Isekai Tensei Soudouki
Takami Ryousen (高見梁川) Ririnra (りりんら)
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Vol 3

Chương 1: Hợp đồng với quỷ, phần 1-2

0 Bình luận - Độ dài: 2,297 từ - Cập nhật:

Phần 1

Có một người lập tức nổi trận lôi đình ngay khi nghe tin về vụ ám sát nhằm vào Franco.

Đó chính là hoàng hậu thứ hai, Elena.

Đối với Elena, người đang ôm giấc mộng nhìn thấy con trai mình ngồi trên ngai vàng sau cái chết yểu mệnh của Abrego, thì Franco là một sự tồn tại không thể thay thế.

Cảm xúc cô trải qua lúc này chẳng khác nào viên ngọc quý nhất trong tay bị đập nát thành trăm mảnh.

Mối hận mà cô chất chứa cũng tựa như tình mẫu tử khi con trai suýt bị đoạt mạng, nhưng lại lệch hướng đi, méo mó thành một loại căm hờn riêng biệt.

Thế nhưng, Elena chẳng hề nhận ra sự riêng biệt ấy, cô chỉ chìm đắm trong cơn cuồng nộ điên dại.

Bị cơn giận dữ thúc đẩy, cô lao thẳng về phía phòng của hoàng hậu thứ nhất, Maria, với từng bước chân nện xuống sàn, vang lên âm thanh đầy dữ dội.

"Sao cô ta dám… dám hạ sát Franco chứ……!"

Đây chính là cơ hội tuyệt vời để Elena gột rửa nỗi nhục mà cô từng phải chịu dưới tay Maria.

Nếu Franco thất bại trong cuộc tranh đoạt ngai vàng, để rồi Pedro được ngồi lên ngai vàng, thì đối với Elena, chuyện ấy chẳng khác nào là tận thế với Elena cả.

Trên đường lao đến phòng của Maria, Elena không quên gọi thêm các phu nhân quý tộc thuộc phe mình nhập hội.

Có lẽ bản năng phòng vệ đã thôi thúc cô gom góp một đoàn người hùng hậu, trước khi ập thẳng vào phòng khách riêng của hoàng hậu thứ nhất.

"Thì ra con khốn dám hại con ta trốn ở đây!"

Elena định nhân cơ hội này để đưa ra một tối hậu thư, ép Maria phải cuốn gói trở về quê hương.

Thế nhưng, kẻ chờ đợi trong gian phòng mà cô xông vào lại chẳng phải là Maria.

"Hửm… ? Xông thẳng vào phòng của hoàng hậu mà chẳng hề báo trước, ở Sanjuan này việc này được coi là lễ nghi sao?"

Trong phòng hiện giờ, một cô gái cao lớn xuất hiện, với đường nét mạnh mẽ, toát ra vẻ hiên ngang khó lay chuyển.

Cô ấy mang dung mạo đoan trang, kiều diễm, nhưng đồng thời cũng toát lên khí chất kiên cường của một nữ chiến binh từng lăn lộn chốn sa trường, mang theo cả mùi khói lửa còn vương vấn quanh thân.

201831d8-8d67-426c-ab18-1cbb27670254.jpg

Dù sự xuất hiện ấy khiến Elena cảm thấy bị hơi áp lực, cô vẫn ngạo mạn cất lời đầy hung hăng.

"Ta không có chuyện gì với hạng nữ nhân thấp kém như ngươi. Mau gọi Maria ra đây ngay lập tức!"

Thái độ ngạo mạn của Elena như thể cô tin chắc rằng yêu cầu của mình ắt sẽ được đáp ứng vô điều kiện.

Người phụ nữ kia liền bật cười, ánh mắt tràn đầy khinh miệt.

"Ta e là không thể đáp ứng yêu cầu đó rồi. Chẳng phải chính ngươi mới là kẻ không biết thân phận mình ở đâu sao? Ngươi lấy tư cách gì mà dám sai khiến hoàng hậu thứ nhất hả?"

