Trong khoảng thời gian trước khi diễn ra buổi tiệc ra mắt công chúng của Selene, nhờ sự sắp xếp của quốc vương mà tôi được tự do lui tới thư viện trong hoàng cung, còn Tet thì tham gia vào những buổi huấn luyện của các kỵ sĩ hoàng cung.
Trong buổi huấn luyện ấy, Tet đã cùng với Roland – đoàn trưởng kỵ sĩ và cũng là người luôn kề cận quốc vương – trình diễn những màn đấu tập đầy kỹ thuật. Nhờ đó mà Tet nhanh chóng được các kỵ sĩ khác công nhận.
Về phần tôi, tôi đã cùng ông lão pháp sư triều đình thường xuyên ở thư viện hoàng cung trò chuyện về ma pháp.
Ông đối xử với tôi như cháu ruột, còn mang cả trà và bánh ngọt đến cho, khiến tôi có chút ngượng ngùng. Nhưng những trải nghiệm của một pháp sư triều đình – người sở hữu lượng ma lực dồi dào và đã sống rất lâu – quả thật rất thú vị.
「Ác ma cũng là một loại dạng sống ma lực, giống như tinh linh vậy đó.」
「Vậy sao… Tinh linh sẽ phát huy sức mạnh của thứ mà chúng cai quản, thế còn ác ma thì cai quản điều gì ạ?」
「Điều đó thì muôn hình vạn trạng. Nếu tinh linh sinh ra từ ma lực của thiên nhiên, thì ác ma lại có nguồn gốc từ thế giới loài người.」
Người ta nói rằng linh hồn của những con người được thần thánh để mắt đến, hay những cảm xúc thiện lương tụ hội lại, thì sau khi chết có thể trở thành anh linh hoặc thiên sứ.
Ngược lại, linh hồn của kẻ ác hoặc những cảm xúc tiêu cực bị tích tụ sẽ hóa thành ác ma.
「Nếu nói theo hướng chuyên môn thì còn phức tạp hơn, nhưng hiểu đơn giản thì đại khái là vậy. Và cái gọi là 【Quỷ nhập】, chính là trạng thái một con người bị quỷ chiếm hữu bên trong cơ thể」
「Vậy tại sao lại bị xem là tà thuật ạ? Rõ ràng nó cũng liên quan đến dạng sống ma lực, đâu khác gì tinh linh ma pháp đâu?」
「Khác biệt từ gốc rễ đó. Con người bị Quỷ nhập sẽ được cộng thêm ma lực của ác ma, trở nên mạnh mẽ đột ngột. Nhưng đồng thời, ý chí của bản thân sẽ bị ý chí – tức ác ý – của ác ma xâm thực, bóp méo, và cuối cùng bị cướp đoạt hoàn toàn.」
【Quỷ nhập】chính là hiện tượng đồng hóa với ác ma. Ban đầu, con người chỉ tiếp nhận một phần ma lực của ác ma mà vẫn giữ được bản ngã. Nhưng nếu để bản thân bị cám dỗ, càng ham muốn thêm sức mạnh của ác ma, thì bản ngã của con người sẽ bị dòng ma lực khổng lồ ấy nuốt chửng.
Ngược lại, tinh linh ma pháp là sự trao ma lực cho tinh linh để tạo ra hiện tượng, hoặc cho tinh linh nhập thể để cường hóa bản thân. Nhưng do tinh linh gắn liền với bản chất mà chúng cai quản, nên có thể tùy ý giải trừ.
「Ác ma được sinh ra từ tâm con người, nên chúng rất dễ bám rễ trong lòng người. Con người bị ma lực ác ma xâm thực thì cuối cùng cũng sẽ bị chiếm đoạt ý thức, cơ thể biến dị. Đó chính là thứ mà thiên hạ gọi là ma tộc.」
「Thì ra là vậy… Thật bổ ích.」
Tet là một tộc mới sinh ra từ sự đồng hóa giữa golem và tinh linh mất đi bản ngã, nên định nghĩa ấy cũng khá gần với ma tộc.
