Tập 07 : Hẹn hò, lĩnh vực tri thức mới.
Chương 198 : Bữa tối của riêng hai ta. (kèm thẩm vấn)
1 Bình luận - Độ dài: 1,296 từ - Cập nhật:
"Gì cơ? Tao còn nhiều điều muốn nói mà?"
Trời đã ngả về tây, dưới không gian đỏ chói kia, cũng đã đến giờ ăn tối.
Hầu gái Rinko đã thông báo "đến giờ cơm tối rồi ạ". Từ thời khắc đó, tình hình đã bắt đầu thay đổi.
Zeonly trưng ra khuôn mặt bất mãn sau khi nghe câu "tôi chỉ chuẩn bị phần ăn cho 2 người thưa ngài", còn Dario thì nhanh chóng kiềm chế Zeonly lại.
Sau đó, Laura chỉ nhắc nhở Kunon và Milica tiến về nơi ăn tối, vì phần cơm đã được chuẩn bị xong.
--- Chính lúc ấy, Zeonly mới nhận ra một điều.
[Má, hai đứa này cấu kết với nhau lúc nào vậy?]
Sau đó hắn lại nghĩ.
[--- Thằng đệ tử quý tao như vậy thì làm sao mà chiều theo âm mưu quỷ kế của tụi bây được.]
Mà, Kunon đã thực sự chiều theo.
"Này, nàyyy!"
Trước một Zeonly bị Dario tóm lấy không thể cử động được, Kunon đã nhanh chóng quay lưng đi.
"--- Sư phụ à, ta lại tiếp tục câu chuyện sau bữa tối nha."
Chỉ để lại câu nói này.
Thời điểm Zeonly nhận ra âm mưu thì Kunon đã lý giải từ lâu rồi, cậu cũng không hề chần chừ mà quyết định.
Rằng "sư phụ để sau đi vậy", một phán đoán của quý ông.
Kunon nhẹ nhàng đưa ra khủy tay, còn Milica cũng nhẹ nhàng dựa vào người cậu.
Động tác cả hai tự nhiên đến mức thật khó để tin rằng đây là cuộc tái ngộ sau thời gian dài.
Kunon hộ tống Milica đi mất, để lại...
"Tsk, thằng tró này... Dám bỏ sư phụ mày mà đi với gái."
"Bro đừng có cay cú nữa."
"Tao không có cay cú gì hết!"
Zeonly phủi tay Dario trong bực bội, nhưng cũng chẳng có vẻ gì là muốn đuổi theo Kunon.
"--- Dario-sama, phần còn lại nhờ ngài."
Laura là hầu gái kiêm vệ sĩ nên không thể rời khỏi Milica.
"Vâng, bọn tôi sẽ lại tới đây sau, đi thôi Zeonly."
"Tsk."
Sau khi tiễn đám đực rựa đi, Laura lại quay vào trong ngôi nhà.
Đây là một ngôi nhà thường dân, với quý tộc hay hoàng tộc thì cái bàn này hơi bé.
Laura sau khi quay lại đã nhìn thấy bóng dáng của Milica và Kunon ngồi trên bàn.
Song—
"Coi như về mặt cảm xúc thôi ạ."
Nói thế, Rinko đổ đầy ly thủy tinh thay cho rượu vang bằng nước trái cây. Về màu sắc thì nó trông khá giống rượu nho.
Dù cho cái bàn có hẹp đi nữa, thì với sự hiện diện của cặp đôi trẻ khiến cho trở nên hợp và cực kỳ dễ thương.
"... Hm."
Và hầu gái nhà đối phương.
Nếu nói có bất ngờ hay không thì đúng là bất ngờ thật, nhưng bởi vì nếu là người hầu của gia đình hầu tước thì cũng có thể tạm không bất ngờ lắm.
Cách phục vụ hiện tại của Rinko chính là thứ mà người hầu của quý tộc nên có, tuy còn nhiều thiếu sót nhỏ, nhưng cũng coi như là chấp nhận được.
Laura quyết định sẽ không làm gì cả, bởi vì sự giúp đỡ của cô là không cần thiết. Cho nên cô chỉ xóa bỏ sự hiện diện của mình rồi tiếp tục quan sát.
Thật ra thì cô cũng muốn tạo ra không gian riêng tư cho chỉ 2 người họ, nhưng mà cương vị của cô không cho phép.
"--- Lần tái ngộ này, anh muốn được chiêm ngưỡng khuôn mặt xinh đẹp của em trong khoảng thời gian quý báu này, và cả sự khỏe mạnh lẫn nhiều thứ khác nữa."
"--- Cảm ơn anh, Kunon-kun."
Leng keng — tiếng ly thủy tinh chạm vào nhau.
Và bữa tối của cả hai bắt đầu.
Nhẹ nhàng và lặng yên, thời gian trôi đi một cách chậm rãi.
Tại nơi ấy, có vẻ hơi thất lễ, nhưng là một núi menu.
"--- Thế, những cô gái anh kể trong những bức thư kia ấy, tất cả đều là bạn anh à?"
"--- Đúng vậy, họ là những người bạn quan trọng và cực kỳ yêu quý anh như thế này cơ, nhiều người lắm."
Đĩa khai vị đầu tiên chính là món ăn của Vương Quốc Huglia chỉ xuất hiện trong nhà hàng cao cấp, vị thì chưa ăn nên chưa biết nữa.
Thứ có thể nhận ra được chính là màu sắc ngon mắt của nó, sau đó cuộc trò chuyện diễn ra cực kỳ sôi nổi.
"--- Ai là cô gái thân nhất với anh?"
"--- Nhất à? Anh không thể chọn được, mọi người đều thu hút như điện hạ vậy."
"--- Hả? Giống như em?"
"--- Điện hạ là vị hôn thê của anh, nên luôn có vị trí đặc biệt trong lòng anh, gần như không thể so sánh em với ai khác được. Em lúc nào cũng là người đặc biệt nhất với anh."
"--- A, hừm... Là vậy à?"
Những vấn đề cứ thế mọc như nấm sau mưa, dường như cũng là thứ được chôn giấu trong lòng cô trong thời gian xa cách.
Thú thật thì Laura cảm thấy cực kỳ thú vị khi nhìn Kunon bước đi trên lưỡi đao như thế.
Dù vậy...
[Câu chuyện không chỉ có thế đâu nhỉ?] - Laura nghĩ.
Milica đã không nói ra chuyện phải nói đầu tiên, không, có lẽ cô đang phân vân có nên nói ra hay không.
Mà, chính cô cũng nghĩ rằng nên hỏi về mối quan hệ giữa Kunon với phụ nữ, nhưng nếu đã ghi thẳng trong thư thì đối phương còn chẳng thèm giấu giếm. Chẳng biết Kunon đang nghĩ cái gì trong đầu nữa.
Nhưng tạm gác sang một bên.
Về chuyện đó thì cứ để cho Milica, liệu cô có thể truyền đạt nó đến Kunon hay không.
Đây là chuyện của riêng hai người, cho nên Zeonly cũng đã hứa rằng sẽ không hé răng nửa lời.
Thời gian cho bữa tối khá lâu, rốt cuộc thì Milica đã không nói nó ra, cô cũng không thể hiện rằng mình có đang phân vân vì điều đó hay không.
"--- Nếu buộc phải nói thì chắc hẳn cô Thánh Nữ đó là bạn thân nhất của anh à?"
"--- Vì cùng nhau làm việc, tuy hơi khó để so sánh mức độ thân thiết nhưng cô ấy là người bạn anh quen lâu nhất."
"--- Hmm, hể, là vậy ư."
--- Từ khoảng nửa năm trước, chắc vậy. Milica đã ra khỏi hoàng cung, cô đã không sống ở Vương Đô nữa.
Mỗi khi bức thư được gửi đến thì nó luôn qua tay nhà Gryon rồi mới tới chỗ cô.
Nếu không làm vậy ai mà biết nó có tới được tay của Milica một cách đàng hoàng hay không, cho nên hình thức này đã được quyết định như thế từ đầu.
May mắn thay đó là một lựa chọn chính xác, nhờ vậy mà ngay cả khi rời khỏi hoàng cung Milica vẫn nhận được thư từ Kunon.
Nếu như gia chủ Arson • Gryon không truyền đạt lại thì hẳn là Kunon vẫn chưa biết. Mà, Kunon vẫn chưa hề nhắc đến nó dù chỉ một chút, cho nên có lẽ là cậu không biết thật.
[Mình vẫn còn thời gian.]
Milica có nói hay không, có đưa ra kết luận gì thì chỉ có cô gái này mới biết.
"--- Em muốn đi chào hỏi cô ấy."
Dường như cô ấy đã đưa ra kết luận cho mình.


1 Bình luận
Lần sau Milica gặp được Thánh Nữ trong khoảng mấy chục chương tương lai, ẻm sẽ chửi tục, và cảnh khá hài.
Mà Thánh Nữ lúc nào chả tấu hài cơ chứ.