Vol 6: Hội đàm Thánh Ma toàn cõi
Chương 141: Dragontan (2)
2 Bình luận - Độ dài: 2,742 từ - Cập nhật:
Takuto đang thực hiện chuyến thị sát tại Dragontan dưới sự hướng dẫn của Thị trưởng thành phố, Anterise.
Nơi từng là một vùng đất hoang tàn đổ nát nay đã trở thành một thành phố phát triển khiến người ta phải trầm trồ kinh ngạc.
Cây ăn thịt người, tửu trì nhục lâm, vườn thú dị hình là những công trình đặc trưng chỉ có ở Mynoghra đang khoe trọn vẻ uy nghi và tà ác của quốc gia này.
Bên cạnh đó, các khu dân cư mới, tiệm buôn đủ loại cũng góp phần củng cố cho sự thịnh vượng hiện tại của thành phố.
Gương mặt của người dân đi đường đều rạng rỡ, không khí sinh động và tràn đầy sức sống.
Long mạch huyệt là một cơ sở hạ tầng trọng yếu cũng đã được khai quật hoàn chỉnh, tỏa ra ánh sáng lục nhạt, không ngừng khai thác ma lực từ lòng đất.
Là thành phố thứ hai của Mynoghra, Dragontan đang thể hiện một tiềm năng vô cùng to lớn.
Takuto cảm nhận rõ ràng tương lai sáng lạn phía trước của vùng đất này.
Trong lúc ấy, ánh mắt cậu bất chợt bị thu hút bởi một tòa kiến trúc khổng lồ nằm ở trung tâm thành phố ngay chỗ trước đây từng là một dinh thự khá lớn.
Điểm nổi bật đầu tiên là những ngọn tháp xoắn ốc chồng chéo kỳ quái.
Các cửa sổ bị cố tình bố trí lộn xộn, không theo bất kỳ quy tắc nào.
Tiếng chuông u ám vang lên từng hồi như xuyên thẳng vào tim người, tòa nhà trông chẳng khác gì hiện thân của nét văn hóa tà ác đặc trưng của Mynoghra, đồng thời toát lên một mùi vị tôn giáo rõ rệt.
Takuto, không nhớ mình từng cho phép xây dựng nơi này, đứng im quan sát từ trên xuống dưới một cách kỹ lưỡng, rồi cất giọng chậm rãi và đầy cam chịu hỏi Anterise:
“Thị trưởng Anterise. Cái kia… là gì vậy?”
"Đại thánh đường của giáo phái Ira… tên là Dumeri Tura ạ.”
Giọng cô ấy trầm lắng, nhuốm màu buồn bã, như thể gói ghém tất cả nỗi bất mãn và sự nhục nhã dồn nén vào một câu nói.
Takuto cũng đoán được phần nào.
Không, thật ra là gần như chắc chắn luôn rồi.
Cậu đã lờ mờ đoán ra ngay từ cái nhìn đầu tiên, nhưng… dù vậy, Takuto vẫn không muốn sự thật đó được xác nhận.
Bởi điều đó đồng nghĩa với việc rắc rối lại tăng thêm một đống.
“Về mặt quy hoạch thì sao?”
“Hoàn toàn nằm ngoài kế hoạch ạ. Hơn nữa, thần cũng chưa từng phê duyệt gì với tư cách thị trưởng cả.”
“…Vậy là công trình trái phép à? Thôi tháo dỡ đi…”
Takuto đoán chắc đây chính là đại thánh đường trong game Eternal Nations.
Khi lập tôn giáo thì có thể xây dựng nó tại thành phố trung tâm, nhưng chi phí cũng không hề rẻ.
Chắc chắn là Vittorio đã dùng năng lực của mình để ép ra chỉ thị xây dựng, nhưng việc xoay sở tài chính kiểu gì để xây được nó thì vẫn là một dấu hỏi.
Tuy nhiên, nghĩ đến độ điên cuồng của các tín đồ giáo phái Ira, cùng với những tài sản bất minh vừa thu được ở Seldoche… thì đáp án cũng dần rõ ràng rồi.
Takuto thở dài.
Chuyến thị sát đến Dragontan không phải vô ích.
Cậu đã nghĩ rằng cứ để thành phố vận hành như hiện tại cũng được, nhưng hóa ra lại có một quả bom giấu dưới lớp vỏ yên ổn ấy.
Chắc Anterise cũng khó mà mở lời về chuyện này.
Nếu đổi lại là Takuto, cậu cũng không biết làm sao để báo cáo một chuyện vừa phi lý vừa nhức đầu như vậy.
Bởi vì rốt cuộc, hành động của cấp dưới luôn là trách nhiệm của người đứng đầu.
Mà không chỉ riêng Anterise và Takuto thấy khó xử.
Từ bên cạnh vang lên một giọng nói đượm đầy cay đắng và tuyệt vọng.
Người vừa cất tiếng là cô gái thú nhân dê vừa được gọi tới từ hành chính viện trước chuyến thị sát, vừa rồi vẫn còn nở nụ cười tươi rói khi cùng Anterise hướng dẫn Takuto.
Chính là đại giáo chủ lâm thời của giáo phái Ira, YonaYona.
Một người có thể coi là nhân chứng then chốt trong công trình dị hợm và không phép này.
“Uu… thầb xin lỗi! Xin lỗi thật nhiều! Thần đây không ngờ lại là hành vi trái với ý chỉ của Đức Thần vĩ đại! Mọi tội lỗi là do thần! Xin ngài… xin ngài hãy lấy mạng thần để trừng phạt…”
“Không không, không phải lỗi của cô đâu, YonaYona. Cô đã làm rất tốt rồi. Đừng tự trách mình như vậy.”
Takuto cuống cuồng xoa dịu cô gái sắp sửa đổ sụp xuống đất lạy lục như sắp quỳ rạp.
Dù biết đổ hết tội lên đầu Vittorio là phương án nhẹ nhàng nhất, nhưng chính sự nghiêm túc, luôn gánh trách nhiệm vào mình như thế này lại là điểm mạnh mà cũng là điểm yếu của cô bé.
“Được ngài ban cho những lời quý báu như vậy… thần… thần thật chẳng xứng đáng… Đức Thầnnnn…”
“Gọi vậy… thiệt sự mình vẫn chưa quen nổi…”
Giáo phái Ira là tôn giáo do Vittorio tự tiện dựng nên, lấy Takuto làm Thần.
Tín ngưỡng tập trung toàn bộ vào duy nhất Takuto, một hệ thống tôn giáo kỳ quặc chuyên cầu nguyện và tôn thờ chủ thần sống.
Tận dụng triệt để kỹ năng thao túng lòng người của Vittorio, tôn giáo này đã thu hút toàn các tín đồ cuồng nhiệt và cuồng loạn.
Họ là kiểu người mà chỉ cần Takuto ra lệnh là sẵn sàng “hiến mạng vì Thần” mà không cần nghĩ ngợi.
Với Takuto thì đó là những con người… hơi bị quá sức chịu đựng.
Và giờ, đại giáo chủ lâm thời của giáo phái ấy đang ôm mặt khóc nức nở, bám riết lấy “Thần” mà xin tha tội.
May mắn là hiện giờ vẫn chưa có nhiều người qua lại, chứ không thì chắc chắn sẽ rắc rối to.
Takuto chỉ mong cô bé mau dừng khóc để có thể giải thích cho rõ ràng tình hình hiện tại.
“Thôi thì… công trình này cứ để tồn tại dưới danh nghĩa ‘xác nhận sau’ vậy. Dù vừa rồi ta có nói vậy, nhưng giờ mà tháo dỡ thì cũng tốn thời gian, thà để công sức đó làm việc khác còn hơn. Mà này Anterise, cô thật sự không thể xử lý được vụ này sao?”
Vì YonaYona hiện giờ chẳng giúp được gì, nên Takuto quay sang hỏi Anterise.
Ít ra thì cô vẫn còn giữ được sự bình tĩnh.
“Thực ra thì… cư dân quanh khu đó đều là tín đồ giáo phái Ira, lại còn bị mua chuộc bằng tiền. Hễ chính quyền can thiệp thì y như rằng cả lũ kéo đến trụ sở hành chính biểu tình suốt ngày suốt đêm…”
“Người giật dây là ai? Chắc chắn là Vittorio rồi. Với vụ nghiêm trọng thế này mà để yên thì không ổn. Thử gọi hắn tới đây rồi chém đầu làm gương, cô thấy sao?”
“…Chúng thần đã nhiều lần gửi lệnh triệu tập, nhưng hắn chưa một lần xuất hiện cả. Xin mạo muội… nếu được, mong ngài ra lệnh trực tiếp gọi hắn tới giúp ạ…”
“Những vụ kiểu này, ta lên tiếng cũng chẳng khiến hắn chịu ló mặt đâu…”
“V-Vâng… thần hiểu rồi…”
Những trò quậy phá của Vittorio thì đếm không xuể.
Takuto, vì hiểu rõ bản chất và mục đích của hắn, nên thường không quá bận tâm.
Nhưng những người khác thì không như vậy.
Nhất là những người nắm giữ vị trí quan trọng trong quốc gia thường là người nghiêm túc.
Dù là các tộc Dark Elf, Anterise hay YonaYona, tất cả đều là những người tận tụy, luôn muốn cống hiến cho đất nước và Takuto.
