Mãn cấp xuyên không tại s...
清酒浅辄 - Thanh tửu thiển triếp
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 02 Hành trình tiếp tục cùng với Cuộc bạo loạn tại Vương đô

Chương 14: Vô tình và nghi ngờ

0 Bình luận - Độ dài: 2,124 từ - Cập nhật:

"Đội trưởng, cẩn thận!"

Nhìn thấy thân hình của tên trộm Maren lao về phía mình như một quả đạn đại bác,  tên Barrit có cấp bậc Hắc Thiết lập tức giơ khiên lên tại chỗ, giống như một rào chắn bảo vệ Francis.

Thân hình của hắn cực kỳ cường tráng, cao hơn hai mét, thân hình cường tráng lực lưỡng, có thể dễ dàng đối đầu với một số thú nhân, trên người hắn có tấm khiên thép to lớn và nặng nề, toát ra cảm giác an toàn mạnh mẽ.

Có Barrit bảo vệ, Francis cảm thấy nhẹ nhõm hơn một chút. Ý nghĩ thoáng qua trong đầu hắn ngay lập tức là làm sao để thoát khỏi hai người phụ nữ đang cải trang thành quái vật này.

Cô gái tóc vàng đã dùng thủ đoạn không rõ đánh cho con ma thú đá bất tỉnh đã khiến hắn mất cảnh giác. Hắn nghĩ rằng Willis yếu đuối và mỏng manh này, trông giống như một mục sư, là một quả hồng mềm. Vì vậy hắn định sẽ tấn công bất ngờ để giết hoặc làm cô bị thương nặng. Sau đó xem cả đội có thể hợp tác để đối phó với người phụ nữ tóc vàng kia hay không.

Nếu thất bại, hắn ta có thể trốn thoát.

Vì đối phương đã quyết tâm giành lấy phần thưởng nhiệm vụ cho riêng mình nên hắn ta cần phải tạo ra một số trở ngại cho hai người phụ nữ này, bằng mọi giá. 

Không quan trọng nếu hắn ta bị nữ Thánh kỵ sĩ tham gia giữa chừng nhìn thấy. Cô gái ngây thơ, ngu ngốc này không có biện pháp gì để bảo vệ bản thân. Chỉ cần giết cô ta để bịt miệng. Trong trường hợp tệ nhất, hắn luôn có thể chạy trốn.

Dù sao thế giới này rất rộng lớn, Francis có rất nhiều nơi ẩn núp, kỳ thật hắn từng ở nhiều nơi khác phạm tội trước khi đến Viêm Long thành để tìm kiếm sự báo thù. Tên này là một tên tội phạm quen thói cũ.

Nhưng hắn không ngờ rằng, người phụ nữ tên Willis này còn vô lý hơn, cô không chỉ dùng ngón tay bẻ gãy một con dao găm bằng thép, mà còn trực tiếp chịu một đòn từ ma pháp cấp 4 Hỏa Cầu từ hắn mà không hề bị thương?!

Trên thực tế, Francis có một quyển trục dịch chuyển không gian quý giá trên người. Hắn có thể lập tức dịch chuyển đến một nơi cách xa 10 km. Đây cũng là chỗ dựa lớn nhất của hắn để dám hành động.

Mọi người đều chết cũng không sao, chỉ cần hắn có thể sống sót là được. Tuy nhiên, hiện tại cũng không nên tuyệt vọng như vậy, vậy tại sao không thử rút lui bình thường trước...

Bùm!

Thân hình cao lớn đập thẳng vào hắn, phá vỡ suy nghĩ nhanh nhạy của Francis. Lực mạnh khiến tên này lăn bảy tám vòng trên mặt đất, toàn bộ xương cốt trong cơ thể hắn đều đau đớn kêu gào làm hắn gần như ngất đi

“Gu… Cái gì… Làm sao…”

Tên đàn ông co giật vài lần như một con cá ướp muối bị điện giật. Mũi và mặt hắn ta sưng lên, và có hàng chục vết xước trên cơ thể. Áo choàng pháp sư của hắn ta bị xé rách. Tên đàn ông cố gắng kéo đầu ra khỏi bùn, nỗi sợ hãi và sự không tin hiện rõ trong mắt hắn ta.

Không xa hắn ta, có một tên đàn ông lực lưỡng tên là Barritt, với cánh tay bị bẻ cong theo những góc kỳ lạ và một vết lõm lớn ở giữa khiên. Máu liên tục chảy ra từ miệng tên đàn ông lực lưỡng này do các cơ quan nội tạng bị vỡ. Hắn ta nằm bất động  trên đất, hơi thở ra vào ngày càng yếu dần.

