Vol 08 (END) - Con đường bất diệt (670-827)
Chương 700 - Trông cậy ở ngài
13 Bình luận - Độ dài: 3,048 từ - Cập nhật:
*Trans+Edit: Lắc
Thiên Thần Vương Mecantron dang rộng hai tay, toàn thân tạo thành hình dạng cây thánh giá, đồng thời trang nghiêm nói: “Giáo hoàng Viken đã thừa cơ Thần đang say giấc mà đánh cắp quyền năng của Người, do đó ta đang tìm kiếm các Thánh đồ ngoan đạo để cùng xét xử tên báng bổ thần linh tột độ này.”
Thánh quang vây quanh thân thể hắn, mười tám đôi cánh ánh sáng xòe rộng, lấp đầy hoàn toàn phòng cầu nguyện, tạo nên một hình tượng vừa linh thiêng vừa thoát tục.
“Viken?” Clement, kẻ trông như được 36 chiếc cánh thiên thần ôm lấy, lùi về sau nửa bước. Thiên Thần Vương cuối cùng cũng tin đứng sau giáo hội chính là Vua Tai Họa Viken rồi sao?
Ngày trước, Ivan, Felix, Geno và những Thánh đồ khác trong khi vây đánh Thương Bạch Chi Chủ Wilfred đã tình cờ phát hiện ra một khe nứt dẫn tới Linh Giới. Sau đó qua miệng của các sinh vật huyền thoại ở thế giới đó như Vu Yêu Vương, bọn họ đã biết được một phần bí mật liên quan đến Thần Chân Lý và Giáo hoàng, đồng thời thu hoạch được không ít thứ từ Thánh điện Tử linh và học được cách làm sao để cướp đoạt sức mạnh của thần linh.
Vì vậy, bọn họ đã âm thầm cấu kết với nhau phản bội Giáo hoàng trong Hội nghị Thần học Tối cao, cáo buộc Ông ta là hóa thân của Chúa Tể Địa Ngục, và sau đó thì thành công chia rẽ giáo hội – Viken tin rằng Wilfred, kẻ không tham gia hành trình tới Linh Giới, chỉ có được kết quả nghiên cứu về ngụy thần ở giai đoạn đầu, không thể biết được bí mật của mình, đâm ra mới yên tâm để cho đám người Ivan đi giết, bằng không Ông ta nhất định đã chọn ra tay kín đáo với chuyện này rồi.
Kết quả, chẳng biết từ bao giờ, Pháp sư huyền thoại hệ Chiêu hồn Thương Bạch Chi Chủ kia đã cấu kết với các tử linh huyền thoại của Linh Giới, làm cho kế hoạch mỹ mãn của Ông ta xuất hiện sơ hở, giáo hội bị chia rẽ, còn tạo điều kiện cho đám người Douglas sáng lập nên Ma pháp Nghị viện.
Trong suốt quá trình ấy, đám Thánh đồ Ivan, Felix chắc chắn không thể không từng thử liên hệ với Thiên Thần Vương, còn bỏ ra rất nhiều tâm sức để cố khiến cho Thiên Thần Vương đứng về phía mình, bởi có như vậy quyền uy của Giáo hoàng mới hoàn toàn bị lung lay. Thế nhưng, Thiên Thần Vương Mecantron lại từ chối tin rằng Giáo hoàng là Vua Tai Họa Viken và kiên định ủng hộ giáo hội Nam.
Vì vậy, dù rằng thần thuật được “Thần Chân Lý” ban tặng của giáo hội Bắc không hề thua kém giáo hội Nam, nhưng giáo hội Bắc lại không có cách nào triệu hồi con cưng của Thần, tức các Seraph, giáng thế, cũng chẳng thể mượn dùng được sức mạnh của họ!
“Đúng vậy, ta từng bị Hắn dụ dỗ, nhưng qua việc Ma pháp Nghị viện thăm dò Linh Giới, những bí mật giấu kín của Hắn đã bị phơi bày. Ta phải bảo vệ vinh quang của Người khi Người đang say giấc, phải nghênh tiếp Người tỉnh dậy trong tư thái hoàn mỹ nhất.” Thiên Thần Vương Mecantron cất lời, giọng đầy từ bi và trang nghiêm.
