Mọi người vội vã chuẩn bị tham gia kỳ thi phân lớp vào đầu tháng 9. Đề thi lần này khá khó, chủ yếu nhằm giúp mọi người tự đánh giá lại kết quả học tập của mình ở 9 môn học, xem bản thân có thực sự giỏi hơn về ban Tự nhiên hay Xã hội.
Ngoài ra, kỳ thi này cũng được dùng để kiểm tra kết quả học tập của năm học trước, chọn ra một số học sinh xuất sắc từ các lớp thường để đưa vào lớp khoa học kỹ thuật và lớp thi đấu.
Lâm Hữu Hề vẫn giữ được năng lực học tập thiên tài như kiếp trước, dù bận rộn với nhiều việc nhưng vẫn đứng đầu lớp trong kỳ thi này.
Mai Phương thì do năm lớp 10 mải mê làm game và tận hưởng cuộc sống học sinh, nên kết quả học tập có phần sa sút, xếp hạng từ vị trí thứ 10 tụt xuống thứ 15.
Còn Hạ Duyên thì khỏi phải nói, cô ấy đã chuẩn bị sẵn sàng để vào lớp xã hội.
Lâm Hữu Hề với kết quả học tập xuất sắc, một lần nữa nhận được lời mời gọi vào lớp thi đấu. Điều này khiến cô ấy phải đối mặt với việc liên tục được giáo viên chủ nhiệm và cả chủ nhiệm khối gọi lên tâm sự. Trong quá trình trao đổi, cô ấy cũng nhận được một số thông tin hữu ích:
Trong lớp thi đấu có khoảng 10 bạn oier, tức là những học sinh quyết tâm tham gia kỳ thi Olympic Tin học (NOI). Đây cũng là mục tiêu mà Mai Phương và Lâm Hữu Hề muốn hoàn thành trong năm lớp 11.
Ba người họ muốn có cơ hội học tập tốt hơn ở đại học, nên cần phải đạt được thành tích nhất định ở cấp 3. Hiện tại, Hạ Duyên đã trở thành một hotgirl nổi tiếng [note73177] nhờ bài hát đình đám của mình, con đường được tuyển thẳng hoặc giảm điểm nhờ tài năng âm nhạc của cô ấy đã được vạch sẵn.
Còn Mai Phương và Lâm Hữu Hề, ngoài việc cố gắng hết sức trong kỳ thi đại học, họ còn có thể tranh thủ cơ hội thông qua kỳ thi NOI.
Kỳ thi Olympic Tin học NOI là một trong những cuộc thi có giá trị nhất ở cấp 3. Những thí sinh giành huy chương vàng trong vòng chung kết NOI sẽ được tuyển thẳng vào hai trường đại học danh giá nhất là Tinh Hoa và Đế Đại. Ngay cả những người giành huy chương bạc và đồng cũng có thể tham gia chương trình "Cường Cơ" [note73178] và được tuyển thẳng hoặc giảm điểm vào các trường khác.
Tuy nhiên, việc tham gia NOI có những điều kiện rất khắt khe, số lượng đại diện mỗi tỉnh cũng bị giới hạn. Mọi người chỉ có thể tham gia kỳ thi NOIP, hay chính là kỳ thi Olympic Tin học liên trường để có được tư cách dự thi kế tiếp.
NOIP là điều kiện tiên quyết để tham gia NOI. Việc đăng ký tham gia NOIP không có quá nhiều hạn chế, và vòng sơ khảo sẽ bắt đầu vào giữa tháng 10. Về cuộc thi này, Mai Phương đã bắt đầu chuẩn bị từ đầu năm, có điều thời gian thực hiện khá rải rác. Sau khi năm học mới bắt đầu, cậu ấy và Lâm Hữu Hề đã bắt đầu hệ thống hóa việc luyện đề.
Tất nhiên, chỉ khi tiếp xúc thực tế mới hiểu được, đề thi tin học không giống như những gì Mai Phương từng tưởng tượng.
Ngôn ngữ lập trình đối với cậu ấy chỉ là nền tảng, bởi nó là công cụ để rèn luyện tư duy rời rạc [note73179]. Các dạng đề bài chủ yếu là sử dụng ngôn ngữ lập trình để giải quyết các vấn đề logic trong các kỳ thi Toán học Olympic.
May mắn thay, trình độ Toán học của Mai Phương từ trước đến nay vẫn luôn ở mức T1, nên cậu ấy khá tự tin với vòng sơ khảo sắp tới.
Danh sách phân lớp cuối cùng cũng đã được công bố. Ngoại trừ Hạ Duyên và Lưu Tiêu Vũ vì lý do nguyện vọng được phân vào lớp Xã hội mới là lớp 11, các lớp khác của mọi người không có thay đổi gì. Việc phân ban Tự nhiên - Xã hội cũng kết thúc một cách vội vã như vậy.
