Tập 02 Hành trình tiếp tục cùng với Cuộc bạo loạn tại Vương đô
Chương 119: Đôi cánh quá khứ
0 Bình luận - Độ dài: 1,863 từ - Cập nhật:
Đôi chị em Dực nhân, Leila và Renee, đã đến tìm cô như đã hứa vào đêm sau cuộc đảo chính, theo chỉ dẫn của Willis.
Trước đó, họ dường như đã bay đến một ngôi nhà bỏ hoang ở phía tây thành phố, họ không làm gì cả. Chỉ im lặng chờ cho đến khi màn đêm buông xuống.
Thân phận của Dực nhân rất nhạy cảm ở Liên hiệp Vương quốc Nhân loại. Với đôi cánh trắng lớn, họ thậm chí không dám ra ngoài kiếm ăn. Khi họ đến tìm Willis vào ban đêm, hai chị em đã đói lả và thức ăn đã được cung cấp bởi tiểu thư mục sư.
Hai chị em này không giấu giếm điều gì với vị cứu tinh của họ, Willis. Họ chịu đựng cảm giác khó chịu khi kể lại chi tiết những trải nghiệm trong quá khứ.
Cấu trúc xã hội của Dực nhân tộc khá giống với Thú nhân tộc. Mặc dù họ tiến bộ hơn nhiều, nhưng họ cũng sống thành từng nhóm, phân chia theo quần tộc, tức là họ chia theo màu sắc đôi cánh.
Đây cũng là điểm khác biệt quan trọng nhất giữa những Dực nhân.
Dực nhân có hơn một chục loài có màu cánh khác nhau trong số những loài có cánh chim. Hồng dực là loài có cánh màu đỏ, Thanh dực là loài có cánh màu xanh lam và Hắc dực là loài có cánh màu đen. Ba loài trên là những loài có số lượng lớn nhất và cơ bản nhất trong Dực nhân. Các loài còn lại trong xã hội của Dực nhân tương đối hiếm.
Trong số đó, Bạch dực là loài có cánh màu trắng của Renee và Leila là loài hiếm nhất và mạnh nhất.
Tổ tiên của các Dực nhân được cho là sự lai tạo giữa thiên sứ và con người. Bạch dực là nhánh thừa hưởng dòng máu nguyên thủy nhất và gần gũi nhất với sinh vật thần thoại, thiên sứ.
Vũ Hoàng hiện tại của Bích Không chi quốc là Dực nhân loại Bạch dực.
Nhưng không giống như tộc Bán Long của tộc Thú nhân. Ở Bích Không chi quốc không có cái gì gọi là con trai cả thừa kế ngai vàng. Tại đất nước này, bất kỳ chủng loài có cánh nào cũng có thể kế thừa ngai vàng của Vũ Hoàng, miễn là chúng đủ mạnh.
Ngoài ra, lý do Bích Không chi quốc được đặt tên như vậy là vì nơi đây khác biệt so với hầu hết các quốc gia khác trên thế giới. Là việc Dực nhân ở đây đều sống trên không trung.
Nói cách khác, họ sống ở một nơi được gọi là đảo nổi.
Có những cảnh quan đáng kinh ngạc đang ở rìa thế giới từ mỗi phía và tám hướng của nó
Trong số đó, ở phía Tây của thế giới, nơi có Liên hiệp Vương quốc Nhân loại và Vương quốc Thú nhân, là một vùng đất hoang vu vô tận mà bạn không bao giờ có thể đi hết dù có đi xa đến đâu.
Dọc theo bờ biển phía Đông, có vô số quái vật hùng mạnh sinh sống dưới đại dương. Đồng thời, vùng đất này cũng là một nơi rộng lớn mà không một con tàu nào có thể khám phá hết.
Phía cực bắc là vùng đất Tuyết. Tương tự như phía Tây có hoang nguyên. Nếu tiếp tục đi về phía bắc, bạn cũng sẽ bị mắc kẹt trong một cánh đồng băng giá, nơi mà bạn không bao giờ có thể bước qua. Hơn nữa, bạn sẽ phải chịu đựng cái lạnh khắc nghiệt và sự quấy rối liên tục của vô số tinh linh nguyên tố băng. Đó là một vùng đất đầy tuyệt vọng.
Cuối cùng ở đây là phía cực Nam, nơi có Bích Không chi quốc, là nơi vực sâu ngăn cản mọi sinh vật tiến về phía rìa thế giới ở cực Nam.
Nơi đó không có đáy, giống như một vực thẳm sâu vạn trượng.
Không ai biết bên dưới vực sâu đó có gì, cũng không ai có thể trở về sau khi đã tiến vào vực sâu. Cho dù một người có bị thả dọc theo vách vực sâu, dùng dây thừng buộc quanh người, thì dù có thả sâu đến đâu, thì cuối cùng sợi dây cũng sẽ đứt.
Ở đó, vực thẳm trải dài đến vô tận, nhưng vùng đất ở đây không hề ngừng tồn tại ngay từ đầu, ít nhất là một phần lớn diện tích của nó.
"Vùng đất đó" bay lên trời.
Đó là Bích Không chi quốc, nơi khởi nguồn của những hòn đảo nổi liên tục bay lên.
Có 100.000 hòn đảo nổi ở Bích Không chi quốc, hầu hết đều là nơi sinh sống của nhiều loài Dực nhân hoặc các sinh vật khác.
Không ai biết tại sao hòn đảo có thể nổi lên. Nhưng ngay cả khi đập bỏ một phần của nó, người ta cũng sẽ thấy rằng đây chỉ là những viên đá bình thường không thể tự nổi.
Leila và Renee thuộc nhánh của một gia tộc Bạch dực nào đó sống trên một hòn đảo nổi.
Bích Không chi quốc không chỉ có Dực nhân. Có lẽ với những người ngoài, họ sẽ nghĩ đây là một quốc gia đơn chủng tộc giống như Liên hiệp Vương quốc Nhân loại, nhưng thực chất đây là một xã hội hỗn tạp.
"Cư dân" chiếm giữ một phần khác của các hòn đảo nổi trong Bích Không chi quốc là nhiều loại ma thú và ma vật có khả năng bay.
Trên thực tế, bản thân Dực nhân cũng có thể được coi là một loại ma vật. Cho nên khi gặp phải ma vật, bọn họ sẽ không giống như quan niệm một chủng loài của Vương quốc Nhân loại, mà lập tức lao vào chiến đấu dữ dội với chúng. Tuy thỉnh thoảng bọn họ cũng có xích mích, nhưng nhìn chung họ vẫn rất hòa bình.
Nếu chúng ta phân tích theo góc độ nghiêm ngặt và coi toàn bộ 100.000 hòn đảo nổi là một phần lãnh thổ của Bích Không chi quốc, thì đất nước này thực chất có hai bộ phận.
Những Dực nhân do Vũ Hoàng lãnh đạo. Và những ma thú có cánh, đám ma vật do Thiên Không Vương thống trị.
Mặc dù Leila và Renee đã sống hơn 70 năm, nhưng tuổi của họ chỉ được coi là những đứa trẻ vị thành niên trong xã hội Dực nhân. Mà bên trong truyền thống của bạch vũ, có một hạng mục để đánh giá gọi là "Thành Niên Thí Luyện".
Nội dung là săn giết những sinh vật hung dữ ẩn náu trên đảo nổi. Chúng không thuộc về Vũ Hoàng cũng không tuân theo mệnh lệnh của Thiên Không Vương, để chứng minh sức mạnh của bản thân.
Bạch vũ là chủng tộc quý tộc và hiếm có nhất trong Dực nhân tộc, không chỉ vì huyết thống hay số lượng của họ. Mà còn vì mỗi người trong số họ đều là những chiến binh mạnh mẽ hạng nhất, nên họ mới truyền lại hạng mục đánh giá truyền thống như vậy.
Nhưng một tai nạn đã xảy ra trong quá trình đánh giá của Leila và Renee.
Nói một cách đơn giản, hòn đảo nổi nhỏ nơi họ và một nhóm người khác trong tộc đang tiến hành đánh giá đã bị một lực bên ngoài nào đó va vào và sụp đổ thành từng mảnh.
Đây là một cảnh tượng chưa từng có. Ngay cả trong Dực nhân tộc chưa từng có ghi chép nào về việc một hòn đảo nổi sụp đổ hoàn toàn.
Theo miêu tả của Leila, một luồng sáng đỏ rực cực lớn từ dưới vực thẳm lao lên, xuyên thẳng qua toàn bộ hòn đảo nổi. Hòn đảo bị xé thành từng mảnh, phần lớn sinh vật đều chết tại chỗ. Cô và em gái bị ảnh hưởng bởi dư chấn của sóng xung kích, làm cả hai bị thương nặng và bất tỉnh.
Họ không biết chuyện gì xảy ra tiếp theo, nhưng khi họ tỉnh dậy, hai chị em đang ở trong một phòng giam thuộc về một băng đảng vô danh.
Những kẻ đó, có thể là con người, dường như muốn huấn luyện hai chị em bạch vũ quý giá rồi bán với giá cao. Bọn họ cũng nhìn thấy rất nhiều cô gái thuộc nhiều chủng tộc khác nhau ở đó.
Nhưng không giống như hầu hết các cô gái khác, Leila và Renee là hai Dực nhân có cánh trắng và sở hữu sức mạnh phi thường. Đặc biệt là vì họ tin vào Thần của Bầu trời và Tự do, nên hai chữ "Tự do" là điều họ trân trọng nhất. Dĩ nhiên, họ không thể để mặc kẻ khác thao túng.
Hai chị em đã nhiều lần tìm cách vượt ngục, nhưng dường như đối phương đã nắm vững một số thủ đoạn kỳ lạ. Mỗi lần họ sắp trốn thoát, họ đều bị bắt lại và tra tấn.
Sự tra tấn tàn bạo đã để lại một vết thương sâu sắc trong lòng hai chị em Dực nhân non nớt. Có lẽ những tên đó muốn lợi dụng điều này để ngăn cản họ trốn thoát, nhưng khát vọng tự do sâu thẳm đã chiến thắng nỗi sợ hãi. Chúng đã thôi thúc Leila và Renee cố gắng trốn thoát hết lần này đến lần khác.
Với sức mạnh cấp Đại Địa, việc bắt sống hai chị em khá khó khăn. Cuối cùng, trong một lần vượt ngục, Renee đã vô tình bị những kẻ truy đuổi giết chết ngay tại chỗ.
Leila, người chứng kiến cái chết của em gái mình, trở nên điên loạn sau đó. Cô không còn chạy trốn nữa, mà liều lĩnh chiến đấu để báo thù cho Renee. Cuối cùng, cô cũng bị giết bởi đối phương do thẹn quá thành giận.
Sau đó, họ chết và trở thành Huyết nô, và sống một cuộc sống bi thảm hàng ngày khi phải cung cấp máu cho một nữ Đại công tước Huyết tộc.
Sau khi hồi sinh, phần ký ức đó đã mơ hồ, nhưng cơ bản là cả hai chị em đã bị nhốt trong một căn phòng như một vật thể suốt ngày. Khi cần, cả hai chị em chỉ cần cắt cổ tay để cung cấp máu cũng như được lệnh phải tự động lo liệu những sinh hoạt tối thiểu hàng ngày.
Nếu không được Willis tình cờ phát hiện và cứu thoát, có lẽ hai chị em sẽ tiếp tục sống trong tình trạng hỗn loạn này cho đến khi chết hoặc bị bỏ rơi và vứt bỏ.
Vì vậy, không ngoa khi nói rằng ơn huệ đó là ân sủng của sự tái sinh.


0 Bình luận