Throne of Magical Arcana
Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Vol 08 (END) - Con đường bất diệt (670-827)

Chương 702 - Mục tiêu thực sự?

16 Bình luận - Độ dài: 3,271 từ - Cập nhật:

*Trans+Edit: Lắc

Sau khi trúng phải cột sáng lấp lánh trong suốt, ngọn lửa cam ấm áp quấn quanh thân hỏa ma viễn cổ ngay lập tức mất đi màu sắc, tựa hồ đã biến thành một màu đen sâu thẳm có thể hút sạch mọi ánh sáng và hơi ấm.

Cột sáng phân tán, hóa thành vô số dòng điện màu trắng bạc và tia laser trong suốt. Chúng dày đặc chi chít, thoắt ẩn thoắt hiện, chiều hướng lưu động cực kỳ quỷ dị, từ đó hình thành nên những cạm bẫy dạng lưới mà mắt trần khó lòng nhìn thấy và bao phủ hoàn toàn Hỏa Thần.

Bên trong “tấm lưới lớn” hư ảo xuyên thấu ấy, hết thảy mọi thứ đều đông cứng lại, rơi vào một trạng thái tĩnh lặng đến không tưởng, tựa hồ đến cả các hạt vi mô cũng khó bề dao động.

Bắt đầu từ ngọn lửa bao quanh hỏa ma viễn cổ, cảnh tượng kỳ quái này nhanh chóng lan ra bề mặt thân thể, xuống bên dưới lớp vảy ác ma rồi thấm sâu vào trong cơ thể nó.

Hỏa Thần tựa hồ đã bị bẫy vào trong Dừng Thời gian Cao cấp, toàn thân không có một chỗ nào cử động. Bất chợt, thân thể nó trở nên trong suốt, để lộ ra Lõi Ác Ma bên trong: đó là một quả cầu lửa dường như có thể cháy vĩnh viễn.

Khối cầu “lửa” cố gắng kháng cự lại sự xâm nhập của trạng thái quái dị kia, nhưng nó lại như bất lực, như không kịp phòng bị, rất nhanh đã từ trạng thái lay động bập bùng chuyển sang dáng vẻ đông cứng im lặng.

Đại dương Sôi sục liên kết với Hỏa Thần có vẻ vẫn đang bốc cháy, nhưng lại chẳng tỏa ra chút sức nóng nào, chỉ để lại cái rét buốt giá thấu xương khiến người ta rùng mình. Ngay sau đó, nó cũng bị đóng băng, hoá thành một biển băng đèn ngòm, không chút ánh sáng.

Tất cả xảy ra quá nhanh, nhanh đến mức Chúa Tể Hắc Ám Gonheim, kẻ vẫn luôn theo dõi chiến trường, cũng không kịp ra tay cứu viện cho Hỏa Thần. Chỉ sau một thoáng sửng sốt ngắn ngủi, mọi chuyện đã không thể vãn hồi được nữa. Nói cách khác, ngay khi thấy cột sáng nọ đánh trúng Hỏa Thần, y đã hiểu rằng Quân chủ Ác ma bậc ba kia e là xong đời rồi, bởi Lucien đã thi triển một thần chú huyền thoại mà y chưa từng nghe nói tới: Băng Tuyết Nữ Thần đích Khoan thứ, và bởi cột sáng lấp lánh tỏa ra từ thần chú kia khiến cho chính y, kẻ đứng quan sát ở Pháo đài Băng giá phía xa, cũng cảm thấy một cơn rét buốt không gì có thể so bì!

Cái rét lạnh ở mức độ này dường như đã chạm đến cực hạn của thế giới. Ngay cả một kẻ nắm giữ sức mạnh của băng giá và bóng tối như y cũng phải đợi tới khi tấn thăng huyền thoại đỉnh phong, đồng thời dựa vào phản hồi từ Vực thẳm và năng lực thiên phú của bản thân mới có thể đạt tới ngưỡng nhiệt độ siêu thấp như vậy!

Chính vì lẽ đó, khi nhìn thấy Băng Tuyết Nữ Thần đích Khoan thứ đánh trúng hỏa ma viễn cổ, kẻ ngay trước đó vừa mới gỡ lớp phòng ngự lửa nhiệt độ cao ra, y liền từ bỏ ý định vội vàng cứu viện.

