Tập 02 Hành trình tiếp tục cùng với Cuộc bạo loạn tại Vương đô
Chương 44: Tiểu thư Thánh kỵ sĩ lại xen vào việc của người khác
0 Bình luận - Độ dài: 1,894 từ - Cập nhật:
Tiểu thư Edwina dạo này thực sự không được may mắn.
Kể từ khi được tiểu thư Willis tình cờ cứu ở Vùng đất bị lãng quên và chứng kiến cô cùng đồng đội mạnh hơn những gì cô có thể tưởng tượng, làm cô thánh kỵ sĩ sùng đạo đã vô cùng sốc.
Cô không thể hiểu được tất cả những nỗ lực của mình là vì mục đích gì.
Những tổ xác sống và thế giới kỳ lạ nơi cô phải cố gắng hết sức để sinh tồn chỉ là một trò chơi giải trí đối với những người khác. Bọn họ thậm chí có thể dễ dàng tiêu diệt hàng triệu đội quân xác sống chỉ bằng một cái vẫy tay.
Tại sao trên thế giới lại có thứ như vậy?
Tại sao lại có khoảng cách quá lớn giữa chúng ta, mặc dù tất cả chúng ta đều là những sinh vật được Nữ thần ban phước?
Cấp độ Siêu Việt mà con người theo đuổi suốt cuộc đời là gì? Đối với sự tồn tại như vậy, con người chẳng khác gì một con kiến.
Liệu cô có thực sự có thể chạm tới gót chân của họ trong suốt cuộc đời mình không?
Đấng sáng tạo[note76416]và Nữ Thần đại nhân có thực sự công bằng không?
"Vùng đất bị lãng quên" đã bị san phẳng bởi sự trừng phạt của thần linh, nên kế hoạch huấn luyện của Edwina đương nhiên thất bại.
Sau khi đích thân trải nghiệm luồng hào quang của sức mạnh thần thánh, kết hợp với quá trình rèn luyện trước đó và những việc làm tốt khi rời khỏi Vùng đất lãng quên để giải cứu những người gặp nạn. Cuối cùng cô thánh kỵ sĩ đã có một bước đột phá về sức mạnh của chính mình và đạt đến cấp Thiên Không...
Nhưng cô có cảm giác không thật...
Đối với một người có sức mạnh thực sự, cô chẳng khác gì một loài côn trùng có hình dáng hơi khác biệt.
Cảm thấy có phần chán nản, Edwina đi về phía đông cho đến khi đến thành Dũng Khí, thủ đô của Vương quốc Nhân loại, nơi cô dự định cưỡi một con kỳ lân và trở về Thánh đô - thành Thiên Sứ.
Cô không còn muốn trải qua bất kỳ khóa đào tạo vô nghĩa nào nữa.
Nhưng điều nằm ngoài dự đoán của Edwina là ngay khi vừa đến thủ đô. Cô đã nghe tin tức gây sốc từ lính canh thành phố và cư dân địa phương rằng vị quốc vương hiện tại, Angelo Mekelander, đã qua đời vì bệnh tật.
Mặc dù đã từng nghe những chuyện tương tự trên đường đến đây, nhưng lúc đó cô Thánh kỵ sĩ đang trong tâm trạng buồn bã và không coi đó là chuyện nghiêm trọng, cô nghĩ đó chỉ là lời đồn đại trong dân chúng.
Không ngờ chuyện này lại là thật. Quốc vương Angelo Mekelander thật sự đã về với tổ tiên. Vậy thì thủ đô này...
Là con gái thứ hai của gia tộc Cecilia, một trong ba đại gia tộc thần thánh ở Đế chế Thần thánh, Edwina đương nhiên có hiểu biết nhất định về tình hình hiện tại ở Vương quốc Nhân loại.
Các hoàng tử tranh giành ngai vàng, và để loại bỏ những kẻ bất đồng chính kiến, họ thậm chí còn phái Ngũ công chúa tài giỏi đến phía Tây để chiến đấu với tộc Thú nhân. Không ngờ, công chúa Lilia được thần linh phù trợ và đánh bại kẻ thù, nhờ đó giành được sự ủng hộ và danh tiếng vang dội khắp cả nước.
