• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 07 : Hẹn hò, lĩnh vực tri thức mới.

Chương 201 : Cơ hội tiếp theo là khi nào?

1 Bình luận - Độ dài: 1,624 từ - Cập nhật:

"Nè, nếu ta rút ra toàn bộ 'thứ chỉ lộ ra một phần' kia từ người không phải là ma thuật sư thì sao?"

Với những câu từ đó của Zeonly, Kunon chỉ nghĩ:

[Quả nhiên sư phụ cũng nghĩ như vậy à?]

Cậu không biết liệu có liên hệ gì giữa Ma Thuật và 'Thứ Nhìn Thấy Được', nhưng quy tắc về chúng có tồn tại thì không thể nào chúng không liên quan được.

"Sư phụ, con cũng nghĩ về nhiều thứ ạ."

--- Ví dụ như.

"Ví dụ như, Thứ Nhìn Ra Được này có phải là Tinh Linh hay không.

Cơ bản thì mỗi con sẽ ám lấy một người, và bằng cách nào đấy những ma thuật sư có thể mượn được sức mạnh từ các Tinh Linh rồi giải phóng ra ma thuật.

Dạo này con có tin chứng thực về tồn tại của Tinh Linh ạ, cho nên con nghĩ liệu giả thuyết này có khả thi hay không."

Trước đây cậu chẳng có cơ hội để nghe về Tinh Linh, nhưng gần đây cậu đã nhận được bằng chứng xác thực về nó.

Chính là ngày Linh Hoa Tao Động kia, chính là do một Tinh Linh gây ra.

Từ xưa đến nay vẫn luôn có một nghi vấn chẳng thể nào có đáp án chính xác, rằng 'Tinh Linh là thứ gì?', chỉ có thể chắc chắn một điều rằng Tinh Linh có mối quan hệ rất sâu với ma thuật.

"Tinh Linh à... Nhưng tao thì nghĩ theo hướng hơi khác đó."

"Khác ạ?"

"Bình thường sẽ không ai nhìn thấy được Tinh Linh, nhưng lại có thể cảm nhận được, bởi vì tồn tại của chúng giống như là một khối ma lực vậy.

Nhưng theo giả thuyết của nhóc mày thì những đứa không phải ma thuật sư cũng được tặng một Tinh Linh đúng chứ?

Tao chưa bao giờ cảm nhận được ma lực từ những kẻ không phải ma thuật sư, chưa lần nào."

"Hay là chỉ khi người đó thức tỉnh thành ma thuật sư thì ta mới cảm nhận được, kiểu vậy."

"Nếu như vậy thì chắc sẽ là trường hợp ma lực bị giam cầm trong cơ thể người à? --- Tao chả hiểu nổi nữa."

Kunon cũng vậy, dù có nói như vậy thì kinh nghiệm và cảm giác của bản thân lại nói với cậu 'sự thật không phải như thế'.

"Con đã từng nghĩ đến việc chạm vào phần bị lộ ra đó."

"Ồ, mày làm rồi à?"

"Dạ không ạ, con sợ quá nên đã từ bỏ."

"Hả? Sợ éo gì?"

[Sợ chứ.] - Kunon chán nản.

"Trong khi chả biết tý ty gì, người dám tiếp xúc một chuyện khi người không hiểu gì về nó chứ ạ? Mấy chuyện khác thì không nói đi, nhưng chuyện này liên quan đến Ma Thuật đấy ạ.

Tiếp xúc nó một cách ngu ngốc rồi lỡ có gì xảy ra thì phải làm sao ạ?"

'Với những thứ liên quan đến ma thuật thì không được tiếp xúc một cách cẩu thả, tuyệt đối không thể! Nếu tiếp xúc nó một cách ngu ngốc thì sẽ khiến nó bị hủy hoại, lan tràn ma lực và sẽ phát nổ. Cho nên tuyệt đối không được tiếp xúc khi không hiểu nó, rõ chưa' — những lời này do chính Zeonly dạy cho Kunon.

Cho nên Kunon đến giờ vẫn chưa dám thực hành, dù cho lòng hiếu kỳ của cậu khá mạnh.

Bởi vì, vẫn luôn có khả năng một chuyện nào đó mà cậu không thể cứu vãn được nếu xảy ra.

"Mà, chú mày nói đúng. Liên quan đến ma thuật thì khó mà nói mấy câu như 'thử tý có chết ai đâu' được."

Chính là vậy.

"Nên con mới nói đó, mình chơi ngu rồi lỡ đối phương nổ tung thì sao ạ?"

"Mày làm như con người dễ nổ lắm vậy."

"Nhưng ta có biết đâu ạ? Lỡ đâu khi ta tiếp xúc một cách cẩu thả thì phần ma lực bên trong bộc phát ạ? Lỡ đâu nó chính là nguyên nhân khiến đối phương phát nổ thì sao ạ? Người hiểu 'phát nổ' có nghĩa là gì mà nhỉ? Bay tứ tung ấy ạ."

"Ồn ào quá, tao biết rồi... Mà, đúng là không thể dám chắc là nó không nổ thật."

Trong lĩnh vực ma thuật, không có gì là tuyệt đối — đó là thứ cậu học được ở đây sau 1 năm gắn bó.

Mấy chuyện 'bất khả thi' vẫn xảy ra như cơm bữa ở nơi đó, thậm chí là mỗi ngày.

Dạo này còn có cả vụ mất tích của Thánh Nữ nhưng chả ai biết, tới lúc cô trở lại mọi người mới nhận ra.

Rõ ràng cô ấy được đối xử như công chúa ở quê hương, vậy mà khi mất tích méo ai nhận ra cả.

Những chuyện như thế được coi là bình thường.

"Nhưng mà chú mày phải làm thử đi chứ, nguy hiểm đi kèm quá trình phát triển ma thuật là chuyện hiển nhiên mà."

"Người nói dễ quá nhể? Chẳng phải do người không gặp nguy hiểm hay sao ạ?"

"Đương nhiên rồi, tao là tài sản quý giá của thế giới này đó, là kho báu đó. Hiện tại tao vẫn phát sáng chứ? Tao mà không còn trên đời này nữa thì thế giới này sẽ trở nên ảm đạm đi đấy."

"Đúng là người có phát sáng thật nhưng mà--- A."

Nhờ cuộc trò chuyện mà Kunon đột nhiên nhớ ra, thời điểm ngay sau khi nhập học, cậu đã phát hiện ra một thứ gì đó bị mắc kẹt giữa ngõ hẻm một cách vô tình.

Cậu nghĩ nó là một ma vật tên là Orge.

Từ thời điểm phát hiện ra nó cậu vẫn luôn để ý, cậu luôn quan sát nó mỗi ngày, có thể chắc chắn rằng hiện tại nó vẫn đứng yên ở đó.

"Trong thành phố Dirasix có một 'thứ nhìn thấy được' đang đứng một mình ạ."

Dù có nhìn bao nhiêu lần thì nó vẫn cứ đứng trơ ra đó, khi quan sát kỹ hơn thì cậu phát hiện ra nó không có thực thể và hơi trong suốt.

Dĩ nhiên, ngoài Kunon ra không có ai nhìn thấy được nó cả.

Từ đầu đến cuối, tồn tại giống hệt con cua sau lưng Kunon...

Cậu nghĩ rằng nó cũng giống như 'thứ nhìn thấy được' ám sau lưng các ma thuật sư, cơ mà không thể cảm nhận được ma lực nên nó không hẳn là Tinh Linh.

Cơ mà cậu đã không tiếp xúc nó vì lí do hồi nãy, cùng lắm thì chỉ ngắm thôi ở khoảng cách nhất định mà thôi.

Lỡ nó nổ tung thì mệt lắm, còn lỡ trường hợp chính cậu là người nổ tung sau khi tiếp xúc thì càng thốn hơn.

"Chính là nó! Đi xử lí nó bằng cách nào đó thử thôi!"

Zeonly trở nên phấn khích, 'xử lí bằng cách nào đó' khá là... Mà, cũng chẳng có từ nào phù hợp hơn nó cả.

"Từ giờ ạ?"

"Tao éo có nhiều thời gian đâu!"

"Dario-sama thì sao ạ? Ngủ rồi ạ?"

"Chúng ta chỉ đi một chút thôi, không có vấn đề gì đâu thằng quỷ! Coi như đi tản bộ ban đêm đi!"

"Ểee..."

[Chẳng phải hơi tệ ư?] - Kunon nghĩ.

Đối với Zeonly thì cùng lắm là bị la rồi bị trừ lương thôi, chẳng có gì to tát cả.

Còn với Kunon thì đây là giờ giới nghiêm.

Thú vui tao nhã đi chơi đêm thuộc về quý ông trưởng thành, nó quá sớm với cậu.

Đối với quá trình thuyết phục không trôi chảy với Kunon, Zeonly đành phải dùng con át chủ bài, hắn thì thào bằng giọng nghiêm túc:

"Có thằng kia đi chung thì sao mà làm được hả mày? Chuyện về con mắt của mày có bao nhiêu người biết đâu."

"....."

"Nếu muốn làm thì chỉ có lúc này mà thôi, lỡ có gì xảy ra thì có tao ở đây xử lý được.

Hay chú mày định làm việc khác? Chú mày định lỡ cơ hội lần này rồi đợi cơ hội kế tiếp à?

Để tao nói trước, có lẽ sau này tao không có cơ hội để đến được Dirasix nữa đâu, dù vậy thì mày vẫn không chịu làm hả?"

Nói đến đây rồi thì trái tim của Kunon cũng có chút dao động, không phải là cậu không muốn làm, mà ngược lại cơ.

[--- Sư phụ nói đúng, nếu có sư phụ bên cạnh lúc này thì nguy hiểm không còn là nguy hiểm nữa.]

Dù cho xuất hiện trường hợp mà Kunon không thể xử lý được thì hắn sẽ cố xử lý theo cách nào đó.

Nhãn Kính của Kunon không thể nói cho bất kỳ ai, nói toẹt ra thì là 'bí mật quốc gia'.

Và trong tình thế đó, chỉ có Zeonly là người hỗ trợ chuyện liên quan đến Nhãn Kính, nhất là hiện tại.

Cậu không biết tương lai sẽ như thế nào, nhưng dù vậy thì cũng sẽ là chuyện của mấy năm sau.

Đúng vậy, một khi từ bỏ cơ hội này thì chả ai biết cơ hội tiếp theo là lúc nào cả.

"... Mình về sớm nha sư phụ."

Cuối cùng thì Kunon vẫn bị đánh bại trước lòng hiếu kỳ của bản thân.

"Ok, đi nhanh lên bây."

Cứ thế, 2 người đàn ông đi ra Đô Thị Ma Thuật Dirasix về đêm.

Bình luận (1)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

1 Bình luận