Thứ nhiệt độ siêu thấp chỉ cách độ không tuyệt đối chưa đến một độ này đương nhiên không thể tồn tại lâu dài và bị cả thế giới bài xích. Thêm vào đó, nơi này lại là Đại dương Sôi sục, vậy nên chỉ chưa đầy một nhịp thở, tất cả liền bắt đầu tan chảy, từng chút từng chút một, và rồi rất nhanh đã biến mất không thấy đâu nữa.

Thân thể bán trong suốt của Hỏa Thần vẫn còn đang đông cứng giữa không trung, hai chân đặt trên mặt biển, nơi dung nham xung quanh đang dâng trào trở lại. Đúng lúc này, cơn bão nóng rực không bao giờ tắt của Đại dương Sôi sục thổi tới, thế là toàn thân nó liền tan rã, tựa hồ hóa thành vô số vi hạt và tan biến hoàn toàn khỏi thế giới này.

Tên hỏa ma viễn cổ không biết đã sống bao nhiêu năm này cuối cùng cũng đã bước đến đoạn kết của đời mình.

“Uỳnh!”

Ngay giữa Đại dương Sôi sục, một cột dung nham bốc thẳng lên trời cao. Toàn bộ plane bùng lên một trận phun trào trước nay chưa từng thấy!

Kế đó, cột dung nham kinh hoàng kia ngưng tụ giữa không trung, hóa thành một ngai vàng rực cháy. Toàn bộ những chúa tể hỏa diệm đang giao chiến với các chúa tể hàn băng, tinh linh băng tuyết, cự nhân băng sương đều đồng loạt giương con mắt đỏ rực nhìn qua. Đây là tiếng gọi của Vực thẳm, tiếng gọi của giết chóc. Bất kỳ chúa tể hỏa diệm nào có thể đánh bại tất cả đối thủ trong trạng thái này và ngồi lên ngai vàng trên cao kia, kẻ đó sẽ nhận được toàn bộ sức mạnh của plane này, nhận được phần thưởng từ ý chí của Vực thẳm và trở thành tân Hỏa Thần. Nhưng đương nhiên, kẻ đó cũng sẽ chỉ là huyền thoại bậc một mà thôi!

Giữa cơn bão tuyết mịt mù, hai bóng người hiện ra. Một người mặc suit đen dài hai hàng khuy, đội mũ chóp cao màu đen như thể đang tham dự dạ hội. Tay phải hắn cầm một chiếc đồng hồ bỏ túi màu trắng bạc, tựa hồ đang tính xem liệu có bị trễ giờ dự tiệc hay không. Người còn lại thì tóc tím dài rũ qua vai, toàn thân mặc giáp xám bạc lấp loáng khí chất lạnh lẽo vô tình. Tay phải cô cầm một thanh trường kiếm cùng màu, không có mấy hoa văn, tay trái thì nắm một tấm khiên nhỏ tinh xảo đen tuyền.

“Quả nhiên là Lucien Evans và Natasha Orvarit…” Bên trong Pháo đài Băng giá, Gonheim, kẻ đang ngồi trên vương tọa đen, khẽ nheo mắt lại, tay phải buông khỏi tay vịn rồi đột ngột vươn ra túm mạnh về phía trước.

Ngay sau cái túm ấy, không gian trước mặt y liền nứt ra, để lộ một biển dung nham đang sôi trào mãnh liệt!

Mặc dù cái chết bất ngờ của Hỏa Thần không nằm trong kế hoạch của y, nhưng điều đó không cản trở y đạt được mục đích của mình, bởi vốn dĩ, y chưa từng trông chờ hỏa ma viễn cổ có thể thật sự ngăn được một Lucien Evans đã chuẩn bị kỹ càng từ trước – Nếu đã biết tiến vào Tinh không Hỗn loạn chỉ có hai con đường mà Lucien Evans lại không chuẩn bị sẵn kế sách đối phó với Hỏa Thần, y sẽ hoàn toàn có lý do để nghi ngờ làm sao kẻ này lại có thể trở thành một Grand Arcanist, một Pháp sư huyền thoại.

