Tập 03
Chương 0: Lịch sử của một quốc gia và nơi Phù thuỷ đặt chân tới
4 Bình luận - Độ dài: 1,074 từ - Cập nhật:
「Bà cố ơi? Có Bà cố phù thủy ở đây không ạ?」
Buổi chiều trong khu vườn──khi tôi và Tet đang thưởng thức trà cùng bánh ngọt mà quản gia trưởng Beretta chuẩn bị, một cô bé ôm cả chồng sách và tập giấy hớt hải chạy đi tìm tôi.
「Có chuyện gì thế? Sao con trông vội vàng vậy…」
「Mogu mogu… qua đây uống trà chung với bọn ta luôn đi nào!」
Khi tôi và Tet vẫy tay từ trong đình hóng mát, cô bé đeo trên cổ một sợi dây chuyền có xỏ hai chiếc nhẫn cũ liền chú ý thấy, rồi chạy lon ton lại gần.
Để đón cô bé, Beretta – quản gia trưởng đang đứng hầu cạnh – khẽ chuẩn bị thêm một tách trà mới.
「Bà cố ơi, cháu có chuyện muốn hỏi!」
「Câu hỏi à? Cũng được thôi, nhưng mà… đừng gọi ta là bà cố được không nhỉ?」
「Không ạ, Bà cố phù thủy thì mãi là Bà cố thôi!」
Đúng là tôi đã sống đủ lâu để bị gọi như vậy. Nhưng khi nghe điều đó phát ra từ một cô bé có ngoại hình trưởng thành hơn hẳn mình, trong lòng có chút… không muốn.
「Haa… thôi cũng được. Vậy có chuyện gì nào?」
「Dạ vâng! Thật ra, khi cháu tra cứu nhật ký và gia phả trong nhà thì thấy có ghi chép về Bà cố!」
「Đâu nào… À, ra là chuyện khoảng bốn trăm năm trước. Hoài niệm thật đấy.」
Cô bé ấy chính là hậu duệ của đứa con gái nuôi mà ngày xưa tôi từng cưu mang và nuôi dưỡng.
Khi đó, nơi này còn được gọi là 【Hoang địa Hư vô】, vẫn nằm trong phạm vi đại kết giới của nữ thần Liriel.
Giờ thì kết giới ấy đã tan biến, vùng đất giờ đây được gọi bằng cái tên 【Khu rừng của Phù thủy Sáng tạo】.
Và từ bao đời nay, con cháu của những đứa trẻ tôi từng nuôi dưỡng, hay của những người tôi từng cưu mang, đều gọi tôi là “Bà cố phù thủy”.
「Trong cuốn này, tổ tiên của cháu có viết về Bà cố. Nhưng trong sách sử Vương quốc Ischea ở thư viện của Bà cố thì lại không hề có ghi chép gì cả. Thay vào đó chỉ thấy chuyện về một thánh nữ mang danh 【Hắc Thánh Nữ】…」
「Vậy à, rồi sao nữa?」
「Nhưng rõ ràng chẳng hề có nhân vật nào gọi là 【Hắc Thánh Nữ】 trong Ngũ Đại Nữ thần khi đó cả, nên chắc chắn là bịa đặt! Với lại, 【Hắc Thánh Nữ】 thì khác Bà cố: tóc đen, mà lại được mô tả là một mỹ nữ trưởng thành, hiền từ như một vị thánh mẫu cơ!」
Nói rồi, cô bé giơ ra cuốn sách có bìa minh họa là một phụ nữ với vòng ngực đầy đặn.
Tôi đặt tay lên bộ ngực phẳng lì đã ngừng phát triển từ năm mười hai tuổi, hít sâu một hơi.
「Phù thủy-sama, chị ổn chứ?」
「Không sao đâu, Tet. Chị quen rồi…」
Tôi hít thở vài lần, bình tĩnh trở lại, rồi nhìn thẳng vào cô bé đang háo hức tìm hiểu quá khứ.
「Mẹ, bà, rồi cả cụ của con cũng từng tự mình đi tìm hiểu gốc gác như thế đấy.」
「Thật à!?」
Đúng vậy, hầu như đời nào trong dòng dõi hậu duệ của đứa con gái nuôi đầu tiên tôi từng chăm sóc cũng có người muốn tìm về cội nguồn của mình.
「Ừm… vậy ta nên bắt đầu từ đâu đây nhỉ?」
「Phù thủy-sama, trước hết là từ cái tên của vùng đất này chứ!」
Đang loay hoay nghĩ xem nên mở lời từ đâu, tôi liền nhận được lời nhắc nhở từ Tet.
「Ừ nhỉ. Nơi này── đúng như tên gọi 【Khu rừng của Phù thủy Sáng tạo】, con biết ta có thể dùng 【Ma pháp Sáng tạo】 rồi đúng không? --《Creation》!」
Ngay trước mắt cô bé, tôi thi triển 【Ma pháp Sáng tạo】, tạo ra một chiếc bánh ngọt rồi đưa cho em ấy.
「Vâng ạ. Bà cố là người nổi tiếng khắp đại lục này mà.」
「Nhưng con biết không, năm trăm năm trước, ta chưa có sức mạnh như bây giờ. Để tự bảo vệ mình, ta phải giấu đi năng lực, rồi làm mạo hiểm giả. Như thế mới không bị kéo vào rắc rối, hay bị kẻ có quyền thế nhắm đến.」
「Hóa ra là vậy…」
「Rồi, trong hoàn cảnh ấy, ta đã nhặt được── không, chính xác hơn là nhận nuôi một đứa bé được gửi gắm lại. Và đó là tổ tiên của con.」
「Em ấy dễ thương lắm đó nha~! Đôi bàn tay mũm mĩm, bụ bẫm cực kỳ!」
Tôi và Tet vừa nói, cô bé liền chăm chú lắng nghe, vẻ mặt tràn đầy nghiêm túc khi nhắc đến tổ tiên của mình.
Tôi chợt nghĩ, không biết câu chuyện của một người già như mình có thực sự thú vị với con bé không. Nhưng trước khi đi sâu vào chuyện về tổ tiên, tôi quyết định giải thích cái thắc mắc ban đầu của em.
「Sách sử vốn được viết bởi những kẻ cầm quyền. Khi ấy, mong muốn giấu đi 【Ma pháp Sáng tạo】 của chị đã vừa hay phù hợp quan điểm của Quốc vương Ischea lúc đó, rằng sức mạnh này chỉ gây thêm mầm họa chiến tranh. Vì thế, thành tựu và sự tồn tại của chị đều bị che lấp dưới cái tên một nhân vật hư cấu──【Hắc Thánh Nữ】.」
「…Ơ, ếee!? Vậy ra, Bà cố chính là 【Hắc Thánh Nữ】 sao!?」
「Có thể nói đó là “nguyên mẫu” thì đúng hơn. Vậy thì, để con biết rõ sự thật, ta sẽ kể chocon nghe câu chuyện năm xưa về tổ tiên của con.」
Thế là buổi chiều hôm ấy, tôi cùng Tet──và cả hậu duệ mang tên Selene──bắt đầu ôn lại những câu chuyện xưa cũ.
Năm đó, trên đường được quay lại nới mà nữ thần Liriel đã đưa tôi đến lúc chuyển sinh -【Hoang địa Hư vô】, tôi nhận nuôi đứa bé được gửi gắm lại, và trở thành mẹ của nó.
Đây là câu chuyện về một người mẹ, chiến đấu để bảo vệ đứa con được giao phó, và chấp nhận lùi bước cũng chỉ để che chở cho con.


4 Bình luận