“Ma pháp Nghị viện thăm dò Linh Giới…” Nghe thấy lời của Thiên Thần Vương, Clement bỗng nhiên rùng mình. Hắn sớm đã biết từ nhiều nguồn khác nhau về câu chuyện “Thần Chân Lý Thanos và Giáo hoàng Viken” do Ma pháp Nghị viện biên soạn.
Dù rằng câu chuyện đó có rất nhiều chỗ cực kỳ phóng đại, khiến cho người ta nghe xong chỉ coi như truyện cười, nhưng nó cũng có phần hoàn toàn trùng khớp. Người khác có thể không nhận ra, nhưng với một kẻ kế thừa sức mạnh và tri thức của Thánh đồ Geno, lại còn bí mật hợp tác với Chúa Tể Địa Ngục như hắn mà nói thì vừa mới nghe qua lần đầu thôi đã cực kỳ kinh hãi, bởi câu chuyện đó về cơ bản giống với những gì hắn biết, thậm chí còn đầy đủ và tường tận hơn, cũng có thêm không ít chi tiết thuyết phục. Chính bởi lẽ đó, hắn không thể không cho rằng Ma pháp Nghị viện đã thực sự gặt hái được thành quả không nhỏ!
Giờ đến cả Thiên Thần Vương vốn sống ở Núi Thiên đường cũng thừa nhận cuộc thăm dò của Ma pháp Nghị viện đã chạm tới bí mật cốt lõi rồi ư?
Và điều quan trọng nhất là, trong câu chuyện của Ma pháp Nghị viện, Thiên Thần Vương Mecantron chính là hóa thân của “Thần Chân Lý” Thanos, là vật dẫn cho sự phục sinh của Thần. Nói cách khác, Ngài ta chính là Phó vương hàng thật giá thật của Thiên quốc, là một “Tiểu Thần Chân Lý” đích thực!
Chẳng lẽ đây mới là nguyên nhân thực sự khiến ngài ta tin rằng Giáo hoàng chính là Vua Tai Họa Viken?**
Vô số suy nghĩ chớp nhoáng xẹt qua đầu Clement. Cuối cùng, tham vọng dâng lên, hắn dè dặt hỏi dò: “Ngài Thiên Thần Vương tôn kính, việc ngài hiện thân trước mặt tôi là vì đã thừa nhận sự thành kính của tôi, công nhận tôi có tư cách dâng hiến và hy sinh cho Thần phải không?”
“Đúng vậy. So với Belkovsky, ngài mới là một tín đồ thành kính hợp cách.” Bên trong vẻ “trách trời thương dân”[note78343] của Mecantron ẩn chứa ý tán thưởng. “Ở đây ta có một cuốn ‘Sách Đức Hạnh’ ghi chép lại những bí ẩn của Á Thần. Ta thấy ngài phẩm cách cao thượng, tâm hồn thánh khiết, nhất cử nhất động đều phù hợp với giáo huấn của Thần, lại có ý chí kiên định, dám vì Thần mà hy sinh, quả là một Thánh đồ hiếm có khó tìm. Vì vậy ta muốn giao nó cho ngài, giúp ngài có đủ sức mạnh để duy trì vinh quang của Thần và trừng phạt tên tội nhân Viken!”
Sau khi ngừng lại một thoáng, trong tay hắn liền có thêm một cuốn sách màu vàng kim: “Clement, ngài muốn chứ? Ngài muốn chấp nhận thử thách và nhiệm vụ vô cùng gian khổ này chứ?”
Bí ẩn của Á Thần? Là thứ bí ẩn Á Thần vượt trên cả phương pháp truyền thừa mà đám người bọn hắn đang nắm giữ đó sao? Clement cảm thấy ngay cả hô hấp của bản thân cũng trở nên nặng nề. Hắn hợp tác với Chúa Tể Địa Ngục chẳng phải cũng là vì muốn cướp đoạt thần tính, rồi qua đó thu được bí mật của Á Thần từ Hắn hay sao? Có điều, Chúa Tể Địa Ngục sinh ra đã là Á Thần, chính Hắn cũng chẳng rõ tại sao bản thân lại trở thành Á Thần nữa. Trái lại, Thanos và Viken lại không phải là Á Thần bẩm sinh, mà là những tồn tại từng bước từng bước đi lên Á Thần từ một con người phàm tục!