Trong lòng của Chúa Tể Hắc Ám, Hỏa Thần chẳng qua chỉ là một cái cớ để có thể danh chính ngôn thuận ra mặt “giúp đỡ thuộc hạ”, qua đó ngăn cản Lucien Evans một lúc, nhằm đảm bảo trình tự thời gian nghiêm ngặt của kế hoạch có thể tiến hành thuận lợi.

Căn cứ vào logic chặt chẽ bình thường, hỏa ma viễn cổ là chủ nhân của Đại dương Sôi sục, có bản tính nóng nảy, khẳng định là sẽ ngăn cản mọi sinh linh đi qua nơi này, còn y lại là “cấp trên” của nó. Thuộc hạ bị người ta đánh, y đương nhiên phải ra tay tương trợ. Như vậy, Lucien Evans sẽ không phát hiện đây là hành động cố ý ngăn cản việc cậu lấy được Phiến Đá Thời Không, mà chỉ coi đó là một cuộc chạm trán tất yếu tại Vực thẳm.

Ngay khi Gonheim duỗi tay phải ra, khuôn mặt tuấn mỹ của y liền xuất hiện trên bức tường băng lấp lánh trong suốt tại đại sảnh bên ngoài Pháo đài Băng giá, cặp sừng ác ma nhỏ trên đầu tựa hồ có thể hút hết ánh sáng xung quanh.

“Ta nghĩ rồi. Lời hứa của ngài mặc dù ta chẳng thiết tha gì cho lắm, nhưng có vẫn còn hơn không, mà Phiến Đá Thời Không đối với ta cũng chẳng có tác dụng gì.” Y nói với bóng người hư ảo bất định trông như được ngưng tụ từ một quả cầu ánh sáng ở phía trước.

Clement lần này đã đích thân tới đây. Mặc dù đã cẩn thận ngụy trang, nhưng khi đứng giữa đại sảnh của Pháo đài Băng giá, thân ảnh bị những bức tường băng trong suốt phản xạ lại từ bốn phương tám hướng, hắn vẫn có cảm giác như cái gì của mình cũng đều bị nhìn thấu, thành thử nôn nóng muốn rời khỏi nơi này. Ấy thế nhưng, Chúa Tể Hắc Ám Gonheim lại vẫn chưa đưa ra câu trả lời, còn dây dưa kéo dài tới tận mười phút!

Chỉ đến khi nghe được hồi đáp, Clement mới thở phào nhẹ nhõm: “Chúa Tể Hắc Ám tôn kính, ngài lựa chọn vô cùng anh minh.”

Nếu không phải vì nghe nói tân Vương tử Ác ma là Gonheim, một tồn tại mà có thể thương lượng và trao đổi lợi ích, hắn sẽ chẳng bao giờ đặt chân tới Thế giới Tuyệt vọng, nơi hợp nhất giữa Pháo đài Băng giá và Dạ dày Vực thẳm này. Suy cho cùng, khi ở trong sân nhà của một huyền thoại đỉnh phong, bản thân chỉ cần hơi bất cẩn một chút xíu thôi là cũng có thể ngã xuống hoàn toàn rồi. Mà đối với các Vương tử Ác ma trước đây, kế hoạch và lợi ích còn chẳng được ưa thích bằng tàn sát và hủy diệt!

‘Nếu Chúa Tể Hắc Ám mà không đồng ý, ta chỉ còn nước đánh lạc hướng Hỏa Thần rồi lẻn vào từ Đại dương Sôi sục…’ Vừa nghĩ vậy, Clement vừa nhảy vào Tinh không Hỗn loạn dưới sự trợ giúp của Gonheim.

……

Tầng 554 Vực thẳm, Đại dương Sôi sục.

Bầu trời đỏ rực cháy nứt vỡ, một bàn tay phải thon dài với móng tay màu xanh đen vươn ra, kéo theo đó là bóng tối vô biên vô tận.

Thứ bóng tối này khác hoàn toàn với bất kỳ loại bóng tối do con người tạo ra nào mà Lucien từng trải qua trước đây, kể cả từ Vương tử Ác ma hồi trước. Nó giống như vùng không gian không có ánh sáng trong vũ trụ, là bóng tối chân thực và tuyệt đối, tràn ngập cái rét lạnh cực hạn có thể đóng băng hết thảy. Không, bóng tối này thậm chí còn sâu thẳm hơn, giá rét hơn và chết chóc hơn thế!