Những câu chuyện của ông lão pháp sư không mang tính thực hành nhiều, mà giống nghiên cứu học thuật hơn, thế nên tôi thấy vô cùng hứng thú.
「Ta năm nay cũng đã ngoài 150 tuổi rồi, được trò chuyện với người trẻ thế này thật vui lắm. Này, cho ngươi viên kẹo.」
「Cảm ơn ngài. Vậy ra ngài cũng sống khá thọ nhỉ.」
「Sống quá lâu rồi. Ta còn muốn ra đi sớm từ khi năm mươi, sáu mươi tuổi cơ.」
Ông lão pháp sư triều đình cười nói.
Nền y học ở thế giới này phần nhiều dựa vào hồi phục ma pháp và ma dược, nhưng dẫu thế, tuổi thọ trung bình của con người cũng chỉ khoảng 50.
Người có nhiều ma lực thì có thể sống lâu hơn, đến khoảng 70.
Còn những ai như pháp sư hay mạo hiểm giả – tức những người luôn vận dụng ma lực – thì có thể sống từ 80 đến 100 tuổi.
Tôi cũng được nghe về mối liên hệ giữa ma lực và tuổi thọ.
「Thật ra thì, trong nghiên cứu của ta, con người có hai cách kéo dài tuổi thọ khác nhau.」
「Hai cách?」
「Đúng vậy. Một là kéo dài bằng cách duy trì thời kỳ sung mãn của con người. Hai là khi đã đạt đến một mức ma lực nhất định, thì sự trưởng thành sẽ dừng lại ở đó.」
Ma lực càng nhiều thì tuổi thọ càng dài, Selene vẫn đang trưởng thành nên chắc thuộc nhóm đầu tiên. Còn tôi – chẳng hề lớn lên chút nào – có lẽ là thuộc nhóm sau, nên tôi liền hỏi:
「Tại sao lại có những người mà sự trưởng thành dừng lại ở đó ạ?」
「Chuyện đó thì không rõ. Nhưng phần lớn con người là loại thứ nhất, chỉ có một số cực kỳ hiếm hoi. Người ta nói rằng, con người do các vị thần tạo ra ở thế giới nguyên sơ đã mang sẵn tính chất đó. Cụ thể thì như trong tộc Elf có High Elf, hay trong tộc Dwarf có Elder Dwarf chẳng hạn.」
Khi tôi hỏi còn con người, thú nhân, long nhân thì sao, ông cụ đáp với vẻ buồn bã: do trong lịch sử của những tộc đó luôn có nhiều tranh đấu, cho nên dù có sống thọ đến đâu thì cũng bị giết là chết. Hoặc vì sợ hãi tranh đấu nên bọn họ đã lẩn trốn, dẫn đến số lượng ngày càng ít.
「Những kẻ không già đi, ngừng lại ở một độ tuổi nhất định, thì hoặc được tôn xưng là hiền giả, hoặc bị gọi là phù thủy rồi bức hại. Có lẽ còn có những người bị nhầm lẫn với【Quỷ nhập】nữa.」
「Ra vậy…」
「Yếu tố trường sinh do ma lực thì ai cũng có, nhưng cái gọi là nhân tố bất lão lại tồn tại từ thời nguyên thuỷ, đến nay chỉ còn cực kỳ hiếm hoi mới có. Ta muốn ủng hộ giả thuyết này.」
「Cảm ơn ngài đã kể cho tôi một câu chuyện thật tuyệt vời.」
「Hô hô hô, không có gì đâu, tiểu thư ạ.」
Con người do thần tạo ra, còn tôi vốn đã được nữ thần Liliel cho tái sinh, vậy nên chắc cũng mang tính chất gần với “con người nguyên thuỷ”.
Thế là, phải chăng tôi đã chắc chắn trở thành “thiếu nữ vĩnh hằng” rồi ư? Nếu đúng thế thật thì có lẽ tôi cũng nên chấp nhận thôi.
Tôi cứ thế lắng nghe những câu chuyện ma pháp đầy thú vị của ông lão pháp sư triều đình, cho đến khi ngày buổi lễ ra mắt công chúng đến ──
「Phù thủy-sama~, bên kia có đồ ăn kìa! Trông ngon lắm đó!」
「Tet, em cứ đi ăn đi.」
Trong buổi tiệc xã hội, vì tôi không biết khiêu vũ, nên tạm thời đứng ở mép tường gần chỗ có đồ ăn để chờ buổi lễ bắt đầu.
Tet thì chất đầy thức ăn thành núi để ăn, khiến người xung quanh cau mày nhìn, còn tôi thì chỉ có thể cười nhạt. Dẫu vậy, tôi vẫn không hề lơ là cảnh giác.
Trong lúc chờ, tôi bắt đầu cảm nhận được có những ánh mắt chốc chốc lại hướng về phía mình.
(Chuyện gì vậy nhỉ? Trang phục của mình có gì lạ sao?)
Tôi cúi xuống kiểm tra lại bản thân, nhưng chẳng có gì bất thường.
Đây là chiếc váy tôi đặt từ cửa hiệu chuyên phục vụ giới quý tộc.
Nó đã được gia công bằng 【Phù chú Ma pháp】 với nhiều hiệu ứng, nhưng nhìn chung vẫn là một thiết kế giản dị, trang nhã, không có gì nổi bật quá mức. Thế nên tôi chẳng hiểu tại sao lại bị chú ý.
「Dù sao thì, cứ bận tâm đến ánh mắt người khác cũng chẳng ích gì. Điều quan trọng là phải tập trung cảnh giác…」
Vì có khả năng giáo đoàn thờ quỷ sẽ tập kích, nên tôi càng tập trung giác quan hơn. Và rồi, giữa đám đông tụ tập trong đại sảnh hoàng thành, tôi nhận ra một điểm khác thường.
「Ồ… nhiều người có lượng ma lực cao thật.」
Chắc là do huyết thống.
Người thành danh nhờ võ công trên chiến trường tất nhiên cũng tinh thông【Cường hóa cơ thể】và ma pháp, và có lượng ma lực lớn để duy trì cái đó.
So với dân thường, lượng ma lực trung bình mà tôi cảm nhận được từ giới quý tộc rõ ràng cao hơn hẳn.
Có lẽ họ vốn sinh ra đã nhiều ma lực, hoặc được giáo dục ma pháp bài bản với tư cách quý tộc.
Giữa những người như vậy, tôi phát hiện ra một kẻ duy nhất bất thường.
Đó là một người đàn ông mặc lễ phục sang trọng như quý tộc cấp cao, nhưng sắc mặt lại tái nhợt.
Trong khi hầu hết quý tộc đều có lượng ma lực cao, thì người này lại thấp đến lạ… không, gần như không cảm nhận được chút nào.
Khác với bầu không khí thường thấy ở pháp sư dùng kỹ năng【Điều khiển ma lực】cấp cao để ẩn giấu, gã kia hình như đang sử dụng ma cụ là chiếc vòng vàng trên cổ tay phải để che giấu ma lực.
Có khả năng gã sở hữu một kỹ năng độc nhất nào đó, nên phải giấu hoặc kìm nén ma lực để tránh bị bộc phát.
Tuy nhiên, tôi đã được xem hồ sơ của những quý tộc được quốc vương mời đến với tư cách hộ vệ, và trong đó không hề có ai sở hữu kỹ năng nguy hiểm như vậy.
Nếu thế, trái lại càng chứng tỏ người đó đáng ngờ.
Tôi định sẽ báo lại chuyện này cho một người hầu đang đứng gần để liên lạc với quốc vương, thì một thiếu niên tiến lại bắt chuyện.
「X-xin chào lần đầu gặp. Tôi là Orand, con trai thứ hai của bá tước Flammea. Còn cô là tiểu thư nhà nào vậy? Tôi chưa từng thấy qua, chẳng lẽ đây là buổi debut của cô sao?」
Bị cậu ta hỏi dồn dập, tôi nhất thời thấy lúng túng.
Với vẻ ngoài chỉ như một thiếu nữ mười hai tuổi, tôi bị nhầm thành con gái nhà quý tộc nào đó.
Nhìn kỹ xung quanh thì thấy có rất nhiều thiếu niên thiếu nữ cùng độ tuổi với Selene tập trung ở đây, chắc là để làm ứng viên hôn phu tương lai hoặc bạn bè cho Selene.
Và có lẽ tôi đã bị nhầm là một trong số họ ──
「Tôi là Chise, đến từ Giáo hội Ngũ Đại Nữ Thần. Tiếc là tôi không có họ để giới thiệu.」
「Từ giáo hội… ra vậy.」
Khi tham dự buổi tiệc này, để tiện ứng phó khi có người hỏi xuất thân, vị hồng y đã chuẩn bị sẵn cho tôi câu trả lời ấy.
Câu giới thiệu “đến từ giáo hội” thường được dùng cho những người đã quy y, bỏ lại họ tộc, nhưng lần này tôi tạm mượn dùng.
Dù sao thì, các sơ khi gia nhập giáo hội nếu cần vẫn có thể quay lại thế tục, cũng có thể lấy lại họ tộc, nên có lẽ đó là tập tục còn sót lại từ thời xưa.
「Mà, mái tóc và đôi mắt của cô thật đẹp. Trông tựa như hắc diện thạch vậy, thật sự rất cuốn hút.」
「Thật sao? Miệng lưỡi cậu cũng khéo đấy nhỉ.」
Có lẽ đây chỉ là lời xã giao thường thấy trong giới quý tộc.
Bình thường tôi luôn đội chiếc mũ phù thủy rộng vành che kín, nên chưa từng được ai khen tóc hay mắt. Nghe thế khiến tôi thấy nhột nhột, liền mỉm cười.
Nhưng xin lỗi thiếu niên này, tôi còn muốn đi báo cáo về gã quý tộc đáng ngờ kia.
Có lẽ cậu ta nhận ra tôi nghĩ lời khen chỉ là khách sáo, nên thoáng chút thất vọng, nhưng rồi nhanh chóng lấy lại tinh thần, tiếp tục bắt chuyện.
「Thế này nhé? Hay là chúng ta ra chỗ kia nói chuyện một lát?」
「Xin lỗi, tôi xin phép từ chối. Xin đừng bận tâm đến tôi.」
「Đừng nói thế chứ, cô cứ đứng làm bông hoa trên tường thế này thì phí quá.」
Nói rồi, cậu ta toan kéo tôi đi, thì một luồng áp lực ma lực nhẹ nhàng chen ngang.
「Cậu đang làm gì vậy?」
Tet, với nụ cười trên môi và trên tay là chiếc đĩa đầy ắp thức ăn, đang dùng ma lực áp chế thiếu niên kia.
「X-xin lỗi!」
Bị Tet – vốn trông lớn tuổi hơn cậu ta – lườm cho một cái, thiếu niên kia hốt hoảng bỏ chạy.
「Cảm ơn em, Tet…」
Khi Tet quay về bên tôi, dường như ánh mắt của những thiếu niên thiếu nữ khác hướng về tôi cũng bớt đi phần soi mói.
「Mmm…」
「Sao vậy, Tet? Đồ ăn không ngon à?」
「Ngon lắm đó. Nhưng mà… có nhiều người đang nhìn Phù thủy-sama bằng ánh mắt kỳ lạ lắm.」
「Ánh mắt kỳ lạ…?」
Bản thân tôi vốn chẳng mấy để ý đến ngoại hình của mình, nhưng xem ra tôi lại thu hút sự chú ý của đám thiếu niên nơi này.
