Academy’s Drunk Fighter
초록색노랑
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 01

Chương 09

2 Bình luận - Độ dài: 2,010 từ - Cập nhật:

Một buổi sáng bình thường như mọi ngày.

Những con chim hót líu lo, và những bông hoa nở rộ.

"Hoo...Tập thể dục buổi sáng luôn là tuyệt nhất."

Ngắm bình minh từ cửa sổ, cô từ từ chuẩn bị bữa sáng và thưởng thức chúng.

Liếc nhìn đồng hồ - 6:30 sáng

Nếu cô đi đến học viện bây giờ, thì vừa kịp thời gian.

"Đi thôi."

Cô bước đi đầy tự tin và linh cảm rằng hôm nay sẽ là một ngày tuyệt vời.

Sau bao nỗ lực, cô đã vượt qua vố số đổi thủ cạnh tranh để giành được vị trí Chủ Tịch Hội Học Sinh năm hai.

Ngay cả cha cô, người vốn dĩ trầm tính, cũng đã mỉm cười trước tin này.

Nhìn thấy ông ấy hạnh phúc - Khi ông ấy rất hiếm khi để bộ lộ cảm xúc - cũng đủ rạng rỡ ngay cả khi đó là một buổi sáng thứ hai.

Nhưng khi cô đang trên đường đi về phía học viện, cô bắt gặp một cảnh tượng khó hiểu.

"Uugh..."

"...Một cô gái vô gia cư?"

Một cô gái tóc bạc nằm bất tỉnh giữa đống rác và cái nệm bỏ đi.

Nếu cô ấy chỉ là một kẻ lang thang khác, Ariel đã phớt lờ cô ấy rồi.

Nhưng vẻ đẹp của cô ấy không hề tầm thường.

Ngay cả khi trong tình trạng đáng thương này, ngoại hình của cô ấy vẫn rất nổi bật.

Hầu hết mọi người sẽ cảm thấy bản năng mách bảo là muốn bảo vệ cô ấy.

Thật ra, cô ấy trông không giống một người vô gia cư cho lắm mà giống một con robot bị vứt đi hơn.

"...Không, quan trọng hơn..."

Khi Ariel kiểm tra khuôn mặt cô gái, cô có cảm giác kỳ lạ rằng cô đã nhìn thấy người này ở đâu rồi thì phải.

"Kẻ điên loạn của lễ nhập học... Không thể nào."

Cô gái đã say rượu và gây ra sự hỗn loạn trong thời gian diễn ra lễ nhập học.

Mặc dù cô ấy có một danh tiếng khá tồi tệ - nhưng khi nhìn cô ấy nằm đó một cách yên bình như vậy, thật khó để tin rằng đó là cùng một người.

Tuy nhiên, không có cách nào lý giải được lý do tại sao cô ấy lại ngủ trên đường phố.

"Thời gian..."

Còn khá nhiều thời gian trước khi lớp học bắt đầu.

Ariel đã đi sớm hơn một tiếng cho ngày đầu tiên cô ấy quay lại trường với tư cách là sinh viên năm hai.

Cô không vội lắm.

Vì thế việc lựa chọn giữa mặc kệ cô gái kia hay đánh thức cô ấy dậy—

Cô chọn vế sau.

"Mmm...năm phút nữa đi mà..."

Đấy là nói mớ à? Hay là lảm nhảm do say xỉn?

Dù sao, cô ấy cuối cùng cũng dụi mắt và từ từ ngồi dậy.

"Uh...chào buổi sáng?"

"...Cậu là ai?"

"Mình là sinh viên của Học Viện Trung Tâm. Thấy cậu đang nằm ngủ ở đó, nên mình—"

"Ah, hiểu rồi."

Cô ấy gái gật đầu cho thấy cô đã hiểu mọi chuyện.

Sau đó, cô ấy thản nhiên cầm lấy một chai đựng chất lổng không rõ và uống ừng ực.

"Đó là cái gì vậy?"

"Rượu...Mặc dù không ngon lắm. Cậu có muốn uống một chút không?"

"Uh...không, cảm ơn"

"Okay"

Vì cuộc trò chuyện chẳng đi đến đâu cả, vì vậy Noelle hỏi thẳng để thay đổi tình hình.

"Vậy...cho mình hỏi là tại sao cậu lại ngủ ở đây vậy?"

"Hmm..."

"Umm?"

"Ah, nhắc mới nhớ."

Cô ấy nhắm lại, suy ngẫm một lúc trước khi trả lời câu hỏi.

"Yeah, hôm qua tớ đang đi đến trung tâm giới thiệu việc làm để xin việc...nhưng tớ nghĩ tớ đã ngất xỉu ở đâu đó trên đường đi."

"Từ đã, cậu có  mắc bệnh hay bị gì đó không?

"Không hẳn. Tớ chỉ chưa ăn gì trong một tuần thôi."

"...Cậu chưa ăn cái gì trong vòng một tuần?"

"Tớ sẽ chết nếu không uống rượu, nhưng rượu rất đắt. Tớ thậm chí còn thử ăn cỏ như trong truyện tranh, nhưng...điều đó chắc không hiệu quả rồi."

Noelle nhìn chằm chằm cô gái, chìm đắm trong suy nghĩ.

Có lẽ cô ấy nên đưa cô gái này về nhà và ít nhất cho cô ấy một bữa ăn.

Hay...tất cả chuyện này chỉ là một trò đùa?

Liệu cô có bị cuốn vào một vấn đề gì đó phức tạp không?

Nhưng Noelle không phải loại người bỏ đi và để mặc cô gái tầm tuổi cô chết đói.

"Uh...vậy, cậu có muốn đến nhà tớ và kiếm gì đó để ăn không?"

"Thế thì tuyệt thật, nhưng...mình không có tiền."

"K-không sao! Cậu không cần lo về điều đó đâu!"

"...Đây không phải là một số kịch bản để bắt cóc đâu, phải không?"

"Đương nhiên là không!"

Đó là thời điểm mà bản năng che chở trong cô trỗi dậy, hoàn toàn áp đảo sự thận trọng trong cô.

Cô đưa cô gái về nhà và đưa cô đến nhà tắm.

"Cậu chắc điều này ổn chứ? Cậu tốt quá, làm mình cảm thấy hơi áy náy."

"Đ-Đừng để tâm đến điều đó."

Thành thật mà nói, cô ấy đã không tắm trong nhiều ngày - ai nhìn cũng biết.

Noelle ban đầu không có ý định này, nhưng vì cô đã mời cô ấy vào nhà, cô nghĩ cô nên để cô ấy làm sạch bản thân trước.

"Phaah..."

"Wow..."

Và sau đó, cô đưa cho cô ấy một ít món ăn kèm mà cô ấy đã chuẩn bị lúc nãy.

Cô gái do dự, hỏi "Cậu có chắc là cái này không bị đánh thuốc đó chứ?", nhưng khi cô ấy bắt đầu ăn - 

Cô ấy ăn sạch đĩa thức ăn với tốc độ đáng kinh ngạc.

"Cái này ngon quá!!"

"T-Thật sao?"

"Không đến mức ngon như ở nhà hàng, nhưng nếu bạn của cậu đến chơi, họ chắc chắn sẽ khen cậu nấu ăn ngon."

Dù hơi buồn vì lời nhận xét có hơi thẳng thắn, Noelle cảm thấy an tâm khi nhìn cô gái nhét thức ăn đến nỗi phồng cả má.

"Từ đã...tóc của cậu không phải màu xám à?"

"Mmm, tớ không có chỗ nào hẳn hoi để tắm trong một khoảng thời gian."

"Tớ hiểu rồi..."

Noelle định đề nghị cô ấy có thể quay lại đây bất cứ lúc nào, nhưng ngay cả cô ấy cũng thấy điều đó là hơi quá.

Mọi người đều có hoàn cảnh của riêng mình.

Nếu cô đi quá xa, có thể nó sẽ không tốt cho một trong hai người.

Cô không phải là một đứa trẻ cầu xin để có thú nuôi, để rồi mất hứng thú sau đó

Cô chỉ cho cô ấy ăn và để cô ấy đi.

Cô không phải là một người có thể chịu trách nhiệm cho mạng sống của ai đó.

"Mmm...đã lâu lắm rồi tớ mới có một bữa ăn tử tế như thế này."

"...Ugh."

Noelle cảm thấy trái tim mình bị một mũi dao sắc lẹm đâm vào.

'không, Noelle. Đừng nói điều đó - !'

Cô suýt chút nữa đã đề nghị thêm.

"Uh...vậy giờ cậu đang sống ở đâu vậy?"

"Trong ký túc xá của học viện, những cái cũ ấy. Chúng rẻ, vì thế tớ thích chúng.

"Ít nhất cậu cũng có một nơi để ở..."

"Yep."

Một sự im lặng ngắn ngủi khác.

Ánh mắt của Noelle rơi vào chai rượu ở trên bàn.

"Nhân tiện...về việc cậu nói cậu sẽ chết nếu không uống rượu...đó là thật à?

"Đùa thôi, nó chỉ khiến mình bị đau đầu. Không đến nỗi khiến mình chết đâu...mình nghĩ thế?"

"Thật..nhẹ nhõm khe nghe thấy điều đó"

Đúng thật là như vậy.

Một khi sinh viên chính thức nhập học, thuốc lá và rượu bia bị ngiêm cấm tại Học Viện Trung Tâm và vì Noelle giờ là chủ tịnh hội học sinh, nên cô ấy có thể nhớ tất cả các quy tắc.

Khi cô nói với cô gái điều này.

Cô ấy đóng băng tại chỗ.

"Từ đã, nó thực sự bị cấm à? Không có ngoại lệ?"

"Yeah, đã từng có một trong những học sinh lớp trên thừa nhận là mình nghiện nicotine, nói rằng cậu ta đang 'cai dần' - nhưng cậu ta vô tình gây ra một vụ cháy khi đang hút thuốc trong học viện và bị đuổi học ngay sau đó."

"...Thằng khốn nạn đó."

"Huh?"

"K-Không có gì."

Noelle quan sát phản ứng đáng ngờ của cô gái nhưng cô không hỏi thêm.

Liếc qua đồng hồ - cô vội lấy túi của mình.

"Chết, tớ phải đi rồi! Chảng phải cậu cũng cần phải đi sao?"

"Từ từ, hôm nay là thứ hai à?!"

"Yeah"

"Wow...vậy mình đã ở ngoài không phải một ngày, mà là hai?!"

"..."

Noelle kinh ngạc đến nỗi không nói nên lời.

Hai ngày nằm ngoài đường và cô ấy thậm chí còn không lo lắng gì về điều đó...

Nhưng giờ không có thời gian để nghĩ về chuyện đó.

"Nếu gặp lại nhau ở trường, hãy nói chuyện tiếp nhé!"

"Cảm ơn vì mọi thứ."

-----------------------------

Cô gái đó, Ariel Noelle.

Cô ấy đã vô tình cung cấp cho tôi rất nhiều thông tin có giá trị.

Hôm nay là thứ Hai.

Tôi ngã gục gần như ngay lập tức sau khi ra ngoài để tìm một công việc và tôi đã nằm ngoài đó được hai ngày.

Nếu không phải là mùa xuân, có lẽ tôi đã chết vì hạ thân nhiệt.

Tuy nhiên, tôi vẫn còn sống, nên mọi chuyện vẫn ổn.

Nhưng vấn đề là--

Rượu hoàn toàn bị cấm ở trong học viện.

Tôi hi vọng là sẽ có ngoại lệ - nhưng không.

Một đàn anh nào đó đã phá hủy mọi thứ.

Cho dù tôi là một game thủ hardcore đến mức nào, tôi cũng chẳng nhớ hết các quy định của Học Viện được.

Vì vậy tôi đã không biết điều đó.

"Mình phải làm gì bây giờ đây..."

Không rượu trong học viện.

Điều đó có nghĩa là tinh thần của tôi sẽ bị suy thoái do lời nguyền.

Và tôi cũng không thể giải thích chính xác lời nguyền của mình cho ai khác cả.

Lén mang nó vào...

Không phải là lựa chọn hay.

Một chai rượu sake nhỏ chắc sẽ được, nhưng mang thứ gì đó lớn hơn thì khá là rủi ro.

Ngay cả khi tôi đổ nó vào cái bình nhỏ hoặc cốc, mùi của nó chắc chắn sẽ bị phát hiện - hoặc tệ hơn, họ có thể lúc soát đồ đạc của tôi.

Một lỗi tính toán sai lầm rõ ràng.

Nhưng tôi không thể nào bỏ ngang việc học ở học viện được, vì vậy tôi phải nhanh chóng tìm cách.

Và sau đó…

Tôi nghĩ về thẻ ID treo quanh cổ Ariel Noelle.

[Ariel Noelle]

Nếu mình nhớ đúng...

Cô là một trong những nữ anh hùng tiềm năng trong trò chơi.

Nhưng ở trong Dreaming World, những ai trở thành nữ anh hùng đều tùy thuộc vào lựa chọn của người chơi.

Và nếu tôi nhớ chính xác...

Nếu cô ấy không được chọn, Ariel Noelle sẽ phải đối mặt với một cuộc khủng hoảng đe dọa đến tính mạng trong vòng một tháng.

"Tch..."

Đầu tay bắt đầu đau vì vấn đề này chồng chất vấn đề khác.

Tôi uống một ngụm sâu từ chai rượu của mình và thở dài, mắt tôi lơ đãng nhìn về phía cửa hàng tiện lợi.

[White Day Chocolate Sale!]

"..."

Một cách kiếm tiền của các công ty nhắm vào những người không biết tự làm chocolate.

Nhưng khi nhìn vào nó, đầu tôi bỗng nảy ra một ý tưởng.

Bình luận (2)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

2 Bình luận

Năng lực bị động của loli 🐧
Xem thêm