Khải Huyền Dị Giới: Thống...
Kazuno Fehu (鹿角フェフ) Jun (じゅん)
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Vol 6: Hội đàm Thánh Ma toàn cõi

Chương 138: Lỡ dại

1 Bình luận - Độ dài: 2,661 từ - Cập nhật:

Nếu sức mạnh cốt lõi của thể loại SLG nằm ở “bạo lực của số đông” dưới hình thức một quốc gia, thì RPG lại đặt trọng tâm vào “bạo lực của cá nhân” cụ thể là dũng giả.

Một góc của Hắc đại lục, phía nam Dragontan.

Kamimiyadera Yuu, vị dũng giả ấy vừa dễ dàng bổ đôi một con Hill Giant đang lừng lững đi ngang qua, như thể tiện tay lấy chút quà vặt vậy.

Làm xong, cậu ta quay lại vẫy tay về phía Takuto với vẻ chẳng có gì to tát.

“Đó là sức mạnh hiện tại của tôi. Ít nhất là lũ quái hoang trên lục địa này, có bao nhiêu cũng không thành vấn đề!”

“Chủ nhân thật là siêu phàm! Siêu siêu phàm luôn đó ạ!”

Dũng giả đánh bại quái vật.

Gái nô lệ tung hô một cách hơi quá lố.

Cảnh tượng này, Takuto đã chứng kiến không biết bao lần.

Ít nhất, có một điều cậu đã chắc chắn là Kamimiyadera Yuu là một người chơi sở hữu năng lực chiến đấu hoàn toàn vượt trội so với phần còn lại.

“Phải công nhận là vượt ngoài cả tưởng tượng luôn. Cỡ Tứ Thiên Vương thì chắc bị hạ ngay trong một chiêu, cũng dễ hiểu vì sao cậu lại đánh lén giết được cả Ma Vương.”

(Một dũng giả như thế, nếu không tính toán kỹ thì khó mà đối đầu nổi. Quả không hổ danh là ‘người chơi’.)

Hiện tại họ không phải kẻ thù, nhưng chuyện tương lai thì không ai nói trước được.

Nếu có lúc phải đối đầu thật, thì đây chắc chắn là đối thủ phải lên kế hoạch cẩn thận mới mong có cửa thắng.

Dĩ nhiên, không phải là không có điểm yếu.

“Nhưng mà, dù có mạnh cỡ nào thì vẫn có vấn đề. Mà đúng hơn, đây chính là điểm yếu lớn nhất.”

“Cậu nói đến số lượng à…”

Càng xuất sắc về cá nhân, càng thua thiệt về số lượng.

Chỉ cần thay đổi luật chơi, thì thế cờ cũng có thể bị lật ngược dễ dàng.

Chẳng ai nói rằng mọi cuộc chiến đều phải là đấu tay đôi công bằng cả.

Và Yuu dường như cũng hiểu rõ điều đó.

“Chuẩn luôn. Là dũng giả thì đánh tay đôi hay đụng vài ba đứa thì vô đối rồi, nhưng nếu địch kéo nguyên đám tới thì thật sự đuối lắm. Một người thì còn xoay xở được, nhưng bảo vệ cả nhóm thì chịu. Trong truyện thì còn ráng đỡ được, chứ sức mạnh của tôi vẫn dựa trên game mà. RPG là vậy đấy, bất tiện lắm.”

“Dù là dũng giả thì cũng đâu thể chiến đấu suốt ngày. Đó là điều không thể phủ nhận.”

“Còn phải ăn, phải tắm, phải ngủ nữa chứ. Mà nếu địch dàn quân đánh sóng trùng sóng thì cái chết đến trước không phải thân xác mà là tinh thần ấy chứ.”

Một trong những điểm yếu từng được Takuto ngầm suy đoán, là việc dũng giả này gặp khó khăn trong chuyện… tiền bạc nói cụ thể hơn là vấn đề sinh hoạt.

Không như Mynoghra, dũng giả hoàn toàn không có nền tảng sinh hoạt ổn định.

Dù có sức mạnh cỡ nào, nếu hậu cần không đảm bảo thì cũng không thể phát huy hết khả năng được.

Và chính vì thế, Yuu mới chủ động tiếp cận họ.

Đó là điều Takuto rút ra sau khi quan sát và đánh giá, Yuu muốn có hậu thuẫn về số lượng và hậu cần từ phía họ, đổi lại cậu sẽ cống hiến sức mạnh cá nhân.

Có vẻ như bên Yuu được lợi hơn, nhưng nhìn một cách khác thì đây cũng là một cuộc trao đổi khá công bằng.