Trong một vài câu chuyện thần thoại nào đó, khi toàn thể thế giới, bao gồm cả bầu trời sao, đi đến tận diệt, thì khởi đầu không phải là núi lửa phun trào, không phải là đại địa nứt vỡ, cũng không phải hồng thủy cuồn cuộn, mà là ánh sáng và nhiệt độ dần dần mất đi, sau đó chìm vào bóng tối, chìm vào cái giá rét cắt da cắt thịt, chìm vào sự tĩnh lặng vĩnh hằng bất biến!

Về sau, những kẻ yêu thích thần thoại ấy đã tìm thấy một thứ gọi là “chứng cứ lý luận” tương tự trong lý thuyết nhiệt động lực học của Ma pháp Nghị viện, chính là “cái chết nhiệt”.[note78564] Đương nhiên, các Arcanist chính thống ban đầu từng lo điều này thật sự sẽ xảy ra, nhưng rồi họ phát hiện, so với điều này, việc entropy không ngừng gia tăng mới là thứ đáng sợ hơn nhiều.** Điều đó giống như báo trước rằng vũ trụ cuối cùng sẽ đi đến điểm tận diệt vậy.

Bên trong bóng tối và cái giá rét này, dường như bị chọc giận, cơn bão tuyết mù mịt kia liền cô đặc lại thành một khối cầu nhỏ bé, tựa như một trái tim băng tuyết trong trẻo nhất, nhưng cũng lạnh lẽo nhất.

Kế đó, khối cầu nhỏ bé long lanh kia bất chợt phóng vọt vào trong bóng tối mênh mông vô tận, tựa như muốn đóng băng hoàn toàn bóng tối ấy!

‘Hừ, thật không biết sống chết! Còn dám đọ năng lực làm chủ nhiệt độ siêu thấp với ta?’ Chúa Tể Hắc Ám Gonheim thầm hừ một tiếng trong lòng. Y không bất ngờ đối với phản ứng của Tuyết Nữ. Ả đã thèm khát Pháo đài Băng giá và Lõi Ác Ma của y từ lâu rồi!

Ngay sau Thánh ngôn Hắc ám mà người thường khó bề hiểu nổi, những tia sáng hư ảo gần như không thể nhìn thấy liền lóe lên giữa màn đêm sâu thẳm. Và rồi, một cái lạnh không sao tưởng tượng được bất chợt ùa tới, đó là một cái lạnh đủ sức đóng băng hoàn toàn mọi thứ, từ vi mô tới vĩ mô!

Đây chính là phép thuật thiên phú của Chúa Tể Hắc Ám, thứ mà chỉ khi đạt tới huyền thoại đỉnh phong mới phát huy được uy lực thực sự: Thâm Hàn Tận thế!

Đúng lúc này, Kiếm Chân Lý trong tay Natasha bỗng nhiên khua lên, một luồng kiếm quang màu xám bạc mang theo vết nứt hư ảo chém tới, tuy ra sau nhưng lại tới trước, rồi bổ thẳng vào trong bóng tối lạnh buốt kia.

Những vết nứt hư ảo nhỏ li ti cắt xuyên qua bóng tối, nhưng rồi rất nhanh, luồng kiếm quang liền bị đông cứng trong đó, trông như thể đuôi một con cá bạc xinh đẹp.

“Kết giới Bão táp!” Bên trong con mắt bị kính độc nhãn che đi của Lucien, bão táp cuồng phong hoành hành, những con rắn điện màu trắng bạc không ngừng nhảy nhót.

Băng Tuyết Nữ Thần đích Khoan thứ vốn không có hiệu quả rõ rệt với một kẻ cũng nắm giữ sức mạnh tương tự như Chúa Tể Hắc Ám, còn Mặt trời Rực cháy Vĩnh hằng thì lại khó khống chế phạm vi ảnh hưởng, do đó Lucien đã lựa chọn một thần chú huyền thoại khác cũng có thể tạo ra nhiệt độ cực cao!

“Đùng!”