"Ngươi có biết không, chính ả đàn bà đó đã ra lệnh sát hại con trai ta! Một khi đã phạm phải tội ác tày trời như thế, ả chẳng còn tư cách gì để tự gọi mình là hoàng hậu cả!"

"Thật nông cạn. Điện hạ đã chính miệng tuyên bố hoàng hậu Maria vô tội. Nếu còn dám dùng lời lẽ chống ngỗ ngược ấy, thì chính ngươi mới là kẻ mang tội phản nghịch, chẳng thể đổ vạ cho ai khác ngoài bản thân."

"Ngươi… ngươi vừa nói gì?"

Đôi mắt Elena trợn trừng như muốn rơi ra khỏi hốc mắt.

Nghe thấy tin điện hạ đã tuyên bố vô tội cho Maria, đối với cô ta chẳng khác nào sét đánh ngang tai.

"Hoàng hậu Maria hiện đang nghỉ ngơi cùng điện hạ tại điện Bạch Phượng. Nếu đã rõ rồi thì mau cút đi cho khuất mắt."

Có lẽ giờ đây đã chẳng còn cách nào để công khai chất vấn Maria về vụ việc này nữa. Elena buộc phải chấp nhận sự thật đó.

Nói như thế không có nghĩa là cô sẽ ngoan ngoãn rút lui trong im lặng.

"Ngươi rốt cuộc là ai? Dám vô lễ với một hoàng hậu… ngươi tưởng có thể dễ dàng thoát khỏi tội khi quân như thế sao?"

Thế nhưng, cơn phẫn nộ của Elena lại chỉ như làn gió thoảng qua trước mặt đối phương.

Nụ cười trên khóe môi người phụ nữ kia vẫn chẳng hề phai nhạt.

Trái lại, nữ nhân ấy lại ưỡn ngực đầy kiêu ngạo, đứng chắn trước Elena với ánh nhìn trịch thượng, tựa hồ cố ý khơi gợi cơn giận của cô.

Chiều cao của cô gái ấy hẳn phải chạm ngưỡng một mét tám.

Bản năng của Elena khiến cô bất giác run rẩy, khi phải ngước nhìn người khác từ khoảng cách gần như thế này, đôi chân cô cũng không thể cưỡng lại mà lùi lại từng bước một.

"Tâu Hoàng hậu thứ hai, ta khuyên người hãy nên tìm hiểu thêm về tình hình chính trị trong triều một chút. Ta là nữ bá tước La Condesa Urraca de Parma, đương kim đại thần hải quân của Vương quốc Majorca. Hân hạnh được diện kiến."

Một vị phu nhân trong đám tùy tùng của Elena hoảng hốt thốt một cách thì thầm khi nhận ra cái tên ấy.

"…Cuồng Phong Hắc Ám, Tormenta Negra."

"Ừm, cũng có kẻ gọi ta như thế."

(Là ả đàn bà này sao!?)

Ngay cả Elena, vốn là người dốt nát với tình hình của các quốc gia, cũng từng nghe đến cái danh hiệu đó.

Khi hải quân Vương quốc Sanjuan dưới sự chỉ huy của Carlos phải chịu thảm bại toàn tập trước hạm đội của Công quốc Trystovy.

Vào thời điểm đó, Vương quốc Trystovy thừa thắng xông lên, định thôn tính cả Vương quốc Majorca lẫn Vương quốc Sanjuan đang trong vòng vây hãm.

Lúc bấy giờ, Vương quốc Majorca chỉ được xem là một quốc đảo nhỏ bé, hầu như không ai coi trọng.

Ấy thế mà, một chỉ huy đáng sợ đã dẫn dắt hạm đội của quốc gia này và nghiền nát hạm đội xâm lược của Trystovy. Người đó không ai khác chính là Urraca.

Cuộc tấn công được triển khai giữa cơn bão dữ dội, khiến hạm đội Trystovy rơi vào cảnh hỗn loạn tột độ.

Cuối cùng, gần như toàn bộ hạm đội Trystovy bị tiêu diệt, biến thành những mảnh vụn chìm sâu dưới lòng biển.

Trận chiến ấy sau này được gọi là Trận Hải chiến Marmara.

Không rõ ai là người đầu tiên đặt biệt danh này, nhưng Urraca, người đã biến đêm bão táp ấy thành cơn ác mộng đối với Trystovy, cùng với mái tóc đen dài bay theo gió, được người đời nhớ mãi với cái tên Cuồng Phong Hắc Ám.

"Chủ nhân của ta đâu phải điện hạ Carlos, chứ đừng nói đến một hoàng hậu thứ hai hèn mọn như ngươi. Ngươi có tư cách nào để trừng phạt ta chứ?"

Nghe vậy, Elena quay lưng đi, thở hổn hển đầy khó chịu nhưng vẫn chưa thể dẹp nổi cơn oán hận trong lòng.

"Thật là, điện hạ Carlos chắc cũng khổ tâm lắm khi có một người vợ như thế."

Vấn đề kế vị của Vương quốc Sanjuan đâu chỉ là chuyện riêng của họ.

Họ không hẳn muốn hoàng tử Pedro nhất thiết phải lên ngôi, nhưng ít nhất, họ muốn ngăn Elena có thể sở hữu vị thế có thể tùy ý khuynh đảo đất nước.

Trong trường hợp ấy, họ đành phải phản đối việc Franco lên ngôi.

Urraca, dĩ nhiên, đồng tình với quyết định ấy.

Phần 2

Việc hoàng tử Franco suýt bị ám sát đã gây ra một cơn chấn động lớn trong Vương quốc Sanjuan.

Một lần nữa, vua và giới quý tộc buộc phải nhận ra rằng cuộc tranh giành ngai vàng đã trở nên căng thẳng đến mức không thể coi thường được nữa.

Thế nhưng, vấn đề không hề đơn giản để có thể hạ nhiệt một cách dễ dàng nhuu vậy.

Mỗi hoàng tử đều có phe cánh của riêng mình.

Tùy vào cách sự việc này được xử lý như thế nào, rất có khả năng Vương quốc Sanjuan sẽ rơi vào cảnh nội chiến, y như quốc gia láng giềng Trystovy.

"Phe của con đàn bà hèn hạ đó không được phép tự tung tự tác thêm nữa!"

Tất nhiên, người giận dữ nhất chính là Elena, người đã đơn phương kết luận rằng vụ ám sát Franco là do phe Pedro gây ra.

Các quan lại và quý tộc, vốn định dùng Franco làm bù nhìn để chống lại quân đội, cũng đồng ý với ý kiến của cô.

Vậy là Elena liều lĩnh định trừ khử Pedro bằng vũ lực.

Nhưng cha cô, tổng trấn Stefan de Cordoba, may mắn đã kìm cô lại kịp lúc.

Ông cũng là một thế lực lớn trong vương quốc và ông hiểu rằng, trong trường hợp xấu nhất, vương quốc sẽ rơi vào nội chiến ngay thời điểm con gái ông hành động liều lĩnh và dùng vũ lực.

Hiện tại, có báo cáo rằng khoảng một trung đoàn lực lượng bộ binh hải quân đã chuẩn bị cho chiến tranh từ ngày hôm qua.

Mọi chuyện thực sự không diễn ra như ý ông mong muốn, Stefan đã nghĩ như thế.

Ông cũng từng mơ rằng sẽ là người nắm quyền tối cao như nhiếp chính của vương quốc khi Abrego qua đời vì bệnh tật, nhưng thực tế thì quá nhiều vấn đề chồng chất như núi ngăn trở ước mơ ấy của ông.

Stefan không hề có ý định làm điều gì quá mạo hiểm, một bước sai lầm thôi cũng có thể mang đến thảm họa cho quốc gia.