“Phải đó phải đó! Em chỉ mong chủ nhân sống yên bình thôi ạ! Chỉ cần có chủ nhân là đủ rồi…”

“Cảm ơn em. Ta cũng chỉ cần có em bên cạnh là hạnh phúc rồi!”

“Chủ nhân tuyệt vời quá…”

Tuy mới tiếp xúc một thời gian ngắn, nhưng Takuto đã phần nào hiểu được con người Yuu.

Cậu ấy ngay thẳng, không hai mặt, chính trực và tràn đầy tinh thần chính nghĩa, lại có sức hút tự nhiên khiến người khác bị cuốn theo.

Nếu là trong lớp học, chắc chắn cậu sẽ là lớp trưởng.

Nếu có bạn bị bắt nạt, cậu sẽ là người đầu tiên đứng ra bảo vệ và chỉ trích đám bắt nạt kia.

Ấy vậy mà cũng không phải kiểu cứng nhắc nhàm chán, vì cậu vẫn có yếu điểm trước con gái và đôi lúc khá lươn lẹo.

Takuto nghĩ bụng, chắc hẳn kiếp trước cậu ta cũng đào hoa lắm, nên tốt nhất là không hỏi thêm kẻo lại ghen tị âm ỉ.

Dù sao thì, hiện tại có vẻ như đối tượng mà Yuu quan tâm nhất chính là cô gái nô lệ siêu tích cực kiểu “nhất kiến chủ nhân, vạn sự theo sau” trông cứ như bước ra từ tranh minh họa anime.

Việc Yuu có người mình thích cũng khiến Takuto có chút đồng cảm.

Đó cũng là một phần lý do khiến cậu chọn kết minh với cậu ta dù lý do này ngượng không để đâu cho hết nên chẳng bao giờ nói ra.

“Không thể để cảnh tình cảm phơi bày lộ liễu như vậy được! Takuto-sama, ngài cũng thấy như em đúng không!? Giữa nam và nữ, điều quan trọng nhất là sự trong sáng thuần khiết!”

“À, đúng vậy, đúng rồi đó Atou! Ta hoàn toàn đồng ý…”

Dù Atou hay phàn nàn về mối quan hệ giữa Yuu và cô nô lệ, nhưng chủ yếu là vì cô thấy không lành mạnh.

Một phần là do cảnh giác với Yuu, nhưng phần lớn là vì mối quan hệ giữa hai người này khác xa với hình mẫu "đàng hoàng" trong đầu cô.

Tuy nhiên, lý trí trong đầu Takuto lại âm thầm khều cậu một cái:

“Mối quan hệ giữa mày với Atou thì khác gì họ đâu.”

Thành ra, cứ mỗi lần bị hỏi ý kiến mấy chuyện kiểu này, cậu chỉ biết trả lời cho có lệ.

Có lẽ với Yuu, cô nô lệ ấy chính là "Atou" của cậu.

Và cũng có thể, Yuu đến với thế giới này với cùng một mục đích giống hệt Takuto.

Dù sao đi nữa, Takuto cũng ghi nhận lại một lần nữa:

Cô nô lệ ấy là người cực kỳ quan trọng với Yuu.

Và như vậy, mức độ ưu tiên dành cho cô nàng cũng phải được nâng cao.

…Mà nhắc mới nhớ, từ nãy tới giờ cứ gọi là "gái nô lệ" suốt, nhưng tên thật cô ta là gì nhỉ?

“Này, Yuu. Tôi nghĩ nên chuẩn bị về thôi. Có tiếp tục đi nữa thì chắc cũng không gặp được đối thủ nào xứng tầm với hai người đâu.”

“Ừ, cũng đến lúc rồi. Còn vài ma pháp nữa nhưng ngài biết Brave Questus rồi mà nhỉ? Mấy phép tiện ích thì lúc khác giải thích cũng được.”

Trời bắt đầu ngả đỏ, hoàng hôn đang dần buông xuống.

Takuto vốn định kiểm tra luôn sức mạnh ma thuật, nhưng thôi, để lần sau vậy.

Cậu quyết định kết thúc cuộc khảo sát hôm nay tại đây, và tranh thủ hỏi một chuyện cuối cùng.

“Chuyện ma thuật để sau đi cũng được. Mà này, cho tôi hỏi chút về cô bé đi theo cậu—”

“Vâng! Em là nô lệ của chủ nhân! Là nô lệ số một!”

“Ừ, chính là em đó… Nhưng mà, em tên gì vậy? Tôi để ý thấy Yuu chưa bao giờ gọi tên em, có lý do gì không?”

Takuto nghĩ, nếu cậu ta lỡ đặt tên người yêu ngoài đời cho nhân vật thì cũng sẽ không cười đâu, thật đấy!

Nghĩ thế rồi, cậu lấy hết dũng khí để hỏi.