Tiếng sấm rền nổ vang giữa màn đêm, ánh chớp rọi sáng cả chân trời. Sức nóng khủng khiếp bùng lên tại chính giữa giá rét thấu xương rồi nhanh chóng hợp nhất cái lạnh và bóng tối lại với nhau.

“Hừ, một thần chú còn chưa đạt tới uy lực của huyền thoại đỉnh phong thì chẳng tác dụng mấy đâu.” Gonheim lại hừ lạnh một tiếng. Thánh ngôn Hắc ám cất lên, bóng tối liền ổn định, cái lạnh bắt đầu làm suy yếu đi và đóng băng cái nóng.

Đột nhiên, tinh thể băng do Tuyết Nữ biến thành bất chợt nổ tung, sau đó lại hóa thành cơn bão tuyết mịt mù lấp đầy bóng tối, bất chấp tất cả mà quấn lấy Chúa Tể Hắc Ám!

‘Ỷ có trợ thủ nên dám làm liều à?’ Đương lúc có chút kinh ngạc, Gonheim bỗng cảm thấy phía trên bầu trời của Pháo đài Băng giá trở nên xám xịt, từ trong đó nhô ra một sinh vật khoác áo choàng đen, phàm là bất kỳ sinh linh nào nhìn thấy đều sẽ mất mạng ngay tức khắc, tựa như nhìn thấy chính bản thân cái chết!

Sinh vật hư ảo này kéo theo cây lưỡi hái khổng lồ dài ngoằng rồi chém thẳng xuống Pháo đài Băng giá. Đó chính là Tử Vương, Sinh Vật Bất Tử Vương Apsis! Hắn muốn nhân cơ hội này tiêu diệt Chúa Tể Hắc Ám, leo lên bảo tọa Vương tử Ác ma!

“Hừ, quả nhiên là ngươi!” Tuy nhiên, Gonheim lại không hề hoảng loạn. Sau khi thấy Lucien ra tay, y đã hiểu cái lạnh chết chóc mà Tuyết Nữ thi triển không thực sự là sức mạnh của Địa ngục Tĩnh lặng rồi. Nếu vậy, chỉ còn lại một khả năng, đó là có một cường giả khác nắm giữ sức mạnh của cái chết đã cho ả vay mượn nó, giúp ả hợp nhất sức mạnh ấy vào trong “cực quang” của mình, từ đó ngụy tạo nên sự tĩnh lặng vĩnh hằng bất biến.

Chính vì vậy, từ đầu tới cuối y đều đã đề phòng Tử Vương Apsis!

Nhưng ngay khoảnh khắc ấy, ở nơi Đại dương Sôi sục và bầu trời đen tối giao nhau, một cơn bão táp bỗng ập tới. Chớp điện lấp lóe, cuồng phong cuồn cuộn ngút trời, cả nóng và lạnh đều đồng thời tồn tại!

Kế đó, các đốm sáng nguyên tố nhiều không đếm xuế xuất hiện. Chúng xướng lên những tiếng hát ngợi ca, nghênh đón “thiên đường” thuộc về chính mình. Từ giữa những đốm sáng ấy, một nữ nhân diễm lệ mà lãnh đạm xuất hiện, tay phải chỉ ra: “Hào hoa Liệt giải!”

Ở phía bên kia, Đại dương Sôi sục lắng xuống, trở nên yên bình hệt một vùng biển bình thường. Tất cả mọi thứ xung quanh đều như biến thành cảnh sắc thiên nhiên thực thụ, còn trong bóng tối thì nổi lên những vì sao, từ đó giáng xuống một luồng sức mạnh hùng vĩ.

“Douglas, Hathaway, Fernando!” Gonheim rốt cuộc cũng kinh hãi thực sự. Cùng lúc đó, y nhìn thấy Lucien ở bên kia, tay phải đặt lên ngực, người hơi khom xuống hành lễ, trông như thể đang thực hiện nghi thức tiễn biệt: “Ánh nhìn Phục thù!”

Trong đầu Gonheim liền ong ong. Y kinh ngạc nghĩ:

‘Mục tiêu của Lucien Evans không phải là Phiến Đá Thời Không, mà là vây giết ta?’

–––––––––––––––––––––––––––––––––––

**Giải thích một chút về lý do tại sao lại nói entropy tăng còn đáng sợ hơn “cái chết nhiệt”:

Trước hết, cho ai quên, entropy là đại lượng đo mức độ hỗn loạn hay mức độ ngẫu nhiên trong một hệ thống. Entropy càng cao thì các hạt trong đó càng phân tán, càng không còn cấu trúc trật tự.

Theo định luật thứ 2 của nhiệt động lực học: entropy của vũ trụ luôn luôn có xu hướng tăng theo thời gian, vậy nên khi entropy đạt mức tối đa, mọi quá trình vật lý sẽ chấm dứt, mọi trật tự đều sẽ tan rã dần theo thời gian. Sự sống, ý thức, nền văn minh… đều là những cấu trúc có entropy thấp, rất dễ bị phá vỡ khi vũ trụ tiến gần hơn đến trạng thái cân bằng, nên ngay cả trước khi chết, vũ trụ cũng sẽ dần tan rã một cách chậm rãi.

Do đó, so với “cái chết nhiệt” (một cái chết đột ngột), thì việc entropy tăng (cái chết chậm rãi, không thể đảo ngược), mới đáng sợ hơn cả.

Ghi chú

[Lên trên]
Cái chết nhiệt: là giả thuyết về số phận cuối cùng của vũ trụ, ở đó vũ trụ giảm đến một trạng thái mà nó đạt tới sự cân bằng nhiệt hoàn toàn, tất cả năng lượng có thể sử dụng được đều bị phân tán đều khắp không gian, không còn năng lượng khả dụng để vận hành và từ đó không thể duy trì chuyển động hay sự sống được nữa, nói cách khác là vũ trụ sẽ “chết”.
Cái chết nhiệt: là giả thuyết về số phận cuối cùng của vũ trụ, ở đó vũ trụ giảm đến một trạng thái mà nó đạt tới sự cân bằng nhiệt hoàn toàn, tất cả năng lượng có thể sử dụng được đều bị phân tán đều khắp không gian, không còn năng lượng khả dụng để vận hành và từ đó không thể duy trì chuyển động hay sự sống được nữa, nói cách khác là vũ trụ sẽ “chết”.
Bình luận (16)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

16 Bình luận

Tôn hành giả, giả hành tôn quây cho 1 thằng ác ma tưởng mình khôn hơn grand arcanist như cái chong chóng tre :))) lôi 1 lúc cả 3 đỉnh phong của nghị viện theo thì có mà đỡ bằng giời
Xem thêm
tự nhiên nhớ đến thứ bóng tối mà người mù thấy ko phải là một màu đen tối như mực, mà hãy thử nhắm một bên mắt, tiếp tục nhìn bằng mắt còn lại và cảm nhận bóng tối từ bên mắt đã nhắm, thứ họ thấy là "không có gì". Cái này t lụm được trên Internet và nhớ ngay khi nghe đến bóng tối đc đề cập trong truyện:v
TFNC
Xem thêm
TRANS
đó là mù bẩm sinh nhỉ, vì chưa từng tiếp xúc ánh sáng nên khái niệm bóng tối cơ bản không tồn tại với chính họ:)
còn nếu mù do nguyên nhân khác thì tương tự nhắm mắt đk
Xem thêm
@Akarui_Taiyo: mình chả biết nữa, nhưng mình đoán là họ vẫn sẽ thấy "ko thấy gì", chỉ là song song với việc nhìn đó thì họ còn tưởng tượng các sự vật thông qua các giác quan khác như thính giác hay khứu giác. Tương tự như việc nhắm mắt nhưng vẫn mường tường ra đc xung quanh mình có các cửa sắt vì ngửi đc mùi gỉ sét, hoặc kiểu thế, chỉ là ko thấy gì mà thôi. Mình đoán thôi nhá, để cho chắc thì nên đi hỏi người trong cuộc thì hơn=)
Xem thêm
Rút kinh nghiệm từ chap trước, dự đoán chap sau sẽ thành: mục tiêu của Lucien không phải là vây giết ta, mà là phiến đá thời không!?
thật giả giả thật del biết đằng nào mà lần
Xem thêm
Well, chỉ muốn tru lên phát. Phê vãi
Xem thêm
TRANS
Tks trans
Xem thêm
Vcl hóa ra kéo cả lũ đến đánh hội đồng à :)))
Xem thêm