TS Medic's Battlefield Di...
Masa Kitama daichi
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Arc 8 - Kì tích Argalia

Chương 142

5 Bình luận - Độ dài: 3,118 từ - Cập nhật:

“Theo chị, Touri”

“Vâng.”

Reitalyu dẫn tôi đến một khu nhà kho vắng người.

Tôi cứ nghĩ chị sẽ giới thiệu tôi với một y tá , nhưng...

Tại sao tôi lại được dẫn đến chỗ này?

“Puku puku”

“Umm...”

Với những câu hỏi như vậy trong đầu, tôi đi theo Reitalyu.

Có một cô gái với mái tóc rối bù đang ngồi trên mặt đất trong lều.

“Đây là Argie. Cô là một y tá có ba năm kinh nghiệm và đã sống sót qua Chiến tuyến Phía Nam”

“Tôi hiểu rồi.”

Cô gái này có lẽ đang ở độ đôi mươi.

Cô ấy vô cùng xinh đẹp. Ngoại hình của cô ấy tinh tế đến mức nếu ăn mặc chỉnh tề, cô ấy hoàn toàn có thể trở thành một thần tượng.

Tuy nhiên, cô mặc bộ đồng phục y tá bẩn thỉu và nằm trên đống dụng cụ y tế như thể chúng là một chiếc gối, lẩm bẩm “puku puku”.

“Argie, dậy đi. Tôi giới thiệu cô với cấp trên mới, Touri.”

“Oh, rất vui được gặp cô. Tôi là Thiếu úy Touri Lowe.”

“Puku puku.”

Tôi tự giới thiệu với Argie, nhưng cô ta không trả lời.

Cô ta chỉ liếc nhìn tôi một cái rồi nhanh chóng quay đi.

“Argie, cô không định chào em ấy sao?”

“Puu puku puku, puu puku puku.”

Ngay cả khi Reitalyu khiển trách, Argie vẫn tỏ ra thờ ơ.

Không rõ là cô ấy đang đắm chìm trong thế giới riêng của mình hay cố tình phớt lờ chúng tôi.

“À, Argie thì đúng như em thấy đấy. Nói một cách đơn giản, cô ấy là kiểu người gặp khó khăn khi hoạt động nhóm.”

“Đó không phải là loại người nên đi lính.”

“Cô ấy sẽ không là một quân nhân nếu tình hình nước ta khá khẩm hơn.”

Reitalyu thở dài khi nói điều này.

…Thì chúng tôi không thể quá kén chọn trong tình hình chiến tranh hiện tại.

“Những người gặp khó khăn khi hợp tác nên được gửi ra tiên tuyến. Họ thường tác chiến độc lập nhiều hơn.”

“...Em hiểu rồi.”

“Thực tế thì khi chị triển khai Argie đến một đại đội bộ binh vào năm ngoái, thì cô ta làm việc khá tốt.”

Biểu cảm của Reitalyu trở nên bối rối khi chị nói, lông mày chị nhíu lại.

“Nhưng vì Argie quá xinh đẹp nên những người lính đã mất kiểm soát và cô ấy đã có một trải nghiệm đau thương.”

“...Gì cơ?”

“Kể từ đó, Argie bắt đầu sợ lính nam. Đó là lý do tại sao cô ta lại ngồi ở đây một mình.”

Reitalyu đã giải thích cho tôi.

Chị không nói ra, nhưng có lẽ nào cô ta là nạn nhân của việc tấn công tình dục?

Rõ ràng là cô ấy đã khép mình quá mức đến nỗi không thể giao tiếp với người khác.

“Mặc dù cô ấy sợ đàn ông, nhưng nếu cấp trên của cô ấy là Touri thì không sao đâu. Chị sẽ giới thiệu Argie vào đại đội của em.”

“Nhưng mà…”

“Argie, cô nên thử làm y tá trong đại đội bộ binh một lần nữa.”

“Puku puku puku puku.”

Sau lời đề nhị của Reitalyu, Argie bất mãn kêu lên “puku puku”.

Làm sao cô ấy có thể phát ra những âm thanh đó…?

“Reitalyu, nếu Argie có quá khứ như vậy, chẳng phải sẽ rất khó để đưa cô ấy vào đại đội bộ binh sao? Chấn thương của cô ấy có thể tái phát đấy.”

“...Em biết đấy, tất nhiên là chị đồng cảm với quá khứ của Argie rồi.”

Lo lắng về y tá Argie, tôi đã nói điều này với Reitalyu, với một động cơ thầm kín trong đầu: “Em muốn được giới thiệu với một y tá bình thường.”

Reitalyu, vẫn mỉm cười, trả lời:

“Bọn chị không thể dùng công quỹ trả lương cho những y tá không làm gì… Nói thẳng ra thì, cô gái này có thói quen lười biếng khủng khiếp.”

Reitalyu túm lấy gáy Argie, nơi có những đường gân nổi rõ trên trán.

“…Lười biếng?”

“Argie sợ bị tấn công nên không giúp đỡ bao giờ chăm sóc bệnh nhân. Ừm, Chị hiểu mà, nên không sao cả.”

“Vâng.”

“Nên chị đã kêu cô ta là những công việc hành chính và giấy tờ, nhưng cô ta không động gì đến nó. Ngay cả khi được chuyển về một đơn vị sắp xếp quân nhu ở nhà kho, cô ta cũng chỉ dành cả ngày lười biếng nằm ngủ.”

“Wow”

“Chị cũng đã chịu đựng và nghĩ rằng ‘Cô ta đã trải qua nhiều chuyện rồi, nên không thể làm khác được’, chị cuối cùng lại phải xin lỗi cấp trên khi cô ta lẻn vào kho và trộm rượu.”

“Hả?”

Lén lút lấy trộm rượu ư? Đó thuần túy là hành vi trộm cắp.

Nó không chỉ vi phạm quy định quân đội mà còn là phạm pháp.

“Thì sau khi nghĩ đến hoàn cảnh của cô ta, chị cuối cùng đã nhẹ nhàng trừng phạt cô ta, nghĩ rằng cô ta đã trải qua những chuyện kinh khủng. Chị thậm chí còn cầu xin cấp trên.”

“...”

“Cuối cùng, tôi đã bồi thường thiệt hại và chuyện này đã bị bỏ qua. Vậy mà cô ta này vẫn liên tục trộm cắp bất chấp lời cảnh báo của tôi.”

“Puku puku…”

“Cô nói rằng rượu sẽ chữa lành thương tổn tâm hồn ư? Đúng, tôi đồng ý. Tôi đã chịu đựng cả năm trời. Tôi đã cố tốt bụng với cô nhất có thể.”

“Cả một năm…”

Khi Reitalyu tiếp tục nói, giọng nói của chị ngày càng lạnh hơn.

Lần đầu tiên nhìn thấy khía cạnh đáng sợ như vậy của Reitalyu, tôi có thể cảm nhận được sự tức giận của chị đối với Argie.

“Mặc dù đã theo dõi cô ta cho đến khi cô ấy hồi phục…

 Nhưng hai tháng trước, Argie, cô đã lẻn ra ngoài vào ban đêm. Cô đã làm gì vậy?”

“Puku?”

Reitalyu, vẫn giữ nụ cười trên môi, nhìn Argie với ánh mắt nghiêm nghị.

Argie giật mình và nhìn đi chỗ khác, rõ ràng là đang lo lắng.

“Cô không thường xuyên lui đến nhà thổ nam đâu nh?”

“P-Puku puku…”

“‘Để chữa chứng sợ đàn ông của cô à’? Vậy thì tốt, cô đã rượu chè vui vẻ khi được bao quanh bởi đàn ông. Tôi cảm thấy như một kẻ ngốc khi lo lắng theo dõi cô! Tôi cứ lo lắng rằng cô lại dính phải chuyện kì lạ gì đó!”

“…”

“Được đàn ông phục vụ với số tiền lương cô nhận được mà không làm gì thú vị lắm à!? Tôi đã kiên nhẫn với những thứ như thế cơ dấy!”

“Chắc chắn là cô đã trải qua một sự việc bi thảm. Nhưng rất quá quắt để dùng nó như lời biện minh cho bất cứ thứ gì cô làm, hiểu không hả Argie?”

“Puku puku puu.”

“Đừng tỏ ra cô không biết gì hết. Dù sao tôi cũng là cấp trên của cô.”

Argie vẫn giữ thái độ không quan tâm ngay cả sau khi bị Reitalyu dịu dàng mắng mỏ nhiều lần.

Khi cô ấy giả vờ không để ý với mồ hôi chảy dài trên trán, tôi cảm thấy cô ta hết cứu rồi.

“Chị đã quyết định lần tới khi có yêu cầu triển khai từ đơn vị bộ binh, chị sẽ cử Argie đi. Sĩ quan chỉ huy của cô ta là một cô gái, Touri, nên quá hoàn hảo.”

“Puu…”

“Ừm, Reitalyu. Vì cô ấy sẽ chịu trách nhiệm về sức khỏe của cả đơn vị, chị có thể tìm một người bình thường hơn một chút được không?”

“Chị có thẩm quyền quyết định về nhân sự cho các quân y, Thiếu úy Touri. Xin đừng can thiệp. Ngoài ra, em là một quân y có năng lực, nên là có thể xử lý được cô ta thôi”

“…Em cho là vậy.”

Tôi đã cố gắng yêu cầu chị cử người khác đến, nhưng sự kiên quyết lạnh lùng của Reitalyu đã đánh bại tôi.

Có lẽ nào Reitalyu cũng đang giận tôi vì chuyển sang đơn vị bộ binh mà không hề báo trước không?

“Càng sớm càng tốt nhỉ? Chị sẽ cử Argie gia nhập đơn vị của em ngay hôm nay. Dù sao cô gái này cũng chả có việc đâu.”

“Puku…”

“Không, đây là quyết định cuối cùng. Ngoài ra, hãy giao tiếp với Touri bằng lời nói. Những cái ‘Puku puku’ đó sẽ rất khó chịu đấy.”

Có vẻ như đã quyết định Argie sẽ là y tá làm việc tại đơn vị của tôi.

Giá như tôi có được thành viên cũ của Trung đội Touri thì mọi chuyện sẽ hoàn hảo…

Nhưng tôi hiểu. Chúng ta không có điều kiện để đưa những nhân sự tài năng ra tuyến đầu.

“Đừng lo. Dù có thói quen lười biếng, nhưng kỹ năng của Argie rất đáng tin cậy.”

“Thật ư?”

“Cô ta rất khéo tay. Về mặt điều trị thì không ai có thể vượt qua cô ta. Vì vậy, tôi mong cô ta ấy đừng chểnh mảng nữa.”

“Pweh.”

Từ phía sau, Reitalyu nhận thấy vẻ mặt lo lắng của tôi và trấn an.

Nhìn Argie nằm trên mặt đất với vẻ mặt mệt mỏi, tôi lặng lẽ thở dài.

“Ugh, tôi thấy uể oải quá. Tôi cần uống một ly. Puku puku puku.”

“Cô ta bị gì thế”

“Cô ta là y tá của đại đội chúng ta, Trung sĩ Gavel.”

Tối hôm đó.

Argie được nhiều người khiêng, thay quần áo y tế sạch sẽ và bị quẳng vào đại đội chúng tôi.

Bị đuổi khỏi phòng, cô ta nằm dài trên mặt đất mà không di chuyển một centimet.

“Nhanh quá. Chẳng phải chúng ta vừa mới nộp đơn hôm nay sao?”

“Cô ấy được giới thiệu ngay sau khi nộp đơn.”

“Đúng như mong đợi từ Giám đốc Reitalyu. Chắc hẳn cô ấy đã đoán trước được đơn yêu cầu của cô sau khi nghe tin cô được thăng chức.”

“…Vâng, có vẻ như vậy.”

Cô ấy không được thông báo về việc tôi được thăng chức, nhưng không cần phải nói bất cứ điều gì không cần thiết.

Mọi chuyện có thể trở nên rất phức tạp nếu anh ta phát hiện ra chị đã chuyển một y tá rắc rối cho chúng tôi.

“À, nhân tiện, tôi phải nói rằng cô ấy được cho là sợ đàn ông.”

“Eh, vậy thì đưa cô ấy ra tiền tuyến có ổn không?”

“…Có lẽ sẽ ổn thôi.”

Câu chuyện được cho là như vậy, nhưng… Argie dường như không hề sợ hãi xung quanh.

Mặc dù có rất nhiều binh lính nam ở gần đó, cô vẫn nằm dưới đất và gãi mông một cách táo bạo.

…Cô ấy thực sự sợ đàn ông sao?

“Tuy nhiên, tôi sẽ rất cảm kích nếu anh có thể đối xử với cô ấy cẩn thận .”

“Đã hiểu.”

Mặc dù vậy, Argie vẫn là một y tá có giá trị ở tuyến đầu.

Cô ta có thể có tính cách khó chịu, nhưng hiện tại, hãy đối xử với cô ấy một cách cẩn thận.

