Academy’s Drunk Fighter
초록색노랑
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 01

Chương 18

3 Bình luận - Độ dài: 2,165 từ - Cập nhật:

“Về mặt lý thuyết thì chúng ta nên bắt đầu bằng huấn luyện thể chất cơ bản trước, nhưng trong trường hợp của em thì nó có hơi đặc biệt.” 

“Về trường hợp của em?”

“Ừa, cơ thể của em… nó quá yếu.” 

“……”

Tôi đã biết điều đó, nhưng nghe người khác nói thẳng ra khiến tôi vẫn cảm thấy hơi chạnh lòng.  

“Dù cơ thể tôi có cứng đến đâu, ít nhất thì cũng phải cảm nhận được tí gì khi bị đánh trúng. Nhưng khi bị em đánh? Cảm giác chẳng khác gì bị gấu bông đấm cả.”

“Thế… ạ?”

Tệ đến đến vậy cơ á?  

Thành thật mà nói, tôi nghĩ Giáo sư Philia đang đánh giá thấp cơ thể của chính cô ấy.

Cơ bụng cứng cứ như bê tông vậy—sao có thể bảo tôi yếu khi không làm tổn thương được thứ đó cơ chứ?  

“Nhưng kỳ lạ là cú đánh vừa rồi của em lại có một lực mà cơ bắp em không thể tạo ra. Giống như lần phản đòn đầu tiên ấy.”

“Uh...”

“Nên tôi đang tự hỏi… em có thể giải thích cho tôi về việc đó được không? Nếu hiểu được, tôi có thể huấn luyện em chính xác hơn.”

Nghe đến đây, tôi biết ngay rồi.

Cô ấy có lẽ đã tò mò về cái kỹ thuật này ngay từ đầu.

Nhưng tôi không tài nào giải thích được điều đó. 

Bản thân tôi còn không hiểu nó hoạt động thế nào. Chỉ là cảm giác—cánh tay tôi tự bật ra rồi co lại, hoàn toàn theo bản năng. Tôi thậm chí còn chẳng hiểu vì sao nó lại xảy ra nữa."

Kiểu như cú “đấm một inch” trong truyện tranh hay tiểu thuyết ý.  

Thật ra, tôi còn không chắc nó có phải là một kỹ thuật gì đó không. Có khi chỉ là hiệu ứng bị động gắn kèm vào cái đặc tính của tôi.  

Kiểu như một kỹ năng phòng thủ dùng một lần chống lại đòn chí mạng nhỉ?  

Vì thế…  

“Em xin lỗi, cái này em không thể nào nói được.”

Tôi buộc phải từ chối. Sau một khoảng lặng ngắn, vị giáo sư chỉ nhún vai, nở nụ cười dễ tính.  

“Tôi hiểu rồi. Cái này cũng không ép buộc! Nhưng… thật sự không có cách nào để học nó sao? Kiểu như từ võ phái nào đó chẳng hạn…” 

…Okay, có vẻ cô ấy chưa có ý định bỏ cuộc nhỉ.  

Cô ấy cứ lầm bầm một mình trong suốt quãng đường chúng tôi đi, và tôi có thể nghe rõ được từng câu

“Em thuộc môn phái nào à? Hay có ai dạy cho…?”

“Không, em tự học thôi…”  

“Hả? Thật á?” 

“Em chỉ di chuyển theo cảm tính thôi…”

“Em là thiên tài à…?”  

“không đến mức đó đâu cô.” 

À thì, dĩ nhiên tôi cũng ước mình là thiên tài, nhưng tiếc là tôi lại không có cái phúc đó.  

“Hmm… haizz, thôi đành chịu thế vậy.”

Để lại vị giáo sư trông rõ ràng thất vọng, chúng tôi cuối cùng đến một cơ sở phủ đầy các vòng phép thuật.  

“Đây là chính là nơi lý tưởng để huấn luyện em!”

