Tập 07 : Hẹn hò, lĩnh vực tri thức mới.
Chương 222 : Trái tim háo thắng
1 Bình luận - Độ dài: 1,430 từ - Cập nhật:
"Aa, tớ hiểu rồi."
Ngắm nghía thứ được Thánh Nữ trao cho, Kunon cuối cùng đã hiểu.
"Cậu đã thêm vào Hạt Giống thay vì Địa Điểm ha!"
Đây là hạt giống đang phát sáng, và thứ ánh sáng yếu ớt phát ra từ nó chính là Kết Giới.
Tuy khá nhỏ và phạm vi cũng rất hẹp, nhưng nó thật sự là Kết Giới.
"Cậu dùng Kết Giới bọc lại từng viên hạt giống, bằng cách đó những hạt giống đã nhận được Sức Mạnh Trù Phú!"
Kết Giới từ trước đến giờ luôn dùng để bao bọc địa điểm, cũng có nghĩa là chúng bất động. Và đó là cách mà mọi người hay làm — tuy nhiên, từ khâu ý tưởng thì nó đã cực kỳ khác biệt rồi.
Thay vì bọc lại Địa Điểm, nó lại bao bọc Vật Chất, cũng tức là một Kết Giới có thể di động.
"Tớ đã trộn Ma Pháp Dược đặc biệt với Kết Giới, theo thời gian Kết Giới sẽ biến mất. Tớ cũng sẽ chôn những viên Ma Pháp Dược cùng thời gian ấy, những tàn dư còn lại của Kết Giới vẫn có thể tồn đọng lại lâu dài trong đất.
Túm lại thì dù cho Kết Giới có bị giải trừ đi nữa, thì với thiết lập của tớ, tác dụng của nó vẫn sẽ tiếp tục trong thời gian dài."
"Hể!"
[Cậu ấy đỉnh vãi!]
Bỏ qua mấy chi tiết về việc này đi, cũng bỏ qua việc cậu ấy có sử dụng Ma Pháp Dược, thì Kunon cảm thấy cánh cửa mới về tiềm năng vô hạn của Kết Giới đã được mở ra.
Và, điều này, có lẽ—
"Vậy là cậu cũng có thể nuôi dưỡng Linh Thảo bằng cách này à?"
"Ừ, chúng nảy mầm rồi."
Thánh Nữ gật đầu như thể đây chẳng phải chuyện to tát gì.
"Quả nhiên!"
[Thế thì cũng không kỳ lạ gì khi đến cả cô Satori cũng phải đến một chuyến.]
Đây là một thành quả lớn lao, một kết quả không thể xem nhẹ, đến mức đủ khiến các giáo viên ầm ĩ.
[Giờ mình mới hiểu lý do cô ấy không được phép kể cho ai.]
[Điều này — có lẽ cũng vì tốt cho Thánh Nữ.]
Đây sẽ là công cuộc khiến cho toàn bộ Thánh Giáo Quốc Sentrans vỗ tay hoan hô, cho nên cô được ra chỉ thị không được kể cho người khác nghe một cách vội vàng.
Cô có thể khiến một nơi cằn cỗi không có cây cỏ thành một khu vườn nông sản, cô có thể thúc đẩy tốc độ sinh trưởng của chúng mà chẳng cần quan tâm đây có phải là mùa để trồng trọt hay không.
Dĩ nhiên, cô cũng có thể giải quyết mối nguy khi thiếu lương thực khi tai họa xảy ra.
"Tớ vẫn đang trong giai đoạn thực nghiệm, và đang thử nghiệm với nhiều môi trường khác nhau.
Tớ cũng hứng thú với thời gian hiệu quả nữa, rồi về việc đến khi nào thì hiệu quả của Kết Giới dành cho đất đai mới kết thúc. Vẫn còn quá xa để tớ tiến tới mức mà bản thân cảm thấy thỏa mãn."
Có vẻ Thánh Nữ vẫn chưa nhận ra rằng dù thứ này chỉ mới nằm trong giai đoạn thử nghiệm, nhưng cũng là phát minh đủ để toàn thế giới thèm nhỏ dãi.
Ở thời đại này, Thánh Nữ chẳng có bao nhiêu việc để làm cả — mà bây giờ thì chắc có đúng mỗi công việc cho nghi lễ thôi.
Nhưng — chỉ với thành quả này, Thánh Nữ lại có thể cảm nhận được bốn chữ “Hào Quang Rực Rỡ”.
"--- A."
Nhận ra điều gì đó, Thánh Nữ quay lưng về phía Kunon.
"Cậu sao vậy?"
"Tới lúc tớ cho Ether・Fanks ăn cơm rồi."
Bởi vì hôm nay cô đã nói chuyện với Kunon nên giờ cơm hơi trễ một chút.
Và hiện tại cô mới nhớ ra.
"E— À, ừm."
Ether・Fanks — đó là tên của một trong 17 vị anh hùng tham gia trận đại chiến với Ma Vương.
Và rồi, Kunon đã nhớ ra rằng nó có ý nghĩa gì.
Thánh Nữ lấy cái nhíp và hộp nhỏ từ cái bàn, rồi đứng trước một chậu cây nào đó.
"--- Chào buổi sáng, Ether・Fanks, hôm nay con trông khỏe mạnh ghê."
Vừa nói như vậy, cô mở hộp ra, rồi dùng nhíp gắp viên thuốc tròn bên trong, mang tới — bên miệng bông hoa.
Bốn cánh hoa dần khép lại rồi vặn xoắn, nhìn giống một nụ hoa.
"Ồo... Con ăn rồi nè."
Những đốm tím xuất hiện trên nền xanh, bốn cánh hoa với những họa tím nhìn trông rất đáng sợ. Nói cách khác, nó là hoa ăn côn trùng.
Không biết từ lúc nào mà Thánh Nữ có hứng thú với thực vật kiểu này, đã thế lại còn đụng vào luôn mới ghê chứ.
"Cậu có thấy nó dễ thương không? Là Ether・Fanks của tớ đấy.
Nhất là phần lông lá ở chỗ này, quá là tuyệt vời luôn, phải nói là điểm hấp dẫn nhất ấy chứ."
"... Ừm, dễ thương ha."
[Này thì là nuôi pet rồi chứ gì nữa.]
[--- Chắc mấy nhân viên ở tiệm tạp hóa lại dạy bậy bạ rồi. Kiểu: 'nếu đặt tên cho cây cối thì nó sẽ phát triển nhanh hơn đó'.]
Và một người dễ dụ như Thánh Nữ thì tin răm rắp rồi làm theo là chuyện đương nhiên.
Mà, nhiều cây cối thế bố ai đặt tên hết được, nên cô nghĩ rằng nếu đặt tên cho đám cây ăn côn trùng có số lượng ít ỏi nhất thì sẽ ok.
Sau khi nhìn thấy cảnh tượng ai đó vừa cho chó mèo ăn vừa nói chuyện với chúng, thì cô kiểu: ‘chính là nó’.
Còn việc cô chọn tên của các vị anh hùng thì do chúng là những cái tên đầu tiên xuất hiện trong đầu cô mà thôi.
Hẳn là thành quả của việc giáo dục Thánh Nữ, nên cô hẳn đã học thuộc lòng về lịch sử và nguồn gốc của các vị anh hùng.
Nhờ vậy mà các anh hùng của cô đang được nuôi dưỡng ngay tại nơi này.
Kunon lúc đầu còn cảm thấy hơi bối rối, nhưng không biết sao nữa, cậu lại luôn nghĩ kiểu:
[Cô ấy là Thánh Nữ, nên mấy chuyện này cũng không gây sốc lắm.]
Ai bảo cô là Thánh Nữ cơ.
"Mọi người nỗ lực ghê."
Kunon đã rời khỏi nơi ở của Thánh Nữ, bởi vì cô ấy và các anh hùng đang trải qua “tuần trăng mật” bên nhau nên cậu cảm thấy như bản thân là “kỳ đà cản mũi”.
"--- Mình cũng không thể thua được."
Bạn cùng lớp của cậu đã có được thành quả, và cậu đã cảm thấy ghen tị — mà thật ra thì cậu cũng có phần muốn tán thưởng nữa.
Và rồi, cảm xúc ganh đua cũng bùng lên trong lòng cậu.
Thánh Nữ vừa là bạn thân vừa là bạn cùng lớp, nhưng quả nhiên đối với tư cách của Ma Thuật Sư thì cả hai là đối thủ cạnh tranh của nhau.
Cậu muốn có điểm tín chỉ, nhưng cậu mất hứng nếu chỉ làm những thực nghiệm chỉ với mục đích kiếm điểm tín chỉ.
[Mình muốn làm một thứ gì đó mới mẻ.]
Với một hi vọng mờ ảo trong ngực, Kunon bước đi.
[Cùng ai đó... Hoặc là cùng với thứ gì đó.]
Đó vừa là một cuộc gặp gỡ định mệnh, vừa giúp định hướng cho ý tưởng của cậu.
Nhưng chính Kunon cũng quên câu “không hẳn là không liên quan đến Kunon” mà Thánh Nữ từng nói — hạt giống phát sáng được Kunon cầm hồi nãy, hiện tại thì chúng đang hướng tới Vương Quốc Huglia, còn chi tiết hơn thì chúng đang tiến về hướng vùng đất khai hoang mà sau này cậu sẽ được ban tặng.
Cho nên Thánh Nữ mới nói rằng không hẳn là không liên quan đến cậu, bởi vì vị hôn thê của cậu đã mang đống hạt giống đó đi.
--- Phải đến một khoảng thời gian sau cậu mới biết được chuyện này.
1 Bình luận
YAAI