Gia tộc Cordoba là quý tộc quyền quý nhất sau hoàng thất trong Vương quốc Sanjuan, với ảnh hưởng vô cùng mạnh mẽ.

Ông dự định đưa Franco lên ngai vàng trong hòa bình, dựa vào phe chiếm đại đa số mà không mạo hiểm gây ra nội chiến.

Thế nhưng, cách tiếp cận thận trọng của cha cô chỉ càng làm tăng sự bất mãn của Elena.

"Quá yếu đuối ! Chẳng lẽ không có kị sĩ chân chính nào đứng ra và giúp đỡ vương quốc này vượt qua nguy nan sao!"

Elena nổi giận, nhưng sức ảnh hưởng của cô là không đáng kể nếu thiếu đi sự giúp đỡ từ cha mình.

Hơn nữa, một tình huống khiến cơn giận của cô tan biến ngay lập tức vừa mới xảy ra.

Trong một diễn biến gây sốc khác, Franco công bố hôn ước với Teresa, con gái của một tử tước từ Vương quốc Mauricia.

"Bọn con sẽ kết hôn!"

"Eh?"

"Eh?"

Những giọng nói ngớ ngẩn đồng thanh tuôn ra từ miệng cả vua Carlos và Baldr trước cặp đôi vừa thả ra quả bom khủng đó với nụ cười rạng rỡ.

Gã này tự nhiên nói gì vậy hả trời?

Có thể Carlos, Baldr, hoặc cả hai đều đang nghĩ vậy.

Nhưng tạm gác những suy nghĩ đó sang một bên, hai người đứng ra tuyên bố hôn ước trước sự chứng kiến của tể tướng và các bộ trưởng lại hoàn toàn nghiêm túc.

"Không ai xứng đáng hơn Teresa để trở thành vợ của con. Thưa cha, xin hãy ban phúc lành cho cuộc hôn nhân này."

"Xin đợi một chút, thưa hoàng tử! Không thể quyết định chuyện quan trọng như vậy một cách đột ngột như thế được!"

Tể tướng hốt hoảng ngắt lời, nhưng Franco chỉ mỉm cười trong điềm tĩnh, chẳng hề bận tâm.

Ngay từ đầu, anh biết mình đang hành xử phi lý.

"Từ đầu.ta đã biết đây là hành động quá vội vàng. Nhưng dù sao đi nữa, tể tướng, ta không thể ngừng yêu Teresa. Ngay cả khi ngài phản đối cuộc hôn nhân này cũng không sao. Tuy nhiên, xin hãy nhận thức rằng nếu làm vậy, ngài sẽ biến ta thành kẻ thù của ngài."

Những lời của Franco được thốt ra với một quyết tâm kiên định.

Chúng giải phóng một cơn hỗn loạn không thể kiểm soát trong cung điện.

Suy cho cùng, cơ sở quyền lực của Franco chính là các quý tộc quan lại trong triều.

Mục tiêu của họ là loại trừ dòng máu của các quốc gia khác như Vương quốc Mauricia và làm suy yếu ảnh hưởng của quân đội vốn đã và đang mở rộng mạnh mẽ theo thời gian.

Thế nhưng, nếu họ buộc phải chấp nhận một người phụ nữ từ Mauricia, hơn nữa lại chỉ là con gái của một tử tước, thì họ ủng hộ Franco đến giờ vì điều gì?

Về mặt chính trị, tuyên bố của Franco chẳng khác gì tự tuyen bố án tử cho mình.

Baldr đứng chết lặng, nhìn chằm chằm vào khoảng không, linh hồn cậu như vừa thoát ra khỏi miệng.

"Hehehe… Não mình bốc cháy mất rồi. Mọi thứ đều trắng tinh…"

"Thật là tội nghiệp."

Nhìn từ phia sau, lưng Baldr như đang bốc khói, như thể cả thế giới đã kết thúc đối với cậu.

Brooks chỉ có thể ôm vai cậu an ủi.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận