Tôi đã trở thành phù thủy...
アロハ座長 (Aloha Raichou) てつぶた (Tetsubuta)
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 03

Chương 24: Cuộc sống qua lại giữa Hoàng cung và Hoang địa Hư vô của Selene

6 Bình luận - Độ dài: 2,402 từ - Cập nhật:

Góc nhìn của Selene:

   

Tính từ khi mình bắt đầu đến hoàng cung thì cũng đã được ba tháng rồi.

Mình được dạy các bài học dành cho vương tộc bởi những thầy mà cha đã mời đến. So với những gì các sơ trong giáo hội từng dạy, bài vở khó hơn gấp nhiều lần, nhưng việc học lại rất thú vị.

Hơn nữa, hàng tuần khi mình đến y viện làm việc, trong giờ nghỉ mình lại được các sơ, mẹ và Tet khen ngợi mỗi lúc mình khoe kết quả học tập, mỗi lúc như thế thực sự rất hạnh phúc.

Những ngày đến hoàng cung, không phải lúc nào cũng gặp được cha – người là quốc vương mà. Nhưng đôi khi cha sẽ dành thời gian cùng mình uống trà và trò chuyện.

   

「Đây là bức họa vẽ Elise trong hoàng cung.」

「Đây chính là mẹ con sao…」

   

Trong những buổi trà chiều đó, cha thường kể cho mình nghe về mẹ Elise – một người mẹ mà mình chưa từng biết.

Vừa ngước nhìn bức họa của mẹ, vừa lắng nghe cha kể: mẹ thích loài hoa nào, đã từng cùng với cha ăn những món gì, cả chuyện cha và mẹ gặp nhau ra sao.

Còn mình thì kể cho cha nghe sự thú vị và khó khăn của những buổi học, cách mình trải qua những ngày không cần đi học mà ở nhà cùng mẹ và chị Tet, chuyện về cuộc sống của dân thường, và cả những kỷ niệm đáng nhớ ở Thú nhân quốc Gald.

Thông qua ánh mắt dịu dàng mà cha dành cho mình, mình dần cảm nhận rõ ràng rằng: “Đây chính là cha của mình”.

Một lần khác, mình còn nhận được cả thiệp mời dự tiệc trà từ hoàng hậu.

   

「Chào con. Ta rất vui vì hôm nay được gặp con, Seleneriel.」

「Rất hân hạnh được diện kiến người, thưa hoàng hậu. Hôm nay được người gửi lời mời, con vô cùng cảm kích」

   

Mình thực hiện động tác chào kiểu quý tộc vừa mới học, có dôi chút gượng gạo, rồi cúi đầu. Người vợ của cha – hoàng hậu Aria-sama – mỉm cười dịu dàng nhìn mình.

Một vị phu nhân hiền hậu và xinh đẹp đến mức khiến mình ngưỡng mộ, ước gì mình cũng có thể trở nên đoan trang và xinh đẹp như cô ấy nhỉ.

   

「Với ta, con cũng giống như con gái vậy. Đừng câu nệ quá.」

   

Nói rồi, hoàng hậu nhẹ nhàng mời mình ngồi xuống, và bắt đầu trò chuyện.

   

「Lúc nãy con nói “Rất hân hạnh được diện kiến người”, nhưng thật ra ta đã gặp con khi con còn là một đứa bé rồi」

「Ể…?」

   

Mình vô thức thốt lên, rồi vội vàng lấy tay che miệng.

Aria-sama khẽ cười khúc khích, rồi kể cho mình nghe chuyện ngày xưa cùng mẹ Elise.

   

「Nếu không có Elise-sama, chắc hẳn ta đã không còn ở đây」

「Ý người là sao ạ…?」

「Khi hạ sinh anh trai con, ta đã rơi vào tình trạng cực kỳ nguy hiểm」

   

Vị hoàng tử đầu tiên là một ca sinh khó, kèm theo băng huyết dữ dội.

Chính lúc đó, mẹ Elise – khi ấy còn là Thánh nữ – đã cùng các trị liệu sư trong cung giúp đỡ Aria-sama vượt qua kỳ sinh nở, đồng thời hỗ trợ trị thương và chăm sóc hậu sản.

   

「Khi ấy, chính Elise đã liên tục dùng hồi phục ma pháp cho ta nhiều hơn bất cứ ai khác, động viên ta, và cùng ta vui mừng trước sự chào đời của đứa bé. Nên ta vẫn coi cô ấy như là ân nhân cứu mạng mình.」

「Thì ra là vậy…」

「Vì thế, khi Elise-sama sinh ra con, ta cũng rất hạnh phúc. Ta đã từng nhiều lần được bế con trong tay. Nhưng rồi… chuyện sau đó… thật đáng tiếc」

   

Nói đến đây, vẻ vui mừng khi nhớ lại những chuyện xưa cũ biến mất, thay bằng vẻ đượm buồn trên ánh mắt.

Hẳn bà đang tiếc thương cho cái chết của mẹ Elise dưới tay bọn giáo đoàn thờ quỷ.

   

「Seleneriel? À không, ta có thể gọi con là Selene chứ?」

「V-vâng ạ!」

「Ta đã nghe Albard-sama kể về hoàn cảnh của con, và cả những người mẹ mạo hiểm giả đã nuôi nấng con nữa. Con có thể kể thêm cho ta về họ được không?」

「V-vâng! Con rất sẵn lòng!」

   

Thế là trong những buổi trà chiều sau đó, mình vừa được nghe thêm nhiều câu chuyện về mẹ Elise, vừa kể cho Aria-sama nghe về mẹ Chise và chị Tet.

Số lần tiệc trà càng nhiều, mình cũng có cơ hội gặp gỡ các anh chị, em trai và em gái khác trong hoàng tộc.

Dù mình từng mất tích và được mẹ Chise cùng chị Tet nuôi dưỡng, mọi người đều ấm áp chào đón.

Hoàng thất Ischea thật sự có rất nhiều người hiền hòa và tốt bụng.

Cùng lúc đó, trong lòng mình cũng nảy ra một thắc mắc.

Mình lớn lên ở Thú nhân quốc Gald – nơi chế độ đa thê được thừa nhận – nên bản thân không hề thấy khó chịu. Nhưng mình cũng biết rằng, thông thường thì hôn nhân chỉ có một vợ một chồng.

   

「Aria-sama, khi phụ thân lấy các vị thê thiếp khác về, người có cảm thấy ghen tị không ạ? 」

   

Liệu người có mong muốn ánh mắt của quốc vương chỉ dành riêng mình không? Trong khi tôi còn đang mãi nghĩ ngợi, Aria-sama mỉm cười trả lời, cảm giác có chút khó xử.

   

「Ừm… khi còn trẻ, Albard-sama được rất nhiều phụ nữ vây quanh. Với tư cách là hôn thê, ta cũng cảm thấy ghen tị đôi chút. Nhưng mà…」

「…Nhưng mà sao ạ?」

「Albard-sama… không, các thành viên hoàng tộc Ischea đều là những người có "nhu cầu" khá lớn. Khi đó, chính thái hậu đã nói với ta rằng: nếu chỉ có một mình ta thì sẽ rất vất vả.」

   

Ánh mắt Aria-sama như nhìn vào nơi xa xăm khi kể lại. Mình thì nghiêng đầu thắc mắc.

   

「Vì vậy, sau đó một tiểu thư trong số những ứng cử viên hoàng hậu đã được bệ hạ lấy về làm thiếp. Thế nhưng, ngay cả khi có hai người thì bọn ta cũng vẫn vất vả lắm. Sau đó Albard-sama còn phải đi chinh phạt ma vật với tư cách là thái tử」

「Chuyện đó, con có nghe phụ vương kể. Chính ở đó cha đã gặp mẹ con phải không?」

「Đúng vậy. Chính là lúc đó, Thánh nữ Elise-sama đã được đón về làm thiếp. Khi ấy, chúng ta đã khóc vì mừng rỡ, vì gánh nặng của mình được san sẻ bớt đi.」

   

Cách nói của Aria-sama khá vòng vo, nên mình vẫn không hiểu hết.

Có lẽ đó chính là phong thái diễn đạt của một phu nhân quý tộc. Nghĩ vậy, sau này mình hỏi lại mẹ Chise thì──

   

『À… ừm, có lẽ đã đến lúc phải bắt đầu dạy con về kiến thức giới tính rồi nhỉ?』

   

Mẹ Chise lộ rõ vẻ trầm ngâm, như nhìn về phía phương trời xa xăm, trông có vẻ suy nghĩ nhiều.