Nhưng dù vậy, vì liên quan đến ngôi báu, không ai dễ dàng bỏ cuộc. Sự trở về chiến thắng của Công chúa Lilia chỉ khiến cho thùng thuốc nhuộm vốn đã đục ngầu của kinh thành càng thêm hỗn loạn.
Vào lúc này, vị quốc vương duy nhất có thể ổn định tình hình hiện tại lại bất ngờ qua đời...
Cô không thể ở lại thành phố dũng cảm này lâu được. Cô phải rời đi càng sớm càng tốt.
Mặc dù Edwina đạt là một Thánh kỵ sĩ cấp Thiên Không, nhưng nếu cô thực sự bị kéo vào cuộc chiến giành ngai vàng của một trong năm siêu cường quốc hàng đầu thế giới. Cô sẽ chẳng khác gì một hạt bụi có thể bị bánh xe nghiền nát bất cứ lúc nào.
Tuy cô ấy có chút ngốc nghếch nhưng thực ra cũng không ngốc lắm, nếu không thì gia đình và thầy cô sẽ không để cô ấy một mình ra ngoài học hỏi kinh nghiệm.
Nhưng thật trùng hợp, khi cô Thánh kỵ sĩ đến cửa hàng cho thuê thú cưỡi phi hành trong thành, cô lại nhận được một tin tức khác khiến cô đau đầu.
[Trong lễ tang của cựu vương, không ai được phép cưỡi ngựa hoặc bay trực tiếp qua thành phố hoàng gia, nếu không sẽ bị coi là kẻ xâm nhập bất hợp pháp và bị bắn hạ, bất kể sống hay chết.]
Vì vậy, cô ấy sẽ không thể rời khỏi Thành Dũng Khí trong ít nhất một tháng, trừ khi Edwina sẵn sàng dành bỏ ra thời gian gần gấp mười lần đó để quay trở lại bằng đường bộ qua sông Thiên Hà và sông Lạc Hà.
Không còn cách nào khác, Edwina đành phải về khách sạn trước, dự định sẽ rời đi ngay khi hết giờ. Trong thời gian này, cô cũng cố gắng hạn chế ra ngoài hết mức có thể để tránh gặp phải những chuyện kỳ lạ.
Tuy nhiên, cô Edwina là một Thánh kỵ sĩ sùng đạo.
Trên đường trở về, cô gặp phải chuyện khiến cô không thể ngồi yên.
Những lời dạy từ Đế chế Thần thánh, của Giáo hội Nữ thần, ủng hộ việc đối xử bình đẳng với hầu hết các sinh vật thông minh, nhưng có một số ít thì không.
Đầu tiên, có kẻ thù của thần linh, là ác ma đến từ thế giới khác.
Bất kỳ ác ma nào, bất kể hình dạng, sức mạnh hay sự thân thiện. Nếu chúng dám bước vào thế giới này, tất cả tín đồ của Nữ thần đều có nghĩa vụ phải tiêu diệt chúng.
Đây là lời sấm truyền do chính Nữ thần ban ra từ hàng ngàn năm trước khi Đế chế Thần thánh được thành lập, và không được phép vi phạm.
Chúng không thuộc về thế giới này, chúng là những kẻ ngoại lai và xâm lược tuyệt đối. Bất cứ ai dám triệu hồi quỷ dữ đều sẽ bị Nữ thần từ chối.
Thứ hai, có những kẻ chống lại luật lệ của thần, những xác sống sống sót bằng cách vi phạm pháp tắc sinh tử.
Pháp tắc là những quy tắc do các vị thần đặt ra để thế giới vận hành tốt đẹp hơn. Người chết hay xác sống là những thứ không nên tồn tại. Chúng chỉ phá hủy sự cân bằng và gia tăng gánh nặng cho thế giới.
Vì vậy, những người theo Nữ thần cần phải thanh tẩy nó và đưa nó trở về nơi nó phải đến.
