nations’ cũng hiếm khi có trường hợp như vậy.”

“Bình thường thì mình sẽ dùng ngoại giao, hoặc cố tình tạo căng thẳng giữa các thế lực để họ đánh nhau. Bên mình thì giữ vị trí trung lập và an toàn. Còn lần này… ta chủ quan vì nghĩ quốc gia của Succubus và quốc gia của Thánh nữ như nước với lửa, không thể hợp tác. Lúc mà phe TRPG bắt tay với hai thánh nữ, ta lẽ ra nên lường trước kịch bản này mới phải.”

Dù vậy, Takuto không nghĩ việc cậu không lường trước được tình huống này là lỗi nặng.

Vì khả năng đó quá phi lý, đến mức nghe như thuyết âm mưu.

Cũng vì nó quá khó lường nên mụ phù thủy Vagia mới dồn toàn lực chuẩn bị và đánh cược cả ván bài vào đó.

Hơn nữa, bản thân cuộc họp giữa các phe trước đây cũng đầy điều mờ ám, rõ ràng liên minh của địch vẫn còn giấu bài.

Nhưng mà… trước khi phân tích đến mức đó thì vẫn còn cả đống việc phải làm.

Chỉ mỗi chuyện lập liên minh ở Hắc Đại Lục và tiếp cận kỹ thuật từ Sutherland thôi là chưa đủ để thay đổi cục diện.

Lúc ấy, vì các Dark Elf đang xúc động trước bài phát biểu đầy khí phách của Takuto, nên Atou đã chọn cách im lặng, không nỡ làm mất hứng.

Nhưng chỉ mình cô hiểu rằng chừng đó thôi thì hoàn toàn không đủ để san lấp khoảng cách sức mạnh giữa hai bên.

Đây vốn là một tình thế đáng để đau đầu lo nghĩ.

Nếu để mặc như hiện tại, tương lai bị nghiền nát bởi sức mạnh áp đảo của đối phương gần như đã được định sẵn.

Ấy vậy mà… Takuto, đứng giữa cục diện hiểm nghèo ấy, vẫn ung dung bình tĩnh đến khó tin.

Chính hình ảnh ấy đã khiến Atou có được một niềm tin chắc nịch.

“Thưa Takuto-sama. Tình hình hiện giờ tuy cấp bách, nhưng dường như ngài lại rất thảnh thơi. Chẳng hay... ngài vẫn còn con bài nào chưa lật ạ?”

“Fufufu, em đoán đúng thật đấy. Thực ra thì—”

Thế rồi… Takuto bắt đầu hé lộ một kế hoạch tuyệt mật nhằm vào Liên minh Đại Lục Chính Thống.

Chiến lược ấy vừa táo bạo, vừa vượt xa sức tưởng tượng đến mức… Atou không khỏi vừa ngỡ ngàng, vừa cảm thấy khâm phục đến sững sờ.

Bình luận (1)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

1 Bình luận

Main âm mưu ghê phết
Xem thêm