Trong hơn một tháng tiếp theo, Hạ Duyên bắt đầu cùng Lưu Tiêu Vũ chuẩn bị cho album thứ hai của họ, Lâm Hữu Hề và Mai Phương vừa kiểm tra kế hoạch marketing và các vấn đề sửa lỗi mà đội ngũ trang C cung cấp cho《Hành Trình Của Mây》, vừa bận rộn giải các đề thi cạnh tranh, cộng thêm áp lực học tập năm lớp 11 tăng cao, thời gian rảnh rỗi của mọi người dần ít đi, Mai Phương cũng ngồi cả ngày trên ghế giải đề.
Thỉnh thoảng Hạ Duyên và Lâm Hữu Hề sẽ cùng nhau đến tìm cậu ấy trò chuyện. Đôi khi cũng có trường hợp một người đến riêng nhưng không nhiều, phần lớn là do người kia không có thời gian rảnh mới xảy ra tình huống đó.
Ngoài ra, bên ngoài cửa sổ nơi Mai Phương ngồi cũng thường xuyên xuất hiện một vị khách quen mới.
Đó là cô bé học sinh lớp 10 Chu Nại Nại.
Chu Nại Nại là cô fan nhỏ lớp 10 mà Mai Phương từng nhắc đến. Cô ấy là người đầu tiên xin chữ ký của Mai Phương, theo một cách nào đó có thể coi là người hâm mộ duy nhất của cậu ấy. Sau khi nhận ra Mai Phương, cô ấy đã ngay lập tức xin chữ ký của cậu ấy.
Từ đó, cô ấy thường dẫn các bạn nữ trong lớp xuất hiện bên ngoài cửa sổ lớp của Mai Phương vào giờ ra chơi. Họ thường không chủ động làm phiền cậu ấy, chỉ đứng từ xa nhìn Mai Phương và nói chuyện. Đôi khi bị Mai Phương ngẩng đầu nhìn thấy, họ còn xấu hổ chạy tán loạn.
Trong số các fan nhỏ, chỉ có Chu Nại Nại là chủ động bắt chuyện với Mai Phương, và cô ấy tiếp cận cũng rất mạnh bạo.
Trước đây, cô ấy muốn gọi Mai Phương là "Phương Bảo" nhưng bị Mai Phương nghiêm khắc phê bình, nên giờ đây cô ấy chỉ gọi cậu ấy là "học trưởng".
"Học trưởng, hôm nay sao anh lại đọc sách vậy?"
"Học trưởng, thời tiết đẹp thế này, ra ngoài hóng nắng đi không?"
"Học trưởng, em mang trà sữa cho anh đây. À, anh không uống à? Không uống thì em uống vậy. Thực ra em cũng chỉ khách sáo thôi mà, hehe."
Mai Phương không bao giờ nhận đồ của Chu Nại Nại, cũng như luôn trực tiếp hoặc gián tiếp nhắc nhở cho cô ấy biết rằng cậu đã có người thích, nhưng Chu Nại Nại khẳng định mình chỉ là fan của học trưởng, không có ý định gì khác với cậu ấy cả.
Vì số lần Chu Nại Nại làm phiền thực sự không nhiều, nhiều lúc cũng chỉ dừng ở mức vừa phải nên Mai Phương cũng không thể lấy lý do đó để đuổi cô ấy đi. Dù sao hành lang bên ngoài lớp học cũng không phải do cậu ấy quản lý.
Tuy nhiên, sự xuất hiện của Chu Nại Nại cũng khiến Mai Phương nhận ra một vấn đề.
Hiện tại, Duyên Duyên và Hữu Hề không còn học cùng một lớp. Bản thân Hữu Hề không vấn đề gì, nhưng Duyên Duyên hiện tại không có Hữu Hề hỗ trợ, mà Lưu Tiêu Vũ thì tính cách còn yếu đuối hơn cả Duyên Duyên.
Hiện tại học đang học ở lớp mới, không biết có bị các nam sinh trong lớp, hay là các đàn em khóa dưới ngấm ngầm theo đuổi không...
Mình có nên đi qua đó để tăng thêm sự hiện diện của mình không nhỉ?
Vì vậy, sau khi quyết định, Mai Phương vừa để tránh Chu Nại Nại mà làm hao mòn sự kiên nhẫn của cô ấy, vừa để tăng sự hiện diện của mình, lần lượt bắt đầu qua lại lớp của Hạ Duyên và Lâm Hữu Hề.
Không có Hạ Duyên đi cùng, Lâm Hữu Hề thường không có nhiều thời gian ra ngoài tìm Mai Phương, nhưng lớp 5 vốn là lớp mà Mai Phương đã quen biết từ lần hoạt động nhóm trước, nên khi Mai Phương lần đầu tiên đến lớp tìm Lâm Hữu Hề vào năm lớp 11, các bạn lớp 5 bắt đầu hò hét, đánh trống khua chiên như trò chơi truyền hoa.
"Lớp trưởng, có người tìm cậu!"
"Lớp trưởng, có nam sinh lớp 3 tìm cậu!"
