The Jack-of-all-trades Ki...
Itsuki Togami Kisaragi Yuri
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web Novel (51-100) - Đang tiến hành

Chương 56 - Trận đánh Solo

3 Bình luận - Độ dài: 1,930 từ - Cập nhật:

"Được rồi! Chiều nay chúng ta xuống Đại mê cung nhé!"

Sau khi giảng giải xong về đám ma thú cho các em ấy, tôi tiếp tục nói về những điều cơ bản khác để trở thành mạo hiểm giả như quan điểm về các vai trò khác nhau. Đến khi tôi nói xong thì cũng đã trưa rồi.

"Hể, được thật hả anh...?"

"Ừ, việc định hướng giáo dục cho các em sẽ do anh đảm nhiệm từ giờ. Ngồi lỳ trong lớp cả ngày ngay trong buổi học đầu tiên hẳn sẽ khiến mấy đứa cảm thấy chán nản và muốn được tự do bay nhảy mà đúng không? Để có thể quyết định được cách thức đào tạo cho các em kể từ bây giờ, anh muốn các em hãy thể hiện ra mọi khả năng mà các em có lại một lần nữa cho anh xem có được không?"

Tôi đưa ba em ấy đi ăn trưa tại căng tin. Tại đó, tôi bảo ba em ấy hãy ăn khẩu phần nhỏ.

Khi mấy nhóc ấy hỏi tôi tại sao tôi không ăn tại căng tin luôn, tôi nói với chúng rằng chớ lo cho tôi vì tôi sẽ ăn lương khô bỏ túi mà tôi tự làm, mấy nhóc ấy bỗng cảm thấy hứng thú với món lương khô mà tôi đề cập đến và cuối cùng là cả bốn anh em đã ăn chúng cùng nhau.

Khi làm ra món lương khô này, hương vị chỉ là yếu tố phụ mà thôi.

Dù rằng tôi đã có cải thiện hương vị của nó đến mức không còn gọi là quá tệ nhưng nó vẫn chẳng ngon tí nào.

Nên khi khi ba đứa nhỏ cho chúng vào miệng, mấy em ấy liền xịu cả mặt ra.

"Gì thế này! Nó không hề - híc!"

"Ồ, nó ngon quá sư phụ à! Sư phụ còn có thể làm ra món ăn ngon đến như vậy sao, tuyệt quá!"

Carol đang định bày tỏ cảm nghĩ thật lòng của mình thì Log lại đưa tay lên che miệng lại bằng tay mình vào nói theo sau.

"Phù! Mém tí nữa thì toi rồi!"

"Ahaha... Hương vị của nó đúng chẳng ra gì nên mấy đứa đừng cố ép bản thân nha. Mấy đứa đã muốn xuống căn tin ăn chưa nào?"

"K, không! Vì anh đã đưa cho tụi em ăn rồi nên chúng em không thể bỏ mứa nó được!"

Không chỉ mỗi Log mà cả hai em kia cũng đang cố chén sạch mọi thứ trong đĩa.

Ba đứa không cần phải cố ép mình ở chỗ này đâu...

Ăn trưa xong, cả đám đi xuống tầng 10 của Đại mê cung.

"Được rồi, kể từ bây giờ, anh sẽ để mấy đứa chiến đấu một mình. Anh muốn các em thể hiện cho anh thấy được các em có thể làm tốt đến mức nào khi phải chiến đấu một mình. Anh sẽ bảo vệ các em bằng mọi giá nên cứ bung lụa hết sức mà chiến đấu đi. À mà khi nào có giao tranh thì các em hãy đeo chiếc vòng cổ này nha."

Khi cử một người bước ra chiến đấu và ba người còn lại đứng xem thì khả năng cao là ma thú sẽ dồn sự chú ý vào ba người bọn tôi nên tôi sẽ để các em ấy đeo chiếc vòng cổ mà tôi đã đeo trong trận chiến với con Hắc Long.

Người đầu tiên tham chiến chính là Sophie.

Kẻ địch của em ấy là năm con Slime.

"Cố lên nhé Sophie!"

"E, em sẽ cố!... [Hoả tiễn]!"

Slime là một ví dụ điển hình trong số những loài ma thú yếu nhất.

Tuy nhiên, chúng có khả năng kháng vật lý cao và điểm yếu của chúng, tức phần lõi thì lại nằm ngay trung tâm cơ thể nó, nó rất nhỏ và khó để nhìn thấy.

Thế nên nó vẫn là một đối thủ khó nhằn đối với các Kiếm sỹ tập sự.

Nhưng Sophie lại là một Pháp sư.

Em ấy hoàn toàn có thể đánh bại năm con Slime một cách dễ dàng.

Em ấy lựa chọn ma pháp Trung cấp hệ Hoả, [Hoả tiễn], vốn là điểm yếu của loài Slime.

Khi bị bầy Slime tiếp cận, em ấy bình tĩnh kéo dài khoảng cách ra so với bọn chúng.

Và em ấy vừa giữ khoảng cách cố định vừa tiêu diệt từng con một.

Nếu em ấy có thể xây dựng pháp trận song song thành thạo thì việc tiêu diệt bọn chúng sẽ nhanh hơn, nhưng vì chỉ mới là tân binh nên việc lựa chọn được loại ma pháp phù hợp và giữ vững khoảng cách như vậy là ổn rồi.

Dù gì thì mình cũng phải cho Sophie luyện thành thạo việc xây dựng pháp trận song song kể từ giờ mới được.

Tiếp đến là lượt của Log.

Kẻ địch của em ấy là bốn con Goblin.

Bởi Log là một Phù phép gia nên bình thường thì em ấy sẽ không phải tham chiến trực tiếp mà thay vào đó là tập trung quản lý thời lượng hiệu ứng từ phép bổ trợ đã niệm lên đồng đội mình.

Nhưng vì tổ đội này chỉ có ba người nên em ấy buộc lòng phải đảm nhiệm vai trò tấn công.

Giá như có một em tân binh nào đó ngoài kia có thể bắt kịp được với mấy em này thì tốt biết mấy...

Ngay trong chớp mắt, Log đã tiễn đám Goblin kia đi chầu ông bà bằng cách thi triển một loạt ma pháp như [Thạch tiễn] và [Hoả tiễn]. Mấy viên ma thạch từ bọn chúng rơi xuống chỗ đất đằng kia.

Sau khi chứng kiến cách em ấy chiến đấu, nghi ngờ của tôi đã được kiểm chứng một cách thoả đáng.

Log có thể xây dựng pháp trận song song.

Bởi Ban quản lý Mạo hiểm là nơi để người ta huấn luyện và đào tạo cho các em tân binh nên tôi không nghĩ họ sẽ dạy cho các em ấy cách xây dựng pháp trận song song, vốn là một loại kỹ năng mà các mạo hiểm giả kỳ cựu thành thạo.

Liệu em ấy đã tự học được nó hay là đã được dạy bởi một mạo hiểm giả nào đó ngoài kia?

Dù là gì đi chăng nữa thì tôi thực sự rất bất ngờ vì em ấy đã có thể xây dựng pháp trận song song khi chỉ mới từng này tuổi.

Dù có hơi kiêu ngạo nhưng Log thật sự có đủ khả năng để trở thành một mạo hiểm giả xuất chúng.

Thế thì tôi nên dạy cho em ấy cái gì từ giờ đây nhỉ?

Cuối cùng là đến lượt của Carol.

Kẻ địch của em ấy là hai con Bạch Lang.

Bạch Lang là loài ma thú có khả năng di chuyển nhanh nhẹn và lực cắn rất mạnh.

Vẫn như mọi khi, Carol liền áp sát kẻ địch của mình và chém chúng bằng cây dao găm, vừa phản công vừa né đòn đến từ bọn chúng.

Đúng như tôi nghĩ, Carol rất phù hợp với vai trò Tiên phong chủ lực.

Vì em ấy đang là học trò của tôi nên tôi sẽ không để em ấy trở thành một Người đỡ đòn kiểu né tránh - vai trò với tỉ lệ tử vong cao nhất.

Tôi không muốn em ấy phải chịu đựng rủi ro cao đến như vậy.

Nhưng ở thời điểm hiện tại thì Carol là người duy nhất có thể đảm nhiệm vai trò Tiên phong.

Tổ đội mà không có Người đỡ đòn thì quá sức nguy hiểm.

Tôi chẳng còn cách nào khác ngoài việc để em ấy tiếp tục giữ vai trò này, nhưng sẽ chỉ đến khi đi xuống tầng Trung cuối cùng mà thôi.

Khi cả nhóm đặt chân xuống tầng Sâu, tôi sẽ buộc em ấy phải chuyển sang làm Tiên phong chủ lực.

Bọn tôi cần phải tìm ra một Người đỡ đòn có khả năng bắt kịp ba em kia.

Carol vừa chơi đùa với một con Bạch Lang vừa vung dao chém nó lia lịa.

Có lẽ vì em ấy đang dồn hết sự chú ý vào con trước mặt em ấy nên em ấy đã để lộ sơ hở từ phía sau lưng và ở đó, con Bạch Lang còn lại đang âm thầm tiếp cận em ấy.

"Coi chừng!"

Sophie kêu lên, xen lẫn trong đó là cả tiếng thét kinh hãi.

Tôi đổ ma lực vào trong pháp trận mà tôi đã dựng sẵn trước đó va thi triển [Rào chắn phản vệ].

Con Bạch Lang kia vừa chạm vào lớp lá chắn màu xám đục liền bị hất văng về phía đối diện.

Niệm lên mình [Tăng cường gấp ba] và [Tăng cường nhanh nhẹn], tôi áp sát con Bạch Lang kia ngay trong chớp mắt.

Tôi rút kiếm, chẻ đôi con Bạch Lang kia khi nó đang bay về phía tôi mà không hề gặp phải bất kỳ sự phản kháng nào.

"Carol này, em đang chiến đấu một mình nên em cần phải chú ý đến xung quanh nữa đấy, em hiểu không?"

Tôi cảnh báo Carol nhưng đã cố nhẹ giọng nhất có thể để không làm em ấy cảm thấy có lỗi.

"Hửm? Vì em biết là có một con đang lao về phía em từ đằng sau nên em mới không có ý định phòng thủ đấy."

Carol đáp lại tôi bằng giọng điệu dửng dưng.

Là sao ta? Tôi không hiểu được em ấy đang muốn nói gì cả.

"Em có chắc không vậy? Nếu lãnh phải đòn đó thì em có thể đã bị thương nặng rồi đấy em biết không?"

"Anh à, em không thể bị đau được đâu."

Chúng tôi đã đứng nói qua nói lại với nhau.

Đột nhiên, sau khi nói xong, em ấy liền tự cắt vào động mạch trên cổ tay em ấy bằng cây dao găm của mình.

Theo lẽ thường thì từ chỗ vết cắt kia, máu sẽ bắt đầu tuôn ra ào ạt.

... Hể?

Tôi đờ người trong chốc lát, nhưng tôi đã nhanh chóng lấy lại tỉnh táo và thi triển phép [Hồi phục].

Nhưng trước khi tôi kịp thi triển phép xong, vết cắt kia đã tự lành lại từ khi nào.

(Gì thế này...)

Tôi không thể giấu nổi sự bàng hoàng trong tâm trí mình.

"Đây là Thiên phú của em đấy anh à. Chẳng cần biết em có lãnh phải vết thương nặng đến mấy, em sẽ hồi phục ngay tức thì! Em có một cơ thể bất tử đấy anh! Em đã quen với đau đớn và không thể bị đau nên sư phụ chớ lo nha!"

Em ấy mỉm cười rất tươi với tôi.

Tôi không thể không lo lắng được!

Cô bé này thật sự quá lệch lạc rồi.

Đến một ngày nào đó, em ấy sẽ không thể vô tư thốt ra những lời đó được nữa đâu.

Có phải là vì cậy mình có Thiên phú đó nên em ấy mới luôn lao thẳng vào đám ma thú không?

Thiên phú này đã khiến em ấy trở nên quá sức lệch lạc rồi.

Lối suy nghĩ cực đoan như vậy cần phải bị bài trừ ngay lập tức...

Bình luận (3)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

3 Bình luận

Bất tử nhưng dính 1 đòn tất sát chắc vẫn chết đko:)
Tfnc:D
Xem thêm
NDK
Cảm ơn trans nhé
Xem thêm
Người bất tử thì ko quan tâm đến cái chết nên là có chết cx ko quan tâm, thành ra gặp mấy đứa bt tấn công tinh thần là coi như bỏ
Btw, lương khô bây h chắc chắn ngon hơn loại này
TFNC, tem
Xem thêm