Dù vậy, việc để Tet dùng áp lực ma lực hù dọa một thiếu niên ngây ngô thì… tôi thấy có chút áy náy.
「Phù thủy-sama nên tự nhận thức đi chứ. Người vừa dễ thương, vừa xinh đẹp đó.」
「Vậy sao? Nhưng chẳng phải người xinh đẹp là Tet mới đúng à?」
Nhờ Tet lại gần, ánh nhìn soi mói từ những thiếu niên hướng về tôi mới dịu xuống.
Thế nhưng, thay vào đó, ánh mắt nóng bỏng của những công tử quý tộc cùng độ tuổi lại dồn dập hướng về Tet.
Với làn da rám nắng khỏe khoắn, khuôn mặt non trẻ dễ thương nhưng lại sở hữu vóc dáng nảy nở, cộng thêm sự lạ lẫm về màu sắc, Tet lập tức trở thành tâm điểm, nhận lấy vô số ánh mắt say mê.
Tet thì vẫn chẳng hề có ý thức rằng mình là một mỹ thiếu nữ, chỉ nghiêng đầu ngơ ngác.
Sau khi thoát khỏi sự quấy rầy của cậu thiếu niên khi nãy, tôi liền tiến đến một gia nhân phụ trách liên lạc với quốc vương để báo lại về gã quý tộc đáng ngờ cùng đặc điểm của hắn.
Thế nhưng, hắn đã rời khỏi đại sảnh từ bao giờ.
『Cảm tạ sự hợp tác. Chúng tôi sẽ lập tức truy tìm hắn.』
Mấy gia nhân lập tức tản ra, hành động khẩn trương.
Còn tôi thì vẫn duy trì cảnh giác, chờ bữa tiệc chính thức bắt đầu.
『── Quốc vương bệ hạ, công chúa Seleneriel điện hạ, giá lâm!』
Cuối cùng, nhân vật chính hôm nay – Selene – bước vào.
Ngày thường, tại ngôi nhà trong 【Hoang địa Hư vô】, Selene luôn nũng nịu bên chúng tôi. Nhưng giờ đây, nhờ sự giáo dưỡng nơi hoàng cung, con bé sải bước thẳng lưng, khoác trên mình bộ váy lộng lẫy, nở nụ cười duyên dáng tiến vào đại sảnh.
Từ thuở còn bé thơ tôi đã dõi theo quá trình trưởng thành của Selene, giờ con bé đã cao lớn hơn cả tôi, khiến tôi cảm động đến nỗi suýt rơi nước mắt.
「Đêm nay quả là một ngày đáng mừng. Con gái ta, Seleneriel, người từng mất tích, nay đã trở về! Thoát khỏi biến cố đau thương năm ấy, Seleneriel đã được gửi gắm cho một thánh nữ xuất chúng trong giáo hội, và đã được bảo vệ, nuôi dưỡng nên người! Hãy cùng nâng ly chúc mừng sự trở về của Seleneriel, đêm nay chúng ta sẽ uống cho thỏa thích!」
『『『── Cạn ly!』』』
Dưới sự hô hào của quốc vương, buổi dạ tiệc chính thức bắt đầu.
Selene mỉm cười dịu dàng, cùng quốc vương đón nhận từng lời chào hỏi của các vị khách tham dự.
「Thật là… con bé đã lớn lên thành một tiểu thư đoan trang rồi, chẳng phải hổ thẹn khi đứng trước bất kỳ ai nữa.」
「Đúng thế đó. Nhưng có vẻ sẽ vất vả lắm… vì sẽ chẳng có mấy cơ hội được ăn đồ ngon như thế này.」
Tôi khẽ cười khổ khi nhìn Tet vừa ăn ngấu nghiến đĩa đồ ăn đầy ắp trước mặt.
Và rồi, khi Selene đã tiếp nhận hết thảy lời chào từ các quý tộc, ngay lúc loạt chào hỏi vừa kết thúc, thì chuyện đó xảy ra.


3 Bình luận