Khải Huyền Dị Giới: Thống...
Kazuno Fehu (鹿角フェフ) Jun (じゅん)
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Vol 6: Hội đàm Thánh Ma toàn cõi

Chương 145: Dâm Phụ

0 Bình luận - Độ dài: 2,562 từ - Cập nhật:

Ngoại trừ cái sự kiện buồn thảm kia mà họ thấm thía thế nào là tầm quan trọng của "báo cáo, liên lạc, thảo luận" thì chuyến hành trình này có thể nói là suôn sẻ ngoài mong đợi.

Sau khi gặp được người dẫn đường là một Succubus ngay tại biên giới giữa lãnh thổ của chúng và Mynoghra, Takuto cùng đồng đội đã thuận lợi đặt chân vào Liên minh khế ước Elf El-Na.

Từ đó, họ tiếp tục đi bộ đến một thị trấn Elf gần nhất hay đúng hơn, là thị trấn hiện đang bị Succubus chiếm giữ.

“Đây là thành phố Elf bị Succubus chiếm đóng… à.”

Takuto vừa cảm nhận ánh nhìn tò mò đổ dồn về phía mình từ những người dân xung quanh, vừa không ngại ngần quan sát lại họ bằng ánh mắt thẳng thắn.

Đúng như suy đoán, thành phố này vốn dĩ là của tộc Elf và nằm sâu trong rừng.

Về mặt kiến trúc, có khá nhiều công trình gợi cho Takuto cảm giác quen thuộc, cũng phải thôi, vì chúng rất giống với kiểu nhà trên cây của tộc Dark Elf, một chủng tộc có quan hệ gần gũi với Elf.

Khác biệt rõ ràng nhất là tông màu chủ đạo:

Thay vì đen và tím u tối như ở Dark Elf, nơi đây lại chuộng sắc trắng và xanh lá, tạo cảm giác nhẹ nhàng, thanh khiết hơn.

Ánh nắng len qua từng kẽ lá, chiếu xuống mặt đất một cách dịu dàng.

Cảnh vật khiến người ta liên tưởng đến một phiên bản trái ngược hoàn toàn với thủ đô của Mynoghra là Đại Chú Giới.

Tất nhiên, nếu bỏ qua một chi tiết rất chi là nổi bật.

“Uh-uooo! Ở đâu cũng toàn các chị gái sexy…!”

Yuu thốt lên bằng một giọng không thể giấu nổi sự phấn khích.

Cũng đúng thôi.

Ở cái nơi được gọi là quốc gia Elf này, lại đầy rẫy sự hiện diện của những Succubus vốn chẳng ăn nhập chút nào.

Chúng đều hướng ánh mắt quyến rũ về phía Takuto và nhóm của cậu, miệng nở nụ cười gợi cảm như thể đang mời gọi.

Ngay cả Takuto chỉ đang quan sát gián tiếp còn suýt đỏ mặt, thì bảo sao Yuu đứng đó mà mặt mũi cứ giãn ra như thằng trai tơ lần đầu đi bar.

Và rồi, giấc mơ ngắn ngủi của một thanh niên mộng mơ bị bóp nát không thương tiếc.

"C・h・ủ・n・h・â・n~!!”

“Hih, híí! Ta xin lỗi, Ai-san! Ta thề không có nhìn mấy con kia bằng ánh mắt tà dâm đâu! Ta trong sáng lắm, thật đấy!”

Takuto khẽ cười thầm.

Đúng là kiểu tình huống trong mấy truyện romcom.

Nhưng bên cạnh nụ cười ấy, cậu cũng thấy nhẹ cả người.

Nếu Yuu bị sắc đẹp của Succubus dụ dỗ rồi gây chuyện thì phiền phức to.

Trong chuyện đó, Ai chính là cái “phanh tay” hữu hiệu vì cô bé đang dùng hết sức véo má Yuu để giữ cậu ta tỉnh táo.

Năng lực chiến đấu của Ai vẫn còn là ẩn số, nhưng theo lời Yuu thì cô ấy thiên về hỗ trợ.

Mà thôi, kể cả không giỏi đánh đấm, nếu cô bé cứ đóng vai “lương tâm di động” thế này thì đã quá đủ rồi.

Trong khi hai đứa kia đang bận bày ra một vở diễn tình cảm học đường chẳng liên quan gì, thì Takuto với tư cách Vua của Mynoghra và người chơi của Eternal Nations bắt đầu đánh giá tình hình bằng con mắt chiến lược.

