Houkago, Famiresu de, Kur...
Ryu Hidari magako
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Phần 2 - Kỳ nghỉ hè

Chương 41 - Chuyên mục báo cáo

5 Bình luận - Độ dài: 1,795 từ - Cập nhật:

Chúng tôi truyền nhiệt cho nhau thông qua môi, sau đó thì chuyện gì đã xảy ra? Tôi thật sự không nhớ bất kỳ thứ gì sau đó. Tôi có cảm giác tôi đã tập hợp với Natsuki và Raimon, hình như còn đến một hồ bơi khác. Hình như Natsuki có hỏi tôi mấy lần về chuyện gì đó, nhưng tôi không nhớ mình đã trả lời thứ gì.

 

Trước khi kịp nhận ra, tôi đã về đến nhà với Kazemiya.

…Chúng tôi đã nói chuyện gì trên đường về nhà vậy? Tôi không có bất kỳ một ký ức gì về chuyện đó cả. Hình như cả hai không nói gì, chỉ im lặng trên cả quãng đường. Ban nãy hình như bước vào phòng rồi mà tôi còn nói 「Con về rồi」thì phải.

Kazemiya bước vào một căn phòng…hình như là phòng trống, hay là phòng của Kotomi gì đó.

Bây giờ cô ấy đang ở đâu? Tôi quên. Tôi không nhớ gì hết. Thậm chí đến bây giờ,  tôi vẫn không thể bình tĩnh nỗi. Nếu lúc đó mình có thể bình tĩnh dù chỉ một thoáng thôi, có thể đã nhớ được chuyện gì đã xảy ra ở hồ bơi được rồi.

Hơi nóng của Kazemiya vẫn còn vương vấn trên môi tôi.

Nó không chỉ diễn ra một hay hai lần….

“..........!”

Ban nãy cậu đã làm gì vậy? Tớ đã làm gì vậy?

Và nó không phải một tai nạn, hay một sự trùng hợp ngẫu nhiên, chắc chắn không phải.

Rõ ràng là tôi đã làm điều đó một cách tự nguyện. Đã hành động trung thực với cảm xúc của mình, thứ mà tôi đã cố tình ngó lơ trước đây. Tôi không hối hận về điều đó. May mà kazemiya không từ chối tôi.

Chúng ta đã không còn là bạn nữa rồi….

“......Hmm?”

…Chúng tôi có còn là bạn không?

Vậy bây giờ chúng tôi là gì của nhau? Mối quan hệ bây giờ của chúng tôi gọi là gì?

Có lẽ mọi người sẽ nói chúng tôi là người yêu, nhưng…chúng tôi chỉ mới hôn thôi mà. Chỉ có thế thôi.

Không giống như trong manga hay phim, chúng tôi chưa nói là “Tớ yêu cậu” hay “Hãy hẹn hò với tớ”.

Sau khi hôn, chúng tôi không nói gì nhiều. Và sự mơ hồ bao trùm cho đến tận bây giờ…

Sau tất cả—Bây giờ tôi là gì của Kazemiya Kohaku?

Chúng tôi đã hôn. Điều đó là chắc chắn. Nhưng nó có biến chúng tôi thành người yêu hay không, tôi đã được gọi là bạn trai của Kazamiya Kohaku chưa? Tôi….không biết. Nếu được hỏi lại vì sao tôi hôn cô thì câu trả lời sẽ là vì tôi thích cô.

(Từ từ…nếu nghĩ lại thì…)

Tôi chưa được nghe gì về cảm xúc của Kazemiya. Trước đó, tôi còn chưa nói cho Kazemiya về cảm xúc của tôi, phải không nhỉ?

Trong trường hợp này, nếu có khả năng nào đó Kazemiya…

“Chỉ mới hôn nhau mà cậu đã nghỉ cậu là bạn trai của tớ rồi sao?”

—Cô ấy có thể nói thế…

“..................”

Đầu tôi đau quá. Hay đúng hơn, tôi bị sốc bởi chính suy nghĩ của mình.

Tôi nên làm gì đây? Chuyện này hơi…à không, rất ngượng luôn.

“Từ giờ trở đi, khi gặp Kazemiya, mình phải tỏ ra như thế nào đây…………?”

********

Tôi không nhớ chuyện xảy ra sau đó như thế nào. Hình như Shiori có hỏi tôi gì đó thì phải.

Thành thật mà nói, tôi không rõ mình về nhà kiểu gì. Chân tôi cứ tự động di chuyển và tôi phát hiện ra mình đã ở nhà của Narumi từ khi nào. Tôi đã rất bất ngờ khi biết điều đó.

Khi tôi còn chưa hết bất ngờ, tiếng gõ cửa thông báo ai đó vào phòng vang lên.

“....Ah, Kotomi à.”

“Oh, ơn trời. Chị hoàn hồn rồi.”

…Tôi thực sự đã trong tình trạng như thế nào vậy?

“Cả mẹ và em đều rất lo cho hai người đó. Cả anh hai và senpai đều lạ quá trời…”

“Chị xin lỗi. Không phải chị bị cảm hay không khỏe gì đâu…”

….Không ổn rồi. Tôi không biết tôi nên tỏ ra như thế nào khi nói chuyện với Kotomi nữa.

“...Uhmmm. Em có đang làm phiền gì chị không vậy, chị Kazemiya?”

“Huh? Không có đâu…sao em lại nói vậy?”

“Nãy giờ chị không thèm nhìn em luôn mà…”

Đúng vậy. Do ngại quá đó.

Tôi vừa mới hôn Narumi ở hồ bơi…anh trai của Kotomi.

Nhưng nói thế nào bây giờ…

“....Như kiểu chị không thể nhìn em do chị vừa mới hôn anh hai ở hồ bơi và chị ngại vì điều đó ấy.”

“Sao em biết.”

“Ehh?”

“Ahh.”

Nếu có bây giờ có một cuộc thi để tìm kẻ ngốc nhất thế giới, tôi sẽ giành chiến thắng áp đảo.          

“..........”

“............”

“...............Chị có thể cho em một báo cáo chi tiết được không?”

“...................Dạ vâng.”

Bằng cách nào đó, theo quán tính mà tôi kể hết mọi chuyện.

Tôi kể rằng chúng tôi đã đến hồ bơi. Tôi ở một mình với Narumi ở đó, và chúng tôi đã hôn nhau.

Tôi có cảm giác mình đã nói một vài điều không cần phải nói. Hình như đứng trước Kotomi làm tôi yếu đi thì phải… Cũng có thể đúng, nhưng…có thể tôi muốn tâm sự với ai đó.

“Em hiểu rồi… Anh trai tôi đã kéo Kazemiya-senpai vào góc khuất tầm nhìn của mọi người. Không thể kiềm chế được ham muốn chiếm hữu, bàn tay anh ấy kéo sợi dây buộc đồ bơi, để lộ ra làn da trắng trẻo lấp ló sau những miếng vải đầy mê hoặc.”

“Em chỉ đúng một nửa, một nửa là hư cấu, nên ăn nói cho cẩn thận vào.”

Nghĩ lại thì, những lời nói mà Kotomi đã nói sáng nay một nửa đã trở thành hiện thực.

“Thật bất ngờ khi anh hai lại là người chủ động. Không tin là anh ấy lại là người tiếp cận chị Kazemiya.”

“Không phải là cậu ấy tiếp cận chị…nhưng mà…à thì, đúng là cậu ấy tiếp cận chị ở lần đầu tiên.”

“.....「Lần đầu tiên」? Ehhh? Vậy là không chỉ một lần sao?’”

“Chị không rõ là bao nhiêu lần nữa. Quên mất rồi…Narumi đã cố lảng tránh đi, nhưng được nửa chừng thì chị lại là người chủ động tấn công… Chị ngày càng ngày càng mất kiểm soát… vậy nên đừng nhìn Narumi…hay là anh trai của em ánh nhìn kỳ lạ quá đấy, được chưa?”

“Có vẻ như sau lần này, em sẽ có một cách nhìn khác về chị Kazemiya.”

“Tại sao!?”

“Nghĩ lại thử xem, hai giây trước chị đã nói gì?”

“Hả, chị nói chị đã chủ động tấn công….. Aaaaaaaaaaaaaahhhhhhhhhh….!!!”

Ủa! Sao tôi lại nói như thế? Tại saoooooo!!!

“À thì…nãy giờ chị chỉ đùa thôi…em đừng để ý!”

“Chị Kazemiya. Em ghi nhận nỗ lực của chị.”

“...Vậy thì tốt rồi.”

Anh nhìn trìu mến, ấm áp của Kotomi, ngược lại lại làm tôi thấy nhột nhột.

“Cảm ơn chị rất nhiều. Nhờ có chị, em có thể viết sách tham khảo nhanh hơn rồi (viết viết viết…).”

“Dừng lại. Đừng viết nhanh thế chứ.”

Bàn tay của Kotomi di chuyển với tốc độ cao và các trang giấy mới cứ liên tục được lật. …Chắc chắn tôi sẽ không nhìn trộm cuốn “sách tham khảo” của Kotomi. Nhưng tôi lo rằng, liệu Kotomi có thực sự ổn không vậy. Với cái bộ não đứng đầu khối nhuốm đầy màu hồng như thế.

“Giờ em muốn hỏi chị một vài câu để tham khảo…”

“...em cứ hỏi đi.”

Đã quá trễ để có thể từ chối trả lời những câu hỏi của em ấy. Nhưng thôi, cứ coi như đây là các để tôi trả ơn cho sự hiếu khách của em ấy kể từ hồi đầu hè đến giờ vì đã cho tôi ở nhờ.

“...Ngoài hôn ra thì hai người có còn làm gì khác không?”

“? Tụi chị không.”

“...wow. Anh trai mình cũng lịch sự đó chứ. Cộng 1 respect nhé.”

Tôi không chắc chuyện gì đang xảy ra, nhưng có lẽ hình tượng về Narumi trong đầu Kotomi đang dần hình thành rõ nét.

Sau đó thì Kotomi cứ tiếp tục viết và viết, sau khi đã hết một nửa cuốn vở, em ấy đóng đóng nó lại với vẻ mặt thỏa mãn. Những trang giấy phủ kín chữ, đen kịt nhưng tôi cứ ngỡ nó màu hồng cơ. Chắc là do tưởng tượng thôi.

“Phew…dù sao thì, xin chúc mừng chị.”

“Huh? Chúc mừng á? Chuyện gì cơ?”

“Từ giờ, hai anh chị sẽ trở thành người yêu đúng chứ?”

“Ah, cũng đúng…hiểu rồi. Chị và Narumi đã trở thành…người yêu…á?”

Vì lý do nào đó, tôi đã phát hiện ra, nghiêng đầu thắc mắc. Câu hỏi vô tình của Kotomi, giờ lại gây nghi vấn cho tôi.

“......Chị và Narumi giờ đã hẹn hò chưa nhỉ?”

“Sao chị lại hỏi em…”

“Giờ nghĩ lại, Chị và Narumi chưa hề tỏ tình với nhau nữa.”

“Chưa hẹn hò mà đã đòi hôn…hai người có dâm đãng quá không vậy?”

“Dừng lại đi, đừng nói thế mà.”

Buồn thay, không có thì có thể phủ nhận cả.

“Nhưng xét đến tình hình hiện tại của hai người…không phải đã là người yêu bình thường của nhau rồi sao? Ngay cả khi anh hai không tỏ tình với chị, thì hành động đó cũng gần như là đã tỏ tình rồi. Thật ra, không nói ra thì thôi chứ hai anh chị dâm đãng lắm.”

“Kotomi này? Cái từ “dâm đãng” đó dù là lỗi của chị đi nữa nhưng em nói thế nghe đau lòng lắm đấy…Thôi, bỏ qua chuyện đó đi…”

Hôm nay tôi cảm giác tôi cứ đang tự làm khó mình. Chắc tôi phải đổi tên thành 「Jibaku」 thay vì「 Kohaku」 mất.[note80171]

“Lỡ mà Narumi nói rằng, 「Chỉ mới hôn nhau mà cậu đã nghỉ cậu là người yêu của tớ rồi sao?」...thì lúc đó không biết cắm mặt vào đâu luôn.”

“Nếu chuyện đó xảy ra, em sẽ đấm cho anh ấy một phát…thôi, em hiểu sự bất an của chị khi không có lời tỏ tình rõ ràng mà.”

Có thể nụ hôn là bằng chứng cho cảm xúc của hai ta.

Nhưng như thế rồi, tôi vẫn thấy lo lắng…tôi có đang quá ích kỷ nếu nghĩ như thế không?

“Bây giờ tôi nên tỏ vẻ như thế nào khi gặp Narumi đây trời…”

Ghi chú

[Lên trên]
jibaku trong tiếng Nhật nghĩa là tự hủy
jibaku trong tiếng Nhật nghĩa là tự hủy
Bình luận (5)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

5 Bình luận

tâm linh tương thông
Xem thêm
2 đứa overthinking thích nhau kiểu :))
Xem thêm
TRANS
AI MASTER
sớm nhất
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
Cảm ơn bác đã đọc và chúc mừng bác=))
Xem thêm
TRANS
AI MASTER
@Nguyenanhtuan2009: tôi tui ms đọc h ngủ cái đã
Xem thêm