Về phần tên trộm Maren bị dùng làm "vật phóng", hắn đã bị thổi bay bởi cú va chạm dữ dội, va vào đủ loại tàn tích ghê rợn và xấu xí không thể chịu nổi và rơi xuống đất.

Bước, bước, bước...

Tiếng giày da ma sát bước trên cỏ và đất vang lên từ rất xa, dần dần khuếch đại trong lòng Francis, xen lẫn sự kinh ngạc và tuyệt vọng, giống như hồi chuông báo tử.

Hắn ta cố gắng tuyệt vọng để đưa tay ra và lấy cuộn giấy trong tay ra, nhưng hắn không thể cử động được vì cánh tay đã bị gãy trong vụ va chạm.

"Vậy... ai mới là người ở đây không biết điều gì là tốt cho mình?"

Cô gái tóc đen cúi đầu nhìn tên đàn ông đang xấu hổ. Trong đôi mắt xanh bạc của cô không hề có chút kiêu ngạo hay ngạo mạn nào. Chúng lạnh lẽo, vô hồn, như thể cô đang nhìn một người chết.

“Lúc đầu, ta lười cãi nhau với các ngươi, nhưng các ngươi cứ lải nhải hết lần này đến lần khác. Các ngươi thật sự nghĩ rằng... ta không dám giết người sao?"

Giọng nói lạnh lùng, vô cảm của cô gái tóc đen vang vọng bên tai Francis, và sự hối hận cùng cay đắng tràn ngập gần như nuốt chửng trái tim hắn.

"Đồ khốn nạn…."

Tên đàn ông biết mình đã gặp xui xẻo, sắp phun ra vài câu thô lỗ để làm người phụ nữ trước mặt ghê tởm. Nhưng không ngờ đối phương lại không hề do dự, trực tiếp giơ cây trượng trong tay lên, không cho hắn ta chút cơ hội nào.

"Dừng lại!"

Từ một hướng khác, có tiếng hét giận dữ của một cô gái và tiếng áo giáp va vào nhau khi cô chạy với tốc độ tối đa, nhưng Willis giả vờ như không nghe thấy bất kỳ điều gì và cô vung cây trượng trên tay xuống với tốc độ cực nhanh.

“Chết tiệt… cô…”

Bụp~Chất lỏng bắn tung tóe!!!

Cái đầu nổ tung như qua dưa hấu trước khi  Francis kịp phun ra bất cứ lời nguyền rủa độc ác nào.

Lúc này, cô Edwina, một Thánh kỵ sĩ vừa kịp phản ứng lại nhưng hơi chậm có phản ứng. Cô gái miễn cưỡng chạy kịp đến bên cạnh Willis nhưng không kịp ngăn cản cô gái tóc đen giết chết đồng đội cũ của mình.

“Thật là lãng phí thời gian…”

Cô mục sư vung vẩy Thần khí [Quyền trượng vĩnh cửu·Thế giới chi tâm] một cách khinh thường, thu lại cây trượng của mục sư không hề dính chút bụi bẩn nào. Cô còn tùy tiện gỡ bỏ lớp rào chắn dùng để chặn dòng máu bắn tung tóe.

Willis quay lại nhìn cô gái thánh kị sĩ đang chĩa mũi kiếm vào phía hai người họ với vẻ bối rối hiện rõ trên khuôn mặt.

“Cô Edwina, cô cũng muốn làm kẻ thù của tôi sao?”

Cô thánh kị sĩ trẻ tuổi run rẩy không kiểm soát được, như thể cô đã biến thành một người hoàn toàn khác.

Rõ ràng vừa rồi là cô gái đó đã trò chuyện và lắng nghe những câu chuyện về cuộc phiêu lưu của cô ấy với nụ cười trên môi. Nhưng chỉ trong chớp mắt, mọi người đều chết dưới tay nữ mục sư tóc đen này vì một lý do nào đó, và thậm chí Edwina  còn không có cơ hội nào để giúp đồng đội của mình.

Tàn bạo và quyết đoán, không có bất kỳ gánh nặng hay sự do dự nào khi tước đoạt mạng sống.

Edwina có thể cảm thấy rằng chính vì cô không phản ứng kịp thời và không có cơ hội can thiệp vào trận chiến nên cô mới có thể sống sót.

Nếu không, đối phương sẽ thật sự giết chết cô, giống như bóp nát một con côn trùng vậy.

Nhưng một Thánh kỵ sĩ, một người phục vụ Nữ thần, sẽ không sợ chết. Cho dù có nguy hiểm đến tính mạng, cô cũng phải lên tiếng.

"Cô Willis, tại sao... cô lại phải giết họ?”

"?"