"Lớp trưởng, A Phương tìm cậu!"
"Lớp trưởng, A Phương của cậu đến rồi!"
Sự trêu chọc nhiệt tình của mọi người dường như còn cao hơn cả sự nhiệt tình khi Mai Phương và Lâm Hữu Hề gặp nhau, nhưng bản thân Lâm Hữu Hề không cảm thấy xấu hổ. Khi ra khỏi lớp gặp Mai Phương, biểu hiện cũng rất bình thản.
"Hôm nay sao lại có thời gian đến gặp tớ?"
"Ờ... có qua có lại mà, không thể lúc nào cũng để tớ đợi các cậu đến được."
"Cậu tìm tớ trước, có đi tìm Duyên Duyên không?"
Mai Phương đang định trả lời là không, nhưng đột nhiên nhận ra Lâm Hữu Hề đang nhìn chằm chằm vào mình, lập tức có chút khó chịu liền lè lưỡi ra với cô ấy, "Lớp của Duyên Duyên ở trên tầng cậu, tớ đi ngang qua tự nhiên sẽ nói chuyện với cậu trước, sao có thể đi tìm Duyên Duyên trước được."
"Đúng là Mai Cẩu mà, việc gì cũng làm được."
"Học cái gì không học, lại đi học Nhạc Hân Di chửi tớ, tớ sẽ khóc đó."
"Nhạc Hân Di gọi cậu là Mai Cẩu đúng là đang chửi cậu, nhưng chúng ta là thanh mai trúc mã, tớ gọi cậu như vậy, tuyệt đối không phải là đang chửi cậu đâu nhé."
Lâm Hữu Hề nhân lúc một học sinh bên cạnh vừa đi ngang qua, không ai để ý, đột nhiên đưa tay vuốt cằm Mai Phương, như đang trêu chọc cậu ấy, đồng thời phát ra tiếng chụt chụt, Mai Phương sau khi bị Lâm Hữu Hề trêu chọc xong mới bắt đầu càu nhàu:
"Arghh... cậu thật sự coi tớ như chó để chơi à!"
"Vậy cậu không thích sao?" Lâm Hữu Hề khoanh tay sau lưng, nghiêng đầu, ánh mắt đầy cười nhìn Mai Phương. Chỉ số rung động của Mai Phương lập tức tăng vọt.
"Ít nhất... Đừng làm vậy ở nơi công cộng chứ."
"Được rồi, cún con."
Lâm Hữu Hề đột nhiên lại đưa tay vỗ mông Mai Phương đẩy cậu ấy một cái, "Mau lên lầu chào hỏi Duyên Duyên đi, không thì không kịp thời gian lên lớp đấy."
Chỗ ngồi trong lớp mới của Hạ Duyên cùng Lưu Tiêu Vũ ngay bên cửa sổ. Mai Phương nhanh chóng lên lầu đến tầng 3 tìm Hạ Duyên để gặp cô ấy, vừa hay nhìn thấy hai người đang xem một lá thư.
Phong thư màu hồng, không phải thư tình thì là gì chứ?!
Khi Mai Phương gõ cửa sổ, Hạ Duyên và Lưu Tiêu Vũ giật mình, vội vàng giấu bức thư tình xuống dưới bàn. Nhưng khi thấy người đến là Mai Phương, Hạ Duyên mới thở phào nhẹ nhõm.
"A Phương à, đừng hù người ta nữa được không..."
Mai Phương tiếp tục gõ cửa sổ, nhìn Hạ Duyên, "Thứ mà cậu giấu, cho tớ xem một chút được không?"
"Tại sao phải cho cậu xem chứ..."
"Tớ là thanh mai trúc mã của cậu mà, người muốn theo đuổi cậu chắc chắn phải vượt qua cửa ải của tớ trước đúng không?"
Hạ Duyên ban đầu không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng nghe Mai Phương nói vậy liền hiểu ngay trọng tâm:
"Ố là la, cậu ghen rồi đúng không, haha..."
Hạ Duyên đưa tay nhẹ nhàng vuốt đầu Mai Phương, tỏ ra rất thân mật, có lẽ sắp sửa hôn lên má cậu ấy.
"Không, không phải thư tình người khác gửi cho tớ đâu! Mọi người đều biết có cậu là thanh mai trúc mã ở đây, chắc chắn không vượt qua được cửa ải của cậu, nên sẽ không gửi thư tình cho tớ đâu."
Hạ Duyên có vẻ hơi buồn, "Ít nhất là học sinh lớp 11, 12 thì sẽ không làm vậy, còn lớp 10 thì chưa biết. Còn bức thư tình này..."
"Thực ra là gửi cho Lưu Tiêu Vũ."
Lưu Tiêu Vũ đứng bên cạnh mặt đỏ bừng, không dám lên tiếng. Việc bị Mai Phương biết chuyện này dường như khiến cô ấy cảm thấy rất ngại ngùng.


5 Bình luận