Chúng ta hãy cố gắng tránh càng nhiều rắc rối càng nhiều càng tốt─

“Này, đã có rắc rối với y tá đó vì những tiếng động khó chịu rồi.”

“À, tôi sẽ đi cảnh báo cô ấy…”

…Tôi tự hỏi liệu mình có thể đối xử đúng cách với cô ta không.

Đêm khuya, trong một chiếc lều cũ kỹ, tồi tàn.

“Thiếu úy Touri. Tôi đã hoàn tất hồ sơ xin bổ sung quân cho đơn vị. Tiếp theo là kiểm tra kho vật tư.”

“Tôi hiểu rồi. Cảm ơn Trung sĩ Gavel.”

Tôi đang làm công việc giấy tờ cùng với Trung sĩ Gavel.

Nhân tiện, lều này là lều cá nhân của tôi và có biển báo ghi rằng chỉ dành cho Touri Lowe sử dụng.

“Chúng ta cần kiểm tra xem lượng đạn đã sử dụng được báo cáo có khớp với lượng đạn thực tế còn lại hay không.”

“Đúng thế.”

“Chỉ cần một tiểu đội trưởng lơ là, số lượng sẽ không khớp. Nếu điều đó xảy ra, chúng ta sẽ phải kiểm tra lại mọi thứ, vì vậy hãy đảm bảo chọn những người nghiêm túc làm tiểu đội trưởng.”

Các chỉ huy đại đội trở lên được trang bị lều và bàn làm việc cá nhân.

Vì khối lượng công việc giấy tờ tăng lên đáng kể từ cấp chỉ huy đại đội nên việc không có lều sẽ làm giảm hiệu quả công việc.

Nếu bạn đạt được thành tựu như Trung sĩ Garback, bạn có thể nhận được lều ngay cả khi là chỉ huy trung đội.

“Được rồi, số đạn còn lại có vẻ không có vấn đề gì. Tốt lắm.”

“Đúng.”

“Tiếp theo là… chương trình huấn luyện.”

Tôi tiếp tục làm việc dưới sự hướng dẫn cẩn thận của Trung sĩ Gavel.

“Việc chuẩn bị chương trình đào tạo cho cấp dưới mới được phân công cũng là nhiệm vụ của Chỉ huy Đại đội.”

“Tôi hiểu rồi.”

“Trước tiên, hãy đặt ra các mục tiêu huấn luyện. Mục tiêu này sẽ được xác định dựa trên trình độ của binh lính được phân công, nhưng hiện tại, hãy nói rằng họ ‘cần có khả năng phòng thủ chiến hào’. Để đạt được điều này, hãy đặt ra các mục tiêu ngắn hạn và kế hoạch dài hạn, đồng thời phân công huấn luyện phù hợp…”

Đúng như mong đợi từ một người tốt nghiệp học viện quân sự, Trung sĩ Gavel rất thành thạo công việc giấy tờ.

Mặt khác, vì tôi không quen làm công việc bàn giấy nên tôi gặp rất nhiều khó khăn với nhiệm vụ này.

“Người hướng dẫn có phải là tôi và Trung sĩ Gavel không?”

“Có lẽ chúng ta nên nhờ Maeve. Ông già đó quen với mấy việc này hơn.”

Công việc ở bệnh viện liên quan đến việc đối mặt với sự sống và cái chết, vì vậy tôi có thể tập trung, nhưng công việc giấy tờ thì đơn điệu và mệt mỏi.

Xử lý chồng tài liệu với trung sĩ Gavel hoàn toàn lạ lẫm với tôi.

“Được rồi, hôm nay thế là đủ rồi. Chúng ta hãy đi ngủ và chuẩn bị cho ngày mai, Thiếu úy Touri.”

“Phải.”

Chúng tôi kết thúc ở một thời điểm hợp lý và đi ngủ ngay khi trăng bắt đầu lên cao.

Được thăng chức đồng nghĩa với việc phải làm nhiều giấy tờ hơn.

Tôi thà làm một người lính bình thường mãi mãi, nhưng công việc sẽ không thể hoàn thành nếu không có sĩ quan.

Tôi nhớ Reitalyu đã phàn nàn về điều gì đó tương tự như vậy.

“Tôi xin lỗi vì đã làm phiền anh, Trung sĩ Gavel.”

“Hả? Không sao đâu. Ông già đó ra lệnh cho tôi giúp.”

Thực ra, tôi phải tự mình giải quyết công việc này.