Nếu vậy, phải chăng Sách Đức Hạnh thực sự chứa đựng bí ẩn của Á Thần?
Nghĩ đến đây, Clement kìm lại mọi kích động và tham lam trong lòng, sau đó cẩn trọng lựa chọn từ ngữ rồi nói: “Tôi nguyện bảo vệ vinh quang của Thần, nhưng Viken đã cướp đoạt sức mạnh của Người mà trở thành Á Thần, tôi của hiện tại không thể nào đối phó nổi. Hy sinh là việc rất quan trọng, nhưng hy sinh vô ích thì chẳng có ý nghĩa gì cả. Tôi có thể lấy Tín ngưỡng chi Tâm để thề, đợi đến khi có được sức mạnh không thua kém Viken, tôi nhất định sẽ sống chết vì vinh quang của Thần và trừng phạt tên tội nhân đó.”
Muốn tôi hợp tác, chí ít Sách Đức Hạnh của ngài cũng phải giúp tôi trở thành Á Thần trước đã!
Một lão cáo già như hắn không thấy thỏ thì còn lâu mới thả ưng.[note78344]
Thiên Thần Vương Mecantron đưa cuốn sách màu vàng kim trong tay về phía Clement: “Ta rất hài lòng với câu trả lời của ngài.”
Clement đón lấy Sách Đức Hạnh, mặc kệ Mecantron vẫn còn đứng trước mặt mà vội vội vàng vàng lật xem. Càng xem, vẻ mặt hắn càng trở nên kích động và phấn khích – Ngày trước, cách thức mà bọn hắn dùng để cướp đoạt sức mạnh đức tin và truyền thừa có rất nhiều chỗ khó khăn, tỷ lệ chuyển hóa lại cực kỳ thấp, vậy nên các Thánh đồ của giáo hội Bắc vẫn luôn tìm cách cải tiến, song hiệu quả chẳng đáng là bao. Nhưng khi hắn đọc Sách Đức Hạnh, những trở ngại đó lại tựa như mây khói mà tan biến, bởi cuốn sách này đã chỉ rõ gốc rễ vấn đề nằm ở đâu!
Càng đọc càng kinh hãi, càng xem càng phấn khích, Clement mơ hồ cảm thấy cuốn Sách Đức Hạnh này thật sự ẩn chứa bí mật của Á Thần!
“Trước khi đối phó với Viken, ta có một vài nhiệm vụ muốn giao cho ngài.” Mecantron trầm giọng nói. “Ở tầng thứ năm trăm năm mươi lăm của Vực thẳm, tại trung tâm của Tinh không Hỗn loạn, có một loại vật liệu huyền thoại gọi là ‘Phiến Đá Thời Không’. Ngài đi lấy nó về đây giúp ta, ta sẽ trả công xứng đáng.”
“Tinh không Hỗn loạn?” Clement nghi hoặc. Hắn vốn lo rằng Thiên Thần Vương sẽ giao cho mình một nhiệm vụ nguy hiểm, nhưng xem ra lại là việc tốt nhỉ? Đi một chuyến đến Vực thẳm để lấy vật liệu huyền thoại ư?
Mecantron kể sơ lược về tình hình ở Tinh không Hỗn loạn, cuối cùng bổ sung: “Tiên tri đã nhắc nhở ta, Thao Túng Nguyên Tử Lucien Evans cũng đang cần một loại vật liệu thời không bậc huyền thoại và đã nghe đến sự tồn tại của Phiến Đá Thời Không từ tộc elf. Do đó ngài nhất định phải cẩn thận với khả năng hắn cũng đến Tinh không Hỗn loạn.”
“Được, Ngài Thiên Thần Vương.” Clement thầm thở phào nhẹ nhõm. Lucien Evans ở cùng cấp bậc với hắn, nếu có đụng mặt, cho dù đánh không lại thì chẳng lẽ cũng không trốn nổi? Hơn nữa, đây chỉ là tranh đoạt vật liệu chứ không đến mức thâm thù đại hận gì, nếu rơi vào tình huống nguy hiểm đến tính mạng, chỉ cần ném Phiến Đá Thời Không ra, Lucien Evans cũng sẽ chẳng liều mạng mà truy sát hắn.