Với những người như vậy, mấy màn bẻ lái vô trách nhiệm kiểu Vittorio là thứ khiến họ đau đầu và tổn thương nhất.
Takuto thở dài trong lòng rồi quyết định:
(Thôi được rồi, đành ra tay cứu nguy vậy.)
“Vittorio gây chuyện thì ta sẽ đứng ra xử lý. Chuyện lần này cứ để ta gánh. Từ giờ, nếu thấy hắn có dấu hiệu sắp gây chuyện gì rắc rối, cứ báo thẳng cho ta. Ta hứa sẽ không để các cô phải chịu trách nhiệm thay hắn nữa.”
Xác định rõ trách nhiệm là điều quan trọng.
Về lý, Anterise là người chịu trách nhiệm toàn bộ cho Dragontan, còn YonaYona là người gánh trách nhiệm cho giáo phái Ira.
Tòa đại thánh đường kia, lẽ ra phải là lỗi của hai người họ.
Nhưng Takuto đã chủ động bẻ cong lý lẽ đó.
Vì trong thực tế, nếu cứ nhất mực cứng nhắc thì chuyện này sẽ chẳng bao giờ được giải quyết.
Trong tổ chức, xử lý kiểu ngoại lệ là điều không nên nhưng với trường hợp đặc biệt như Vittorio, thì bắt buộc phải làm như vậy để ngăn hậu họa lớn hơn.
Cũng vì thế, Takuto đã cẩn thận chọn từ ngữ, để cả Anterise lẫn YonaYona không còn tự trách mình nữa.
Và câu nói tiếp theo của Takuto cũng là để cân nhắc đến vị trí của hai người kia.
“Chuyện xây dựng thì đúng là có vấn đề thật, nhưng nhìn chung kết quả đâu đến nỗi tệ, phải không? Ta thấy nó đang hoạt động khá tốt đấy. Còn cô nghĩ sao, Anterise?”
“Vâng, như ngài cũng thấy, tòa kiến trúc lộng lẫy quái đản mang tên Đại Thánh Đường này, đúng là xứng danh với cái tên ấy. Trong hàng ngũ tín đồ giáo phái Ira, nó có địa vị vô cùng lớn. Chính vì thế mà lượng người hành hương từ trong và ngoài nước ngày càng đông, góp phần thúc đẩy kinh tế của Dragontan…”
“Kiểu như thánh địa hành hương ấy nhỉ… Vì giáo phái này cấm sùng bái thần tượng nên nơi này đóng vai trò như một điểm để xả tín ngưỡng.”
“V-v-vâng ạ! Tín đồ giáo phái Ira từ khắp đại lục đều đổ về đây với mục đích được chiêm bái tòa thánh đường này! Thế nên… nếu thần… mà phủ nhận Dumeri Tura thì sẽ gây ra chút rắc rối… à không! Ý thần không phải là phản đối quyết định của ngài đâu ạ!”
“Ừm ừm, ta hiểu mà. Đúng là như vậy thì hơi nguy hiểm thật.”
Anterise nói ra điều đó như để xoa dịu trách nhiệm, cũng là để ngăn Takuto nổi hứng đập bỏ công trình trái phép.
Trong lời giải thích của cô, Takuto bất ngờ nhận ra một lợi ích mà cậu chưa từng nghĩ đến.
Đó là việc thánh đường này đã vô tình trở thành một điểm đến lý tưởng cho tín đồ.
Vì tất cả họ đều đến đây để cầu nguyện với Takuto, nên nhờ vậy mà Đại Chú Giới, nơi đặt cung điện của Takuto mới giữ được yên ổn.
Nếu tòa thánh đường này không được dựng lên, e là giờ này cung điện ấy đã tràn ngập những kẻ cuồng tín mất rồi.
(Nghĩ như vậy thì có lẽ nên công nhận thánh đường này như một biểu tượng đức tin chính thức. Ban đầu còn định cản việc thần thánh hóa nó quá mức… nhưng nếu làm vậy thì người khổ đầu tiên chắc lại là mình.)
Takuto thầm nhủ.
Chính vì hiểu rõ điều này nên Vittorio mới âm thầm cho xây dựng thánh đường.
Còn chuyện không báo cáo thì, đúng là phong cách quen thuộc của hắn rồi.
Dẫu vậy, việc có thể tính được cả hệ quả lâu dài như thế, rõ ràng là “anh hùng xúi giục” vẫn sống cực ổn ở thế giới này.
“Hừm… Ừ thì, để quyết định xử lý ra sao với thánh đường thì chắc ta cần suy nghĩ thêm đã. À, không phải vì ta nghi ngờ hai cô đâu nhé, đừng hiểu lầm.”