Bởi vì bộ mặt thật của một quốc gia thường phản ánh qua chính thành phố của nó.

Dân chúng ở đây được cai trị như nô lệ?

Hay được cưng chiều như tiểu thư khuê các?

Sắc mặt, biểu cảm, sức sống…

Những điều đó khó mà giả tạo được.

Và điều khiến Takuto bất ngờ chính là:

Thành phố của Succubus này... lại trông bình thường một cách kỳ lạ.

Vittorio đang đội lốt Atou bên cạnh cậu cũng dường như có cùng suy nghĩ.

“Thật đáng ngạc nhiên. Em cứ tưởng nơi này sẽ tan hoang vì đắm chìm trong dâm lạc và suy đồi cơ.”

“Em cũng nghĩ vậy à, Atou? Ta cũng thế. Ban đầu còn tưởng gặp cảnh đàn ông bị hút cạn sinh khí rồi bỏ xác đầy đường, hoặc bị nuôi nhốt như súc vật cơ… Ai ngờ đâu.”

“Ừm… Tuy có vẻ khá buông thả trong chuyện yêu đương, nhưng nếu xét theo cách sống của Succubus thì đúng là hơi khó hiểu.”

Thực tế là gương mặt của dân Elf nơi đây khá tươi tỉnh.

Không thấy ai có vẻ khổ sở hay bị áp bức.

Thậm chí, Takuto còn thấy mấy cặp đôi Elf và Succubus tay trong tay tung tăng đi dạo, hay mấy ông Elf trung niên vừa đi vừa bị một đám Succubus bu lấy.

Có cặp còn hôn nhau lộ liễu giữa phố…

Dù hơi quá đà thật, nhưng như thế vẫn chưa đến mức gọi là "tha hóa".

Có tổ chức, có kiểm soát.

Takuto lặng lẽ nâng mức cảnh giác đối với Succubus lên một bậc.

Có vẻ như cuộc trao đổi giữa cậu và Atou khiến một trong các Succubus đi cùng để ý, nên cô ta lên tiếng xen vào:

“Điều đó là hiển nhiên, thưa quý khách. Mục tiêu của chúng tôi không phải là bóc lột, mà là chung sống và cùng nhau thịnh vượng. Chúng tôi đến thế giới này không phải để hành xử như lũ châu chấu ăn sạch mọi thứ rồi bỏ đi đâu.”

Cô ta sở hữu thân hình mảnh mai, phong thái hơi lạnh lùng, trông chẳng giống kiểu Succubus quyến rũ thường thấy.

Vóc dáng có phần… phẳng lặng, nhưng chính điều đó lại khiến người ta có cảm giác như đang nói chuyện với một nữ nhân viên công sở thành đạt.

Takuto nhìn cô với ánh mắt đánh giá, rồi đặt câu hỏi:

“Vậy đây là ý chí của Nữ vương các ngươi sao?”

“Vâng. Nữ vương Vagia-sama vẫn thường nói: ‘Kẻ đáng thương thì không thể khiến người ta hứng thú nổi’. Nên lý tưởng tối thượng của chúng tôi là: sống hạnh phúc, vui vẻ và đầy gợi cảm cùng nhau.”

Lần này, người đáp lại là một Succubus khác nhỏ nhắn và đáng yêu hơn nhiều.

Có vẻ hơi nhút nhát, cô ta rụt rè phụ họa lời người bạn đồng hành.

“Hiểu rồi.”

Takuto gật đầu.

Hai người dẫn đường này là tay chân thân tín của Nữ vương Succubus là Vagia, được cử đến trực tiếp hộ tống Takuto.

Điều đó có nghĩa:

Lời nói của họ đại diện cho đường lối chính trị chính thức, và không thể coi thường.

Biết được động cơ thật sự của Succubus tại thời điểm này là một điều đáng mừng.

…Nhưng đồng thời cũng là tin xấu.

Bởi lẽ, việc Succubus đồng hóa tộc Elf đang tiến triển quá suôn sẻ.

Điều này đồng nghĩa với việc những kế hoạch như:

Bí mật liên lạc, hỗ trợ nổi dậy, hay kích động dân cư tiến hành chiến tranh du kích từ bên trong gần như không thể thực hiện.

Takuto từng nghĩ sẽ có vài nhóm chưa hoàn toàn bị thu phục, nhưng với tình hình hiện tại… El-Na xem như đã bị “nuốt trọn”.

“Chung sống hoà bình… V-vậy có nghĩa là… mấy ông Elf sống trong thành này ngày nào cũng được ở chung với mấy Succubus sexy sao…!? Đau! Đau Đau Đau! Xin lỗi, xin lỗi mà, Ai-san! Ta sai rồi, đừng véo nữa!”

“Đồ chủ nhân háo sắc, ngốc, biến thái! Hừm… Nếu thật sự cần thì em cũng có thể… có thể…”

“Gì cơ? Em vừa nói gì đấy?”

“E-em có nói gì đâu ạ!!”

…Hai cái đứa vô dụng kia vẫn cứ tự tung tự tác như thường lệ.

“Làm cái trò khỉ gì vậy trời…”

Takuto suýt nữa thì lỡ mồm buông ra câu đó, may mà kịp nuốt lại.

Cả hai đều là chiến lực hạng nhất trong đơn đấu, chỉ có điều đầu óc thì như hai khúc củi mục.

Những chuyện như đánh giá tình hình, điều tra, lên kế hoạch, cứ để cậu lo vậy.

Việc cần làm bây giờ là tận dụng khoảng thời gian trước cuộc họp Liên Minh Toàn Chủng Tộc để thu thập càng nhiều thông tin càng tốt.

Bởi vì cảm giác “lệch tông” đang bám theo cậu từ lúc đặt chân đến thành phố này… có thể sẽ là mấu chốt để bẻ gãy đối phương.

“Nói mới nhớ, ta không thấy bóng dáng nữ Elf nào trong thành cả. Họ đi đâu cả rồi?”

“Ể? Họ vẫn sống khỏe nha. Có người thì sống kiểu bách hợp này, có người thì... mọc thêm cái gì đó, rồi sống theo sở thích riêng hoặc nuôi thú cưng nữa đấy~”

(Khoan đã, họ còn sống thiệt à!?)

Trong đầu Takuto gào lên phản bác.

Không, phải nói là đến cái bản thể đang ở tận Đại Chú Giới cũng buột miệng thốt ra câu đó.

Theo lý mà nói, Succubus vốn chỉ hứng thú với đàn ông, và thế giới này lại không có Incubus tức dạng Succubus nam nên cậu đã tưởng rằng nữ giới, cụ thể là các Elf nữ, hẳn phải đang sống trong hoàn cảnh ngặt nghèo nào đó.

Ai dè mọi suy đoán đều tan thành mây khói.

Họ chỉ... không xuất hiện ở đây thôi.

Hơn nữa, đám Succubus còn cố gắng thích ứng trong giới hạn có thể.

Cái khẩu hiệu “mọi người sống hòa thuận với nhau” của nữ vương xem ra không chỉ là lời nói suông để lấy lòng người ngoài.

“Cũng may là mấy chị em Elf vẫn chịu nhượng bộ phần nào. Tuy vậy, vẫn có người không chấp nhận nổi. Những người đó giờ lập hẳn nhóm chính trị, ngày nào cũng ra vương cung biểu tình cho hả giận đấy.”

“Ờ... ra vậy...”

“Quản lý được như vậy thì đáng nể thật. Nhưng xin lỗi nếu ta thất lễ, ta có một thắc mắc. Rõ ràng các ngươi rất quan tâm đến dân cư của các chủng tộc khác, vậy thì tại sao lại chọn cách xâm lược để mở rộng lãnh thổ? Với nhan sắc và cơ thể như thế, các ngươi hoàn toàn có thể dựng nước ở chỗ đất trống rồi chiêu mộ người nhập cư mà?”

Người đặt câu hỏi lần này không phải Takuto, mà là “Atou” tức Vittorio đang đóng giả.

Có lẽ vì thấy Takuto đang khá bất ngờ và vẫn chưa có động thái gì tiếp theo, nên hắn quyết định chủ động thay mặt lên tiếng.

Mà như vậy cũng tốt.

Dù Takuto giỏi quan sát hơn, nhưng cậu hiểu rõ bản thân không thể bao quát tất cả mọi điều.

Có thêm Vittorio cùng điều tra sẽ giúp họ khai thác được nhiều hơn.

Và quả thật, câu hỏi vừa rồi rất đúng trọng tâm.

Takuto cũng muốn hỏi điều đó từ trước, nhưng nếu bản thân cứ liên tục chất vấn thì sẽ dễ khiến bên kia cảnh giác.

Trái lại, nếu “Atou”, người vẫn im lặng nãy giờ nay bất ngờ nêu nghi vấn, thì khả năng khiến đối phương lơi lỏng cảnh giác sẽ cao hơn.

(Dù sao thì… nữ vương Vagia nghe có vẻ thuộc dạng “tấu hài” rồi. Tính khí đám Succubus cũng giống mấy nhân vật từ game nhảm, nên lý do chắc cũng lầy lội tương tự. Nếu vậy thì chuyện chúng không gây chết chóc cũng hợp lý.)

Dựa trên những thông tin đã thu thập và ấn tượng ban đầu, hình ảnh về phía bên kia vốn còn khá mơ hồ đang dần hiện rõ trong đầu Takuto.

Ít nhất, đến lúc này cậu cũng thu hẹp được phạm vi suy đoán.

Nhưng rồi…

“………”

Cả hai Succubus đều đồng loạt lộ vẻ khó hiểu sau câu hỏi của Atou hay chính xác hơn là Vittorio.

Không phải kiểu ngập ngừng vì không được phép trả lời.

Cũng không phải kiểu do không hiểu cách diễn đạt.

Biểu cảm của họ giống như... đang nghe đến một khái niệm hoàn toàn mới lạ, kiểu như lần đầu trong đời có ai nhắc đến điều đó trước mặt họ vậy.

“Ơ… câu hỏi khó hiểu sao? Ta chỉ muốn hỏi: Tại sao lại chọn cách xâm lược? Nếu kết quả là mở rộng lãnh thổ và chung sống hòa bình, thì lẽ ra có nhiều cách nhẹ nhàng hơn mà?”

Dù giải thích lại một cách đơn giản, hai Succubus vẫn chỉ ngơ ngác nhìn nhau, như thể đang suy nghĩ xem nên phản hồi ra sao.

Tới đây, Takuto mới nhận ra:

Cách suy nghĩ của họ khác hoàn toàn.

Họ hành động theo một hệ giá trị riêng biệt, dựa trên logic mà người thường khó lòng hiểu nổi.

Và chỉ vài giây sau, hai Succubus đã xác nhận đúng điều đó:

“Không, là do bọn tôi chưa từng nghĩ đến chuyện đó.”

“‘Mở rộng’ là bản năng đúng đắn của mọi sinh vật sống mà~”

“Ra vậy… Thì lỗi là do ta hỏi chuyện vượt ngoài chuẩn mực của các ngươi rồi. Xin thứ lỗi.”

Atou tức Vittorio chỉ nói thế rồi kết thúc luôn cuộc đối thoại.

Có vẻ ngay cả hắn cũng thấy không cần hỏi thêm gì nữa.

Takuto thì chỉ biết thở dài trong lòng.

Bởi lẽ, tới thời điểm này, cậu đã hiểu rằng:

Không có bất kỳ điểm chung nào để hai bên có thể đàm phán.

(Ra là vậy. Mệt thật chứ.)

Succubus từng nói:

“Chúng tôi không phải lũ châu chấu.”

Nhưng nếu chúng thật sự không có chút kháng cự nào với việc mở rộng và chiếm lấy lãnh thổ người khác, thì lời nói ấy chẳng khác gì sáo rỗng.

Takuto đưa mắt nhìn ra dòng người ngoài phố.

Succubus và Elf, thoạt nhìn, họ có vẻ đang sống rất hạnh phúc bên nhau.

Nhưng trong mắt Takuto, cảnh tượng ấy giống như một giấc mơ giả tạo, được trình chiếu trong bụng của một sinh vật khổng lồ nào đó mà người ta chẳng thể nào thấy rõ hình thù.

=Eterpedia============

【Quý tộc Succubus】 – Đơn vị chiến đấu

Công: ??

Tốc độ di chuyển: ??

―――――――――――――――――

Quý tộc Succubus là tầng lớp đứng thứ ba trong hệ thống phân cấp của Succubus.

Họ là thành phần giữ vai trò giám sát các Succubus cấp thấp dưới quyền theo mệnh lệnh của Nữ vương.

Không chỉ vậy, họ còn là trung tâm điều phối và quản lý quốc gia Succubus.

Đặc điểm của Succubus là càng thăng cấp thì công càng cao, và những Quý tộc Succubus có thể đạt đến trình độ ngang ngửa với các anh hùng cả về sức mạnh lẫn trí tuệ.

…Tuy nhiên, vì gu đàn ông của từng cá thể rất khác nhau, nên đôi khi vẫn có mấy cô bị mấy gã tệ bạc lừa hết tài sản đến nỗi phá sản.

―――――――――――――――――

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận