Tập 02 Hành trình tiếp tục cùng với Cuộc bạo loạn tại Vương đô
Chương 104: Nghị hội Hoàng hôn
0 Bình luận - Độ dài: 1,788 từ - Cập nhật:
Đi thẳng về phía trước trên con đường đá đen kịt được lát dọc theo thiên lao. Dưới ánh sáng của những ngọn nến yếu ớt xung quanh thiên lao vốn đã u ám càng trở nên ghê rợn và đáng sợ hơn vì những xác chết bị cắt xẻo liên tục xuất hiện trong tầm nhìn và dấu vết máu bắn tung tóe sau trận chiến, đều khiến những kẻ hèn nhát phải lùi lại.
Nhưng điều này chẳng ảnh hưởng gì đến một tiểu thư mục sư và thú cưng của cô. Hai cô gái xinh đẹp, thanh tú như hoa đang thong thả dạo bước trong khu vực không hề quen thuộc này.
Lần đầu tiên đến Thiên lao của Thành Dũng Khí, Willis đương nhiên không biết lối đi ở nơi này. Nơi đây các khu vực được kết nối với nhau và được xây dựng giống như một mê cung.
Nhưng cô có thể suy đoán và dõi theo hành tung của đám cai ngục và một số ít kẻ xâm nhập dựa trên xác chết và dấu vết máu còn sót lại. Suy cho cùng, nơi này chỉ là một công trình có cấu trúc phức tạp chứ không được thiết kế như một mê cung theo đúng nghĩa đen.
Càng đi sâu, dấu vết của trận chiến càng rõ ràng và tàn khốc hơn, và càng có vô số xác chết rải rác.
Có thể thấy rằng những cai ngục ở tầng một đang chiến đấu và rút lui theo hướng này, chống lại những kẻ xâm lược trong khi cầu cứu sự giúp đỡ từ những [Thủ Tội giả] ở các tầng dưới.
Cuối cùng, hai người phụ nữ đi đến một bãi chiến trường rộng lớn, có những bậc đá rộng trải dài xuống phía dưới. Nơi đây còn có rất nhiều thi thể của cai ngục và quân đột nhập để lại. Willis thậm chí còn nhìn thấy vài thi thể nằm trên mặt đất, mặc đồ gấm đen và đeo mặt nạ che nửa khuôn mặt.
Có vẻ như đây chính là cai ngục, được gọi là những [Thủ Tội giả].
Phía trước có người còn sống.
Và chúng là kẻ thù.
Có mười mấy tên cầm lưỡi hái khổng lồ, mặc áo choàng trông như của một tổ chức tôn giáo nào đó. Con quỷ tám tay có cánh đen thêu trên lưng chúng trông đặc biệt đáng sợ trong khung cảnh tối tăm này.
Những tên này có một đặc điểm: bất kể là nam hay nữ, chúng đều gầy gò, giống như những người bị vắt kiệt sức lực, cực kỳ yếu ớt. Tuy nhiên, khí tức thực sự của họ không hề yếu ớt như vẻ bề ngoài.
Hơn nữa, chúng là người sống, là con người, chứ không phải là những xác sống của Vĩnh Sinh Ngự Tọa. Đây là điều mà Willis có thể chắc chắn.
"Người nào ở đó?"
Cùng lúc Willis nhìn thấy đối phương, đám người mang họa tiết ma quỷ kia cũng chú ý đến hai cô gái không có ý định ẩn núp, lập tức giơ lưỡi hái sắc bén lên, cảnh giác bao vây từ bốn phía.
Tuy nhiên, đối phương dường như không biết họ, hơn nữa diện mạo của Willis và người kia cũng không ăn mặc giống quân đội của vương quốc, nên chúng không tiến lên tấn công ngay lập tức.
“Hừ.”
Hiểu Quang bước lên trước, đang định xử lý đám cặn bã này thì tiểu thư mục sư chợt nảy ra ý tưởng, nắm lấy tay con vật cưng, dùng ánh mắt ra hiệu bảo cô bé chờ.
“Chủ nhân?”
Mặc dù không hiểu hành động này, tiểu long nương vẫn ngoan ngoãn dừng lại ngay lập tức, quay đầu nhìn lại.
Willis lắc đầu, lấy thứ gì đó từ trong kho đồ ra, cố ý làm ra vẻ mặt kiêu ngạo khó hiểu. Cô đi từng bước một về phía đám tín đồ kỳ lạ đang cầm lưỡi hái, đưa tay chìa ra món đồ đó cho hắn xem.
"Lòng can đảm của các ngươi thật lớn nha. Ngươi dám dùng vũ khí chống lại ta sao?"
"?"
Nghe vậy, đám người đều sửng sốt, nhưng khi nhìn thấy lệnh bài màu đen xám có khắc hình một con rắn xanh trong tay Willis. Toàn thân cả đám đều run lên như thể nhìn thấy thứ gì đó rất kinh khủng, không chút do dự quỳ xuống.
"Không, tôi không biết sứ giả là ngài sẽ đến! Xin hãy tha thứ cho tôi!"
Bọn chúng nằm run rẩy trên mặt đất, nhưng lại không phát hiện ra một thiếu nữ tóc đen đang giả vờ thông minh cũng đang ngơ ngác, suýt nữa thì bị bại lộ. Hiển nhiên, Willis không ngờ hành động đóng kịch đột ngột này của mình lại hiệu quả đến vậy.
Vật phẩm này tất nhiên là một trong ba vật phẩm đặc biệt mà Willis tìm thấy trong [Ma Thần thủ hộ chi giới] của Nhị Hoàng tử Ben Mekelander.
Vào thời điểm đó, cô cảm thấy rằng thứ này có thể có ý nghĩa sâu xa nào đó, và có liên quan mật thiết đến sự tồn tại của [Ma Thần].
Cho nên tiểu thư mục sư mới muốn thử sức trước mặt đám người bí ẩn không biết từ đâu xuất hiện này. Dù sao thì, cô cũng chỉ có thể hù dọa bọn chúng, nếu thất bại cũng chẳng mất mát gì.
Kết quả là, đối phương dường như không chỉ biết cô mà còn đối đã với Willis có cảm giác kính sợ...
Thứ này thực chất là gì? Nói đúng hơn, nó đại diện cho thân phận gì?
Mặc dù cô có chút tò mò, nhưng cô không thể trực tiếp hỏi - [Trong đám các ngươi, có ai nói cho ta nghe một chút, cái đồ chơi này có ý nghĩa gì?]. Tất nhiên, cô không phải là không thể dùng vũ lực để tra khảo chúng, nhưng chắc chắn phải có người nào đó bên trong thiên lao này biết chi tiết về lệnh bài này nhiều hơn chúng.
Vì vậy không cần tốn sức để gây sự với đám này.
"À... các ngươi may mắn vì có chút mắt nhìn. Ta đến đây để giúp. Những người khác đâu rồi?"
Nhìn thấy thiếu nữ tóc đen chống nạnh với vẻ mặt "Ngươi đang làm ta trở lên rất ngưu bức[note77101]đấy", các tín đồ hai mặt nhìn nhau. Cuối cùng gã đàn ông trông giống đội trưởng lên tiếng một cách cẩn thận.
"Đội quân cứu viện cho Nhị Hoàng tử đã đột nhập vào tầng tiếp theo. Có lẽ họ đang giao chiến với [Thủ Tội giả] và lực lượng còn lại của Thiên lao. Một ngài sứ giả khác cũng đang ở dưới đó..."
Dường như là theo bản năng, hắn thuận miệng nói.
"Hửm?"
"!!!"
Cảm thấy hứng thú với những từ khóa này, Willis hừ lạnh một tiếng, nhưng đối phương dường như cuối cùng cũng phản ứng lại với lời cô nói. Đột nhiên hắn cúi đầu trước mặt tiểu thư mục sư với vẻ mặt kinh hãi!
Đầu hắn ta đập mạnh vào sàn đá rắn chắc, khiến Willis tự hỏi liệu tên này có luyện tập kỹ năng Thiết Đầu Công hay không.
“Tiểu nhân đáng chết! Tiểu nhân đáng chết! Chỉ là lâu rồi tôi không liên lạc với các thành viên cấp cao của Nghị hội, nên hơi quá khích. Tôi không có ý định hỏi thăm tung tích của các nghị sĩ! Tôi cầu xin các vị tha thứ cho tội lỗi của tôi!"
Hả?
Tình huống gì đang xảy ra vậy? Đây là...
Nếu nói nhiều tất sẽ dẫn đến nói sai. Willis lười biếng không muốn tiếp tục nghe mấy gã này nịnh nọt nữa. Cô lại một lần giả vờ nữa "Hừ!" lạnh, mà bản thân tiểu thư mục sư cũng không hiểu sai mình lại đóng kịch như vậy. Sau đó, cô kéo thú cưng qua đám tín đồ đang quỳ dưới đất và đi thẳng xuống cầu thang.
Dĩ nhiên, đám người xui xẻo kia cảm thấy mình đã thoát chết không dám hé răng nửa lời, chỉ ngoan ngoãn nằm đó, kinh ngạc nhìn hai cô gái khuất dần ở cuối cầu thang.
Sau khi bọn họ đi xa, gã đàn ông cầm đầu lau mồ hôi lạnh trên trán như vừa trải qua một tai nạn. Hắn run rẩy đứng dậy, lưng hắn ta đã ướt đẫm.
"Không sao... Không sao. Xem ra hôm nay vị tiên sinh này tâm trạng rất tốt..."
Có vài tín đồ trẻ tuổi không hiểu chuyện gì đang xảy ra, lại còn bị bầu không khí vừa rồi dọa sợ, không dám lên tiếng. Cảm đám không nhịn được bước lên hỏi ý kiến gã cầm đầu.
"Giám mục Inok, hai người vừa rồi là ai vậy? Sao tất cả các người lại..."
"Suỵt! Nếu không muốn chết thì câm miệng ngay cho ta!!!”
Bằng một động tác khá khoa trương, hắn ta ngăn cản cấp dưới nói. Gã đàn ông tên Inok cẩn thận nhìn xuống chân cầu thang, nơi hai cô gái đã biến mất. Sau đó, hắn ta hạ giọng khuyên bảo những người trẻ tuổi này bằng giọng điệu cảnh cáo.
"Ngươi có thấy lệnh bài đó không? Đó là biểu tượng chứng minh thân phận của các sứ giả Nghị Viên[note77102]từ [Nghị hội Hoàng Hôn][note77103]. Mỗi sứ thần đó đều là những người cực kỳ mạnh mẽ, tính cách của họ vô cùng quỷ dị và khó nắm bắt."
"...Đừng để vẻ ngoài vô hại của chúng đánh lừa. Ta nói cho ngươi biết, ma nhãn của ta không thể nhìn thấu sức mạnh của bất kỳ ai trong số chúng. Hai cô gái đó chắc chắn không phải là người, và trong [Nghị hội Hoàng Hôn] cũng không có người bình thường! Nếu có chuyện gì xảy ra, tất cả chúng ta sẽ chết ở đây! Ngươi hiểu chưa?"
"Các ngươi đều thấy vị sứ giả đã từng hành động với chúng ta trước đây. Tên đó vung tay giết chết hàng trăm binh sĩ tinh nhuệ của vương quốc chỉ trong nháy mắt! Hơn nữa, Nghị viên thật còn mạnh hơn cả sứ giả. Cả hai loại tồn tại này đều là..."
Như thể đang kiêng kị điều gì đó, giám mục Inok dừng lại một lúc trước khi nói bằng giọng tôn kính, như một lời cầu nguyện.
"Thần Thoại!"


0 Bình luận