“À thì… tên hơi xấu hổ nên cho tạm giữ bí mật được không? Hoặc cứ gọi là… Ừm, gọi tắt là ‘Ai’ đi.”

“Á à… chẳng lẽ trong tên có mấy ký tự ngớ ngẩn?”

“Aah!!! Sao hồi đó mình không đặt tên bình thường hơn chứ!! Nếu biết sẽ có ngày hôm nay thì đã…!!!”

Xem ra, cô nô lệ bé nhỏ của Yuu mang một cái tên "chói lóa" đậm chất kiểu cũ.

Chắc lúc tạo nhân vật, cậu ta đã chăm chút kỹ phần ngoại hình nô lệ rồi giữ luôn tạo hình đó.

Vấn đề duy nhất là Yuu lúc đó hoàn toàn không ngờ rằng đứa con tinh thần của mình một ngày nào đó lại bị mang ra khoe giữa chốn đông người.

「Có chuyện gì vậy, thưa chủ nhân~? Tên em có gì lạ sao ạ? Tên mà chủ nhân đặt cho, em rất rất thích đấy ạ? Bởi vì đó là――mngmngh!」

「Dừng lại nhé, Ai-san! Ta đã nói bao nhiêu lần rồi, đó là sai lầm duy nhất và cũng là to lớn nhất đời ta hồi cấp hai đấy! Bên trong tâm hồn ta đang lăn lộn khóc lóc đây này, nên làm ơn, chịu khó gọi biệt danh thôi! Nhé!?」

…Tội nghiệp quá.

Takuto thầm nhỏ một giọt nước mắt trong lòng.

Nếu Eternal Nations mà cho phép đặt lại tên anh hùng, có khi cậu cũng rơi vào cảnh tương tự.

Chẳng biết sau này sẽ thành ra quan hệ thế nào, nhưng ít nhất giờ thì nên dịu dàng với anh chàng này một chút.

「Haizz, không biết rốt cuộc là tên gì mà ra nông nỗi này nhỉ? Takuto-sama, ngài có vẻ đoán ra rồi thì phải…」

「Thôi bỏ đi, Atou. Giả vờ không biết chính là cách thể hiện lòng tốt đấy.」

「Ra là vậy…」

「Ừ, đúng đấy. Giả vờ không biết… là cách để không ai phải tổn thương cả.」

Tuy tính cách hai người trái ngược hoàn toàn, thậm chí Takuto còn thấy Yuu hơi khó gần, nhưng khoảnh khắc ấy, cậu lại cảm thấy thật đồng cảm với hắn.

「Fuu~ fuu~… Tôi thấy như vừa phơi bày nỗi xấu hổ kinh hoàng nào đó, nhưng cảm ơn vua Takuto vì đã không hỏi gì cả… Đồng minh đúng là tuyệt thật!」

「Mà, không chỉ vì là đồng minh đâu, bình thường thì người ta cũng không bới móc chuyện ấy làm gì cả. Thôi quay lại chủ đề chính nhé. Cuối cùng, dù sở hữu sức mạnh như thế, cậu vẫn muốn lập liên minh là bởi lo lắng về mặt số lượng đúng không? Hai người thì hơi thiếu?」

「Cơ bản là thế. Mục tiêu của tôi không nhất thiết là tiêu diệt kẻ địch bằng mọi giá, nhưng phía bên kia chưa chắc nghĩ vậy. Cho nên nếu có thể, tôi muốn tìm thêm đồng minh theo hướng không xung đột lợi ích.」

Ra vậy, giờ thì đã nắm được tình hình.

Nếu lời Yuu là thật, thì cần phải nâng mức cảnh giác với đám Succubus lên một bậc.

Dù bề ngoài rêu rao là hội nghị toàn bộ phe phái, không chừng mục đích thật là giăng bẫy.

Mà điều đó cũng đúng với Yuu luôn.

Dù sao thì buổi hội nghị sắp tới sẽ cho ra đáp án rõ ràng.

Bớt được mối nghi ngờ dai dẳng là mừng rồi.

「Nghe nói Succubus đã thâu tóm Liên minh khế ước Elf El-Na để tạo nên một thế lực lớn đúng không…? Nếu còn lôi kéo cả Thánh nữ và tộc Elf thì cảnh giác cũng là chuyện đương nhiên.」

「Phải. Nghe bảo người chơi điều khiển Succubus đã liên minh với một người chơi khác. Ba Thánh nữ tộc Elf và hai người chơi. Với một thằng solo như tôi, đúng là không có cửa.」

「Khoan đã, chuyện đó tôi chưa hề nghe thấy mà?」

Takuto sững người lại.

Tên này vừa nói cái quái gì vậy?

Nhìn mặt thì cứ như kiểu “Ơ tôi nói sai gì à?” chứ chẳng có chút ác ý nào.

(Chuyện đó quan trọng chết đi được mà!? Đã định lập liên minh thì ít nhất cũng nói rõ chứ! Cùng lắm thì báo sau khi ký cũng được chứ!?)

Cậu gào thét trong lòng, cân nhắc đến mối quan hệ giữa cả hai.

Nhưng khổ nỗi, chính chủ thì vẫn chẳng có vẻ gì là lo lắng.

Chỉ hời hợt xin lỗi như thể "ơ quên mất" là xong.

「Ơ? Tôi chưa nói hả? Phe địch là ba Thánh nữ Elf, hai người chơi, và mấy con Succubus gợi cảm. Nghe mà thấy ngán luôn ha!」

Không chỉ “ngán” nữa đâu.

Suýt nữa thì cậu đã vác mặt tới dự cái hội nghị do kẻ địch tổ chức rồi.

Mấy điều kiện tiên quyết bị lật ngược liên tục.

Ban đầu còn nghĩ mấy người phe RPG này chắc giở trò gì, ai ngờ hóa ra chính họ cũng đang chới với không kém.

Takuto thở dài nặng nề.

Thật hiếm có ai khiến cậu phải hao tâm tổn trí như vậy.

Trước đây khi ký liên minh với Fawncaven, cậu còn nghĩ “đồng minh đúng là dễ chịu thật đấy”.

Thì ra chỉ tại Pepe là người quá xuất sắc mà thôi.

「Chẳng lẽ cậu toàn hành động theo cảm hứng à?」

Câu hỏi thốt ra trước khi kịp suy nghĩ.

Có vẻ lần này Yuu cũng cảm nhận được chút mỉa mai, hoặc cũng vừa nhận ra thông tin cậu quên nói là cực kỳ quan trọng.

Dù sao thì hắn cũng vội vã vung tay vung chân chối đây đẩy.

「Không, không, không có đâu! Nhỉ, Ai!?」

「Đúng thế ạ! Chủ nhân luôn hành động với sự suy xét và tầm nhìn sâu sắc! Chủ nhân giỏi lắm ạ! Còn cụ thể giỏi chỗ nào thì em… em không hiểu rõ, nhưng mà chủ nhân tuyệt lắm luôn ạ!」

「Cảm ơn em! Chỉ cần có lời đó là ta thấy mạnh mẽ hơn bất kỳ ai rồi!」

Nếu cậu mạnh lên được, thì đầu óc cũng mạnh thêm tí nữa đi.

Takuto thầm ước thế, nhưng tiếc là lời cổ vũ của cô nàng nô lệ Ai không thần kỳ đến vậy.

Sau Vittorio, giờ lại thêm Kamimiyadera Yuu.

Những người “không tốt cho bao tử” của Takuto cứ tăng lên từng ngày.

(Isla… mất cô rồi, thật sự là tổn thất quá lớn. Đau lắm…)

Nếu có Isla ở đây, có lẽ mọi chuyện đã dễ chịu hơn.

Giả như cô không xoay chuyển được tình hình, ít nhất cũng sẽ cùng Takuto gánh vác gian khó.

Cô gái từng được gọi là lương tâm của các anh hùng Mynoghra… cậu nhớ cô da diết.

「Thôi quay về phòng họp đi. Còn phải đối chiếu thông tin. Tôi cũng sẽ giới thiệu cậu với bên Fawncaven, cố hòa nhã nha.」

Dù sao thì, nếu Isla có ở đây, cô cũng chỉ nói một câu:

「Với tư cách là Vua, mấy chuyện cỏn con này đâu đáng là gì đâu, đúng không?」

Nói đơn giản hơn:

Phá Diệt Vương thì phải gánh vác cho xứng danh chứ sao.

「Ooh! Giới thiệu làm quen luôn hả! Nghe oách nha!」

「Oách thật đó, chủ nhân!」

「Fufufu, giờ các người đã hiểu được đức vua của ta vĩ đại thế nào rồi chứ? Một vị vua phải luôn nghĩ đến quốc gia, nhìn xa trông rộng mấy bước là chuyện thường ngày ấy mà!」

(Thôi đành vậy… Coi như Isla đang dõi theo, mình sẽ làm cho ra hồn.)

Nhìn ba người kia tíu tít một cách vô lo, Takuto lại thở dài.

Cậu nghĩ nếu mình cũng gia nhập cái nhóm đó chắc cũng sẽ vui lắm… nhưng đời đâu dễ vậy.

Bình luận (1)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

1 Bình luận

Nổi khổ của người thông minh
Xem thêm