Nhưng quan trọng hơn hết, đó là chỉ cần hắn tranh thủ thời gian thì sẽ có thể giành được Phiến Đá Thời Không trước Lucien Evans, căn bản chẳng cần phải đối mặt với cậu.
Trên mặt Thiên Thần Vương Mecantron hiện lên một nụ cười hài lòng, thân thể giáng thế qua hình chiếu dần dần tan biến, hóa thành vô số thiên thần tí hon. Bọn chúng vừa ca hát, vừa tụng niệm, vừa cầu nguyện, mãi một lúc lâu sau mới hoàn toàn biến mất.
……
Tầng 666 Vực thẳm, bên trong Pháo đài Băng giá.
Ngồi chễm chệ trên ngai vàng cao ngất, Chúa Tể Hắc Ám Gonheim vẻ mặt như cười như không nhìn vào khoảng không phía trước, tay phải lần nhẹ trên tay vịn của vương tọa đen tuyền.
Trên tay vịn khảm vô số đá quý hoặc mờ xỉn, hoặc lấp lánh kỳ ảo. Mười ngón tay thon dài của Gonheim không ngừng nhảy múa giữa chúng, phảng phất như đang diễn tấu một khúc nhạc. Móng tay màu xanh sẫm của y lấp loáng bóng của những linh hồn hỗn loạn.
Qua một lúc sau đó, y khẽ cười một tiếng. Khoảng không phía trước nứt ra, để lộ một mảng dung nham đỏ rực vô tận đang không ngừng cuộn trào, nóng rực dị thường, tựa như một đại dương đỏ đang sôi sục!
“Tiểu Hỏa…” Gonheim cất giọng đùa cợt gọi.
Một tiếng gầm vang lên, phía trên dung nham bỗng nhiên xuất hiện một vòng xoáy lửa, và rồi một đại viêm ma với đôi cánh lửa sau lưng bất ngờ đứng dậy: “Gonheim, đừng thử thách sức chịu đựng của ta.”
Một luồng nhiệt khủng khiếp tỏa ra, tựa hồ có thể làm tan chảy vạn vật!
Nó chính là hỏa ma viễn cổ, một tinh linh hỏa diệm, chúa tể tầng thứ 554 Đại dương Sôi sục của Vực thẳm, một Quân chủ Ác ma ở trình độ huyền thoại bậc ba, Hỏa Thần.
“Ngươi hỗn loạn đến mức cả cái tên cũng chẳng có nổi, thế thì nên gọi ngươi thế nào đây? Một tân Vương tử Ác ma như ta chẳng lẽ lại phải gọi ngươi là Hỏa Thần?” Chúa Tể Hắc Ám mỉm cười nói. “Không thích bị gọi là Tiểu Hỏa à? Vậy gọi là Tiểu Hồng nhé? Hay Tiểu Viêm? Tiểu Ma?”
Một tiếng gầm nữa lại vang lên. Dung nham phun trào khắp nơi, toàn bộ plane đều biến thành một thế giới của lửa. Tên hỏa ma viễn cổ này xem chừng đang tức lắm!
“Thôi được rồi. Lần này ta tìm ngươi là muốn báo cho ngươi biết, sắp tới sẽ có một Pháp sư huyền thoại dự tính đi qua Đại dương Sôi sục để tiến vào Tinh không Hỗn loạn. Hy vọng ngươi có thể cầm chân hắn một lúc.” Gonheim không chọc tức nó thêm nữa mà bắt đầu nói vào “chuyện chính”.
Hỏa Thần tức giận gầm lên: “Cái này cần ngươi phải nhắc chắc? Ta sẽ không để bất kỳ sự sống nào vượt qua Đại dương Sôi sục hết!”
Muốn tiến vào một plane ẩn như Tinh không Hỗn loạn thì chỉ có hai con đường: một là đi vào từ tận cùng Đại dương Sôi sục, hai là mượn quyền kiểm soát Vực thẳm từ Vương tử Ác ma.
Sau khi khoảng không một lần nữa khép lại, Gonheim khẽ lắc đầu cười một tiếng.
……
Tại Viện Nguyên tử, Katrina đang đứng trước mặt Lucien.
“Thầy, em vừa nhận một nhiệm vụ bắt buộc, cần phải tới Đế quốc Schachran. Công việc ở viện em đã sắp xếp giao cho trợ lý rồi. Có Layria ở đó thì sẽ không vấn đề gì đâu ạ.” Katrina “xin phép” thầy.
Là một thành viên của Hội đồng Tối cao, Lucien không có thói quen lách luật, vì vậy học trò của cậu trước nay vẫn đều phải hoàn thành nhiệm vụ bắt buộc.
“Đế quốc Schachran?” Lucien trầm tư hỏi.
“Vâng. Ở tỉnh phía Bắc Đế quốc Schachran vừa xảy ra một vụ thờ phụng ác ma. Một pháp sư sơ cấp của nghị viện đã bị cuốn vào rồi chết tại đó, vậy nên Ủy ban Công vụ đã cử em tới điều tra.” Katrina hơi cúi đầu, mái tóc vàng óng liền khẽ lắc lư. “Thật ra em là người Đế quốc Schachran, về sau mới xuống phương Nam. Em cũng muốn nhân cơ hội này về thăm lại quê nhà.”
Người nhà cùng cô tới đây chỉ có cha mẹ.
Lucien nhẹ nhàng gật đầu: “Cẩn thận đấy. Vừa hay, tôi cũng có một việc muốn nhờ em. Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, hãy tiện đường ghé qua Vương quốc Dumute một chuyến rồi đặt vật này ở bên ngoài thần điện của Thần Thủ Công Heit. Thay vì vị trí cụ thể thì tôi sẽ cho em quy luật thay đổi tọa độ.”
“Vâng, thưa thầy.” Katrina vui vẻ nhận lời nhờ vả của thầy. Từ khi quen biết Lucien đến nay, cô và các học trò khác rất hiếm khi có thể giúp đỡ được gì cho thầy mình – Cho dù có kết quả nghiên cứu nào có thể hỗ trợ thì phần lớn cũng đều được thực hiện dưới sự chỉ dẫn và sắp xếp của thầy.
Đợi Katrina rời đi, Lucien mới nhẹ nhàng gật đầu, sau đó thu dọn đồ đạc trở về Vũ trụ Nguyên tử, chuẩn bị khởi hành tới Tinh không Hỗn loạn.
––––––––––––––––––––––––––––––––––––
TL note 1: Trong chương này có ba phân cảnh, cả ba đều có một điểm chung, đó là một người giao phó hoặc nhờ cậy người khác. Do đó tên chương này đặt ở phân cảnh 1 là “Trông cậy ở ngài”, ở phân cảnh 2 là “Trông cậy ở ngươi”, còn đặt ở phân cảnh 3 sẽ thành “Trông cậy ở em”.
TL note 2**: Giải thích tại sao ở đoạn trên “Ngài ta” viết hoa còn đoạn dưới thì không
Đây là dụng ý thể hiện sự phân hóa nội tâm của Clement chứ không phải nhầm lẫn của tác giả hay của mình. Trong đoạn phía trên, tác giả dùng chữ 祂 (Ngài ta) để cho thấy Clement đặt Mecantron ở mức độ tôn kính cao nhất, gần như thần linh, nhưng ở đoạn ngay dưới lại chỉ dùng 他 (ngài ta).
“Chẳng lẽ đây mới là nguyên nhân thực sự khiến ngài ta tin rằng Giáo hoàng chính là Vua Tai Họa Viken?” Câu này cho thấy khi nghĩ sâu hơn, Clement nghi ngờ chỉ vì muốn được coi là Tiểu Thần Chân Lý, Mecantron mới tin chuyện Giáo hoàng là Viken mà nghị viện truyền bá. Sự chuyển đổi từ “Ngài ta” sang “ngài ta” này thể hiện sự tôn kính của Clement đã vô thức giảm bớt, tức là trong mắt hắn, Mecantron không còn đáng sùng bái như thần linh nữa, mà chỉ là một cá thể có mưu đồ, động cơ tầm thường.


13 Bình luận