Sau nhiều lần dự tiệc trà với Aria-sama, một ngày kia cô ấy đưa ra một lời đề nghị.

   

「Selene?」

「Vâng, Aria-sama. Có chuyện gì vậy ạ?」

「Một ngày nào đó, ta mong con cũng sẽ gọi ta là “mẫu thân”.」

   

Không phải lời ép buộc, mà chỉ là một thỉnh cầu nho nhỏ “khi nào đến lúc”. Trước lời đề nghị ấy, mình chỉ có thể mỉm cười gượng gạo.

Mình bắt đầu cảm thấy phụ vương, các anh chị, và cả Aria-sama như một gia đình đang dần chấp nhận mình.

Nhưng đồng thời, trong lòng lại thấy chút cô đơn.

Mình đã biết thêm rất nhiều điều về mẹ Elise, nhưng cảm giác “đây là mẹ ruột” thì vẫn chưa có. Và càng ngày, khi khoảng cách giữa mình và cha, Aria-sama, cùng các anh chị trong hoàng thất rút ngắn lại, thì mình lại có cảm giác như dần rời xa khỏi mẹ Chise và chị Tet.

   

Góc nhìn của Phù thuỷ:

   

Một ngày mùa hè đẹp trời, tôi cùng Tet và Selene đi dã ngoại.

Từ đầu xuân đến giờ, với việc Selene phải qua lại hoàng cung nên chúng tôi khá bận rộn.  Mãi mới có thể thực hiện được lời hứa từ sinh nhật năm ngoái: ba người sẽ cùng đi chơi.

   

「Mẹ ơi, chị Tet ơi! Hôm nay chúng ta sẽ đi dã ngoại ạ? 」

「Ừ, hôm nay chúng ta cứ thoải mái nghỉ ngơi thôi.」

「Tet cũng mang theo nhiều đồ chơi lắm đó!」

   

Thông qua Cổng Dịch chuyển, cả ba đến được trung tâm của Hoang địa Hư vô. Băng qua khu rừng cây non vừa trồng, chúng tôi tới một dòng suối trong lành chảy hiền hoà bên cánh đồng cỏ xanh.

Chúng tôi mang theo giỏ picnic đựng bánh mì kẹp tự làm vào buổi sáng. Trên tay Tet còn ôm cả đống đồ chơi đã chuẩn bị sẵn.

Nào là dung dịch xà phòng chiết xuất từ thảo mộc để thổi bong bóng, quả bóng làm từ da khâu lại, hay chiếc diều được ghép bằng khung gỗ mảnh căng vải. Cả hai đứa dường như đã rất háo hức chờ đợi ngày hôm nay.

   

「Hôm nay Selene sẽ chụp thật nhiều ảnh của mẹ và chị Tet nhé!」

   

Selene mang theo chiếc máy ảnh ma pháp sơn đen – món quà sinh nhật năm ngoái – cùng vài con golem gấu làm tùy tùng.

Đến bãi cỏ, chúng tôi nhanh chóng trải khăn dưới bóng cây và đặt hành lý xuống.

   

「Selene! Ra đây chơi bóng với Tet đi!」

「Ừ, em sẽ không thua đâu! À nhớ nhờ gấu chụp ảnh nhé!」

   

Tet cầm quả bóng ra xa, Selene thì đưa máy ảnh cho một golem gấu, nhờ nó chụp cảnh con bé chơi bóng cùng Tet.

Con golem gấu nhận máy, giơ ngón cái ra hiệu “OK” rồi đứng chụp.

Mấy con golem khác thì vừa nhập cuộc ném bóng cùng hai chị em, vừa nhảy múa ở gần đó để cổ vũ.

   

「Hai đứa chơi vui quá nhỉ?」

   

Tet và Selene đang dùng 【Cường hóa thân thể】 để chơi bắt bóng.

Có lẽ vì ở hoàng cung ít cơ hội vận động, Selene như được xả stress, ném bóng hết sức, còn Tet cùng các golem gấu thì cố sức đón lấy.

Cảnh tượng chẳng khác nào trò ném bóng né (dodgeball), khiến tôi chỉ biết cười nhạt.

   

「A~ vui quá đi! Nhưng nóng quá~」

「Vì bây giờ đã là mùa hè rồi mà. Này, uống trà đi.」

「Cảm ơn nhiều nhé~」

   

Dưới cái nắng gay gắt mùa hè, hai đứa nhỏ đổ mồ hôi, phe phẩy tay ở cổ để quạt mát. Tôi rót trà lạnh đưa cho Tet và Selene.

Ở hoàng cung, chắc chắn con bé sẽ không bao giờ được để lộ dáng vẻ thoải mái thế này. Nghĩ vậy, tôi lại càng thêm quý trọng những khoảnh khắc có thể xoã hết mình như hôm nay.

Sau đó, cả ba tiếp tục vui chơi: cùng ăn sandwich, tìm cỏ bốn lá trong đám cỏ ba lá tôi từng gieo, bện vòng hoa từ những bông hoa nhỏ, hay thổi bong bóng xà phòng Tet mang theo để chúng bay lấp lánh trên trời.

   

「Mẹ ơi, chị Tet ơi! Lại đây gần hơn chút đi, để golem gấu chụp hình nào!」

「Ừ, được rồi.」

「Thế này được chưa?」

   

Tôi và Tet ôm Selene vào giữa, để các golem gấu bấm máy, ghi lại những kỷ niệm tươi đẹp.

Chơi mãi đến khi mệt lử, Selene nằm nghỉ dưới bóng cây, rồi khẽ cất tiếng hỏi.

   

「Mẹ ơi, con muốn đi xem kỳ thi thăng hạng A của mẹ và chị Tet」

「Nhưng mà…」

   

Kỳ thi thăng hạng A sẽ diễn ra vào tháng tám, cũng đã gần kề.

   

「Con đã xin phép phụ vương rồi. Người nói nếu được mẹ đồng ý thì con có thể đi.」

   

Selene đã quen gọi quốc vương là phụ vương, và gọi Elise-sama đã khuất là mẫu thân, phân biệt rõ ràng.

Ngoài ra, tuy trước đó không rõ sinh nhật chính xác, nhưng giờ tôi đã biết sinh nhật con bé là vào tháng mười. Và đến sinh nhật lần thứ mười hai, con bé sẽ có buổi lễ ra mắt trước các quý tộc.

Tạm gác chuyện ấy lại──

   

「Thế thì con cứ ầm thầm đi một mình thôi à?… Có hộ vệ đi cùng chứ?」

「Có ạ. Họ sẽ đi theo bảo vệ.」

「Selene sẽ cổ vũ cho bọn mình sao? Vậy thì Tet nhất định sẽ cố gắng hết sức rồi!」

   

Dù là trận đấu mô phỏng giữa các mạo hiểm giả, nhưng vì phần thưởng là danh hiệu hạng A nên mức độ khốc liệt cũng không thể coi thường.

Với lại, đâu phải tất cả mạo hiểm giả thượng hạng đều là người có đạo đức tốt đẹp đâu.

Tôi thật sự không muốn cho Selene thấy cảnh tượng bạo lực ấy, nhưng…

   

「Haa… thôi được. Mẹ đồng ý」

「Cảm ơn mẹ! Con sẽ cổ vũ hết mình! Giờ con đi chơi thêm chút nữa nhé!」

   

Nói rồi Selene dắt theo các golem gấu chạy tung tăng khắp đồng cỏ.

   

「Thật ra mẹ không muốn cho con thấy khía cạnh thô bạo của mạo hiểm giả… nhưng mà thôi, cũng được. Tet, chúng ta đi theo con bé nào.」

「Vâng, Phù thủy-sama, đi thôi!」

   

Thế là tôi và Tet lại cùng chơi đùa với Selene đến tận khi trời xẩm tối. Sau đó, Selene mệt quá ngủ thiếp đi, được Tet cõng trên lưng, khép lại một ngày dã ngoại ở Hoang địa Hư vô.

Những bức ảnh hôm nay chụp, tấm đẹp nhất có cả ba người chúng tôi được đặt trong khung ảnh, còn lại thì cất vào album.

Cứ thế, trong khi Selene tiếp tục cuộc sống đi đi về về giữa hoàng cung và Hoang địa Hư vô,ngày tổ chức kỳ thi thăng hạng A cũng đã đến gần.

Bình luận (6)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

6 Bình luận

nói thật tôi không muôn thấy selene lấy chồng đâu
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
Canon event rồi... Không thể tránh khỏi :v
Xem thêm
Rồi thì selene cũng lấy chồng thôi. Cái kết cửa vol này là lúc selene lâý chồng mà
Xem thêm
Xem thêm 3 trả lời