Nhưng Trung sĩ Gavel đã giúp tôi mà không một lời phàn nàn, ngay cả đến tận đêm khuya.

“Cô đã từng giúp tôi rồi, nên chuyện này có đáng nói đâu.”

Trung sĩ Gavel nói điều này mà không hề tỏ ra khinh thường hay bất mãn.

Anh ấy thậm chí không thèm nhìn tôi mà đặt túi ngủ vào trong lều.

“Ngày mai chúng ta phải dậy sớm. Ngủ một chút đi, Thiếu úy Touri.”

“Đúng”

Anh ấy chui vào túi ngủ mà không cho tôi cơ hội phản ứng.

Trong vòng chưa đầy năm phút, anh ta đã ngáy rất to và ngủ say.

“….”

Bên trong lều của tôi.

…Đây có phải là cách anh ta bảo tôi ngủ ngoài lều không?

Chiếc lều này ban đầu thuộc về Trung sĩ Gavel. Tôi đoán là không thể khác được.

Thì tôi cũng đã quen ngủ ngoài trời rồi nên không sao.

“…”

Không, nhìn kỹ, tôi có thể thấy Trung sĩ Gavel để trống một nửa không gian trong lều.

Có lẽ đây là lời nhắn nhủ tôi hãy ngủ cạnh anh ấy.

Ừm, Trung sĩ Gavel trẻ hơn tôi. Có lẽ không có gì phải lo lắng cả.

Ít nhất thì anh ta có vẻ không có động cơ thầm kín nào, nên tôi cũng có thể ngủ ở đây.

“Chúc ngủ ngon, Trung sĩ Gavel.”

Tôi thì thầm, đặt túi ngủ của mình cạnh túi ngủ của anh ấy và nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

“Zzzzz…”

Nhân tiện, tiếng ngáy của Trung sĩ Gavel khá to.

Nó ít gây mất tập trung hơn tiếng súng hay tiếng nổ nên tôi có thể ngủ khá ngon.

“…Chào buổi sáng, Thiếu úy Touri. Này, dậy đi.”

“Hửm?”

Thì nếu có một sai lầm mà tôi đã mắc phải…

“Sao cô lại ôm tôi?”

“Oh.”

Tôi quên mất rằng mình có thói quen ôm đồ vật khi ngủ.

“Xin lỗi vì đã làm phiền. Hình như tôi có thói quen ôm bất cứ thứ gì ở gần khi ngủ.”

“À, tôi cũng xin lỗi. Tôi quên mất đây là lều của cô rồi.”

Khi tôi thức dậy vào buổi sáng, tôi thấy cánh tay mình đang ôm chặt lấy lưng Trung sĩ Gavel.

…Tôi đã nửa tỉnh nửa mơ, mơ thấy mình đang ôm Sedol.

“Nhưng mà. Bình thường cô có ngủ cạnh đàn ông không?”

“Đừng lo. Tôi không có ý định gì với anh cả.”

“…Được thôi.”

Tôi cố gắng xử lý tình huống một cách trôi chảy mà không làm mọi việc trở nên khó xử.

Thành thật mà nói, tôi thấy hơi ngại ngùng một chút, nhưng tôi cố gắng giữ cho cuộc trò chuyện nhẹ nhàng để không tạo ra bầu không khí kỳ lạ.

“Tôi muốn thay đồ lót. Trung sĩ Gavel, anh vui lòng ra ngoài được không?”

“Ồ-Ồ, chắc chắn rồi.”

Tôi đã mắc lỗi này nhiều lần rồi.

…Tôi thậm chí còn ôm đồ của Rodri một lần.

“Vậy thì, gặp lại sau nhé.”

“Puku puku puku…”

Khi Trung sĩ Gavel lúng túng bưaớc ra khỏi lều…

Tôi nhận thấy một y tá đang nhìn trộm vào trong và phát ra tiếng ‘puku puku’.

“…”

“Puku puku.”

…Tại sao cô y tá này lại theo dõi lều của cấp trên thế?

Bình luận (5)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

5 Bình luận

"Argie đc nhiều người khiêng, thay quần áo y tế sạch sẽ và bị quẳng vào công ty của chúng tôi" phải là đại đội của chúng tôi chứ nhỉ trans
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
đã sửa
Xem thêm
Vl, tưởng tên arc là địa danh =))))
Xem thêm
hên là chưa mần ăn j :)
Xem thêm