“…Đây là chỗ nào vậy?” 

“Đã lâu lắm rồi tôi không dùng chỗ này. Nó cực kỳ kém hiệu quả nên chúng tôi hầu như chẳng bao giờ dùng đến. Với lại, cũng không có nhiều sinh viên nào phù hợp với nó cả."

Cô ấy bước đến khu vực ngăn bằng kính, lau bụi khỏi bảng điều khiển rồi vận hành thiết bị.  

Wooooooom…

Từng vòng phép thuật lần lượt sáng lên.  

“Hiện tại, cơ thể em thậm chí không theo nổi bài tập cơ bản của tôi. Em thậm chí còn chưa đủ sức để đi bộ hay chạy đường dài nữa cơ." 

Cái này tôi hoàn toàn đồng ý.  

Lần trước, tôi suýt chết khi vác cái bao gạo 5kg từ cửa hàng tạp hóa cách ký túc xá có năm phút đi bộ 

Ngay cả khi không mang gì, người tôi cũng yếu đến nỗi đi bộ xa một chút là đã thấy quá sức rồi. 

Chân tôi còn mảnh khảnh đến mức trông chẳng khác gì cái tay.  

“Em cũng thấp nữa, với cả nhẹ cân kinh khủng. Bình thường thì em hay ăn uống cái gì vậy?"

“Rượ—uh, socola.”

Tôi có nấu cháo cà ri thật, nhưng nếu tính về số lượng thì chắc tôi ăn sô cô la nhiều hơn.

Không phải tôi thích socola đến thế, nhưng đó là cách duy nhất để lén mạng rượu vào trường .  

“Ughh...”

Cô ấy trông cực kỳ không hài lòng.  

“Em bị dị ứng với protein à?”  

"Không hẳn vậy."

"Thế thì tại sao?"

“Em không có tiền.” 

Không phải tôi ghét nó—dù thật ra cũng chẳng thích cho lắm. Đến trứng tôi còn chẳng thích ăn, nói gì đến thịt gà.  

Ức gà khô? Nếu trong tình huống bắt buộc thì tôi ăn, nhưng tôi chẳng hề muốn ăn nó chút nào.

Nhưng kể cả dù tôi có thích ăn nó đi chăng nữa, tôi cũng chẳng đủ khả năng để mua chúng.  

“Ra… vậy.” 

“Yeah, em được sinh ra trong một gia đình nghèo."

“……”  

Khi tôi kể hoàn cảnh, cô ấy gật đầu như thể đã hiểu.  

“Vậy sao em ăn nhiều socola thế?” 

“Vì nó giúp em quên đi cơn đói.”

Vị ngọt và đắng của rượu hòa vào nhau, tạo thành món ăn vặt khiến tôi tạm quên cơn đói.  

Có lẽ não tôi chỉ xử lý được hai trạng thái: “Đói vl” hoặc “Cái này ngon này.” Ngoài ra là chịu.  

“Haizz… thôi cũng đành vậy. Protein thì sẽ tốt hơn, nhưng mà tình hình này thì cứ vận động một chút đã."

Rồi những vòng phép thuật xung quanh sáng lên.  

“Bước vào trong đi.”

Theo chỉ dẫn, tôi bước vào căn phòng rộng lớn với vô số vòng phép sáng rực.  

“Cảm giác nó cứ kỳ kỳ vậy.” 

“Lần đầu ai cũng thế cả.”

Cô ấy nhấn thêm vài nút, ánh sáng trên tường tắt dần. Chỉ còn vòng phép trên trần vẫn sáng.  

Puff!

Một luồng khí nặng nề phụt xuống.  

Tôi đã dùng Phát Kình trước đó nên không thể phản đòn, nhưng né được nhờ có hỗ trợ tránh né.  

“Nơi này dành để huấn luyện những người có giác quan và nhận thức về thể chất đặc biệt.”

“……”

“Vẫn không hiểu à?”

Cô ấy nhìn tôi, mỉm cười đầy ẩn ý rồi tiếp tục.  

“Nói ngắn gọn, thì nó dành cho người dựa vào bản năng và thường bỏ qua những gì trước mắt.”  

“Theo bản năng…?”  

“Luồng khí vừa rồi—em né được dù không thấy nó tới, đúng không? Kiểu đó đó.” 

“Né được nhờ bản năng không phải tốt sao?” 

Ừ thì đúng là người nhện trong phim cũng né được tên lửa trong lúc nhắm mắt khi bị mắc kẹt trong ảo giác mà.  

“Nhìn chung không tệ, nhưng nếu khoảng cách giữa nhận thức và bản năng quá lớn, thì sẽ sinh ra vấn đề. Ví dụ, não muốn ra kéo, nhưng bản năng lại ra bao—hoàn toàn không ăn khớp.”

"Chuyện đó... thật sự xảy ra được ạ?"

“Mm… Có hơi xấu hổ tí, nhưng tôi cũng từng gặp tình huống tương tự khi mới bắt đầu.”

Oh? Câu chuyện đằng sau của một nhân vật phụ? Thú vị đấy.  

“Khi não không theo kịp cơ thể, cơ thể sẽ tự quyết định. Điều đó có thể dẫn đến lựa chọn và kết quả ngoài ý muốn.”

Cô ấy nói thẳng thừng, không chút do dự.  

Có lẽ vì tôi đã biết về quá khứ của cô ấy nên mới hiểu được.  

Cô ấy từng mất đi người quan trọng trên chiến trường.  

“Em có thể sẽ phải bỏ rơi người mình đáng lẽ cứu được. Dù não biết có thể cứu, nhưng bản năng lại khiến em bỏ chạy vì sợ hãi. Bản năng kiểu đó để làm gì cơ chứ?”

“Em… hiểu rồi.” 

Người tôi cần cứu sao? Liệu trong thế giới này, tôi có gặp được ai như vậy được không nhỉ?  

…Khó nói lắm.  

“Vậy nên bài tập này về cơ bản là để làm chủ bản năng và nhận thức đòn tấn công.”  

“Thế… phải tập trong bao lâu ạ?”

“……”  

Cô ấy không trả lời. Chỉ mỉm cười.  

“Giáo sư?”

“Cho đến khi em chịu không nổi.”  

Rồi tất cả vòng phép thuật sáng lên, tràn ngập tầm mắt.  

Wooooooooooooom—! 

“Đợi—đợi tí—chờ em chuẩn bị cái đã—!!” 

Trong không gian chưa đầy 13 mét vuông, vô số luồng khí bắn về phía  tôi. 

Trước, sau, trái, phải, trên, dưới.  

Chúng không quá đau, nhưng vẫn rõ cảm giác khi bị bắn trúng vào người.  

Và với giáo sư đứng quan sát ngay trước mặt, tôi không thể nào lười biếng hay né một cách nửa vời được.  

‘Thôi… đành cố vậy.’  

PAAANG!! 

Né được vài cái thì có thể

Tôi cúi người tránh những luồng từ trên, và nếu cảm nhận được hướng gió thì xoay người né.  

Nhưng tất cả là nhờ hỗ trợ né tránh từ đặc tính của tôi.  

Khi tôi cố gắng tắt nó đi và thử né bằng cơ thể, người tôi cứng đờ và bị ăn đòn tơi tả.  

“Ugh...”

PFF! PAF-PFTH!! 

Tóc tôi cứ bay vào mắt vì gió—khó chịu kinh khủng.  

Có lẽ nên cắt ngắn bớt đi.  

Làm tôi tự hỏi sao mấy nhân vật nữ trong mấy phim hành động hay siêu anh hùng luôn để tóc dài nhỉ?  

Khi nó bay tứ tung đến thế này, không gì ngoài phiền phức cả.

Dù vậy — tôi vẫn tập trung  

Kệ tóc đi  

Tôi nhắm mắt, dồn toàn bộ tâm trí vào giác quan.  

Tôi cảm nhận làn gió đang tới, cố hiểu tại sao hỗ trợ né tránh của Túy Quyền làm thế nào lại bắt tôi tránh những thứ này đến vậy.  

Shhhhhhh… 

Gió và các luồng khí đang bay lượn tứ tung khắp nơi.

Và các dòng khí đang uốn lượn giữa chúng.

Những luồng gió xoáy lộn xộn và dòng khí hỗn loạn cứ quấn lấy vào nhau khiến chúng khó mà nắm bắt.  

Fwooooh…

Và rồi—  

PAAANG!

“Ow.”

PFMP!

“Gah.”

…  

…  

…  

Tôi bị những luồng khí quật liên tục trong hàng chục phút.  

Dù tôi di chuyển như điên, và không khí đủ mát để mồ hôi tôi khô nhanh—chỉ có điều thể lực tôi đã cạn kiệt hoàn toàn.  

“Haah... haah...”

Nếu là thiên tài, có lẽ tôi đã nắm bắt được về cơ chế của hỗ trợ né tránh hoạt động và có thể la lên: ‘Cuối cùng mình cũng đã giác ngộ ra được rồi! Cuối cùng cũng đã có thể thấu hiểu cái cốt lõi của né tránh rồi!’  

Nhưng tiếc là tôi không phải kiểu người đó. Tôi cứ thế bị đánh trúng hết lần này đến lần khác 

“Đau quá…” 

Bị đánh vào cùng một chỗ suốt lâu đến như vậy, ngay cả khi bị không khí đánh cũng cảm thấy đau đớn.  

Trong lúc tôi luyện tập, giáo sư đã đi kiểm tra học viên khác và giờ quay lại, nhìn tôi xoa những vết bầm với vẻ bối rối.  

“Huh? Em vẫn chưa nắm được à?"

“Tiếc là… vẫn chưa ạ.” 

“Lạ thật đấy. Nếu mà em tự học được đến mức đó rồi, tôi tưởng em đã xong lâu rồi chứ.”

“Thế giáo sư mất bao lâu ạ…?” 

“Tôi á?” 

Rồi cô ấy nói ra một con số không tưởng.  

“Uh… năm phút? Tôi là người nhanh nhất, nhưng những người khác cũng chỉ xêm xêm tầm đó thôi.” 

“Những người khác…?”

“Chắc em không biết họ đâu—những người như Beryl Einshvaltz hay Carnoa hay ai đó đại loại vậy..."

Cô đang đùa em à?! Những người đó toàn tầm cỡ quái vật, boss cuối game cả đấy!

Vậy mà cô ấy cứ thản nhiên nhắc tên họ như không có gì. Trong khi tôi thì đang bắt đầu cảm thấy rã rời cả người—

“Nhưng không sao! Chúng ta có nhiều thời gian mà.” 

“Huh? Ý cô là sao…” 

“À, tôi đã nói chuyện với các giáo sư khác và xếp lại lịch của em ngày hôm nay. Nghĩa là em có thể tập luyện ở đây cả ngày đó!”

“...Huh?” 

Tôi không thể nào thốt ra được câu “cô đang đùa em phải không?”. Vẻ mặt của cô ấy quá đỗi nghiêm cho việc như vậy—như thể đó là điều hiển nhiên.  

“Thế các lớp khác của em…?” 

“À, không ảnh hưởng gì đâu. Em còn không theo nổi về mặt thể chất, huống chi mà tham gia mấy lớp đó.” 

“Ah... Aaaagh!!!”

Và thế là ngày dài nhất đời tôi bắt đầu.

Bình luận (3)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

3 Bình luận

AI MASTER
Em đen lắm:))
Xem thêm
🐧💧
Xem thêm