• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 07 : Hẹn hò, lĩnh vực tri thức mới.

Chương 202 : Thế Giới nơi người ta ngất xỉu.

0 Bình luận - Độ dài: 1,901 từ - Cập nhật:

"--- Sư phụ ơi, có người ngất xỉu ạ."

"--- Kệ cha nó, chỉ là say xỉn thôi."

Lòng người giá lạnh, chẳng ai quan tâm đến những người ngất xỉu bên vệ đường cả, dĩ nhiên cũng chẳng ai thèm liếc mắt nhìn Zeonly một cái.

"... Buổi tối tuyệt ghê."

[Hóa ra đây là thành phố khi về đêm à?] - Kunon nuốt nước bọt.

Con phố đông đúc và nhộn nhịp nay lại chẳng thấy bóng người, độ sáng và cảnh quan không khiến cậu để ý, chính là bầu không khí quạnh quẽ này khiến cậu khó chịu.

[Chỉ khác biệt về mốc thời gian thôi mà khác nhau đến vậy ư?]

Cậu hầu như chẳng đi bộ vào ban đêm, còn đây là lần đầu tiên cậu đi bộ vào đêm khuya.

Con phố yên lặng đến rợn người, khiến cho Kunon cảm thấy cứ như đây là một thế giới hoàn toàn khác hẳn với con đường mà cậu đi qua hằng ngày. [note80563]

"Này, chỉ cho sư phụ mi biết thêm về 'thứ nhìn thấy được' kia đi."

"Vâng ạ."

Trên đường đi, Zeonly lại trò chuyện thêm một lần nữa, có lẽ hắn cũng muốn 'ôn lại' kiến thức.

"Đầu tiên, nó sẽ lộ ra hẳn với ma thuật sư, còn những người không phải ma thuật sư thì chỉ lộ ra 1 phần."

"Ừ."

"Cơ mà sư phụ, con mới nhận ra chuyện này."

"Hả? Gì cơ?"

"Thứ lộ ra từ sư phụ, nó nằm ở vùng ngực và phát sáng ạ."

"Hả?... A? Chỗ này à?"

Đúng như dự đoán, Zeonly dừng bước rồi bắt đầu chỉ về phía ngực mình.

"Đúng rồi, là chỗ đó ạ. Con hồi trước hay nhìn sư phụ từ phía chính diện nên không thấy, giờ đứng bên cạnh con mới nhìn rõ được ạ."

---- Vốn dĩ sau khi Kính Nhãn được Kunon trang bị thì cậu cũng chả có cơ hội gặp Zeonly mấy, ngay sau đó cậu đã phải bắt đầu chuyến đi đến Dirasix.

Cũng tức là từ sau khi học được Kính Nhãn, cậu không có cơ hội để đi dạo cùng Zeonly.

"Đang phát sáng à?"

"Dạ."

"Mà theo quy tắc 'thứ nhìn thấy được' của tao là gì cơ? Khoáng vật à?"

Thổ Thuộc Tính thì liên quan đến khoáng vật nhiều.

"Đúng vậy nhỉ,... Tuy phạm vi phía trước chiếu sáng rất mạnh nhưng bản thân nguồn sáng lại khá nhỏ ạ.

Bảo Thạch... Hả ta?

Cũng trông giống hình người phết--- xin lỗi sư phụ, chói mắt quá con nhìn không ra."

"Hình người? .... Cái đó thì tao không biết nhưng chắc chắn là đá rồi."

Zeonly lại bắt đầu bước tiếp, Kunon cũng tiếp tục.

"Đá phát ra nguồn sáng mạnh, nghe thôi chú mày cũng có manh mối rồi đúng chứ?"

"Thái Dương Thạch?"

"Hoặc là Thái Dương Khoáng."

Thái Dương Thạch là loại đá phát sáng, bởi vì sản lượng rất hiếm nên dù chỉ là một mẫu nhỏ thì vẫn được bảo tồn như Quốc Bảo.

Còn có một giả thuyết nói rằng có lẽ đây là hóa thạch từ một sinh vật phát sáng sinh sống từ thời xa xưa.

Thái Dương Khoáng chính là Thái Dương Thạch trước khi được mài giũa, cũng tức là quặng thô.

"Thái Dương Khoáng à? Mà đúng là chỉ có nó mới xứng với ông đây."

Mà, không thể không công nhận rằng nó cũng khá là giống Zeonly về vài mặt.

"Giả thuyết này cứ như là được viết riêng cho tao vậy."

[Thôi, không nói gì nữa vậy.]

"--- Sư phụ ơi, có một phụ nữ đang ngất xỉu ạ."

"--- Đã bảo là kệ cha nó, nơi này an toàn vl ra, trị an của nơi này không đùa được đâu. Những tên ma thuật sư làm thêm kia sẽ cố gắng bảo vệ nơi này, lát nữa sẽ có người tới hốt cô ta đi thôi."

"--- Người nói rằng hãy để cho con bỏ mặc một người phụ nữ ạ?"

Sao mà cậu có thể làm được, cậu không học về hành vi bỏ mặc một quý bà ngất xỉu giữa đường bao giờ. Đấy không phải là hành vi của một quý ông.

Một quý ông sẽ luông mở miệng an ủi và giúp đỡ khi nhìn thấy một quý cô gặp khó khăn, một quý cô ngất xỉu hay một quý cô đang khóc.

Kunon đã định lờ đi lời nói đầy lạnh lùng của sư phụ mà đi giúp, tuy nhiên---

"Đợi đã Kunon, nghe cho kỹ lời tao nói đây."

Zeonly đã nhanh chóng túm lấy cổ áo của cậu. Rồi nói :

"Đàn ông hay phụ nữ thì đều có những đêm muốn uống rượu một mình, và có những khoảnh khắc muốn người khác bỏ mặc mình.

Nếu muốn trở thành quý ông trưởng thành thì cố mà ghi nhớ đi, mày không thể trở thành một quý ông nếu chỉ luôn chăm sóc đầy nâng niu như thế."

"...."

Kunon cứng họng.

[--- Trời ơi! Sư phụ lại có thêm nói những lời đàng hoàng như thế! Không thể tin được! Người vừa nói nó như một người tử tế vậy!]

Đúng vậy, chính xác thì những lời này cũng được cựu hầu gái Iko của cậu nói.

---'Phụ nữ đôi khi cũng muốn uống một mình, khóc một mình. Nếu cậu chủ là một quý ông thì xin hãy yên lặng đưa tiền uống rượu rồi đứng đó dõi theo đi ạ'.

"Con hiểu rồi ạ."

Dù gì thì Zeonly cũng là một người đàn ông trưởng thành, tuy khá chảnh chó, tự phụ, kiêu ngạo, bố láo và ích kỷ nhưng xét về mặt kinh nghiệm thì Zeonly có nhiều kinh nghiệm của đàn ông hơn.

"Quan trọng hơn thì, nó ở đây à?"

Đường rẽ ngay phía bên cạnh người phụ nữ đang ngất xỉu kia, đúng vậy, đây chính là đích đến.

"Vâng ạ, trước mắt con sẽ di chuyển người này về phía lề đường."

Người phụ nữ ngủ giữa đường, đúng là biết chọn nơi để nằm mà.

Tuy giờ này thì ít có ai qua lại, nhưng lỡ vạn nhất có chiếc xe ngựa nào đi qua thì toi, cho nên Kunon vẫn muốn di chuyển người này từ trên đường lớn sang lề đường.

Mùi rượu tỏa ra nồng nặc, vẻ ngoài chắc khoảng tầm u40, chắc là một bà nội trợ toàn thời gian, hiện tại thì đang ngủ khá say giấc.

[Dù có quý bà nội trợ xinh đẹp thì vẫn có đêm muốn uống rượu một mình nhỉ? Nhân sinh muôn màu thật.

Giờ thì---]

"Người biết chỗ nào không ạ?"

"Không."

Tồn tại mà cả hai đang nhắm đến - con Orge bán trong suốt đang ở đó.

"Ở đó hả?"

"Vâng."

Nó vẫn ở đó suốt thời gian qua, dù cho thành phố về đêm có trở nên khác đi, nó vẫn vậy.

"Con Orge nhìn về phía tường à? Bên đó có phải nhà dân không?"

"Con nghĩ vậy."

"Liệu có khả năng có thằng cha ma thuật sư nằm liệt giường nào sống ở đó không?"

Ma thuật sư ở phía bên kia bức tường, duy chỉ 'thứ nhìn thấy được' kia là lòi ra ngoài. - chính là trường hợp được nhắc đến.

Kiểu như bị gạt ra ngoài.

Thực ra, ‘thứ nhìn thấy được’ cũng có cái rất lớn, nên chuyện chúng tràn ra ngoài không gian là hiện tượng thường gặp.

Vậy nên khả năng đó là có.

"Con không thể phủ định trường hợp đó, nhưng mỗi ngày con đều quan sát nó cả năm nay, con chưa thấy nó biến mất lần nào cả."

Bệnh tật hay những khả năng khác, cậu không biết. Nhưng liệu ngay cả những người nằm liệt giường có thể sống một cuộc sống mà không hề di chuyển một li ư?

Nếu nó biến mất một khoảng thời gian thì có khả năng ma thuật sư đó đang di chuyển, nhưng cậu chưa bao giờ nhìn thấy nó lần nào cả. Suốt cả năm nay.

"... Khả năng rất thấp về việc không phải là không có à?"

Nói đoạn, Zeonly khoanh tay.

"Thực sự là tao méo cảm được gì, nếu có ma thuật sư ở đó thì dù chỉ là một lượng nhỏ ma lực tao cũng sẽ nhận ra được.

Nó đã lộ ra hết thì có thể xác định ít nhất từ Nhị Tinh trở lên, nên tạo không nghĩ là nó lại ít đến mức tao cũng không thể cảm nhận được."

Xét theo quy tắc của Nhãn Kính thì là vậy.

"Thế thuộc tính của Orge là gì?"

"Hm... Nó có màu đỏ ạ, chắc là Hỏa? Nhưng Orge có thổi ra lửa đâu nhỉ?"

"Chỉ có thuộc tính vật lý thôi."

Một thứ trong suốt lại mang thuộc tính vật lý nghe khá điêu.

"Thôi kệ đi, tới lúc bó mày thử nhiều phương pháp khác nhau rồi."

Zeonly bắt đầu cười đầy ngạo nghễ.

"--- Linh hồn, ác linh, hay bất cứ thứ gì. Dù là gì đi nữa, mấy thứ vô hình không thể can thiệp vật lý kiểu đó chả có gì lạ. Tao sẽ lôi nó ra cho bằng được."

"--- Sư phụ!"

"--- Im lặng và chạy nhanh con mọe nó lên!!"

"--- Người phụ nữ đó! Đang đuổi theo tụi mình!!"

"--- Tao biết rồi, chạy nhanh lên!! Ta không thể xử lí nó trong thành phố được!!"

"--- À, vậy con chạy trước nha."

"--- A thằng tró này! Chơi bẩn vậy!!"

Mọi chuyện đã trở nên nghiêm trọng, và không ai hiểu sao nó lại trở nên như vậy cả.

--- Con Orge nhập vào cơ thể của người phụ nữ nội trợ xinh đẹp kia, rồi người phụ nữ bắt đầu truy đuổi vả cả hai với những bước chân đầy uy áp.

Chính xác thì nó đang nổi điên, nó phóng nhanh với đôi mắt trợn trắng.

Cú đấm duy nhất của nó đã dễ dàng nghiền nát «Ba mươi mốt chiếc lồng đất» mà Zeonly dốc toàn lực tạo ra.

Chỉ một cái vung tay đã nhẹ nhàng phá tan bức tường.

Không thèm bận tâm tới bất cứ điều gì khác.

Chỉ chăm chăm nhìn vào Kunon và Zeonly đang bỏ chạy, rồi đuổi theo

Không, nó chỉ chăm chăm nhìn vào Zeonly, nó không đuổi theo Kunon - người đang ngồi trên Thủy Cầu chạy trốn trên không mà chỉ đuổi theo Zeonly.

"Sư phụ! Phía trước có quảng trường, con đi trước đây ạ!"

"Cho tao leo lên với! Này!"

"Xin lỗi sư phụ, cái này chỉ đủ cho một người thôi ạ!"

Sau khi nói xong, cậu chạy thẳng về phía quảng trường, cậu cần di tản những ai có mặt ở đó.

Zeonly không thể thi triển ra những ma thuật có quy mô lớn trong lòng thành phố, điều đó sẽ khiến nhiều người bị cuốn vào vụ này.

Nếu không bị trói buộc thì có lẽ Zeonly sẽ có cách nào đó.

"--- Lát nữa mày chết với tao!"

[Sư phụ sẽ ổn thôi.] - Kunon tin vào điều đó.

Bởi vì cậu tin như vậy nên sẽ ổn thôi.

Ghi chú

[Lên trên]
(tôi cũng vậy, bị quáng gà cứ tới tối lại thấy con đường trở nên lạ lẫm)
(tôi cũng vậy, bị quáng gà cứ tới tối lại thấy con đường trở nên lạ lẫm)
Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận