• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 07 : Hẹn hò, lĩnh vực tri thức mới.

Chương 204: Bóng dáng của người sư phụ vào tù ra tội.

1 Bình luận - Độ dài: 1,918 từ - Cập nhật:

"Tôi không có quan hệ tốt với mẹ chồng thì chớ, chồng cũng chẳng chịu đứng về phía tôi."

"Đó là một đàn ông tồi, không phải một quý ông."

"Tôi đã chịu đựng suốt thời gian qua, nhưng tôi đã đến giới hạn rồi. Nghĩ vậy tôi cứ thế mà lao ra khỏi nhà."

"Quả là một quyết tâm đầy gan dạ, một quý bà tuyệt vời nên có khả năng quyết đoán."

"Đúng là tôi muốn đi ra khỏi ngôi nhà, nhưng tôi chẳng có nơi nào muốn đi cả, cứ thế mà tôi tiến vào quán rượu rồi uống thứ rượu mình không thể uống được, rồi trở nên say xỉn."

"Đôi khi ta cũng có những đêm muốn uống rượu mà."

".... Tại sao tôi lại phải than thở trước một đứa trẻ có chứ?"

"Chẳng phải đây chính là cuộc gặp gỡ giữa tôi với nàng sao? Quý bà nội trợ xinh đẹp ơi."

"Tôi biết cậu là ai đó, cậu là Kunon-kun ở nhà Rinko-chan đúng không?"

"A, ... Mà, đúng vậy."

Thực tế thì ngược lại cơ, Rinko chính là người hầu trong nhà Kunon, hiện tại cậu là người trả lương nên cũng có thể coi cậu là ông chủ của Rinko. Mà, với người khác thì sao cũng được.

Tại ghế dài gần đài phun nước, người phụ nữ nội trợ xinh đẹp kia đã ngồi đó và kể chuyện sau khi tỉnh dậy. Sau khi rửa mặt thì cô ấy có hơi tỉnh táo một chút, nhưng bù lại, trên gương mặt nhìn nghiêng đầy mệt mỏi, cô lẩm bẩm từng lời một. Có vẻ như người này quen biết với Rinko, bởi vì người này chính là bà vợ trong tiệm tạp hóa gần nhà.

Dưới bầu trời đầy sao, người đàn ông và người phụ nữ trong một quảng trường có đài phun nước — nghe tình huống thôi cũng đủ để tưởng tượng ra một khung cảnh đầy lãng mạn rồi.

"--- Zeonly! Chừng nào thì mày mới chịu hết cái tính bố láo đó đi hả?"

"--- Im mồm đê im mồm đê! Giờ ông đây chính là pháp sư hoàng gia đó hỡi thằng muôn kiếp làm lính lính quèn kia! Thêm hậu tố-sama vào đi, còn không mau tôn kính và hầu hạ ông đi."

"--- Chỗ này chúng sinh bình đẳng nha mày!"

Chỉ nghe qua phần thẩm vấn thôi, chắc ai cũng tưởng Tự Vệ Đoàn sắp có đánh nhau đến nơi. Và cũng thông qua việc nghe ấy, cũng có thể đoán ra mọi người đều khá quen mặt với Zeonly — quả nhiên 'khách quen mặt' không phải là nói giỡn.

Kunon — người đã mất đi vai trò của mình, hiện đang trò chuyện với người phụ nữ nội trợ xinh đẹp — cũng chính là người liên can trong vụ việc. Thật ra thì chính cậu cũng phải chờ đến lượt để thẩm vấn.

Sau khi đợi một lúc, Kunon đã mời người phụ nữ kia với nội dung: [Nếu nàng không có nơi nào để đi thì hãy đến nhà tôi vào đêm nay nhé.]

Ngay sau đó:

"Này, Kunon."

Zeonly gọi tên cậu, dường như thẩm vấn đã kết thúc.

"A, đã xong rồi a--- ể?"

Khi cậu ngoảnh đầu lại, thì nhìn thấy khung cảnh Zeonly bị buộc hai tay bởi dây thừng, hai bên còn được hai thành viên trong Tự Vệ Đoàn khóa lại.

"Tao đi đây, còn mày thì về nhà đi. Nhắn lại cho Dario giúp tao là 'lần này hơi lâu'."

"Người bảo đi mà rốt cuộc là.... đi đâu ạ?"

Bóng dáng của sư phụ cậu hiện tại có khác gì phạm nhân sắp vào tù cơ chứ.

[Có ổn không? Liệu cứ thế mà về có được không?]

[Mình có nên đứng ra kháng cáo để giảm nhẹ tội cho sư phụ hay không?]

Rất may khi chỉ tổn hại vật chất chứ không có ai bị thương cả, ngay cả người phụ nữ xinh đẹp này cũng chẳng bị thương tích gì. Nhưng tới mức bị còng tay bằng dây thừng thế kia thì chẳng phải là nhảy thẳng một bước parkour thẳng vào nhà tù hay sao?

Kunon cố tìm những từ ngữ để trả lời nhưng Zeonly lại tỏ ra méo quan tâm lắm, hắn còn nói mang ý thúc giục rõ to rằng: "Đi thôi đám lính quèn, cái đám ngu ngốc lề mà lề mề," rồi cứ thế mà dẫn Tự Vệ Đoàn đi mất.

Nhìn kiểu gì cũng ra dáng mấy tên trùm tội phạm đã sẵn sàng cho kết cục của mình sau khi bị bắt cả, rốt cuộc cái cảm giác hiên ngang này là sao?

Mà, dù gì đi nữa thì toàn bộ nhóm Tự Vệ Đoàn đã đi mất, bỏ lại Kunon và người phụ nữ nội trợ xinh đẹp kia ở lại bơ vơ.

"... Ta đi thôi."

Nếu Zeonly bảo là ok thì tức là nó ok. Rất may là hắn bảo Kunon hãy gọi Dario tới, vậy thì Zeonly cũng đã nghĩ về chuyện này. Vả lại nếu cố giữ lại sư phụ bằng ngôn từ thì chắc cũng chẳng ai chịu đồng ý đâu. Chuyện xảy ra ở đây có quá nhiều thứ không thể giải thích được, cũng dễ bị bí từ nếu bị thẩm vấn. Cho nên Kunon quyết định cứ để sư phụ lo tất.

"Có được không?"

"Chẳng phải nàng không có nơi nào để đi hay sao? Nếu nàng là bạn của Rinko thì cũng như là bạn với kẻ hèn này thôi, không thành vấn đề."

--- Thật ra là có vấn đề, làm sao mà không thành vấn đề khi dắt một người đã có chồng về nhà cơ chứ? Hơn nữa, khi vị hôn thê đang có mặt vào thời gian này, nhất là khi vị hôn thê đang tới đây cơ chứ!?

"--- Chào thằng nhóc xấu tính, lâu rồi không gặp."

Một người đàn ông tráng niên bước vào khi Zeonly đang tranh cãi to tiếng với Tự Vệ Đoàn trong phòng thẩm vấn.

"Được rồi, từ giờ để cho ta đi."

Nói xong, ông đuổi cổ những thành viên khác ra ngoài. Trong phòng thẩm vấn chật chội và có chút u ám, ánh sáng yếu ớt từ bóng đèn vẫn cố gắng thể hiện chức trách của mình. Ngồi đối diện nhau khiến ký ức ngày xưa lại ùa về.

"Ông chú, giờ ông chú leo lên chức Phó Đoàn Trưởng rồi à? Giỏi đấy chứ."

Zeonly cười ngạo nghễ, ông chú cũng cười đáp lại:

"Lên chức này cũng phiền chết, ngày nào cũng bận túi mắt túi mũi cả. Dù cho đang ngủ đi nữa thì vẫn bị đánh thức do có 'đứa trẻ cá biệt' như chú mày xuất hiện."

--- Người đàn ông này tên là Zokba, phó đoàn trưởng của Tự Vệ Đoàn ở Dirasix. Tuy đã gần 50 tuổi nhưng lại sở hữu một cơ thể cường tráng không hề phù hợp với số tuổi của mình. Ông đã sinh sống ở thành phố này từ khá lâu và có năng lực chiến sĩ được đánh giá cao, hơn nữa ông còn là Nhất Tinh ma thuật sư dù chẳng tài năng về mảng này lắm, bù lại tài năng chiến sĩ của ông lại khá ưu tú. Với hai thiên phú trên, nên chiều rộng về mặt chiến thuật cũng được ông mở rộng kha khá, dù chỉ với những ma thuật vặt vãnh đi nữa.

"Có gì đâu hả ông chú, chẳng phải lại được gặp ông đây sao?"

"Chính ta cảm thấy không muốn gặp lại khuôn mặt của chú mày đấy, sau bao nhiêu năm mà cái bản tính vẫn không thay đổi mấy nhỉ? Zeon."

Tuy những lời nói khá gây gắt nhưng cả hai lại cảm thấy khá vui.

"Xin lỗi nha ông chú, cả lần này nữa."

"Ta hiểu rồi."

--- Tầm mười năm trước, khi Zeonly vẫn còn là học sinh ở trường và Zokba vẫn chỉ còn là đội trưởng, chính Zokba luôn tra khảo Zeonly mỗi khi hắn ta gây ra vấn đề gì đó trong thành phố. Bằng phương thức kì dị này, cả hai đã sinh ra một tình bạn nơi ngục tù. Có thể nói đây là một trong số ít người bạn có thể hiểu được Zeonly, và trong số những người bạn đó Zokba là người đồng hành cùng Zeonly khá sâu sắc.

"Lại toàn mấy chuyện không thể kể ra ha?"

"Chịu."

--- Zeonly khi ấy cũng gặp nhiều thất bại với ma thuật. Và trong số đó cũng có khá nhiều nội dung không thể kể ra. Đó có thể là những phát minh mà thế giới này chưa có, cũng có thể là sự thăm dò về khả năng Ma Đạo Cụ mới. Tất cả đều là tài sản trí tuệ cần được bảo vệ, cơ mà nếu gây ra chuyện thì bị thẩm vấn sẽ là chuyện đương nhiên. Đây là nghĩa vụ của Tự Vệ Đoàn, họ bắt buộc phải nghe, nhưng Zeonly càng không thể kể chi tiết, bởi có khả năng thành quả tốn công sức của hắn sẽ bị người khác cướp mất. Và thế là nhiều trường hợp cả hai dần trở nên bế tắc, rồi cãi nhau không ngớt, và chính Zokba là người đứng ra giảng hòa cho cả hai.

--- Với sự tin tưởng về việc hắn ta làm việc nghiêm túc và được chủ thuê đánh giá khá tốt, mọi người quyết định không hỏi về nhiều việc nữa. Dẫu sao thì hỏi cũng không chịu trả lời, nhờ việc Zeonly đã trả đủ tiền phạt lẫn tiền bồi thường mỗi lần tái phạm, nên mọi người cũng không muốn hỏi nữa. Lần này cũng giống như thế, nên Zokba cũng chả muốn hỏi làm gì, ông chỉ định bắt nộp tiền rồi xong. Và thế là chuyện đã trở thành như hiện tại.

"Thế là chú mày leo lên vị trí pháp sư hoàng gia rồi à? Giỏi hơn ta nhiều rồi."

Với tài năng không bị gò bó, Zeonly đã leo lên đỉnh cao với tư cách một ma thuật sư.

"Đúng rồi đó, ông đây đã trở nên vĩ đại rồi. Cho nên cũng định thực hiện lời hứa năm xưa luôn, rằng một lúc nào đó sẽ tới chỗ của ông chú đó."

"Lời hứa?"

"Ông chú quên rồi à? Khi ông đây đủ tuổi uống rượu thì sẽ khao ông chú một bữa đấy."

"A?... Aa, ta tưởng chú mày nói khách sáo."

Khi tốt nghiệp trường ma thuật và rời Dirasix, Zeonly đã nói như thế khi chia tay. Zokba thì không nghĩ đó là một lời hứa, ông chỉ nghĩ là 'chắc không còn gặp thằng quỷ này nữa'.

"Coi như trả ơn đi, ông chú cứ im lặng để được ông đây khao đi."

"Cái tính hống hách kia vẫn không thay đổi nhỉ nhóc con? ---Ok, vậy cứ để pháp sư hoàng gia-sama đây khao ta những chai rượu đắt tiền đi."

Tuy là cuộc tái ngộ có chút ngoài ý muốn, nhưng không thể nói rằng ông không vui được. Với hai người bạn không gặp nhau suốt 10 năm, thì một đêm thôi làm sao mà đủ với chủ đề để nói chuyện cơ chứ.

Bình luận (1)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

1 Bình luận