Cô mục sư đột nhiên mỉm cười, sự lạnh lùng trong mắt biến mất. Cô khinh thường chỉ vào Barritt vừa mới chết, và thi thể không đầu của Francis bên cạnh.

"Bọn chúng muốn giết tôi, vậy thì tôi giết bọn chúng để trả thù. Như vậy không hợp lý sao?"

"Nhưng……..!"

Edwina hét lên: "Cho dù đúng là lỗi của ngài Francis và đám người của họ, thì tiểu thư Willis cũng không nên lấy mạng bọn họ. Tôi nghĩ điều đúng đắn cần làm là đưa bọn họ đến thành Viêm Long và để Nữ thần... và pháp luật phán xét bọn họ!"

"Chậc, thật ngây thơ và bướng bỉnh..."

Willis bắt đầu mất kiên nhẫn.

“Vậy nếu như tôi chỉ là một vị thần quan bình thường, bị bọn họ đánh lén giết chết. Lúc đó cô có thể làm gì? Để cái gọi là thần linh hoặc pháp luật trừng phạt bọn họ?”

"TÔI…….."

Đột nhiên, động lực của Edwina giảm xuống.

"Tôi, tôi sẽ cố gắng hết sức..."

"Vậy thì hãy đến và thuyết giảng giáo lý cho tôi sau khi cô đã thử làm việc đó rồi, cô Edwina. Đừng nói nữa và hãy làm nhiều hơn đi."

Chỉ vào vũ khí trên tay cô gái Thánh kỵ sĩ, Willis không còn muốn cãi nhau đến cô ta nữa nên bỏ đi cùng tiểu long nữ.

“………..”

Edwina không ngăn cản mà chỉ cúi đầu, sắc mặt rất tái nhợt, trông như thể cô vừa chịu một cú sốc rất mạnh.

Thực ra, Willis không phản đối quan điểm của cô Thánh kỵ sĩ rằng việc hành hình không nên được thực hiện tùy ý, mà  phải để tội ác được xét xử bởi các cơ quan chuyên môn có thẩm quyền.

Trên Trái Đất, hầu hết các quốc gia có pháp quyền đều có những quy định như vậy, điều này thực sự giúp duy trì sự ổn định xã hội.

Nhưng ở đây là một thế giới khác.

Nơi này là kẻ mạnh có thể vượt qua luật pháp. Giống như Willis đã nói trước đó, nếu Francis thực sự giết cô và Tiểu Quang, thì cuối cùng hắn ta sẽ bị luật pháp hay thần linh trừng phạt?

Câu trả lời tất nhiên là không.

Francis là một mạo hiểm giả cấp Đại Địa, có hai người trung thành tùy tùng, một mình Edwina không cách nào bắt được bọn họ. Với trí thông minh của người phụ nữ này, nếu như cô ta có thể sống sót trốn về thành Viêm Long, làm chứng cho sự việc thì tốt biết mấy.

Mặc dù vậy, Edwina hoàn toàn không có bằng chứng nào chứng minh những gì ba người này đã làm.

Lùi lại một bước, ngay cả khi cô thực sự có thể làm được thì điều đó có tác dụng gì?

Francis hành động không chút do dự, điều này có nghĩa đây không phải là lần đầu tiên hắn giết người. Cho dù tội ác có bị vạch trần, hắn cũng có thể sớm đoán được tin tức, trốn khỏi thành Viêm Long, dùng diện mạo mới bắt đầu cuộc sống mới.

Như tôi đã nói, hắn có sức mạnh rất lớn, có thể dễ dàng hoàn thành rất nhiều việc, sống cuộc sống thoải mái. Trừ khi hắn thật sự gây ra tội cực lớn, nếu không thì pháp luật của Vương quốc không thể làm gì hắn.

Đề xuất của Edwina chỉ là lời nói không thực tế trong tình huống này. Chống bạo lực bằng bạo lực là cách đơn giản và hiệu quả nhất để đối phó với những người như Francis.

Willis không biết Thánh quốc nơi cô ấy sinh ra là nơi như thế nào, hoặc liệu mọi người có bình đẳng theo luật pháp hay thần linh hay không? Nhưng ít nhất là ở Vương quốc Nhân loại, nơi hệ thống pháp luật và khả năng thực thi không đủ vững chắc. Cách tiếp cận này sẽ không hiệu quả.

Thôi bỏ đi. Dù sao thì khả năng gặp lại cô ấy trong tương lai cũng rất mong manh, nên cô sẽ không nghĩ đến chuyện đó nữa.

Được rồi, đến lúc vào việc rồi. Cô hy vọng sẽ không có thêm tai nạn nào nữa.

Hả? Tôi vừa cắm hai lá cờ à?

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận