Tập 07 : Hẹn hò, lĩnh vực tri thức mới.
Chương 199 : Tiếp nhận lịch trình (mồi câu).
0 Bình luận - Độ dài: 1,336 từ - Cập nhật:
"Kunon-sama giỏi ghê."
"Ngay cả tôi cũng không biết nhiều đến thế."
Hai đứa trẻ ăn tối một cách thoải mái, chậm rãi nói chuyện cười đùa với nhau. Những cô hầu gái cũng lấy đó làm chủ đề bàn tán, đứng bên cạnh, cả hai trao đổi một cách lặng lẽ.
Laura và Rinko, tuy khác lập trường nhưng đều có điểm chung là làm người hầu của hai đứa trẻ có hôn ước.
--- Mà, nói thật ra thì cả hai đều muốn sở hữu thông tin từ đối phương.
Với góc nhìn của một người hầu, việc chủ nhân của mình và của đối phương là người như thế nào khá là đáng quan tâm.
Nhưng chủ đề của cả hai hiện tại lại liên quan đến câu trả lời của Kunon.
"--- Hể, anh vẫn còn nhiều cô gái với mối quan hệ thân thiết đến vậy cơ à? Cảm giác không dứt ấy, đây rốt cuộc là người thứ bao nhiêu rồi?"
Milica đang trách móc, không phải trực tiếp thẳng thừng, nhưng cứ nhói nhói, day dứt từng chút một.
"--- Là 23 người, mọi người khá là thu hút..."
"--- Hể?"
"--- Nhưng quả nhiên Điện Hạ là nhất."
"--- ... Hể..."
Và Kunon vẫn tiếp tục né đòn một cách khéo léo.
Nếu nói chỗ nào tuyệt nhất, thì chắc hẳn là ở việc Kunon không hề nhận ra những lời nói gai góc của Milica. Cậu cũng không làm người khác nhìn thấy bản thân đã nhận ra điều đó, cũng không hề ấp úng hay rối loạn ngôn từ.
Có lẽ cậu đang nghĩ bản thân vẫn chưa gây ra sai lầm nào, một cách nghiêm túc.
Nếu như tất cả chúng chỉ là một lớp vỏ dùng để che giấu thì có chút kinh khủng.
"--- Bởi vì cô không bên cạnh ngài ấy lâu dài ư?"
"--- Vâng, trong lần du học này, hơn nữa cơ bản thì tôi chỉ biết đến ngài ấy trong nhà thôi."
Sau khi trả lời, Rinko lại càng nhận ra rõ tình hình khó khăn hiện tại.
[Cậu chủ có nhiều quan hệ với con gái quá!]
Ngay cả trong nhà cô vẫn hay nghe được rất nhiều cái tên phụ nữ, nhưng thực tế còn phũ phàng hơn. Hóa ra nó còn bết bát gấp mười lần lượng thông tin cô đang nắm giữ.
Và việc cậu đủ can đảm để dám viết những thứ đó vào trong bức thư, đã thế lại còn không hề giấu giếm rồi gửi cho vị hôn thê.
[Cậu chủ viết thư mà không có cảm giác tội lỗi nào ư?]
[Chắc là không rồi, nếu có thì sao cậu chủ dám viết thế được.]
Đúng vậy, bình thường ai dám viết mấy nội dung khiến vị hôn thê mình lo lắng kiểu này cơ chứ.
Mà, nếu cậu tự vấn bản thân "nếu thế thì không viết cho rồi", nhưng cũng sẽ có chút cảm giác kì lạ. Càng giấu thì lại càng khiến cậu bực dọc hơn không biết chừng.
Rinko sờ lấy cổ mình.
[--- Milica Điện Hạ tức điên lên vì bị cậu chủ cắm sừng rồi đổ lỗi cho mình, và vấn đề được giải quyết.] – cô luôn lo lắng trường hợp này sẽ xảy ra, một xu hướng đáng ngại nếu nó thực sự diễn ra như thế.
Và, cũng chính cô là người chứng kiến tận mắt mối quan hệ giữa Kunon và các cô gái.
[Có lẽ mình sẽ thực sự bị bêu đầu.] – Rinko nghĩ.
Khả năng kiếm tiền của Kunon quá ghê gớm, hoàn cảnh lao động và lương bổng của cô cũng khá tốt, lại còn được phép ngủ trưa. Tiền ăn uống và sinh hoạt cũng rất phong phú, đến mức cô xin xỏ một tuần ăn ở nhà hàng cao cấp một lần một cách đàng hoàng thay vì lén xin, thì Kunon vẫn có thể lập tức trả lời "được ạ".
Lợi ích to lớn thường đi đôi với nguy cơ tiềm ẩn cao, và người đời nói không sai.
Chính Rinko cũng không ngờ cậu chủ của mình lại có nhiều "bạn gái" đến vậy.
[Chuyện này rốt cuộc là như thế nào!? Mình nên làm gì đây!? Mình đã hết cứu được rồi à!?]
"--- Vị công chúa ấy đang tức giận à?"
"--- Sẽ là dối trá nếu bảo ngài ấy không để ý."
[Đương nhiên rồi, nãy giờ cứ châm chọc mãi.]
"--- Nhưng mà vốn dĩ Kunon-sama đã như thế rồi, nên giờ mà đột nhiên trở nên nghiêm túc thì có vẻ chẳng thích hợp cho lắm."
"--- Aa, hiểu rồi, trái tim thiếu nữ à?"
Dù rất muốn nói điều gì đó, nhưng rốt cuộc Milica vẫn yêu say đắm một Kunon hời hợt và thích buông lời tán tỉnh.
Quả là một tình yêu khó khăn mà.
Bữa tối đã xong.
"Ăn xong chưa? Có bữa cơm mà lề mà lề mề bực hết cả mình."
Nhóm của Zeonly đã quay lại.
Không hẳn là hai người họ tới nhanh, mà do hai cô cậu vừa ăn vừa nói chuyện theo phong cách rất chậm rãi.
Đến cuối cùng thì Kunon vẫn không nhận ra sự châm chọc từ Milica.
[Người này trong tương lai sẽ trở thành một nhân vật lớn đấy.] – nhóm của Laura nghĩ.
"Để mai nói chuyện tiếp có được không?"
Kunon vẫn đang bị châm chọc, nhưng cậu lại không nhận ra và vẫn cho rằng đây là khoảng thời gian bên vị hôn thê đáng yêu của mình.
Dù đã tối, nhưng làm sao đủ với kẻ đang yêu?
Kunon đã nghĩ như vậy, song---
"Nãy tao nói rồi, bọn tao méo có nhiều thời gian ở đây đâu, cùng lắm chỉ có thể ở lại 3, 4 ngày thôi."
"Ể? Ngắn vậy ạ?"
"Tao lẫn công chúa thuộc diện khó rời khỏi quốc gia đó nha mày.
Cho nên, hôm nay tao định thức đêm để trò chuyện với mày đó, thế là coi như hoàn thành công việc."
Cậu bất ngờ với thời gian lưu trú của họ, lại càng bất ngờ hơn với việc trò chuyện thâu đêm với sư phụ.
Mà, Kunon thì chẳng có lý do gì để từ chối cả, ngay cả cậu cũng có rất nhiều chuyện muốn bàn luận với sư phụ.
"Chiều mai hoặc sáng hôm kia tao sẽ cho mày thời gian hẹn hò với công chúa, lúc đó muốn nói gì thì nói."
Hẹn hò – khi miếng mồi được giăng ra, Kunon và Milica đành ngậm ngùi chấp nhận.
Sau khi tiễn biệt Milica và Laura về khách sạn, Zeonly ngay lập tức chiếm lấy chỗ ngồi mà Milica vừa ngồi lúc nãy.
Hắn ta và Dario quyết định trọ lại đây tối nay, tiện thể thì Dario đã đi đến phòng dành cho khách rồi "tôi đi ngủ đây".
Anh ta dường như là vệ sĩ kiêm giám thị pháp sư hoàng gia, nên có nghĩa vụ luôn bên cạnh Zeonly.
Bởi hôm nay không còn dự định ra ngoài nào nữa, nên những hoạt động trong nhà là hành động riêng biệt.
"--- Được rồi, bắt đầu thôi."
Dario đã ngủ, còn Rinko sau khi chuẩn bị đồ uống đã quay lại phòng. Cũng có nghĩa là chỉ còn hai sư đồ ở đây.
"Trong vòng một năm rưỡi này đã có chuyện gì? Kể lại cho sư phụ mày nghe nội dung trong bức thư coi."
Có những chuyện không thể bàn luận khi có người khác bên cạnh, nhất là về Ma Thuật.
Và cặp sư đồ này đang sở hữu một phần thông tin không thể công khai ra ngoài.
--- Ví dụ như Kính Nhãn chẳng hạn.
"Thế ạ, con không biết nên kể từ đoạn nào nữa."
Quãng thời gian riêng tư cho sư đồ chính thức bắt đầu.


0 Bình luận