Mức độ thừa nhận công trình này nên được cân nhắc kỹ lưỡng.
Do vị trí không thuận lợi để giao thương của Đại Chú Giới, việc Dragontan, thành phố thứ hai phát triển mạnh là điều rất đáng hoan nghênh.
Mà Dumeri Tura chắc chắn sẽ đóng vai trò “ngọn cờ đầu” thu hút dòng người đến đây, qua đó thúc đẩy tăng trưởng.
Tuy nhiên, nếu để Dragontan biến thành một đô thị hoàn toàn tôn giáo thì lại không ổn.
Bởi trong chiến lược của Takuto, thành phố này vốn được kỳ vọng sẽ dẫn đầu về sản xuất và thương mại.
Cần phải biết cách lợi dụng vị thế của Dumeri Tura mà không khiến hoạt động kinh tế bị kìm hãm.
Vittorio một lần nữa lại đưa ra một bài toán cực khó.
Nhưng, đó cũng là điều khiến Takuto cảm thấy hứng thú.
Cậu vốn rất thích nội chính.
Gần đây chiến tranh liên tục xảy ra, thời gian dành cho việc điều hành quốc gia ngày một ít đi.
Giờ có dịp suy tính thế này, chẳng khác nào một phút nghỉ xả hơi đáng quý.
Có lẽ cũng vì đang chìm trong suy nghĩ nội chính như thế mà Takuto đã lơ là cảnh giác.
“C-c-c-c-có phải… là Thần không ạ!?”
Một tiếng hét bất chợt vang lên gọi thẳng Takuto.
Phải nói rằng, việc đến tận bây giờ vẫn chưa bị phát hiện mới là kỳ tích.
Phải rồi… là tín đồ giáo phái Ira!
Âm thanh xôn xao lan đi với tốc độ khủng khiếp, và chẳng biết từ đâu, một đám người với ánh mắt long lên sòng sọc như lên cơn ngáo bắt đầu lũ lượt kéo đến gần Takuto.
“Chết, chết thật rồi…”
“Ngài mau chạy đi, thưa Đức Vua! Lễ hội sắp bắt đầu đấy ạ!”
“Gì mà ai cũng hừng hực khí thế thế!? Với lại, lễ hội gì cơ!?”
Tiếng hét của Anterise không hề mang chút hài hước nào, mà là lời cảnh báo thật sự đầy lo lắng cho Takuto.
Takuto vẫn còn đang ngơ ngác trước lễ hội bất ngờ thì… đã quá muộn để trốn.
“Vì… vì Thần đã giáng lâm tại thánh địa Dumeri Tura nên… nên chúng thần mở hội! Không có gì vinh dự và vĩ đại hơn thế nữa! Sự kiện này nhất định sẽ được lưu danh hậu thế… "
"Hả!? Nghĩa là… nghĩa là ta đang sống trong một thần thoại sao!?”
“Yo… YonaYona! Mau ngăn họ lại đi… Không xong rồi! Con bé nó bay luôn rồi!!”
“Không được rồi thưa ngài! Lối thoát bị chặn rồi! Tín đồ đang lũ lượt kéo tới từ khắp nơi!”
“Ghê quá… Tôn giáo đúng là đáng sợ…”
Kết cục, Takuto phải chạy thục mạng vào một con hẻm nhỏ để tránh bị bao vây, rồi tại đó cậu giải trừ lớp ngụy trang của "Lỗi phẩm".
Sau này khi hỏi lại Anterise, cậu được biết là sự kiện “Thần giáng lâm tại thánh địa” đã trở thành lý do chính thức để mở lễ hội mang tên Lễ Hội Giáng Lâm Ira Takuto.
Và sau vụ đó, Takuto đã né xa Dragontan một thời gian dài.
=Eterpedia============
【Đại Thánh Đường】 – Kiến trúc
Tông phái: Giáo phái Ira
Danh xưng: Dumeri Tura
Hiệu ứng:
Ma lực Hủy Diệt +1
Tốc độ gia tăng tín đồ quốc gia +10%
Năng suất sản xuất Ma lực quốc gia +20%
Đại Thánh Đường là công trình đặc biệt chỉ có thể xây tại tổng đàn của một tôn giáo.
Dù cực kỳ tốn kém, nhưng hiệu ứng mang lại vô cùng mạnh mẽ.
Chỉ có thể xây một cái duy nhất cho mỗi tôn giáo.
Ngoài ra, công trình này không bị phá hủy kể cả khi bị chiếm đóng.
Dù quyền kiểm soát thành phố thay đổi, công trình vẫn tồn tại trong thành phố đó.
―――――――――――――――――


2 Bình luận