Những người còn lại là những sinh vật theo truyền thống bất kính hoặc khinh thường, báng bổ tới các vị thần. Chẳng hạn như ma cà rồng, Thú nhân, những kẻ báng bổ từ thời cổ đại, một số quái vật cấp cao, v.v., nhưng những sinh vật này không phải là đối tượng ưu tiên hàng đầu và Nữ thần cũng không xác định rõ thái độ của mình đối với họ.
Do đó, chỉ cần đối phương không chủ động gây xung đột, hoặc không đủ kiêu ngạo để đột nhập vào Thần điện dành riêng cho thần linh, thì Thánh quốc thường sẽ không cố ý nhắm vào những chủng tộc này và lựa chọn bỏ qua.
Mà cảm giác lần này của Edwina là loại thứ hai.
Một sinh vật bất tử tỏa ra mùi thối rữa của xác chết.
Khi hai bên nhìn thấy nhau, tên kia ăn mặc như một cư dân bình thường của vương quốc, với một luồng khí xác chết nhàn nhạt không thể đánh lừa được Edwina, một Thánh kỵ sĩ cấp Thiên Không. Nó đang lén lút đi qua những con hẻm tối ở phía sau đường, bế theo một bé gái khoảng bảy hoặc tám tuổi, có lẽ là cư dân địa phương của Thành Dũng Khí.
Là tín đồ của Nữ thần và là một Thánh kỵ sĩ, cô gần như vô thức rút thanh trường kiếm bên hông ra và chém vào kẻ có vẻ hơi khác so với xác sống, nhưng 100% không phải là người sống!
Sức mạnh của đối phương không mạnh lắm, có lẽ chỉ ở cấp Tinh Kim. Mặc dù tên này cố gắng hết sức để chống cự, nhưng vẫn bị nữ Thánh kỵ sĩ khống chế hoàn toàn. Chỉ trong hai chiêu, cô ấy đã giật cô bé bất tỉnh khỏi tay tên đó và dùng kiếm chém đứt cánh tay kẻ này.
Sau đó, tên đó bỏ trốn.
Vì phải chăm sóc cô bé bất tỉnh, Edwina đã không tiếp tục truy đuổi tên kia. Mặc dù việc thanh tẩy người chết là bổn phận của mọi tín đồ của Nữ thần, nhưng trong giáo lý của Nữ thần, cứu người luôn quan trọng hơn giết người.
Điều quan trọng nhất là sau khi chứng kiến sức mạnh hủy diệt của Willis và hai người kia, tiểu thư Thánh kỵ sĩ bắt đầu nghi ngờ sức mạnh của chính mình và mất đi sự tự tin.
Đúng lúc đó, Edwina lùi lại. Chỉ vì một thoáng do dự, cô đã không đủ can đảm để lao vào bóng tối và cuối cùng đã bỏ lỡ cơ hội.
Cô bé vừa bị đánh bất tỉnh vì thuốc. Sau khi đánh thức cô bé bằng ma pháp hệ Tín ngưỡng, Edwina hỏi cô bé vài câu đơn giản, nhưng dường như cô bé chỉ bị bắt cóc một cách tình cờ vì bị bỏ lại một mình.
Cô bé không biết gì về xác sống.
Suy cho cùng, con bé chỉ là một cô gái bảy tám tuổi. Thật kỳ lạ là con bé không hề khóc lóc vì chuyện này. Mong đợi con bé nhận ra điều gì cũng vô ích.
Sau khi đưa cô bé trở lại con phố đông đúc và tìm người thân của bé, Edwina lặng lẽ rời đi cùng cô bé đang chạy vui vẻ về phía bố mẹ mình trên lưng.
Nói thẳng ra, lúc này cô không có tâm trạng để thuyết giáo, và cô cũng muốn tránh dính líu đến quá nhiều chuyện rắc rối càng nhiều càng tốt.
Thật không may, một số người sẽ không để cô Edwina hay tọc mạch đó đi dễ dàng như vậy.
Sau khi trở về phòng trọ và đẩy cửa ra, căn phòng đáng lẽ phải trống rỗng lại xuất hiện một bóng người cao lớn với mái tóc dài màu xanh đậm.


0 Bình luận