Tearmoon Empire
Nozomu Mochitsuki Gilse
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Vol 9

Chương 11: Bước ngoặt tồi tệ

6 Bình luận - Độ dài: 1,693 từ - Cập nhật:

Trans: Kirito_chan~~

Proofreader: BiHT

----------------------------------------

   

   

   

“Bệ hạ!”

Người đầu tiên đến bên Abram chính là Tiona. Phản ứng của cô không phải do cô có thể dự đoán trước, mà chỉ là sự tình cờ. Theo chỉ dẫn của Mia, cô đã cố gắng ở gần Sion nhất có thể, nhưng khi cậu bắt đầu khiêu vũ với Mia, cô hoàn toàn không có gì để làm.

   

Giờ mình nên làm gì đây...? Mình tự hỏi không biết các thành viên khác của hội học sinh đang ở đâu.

Khi cô vừa bắt đầu tìm kiếm xung quanh, một giọng nói vang lên từ phía sau.

“Ồ? Cô là...”

Bị bất ngờ đôi chút, cô vội vàng quay người lại.

“B-Bệ hạ?!”

Đứng trước mặt cô là cha của Sion, Vua Abram. Ông quan sát cô một lúc, rồi lắc đầu.

“Ôi, để bạn một mình như thế này... Con trai ta rõ ràng vẫn còn phải học hỏi rất nhiều.” Nói rồi, ông hướng về phía đoàn tùy tùng của mình và nói. “Ta muốn nói chuyện với bạn của con trai ta. Hãy tạo không gian để cô gái trẻ này có thể cảm thấy thoải mái.”

Những người đàn ông xung quanh ông, có lẽ đều là những quan chức quan trọng của Sunkland, cúi đầu đầy tôn trọng và bước đi. Khi họ rời đi, Vua Abram quay lại với cô và mỉm cười. Trong khoảnh khắc ấy, phong thái uy nghi của ông—thứ luôn khiến ông trở nên xa cách—bỗng giảm đi đôi chút.

“Vậy thì... Tiểu thư Rudolvon, phải không? Cha cô là một ngoại bá tước thuộc Đế Quốc Tearmoon?”

“Đúng vậy, Thưa Bệ hạ. Được diện kiến ngài là một vinh dự lớn lao.”

Tiona cúi chào. Động tác có phần cứng nhắc hơn những gì cô mong muốn. Trong bữa tối, cô đã ở cùng Mia và Esmeralda. Giờ đây, cô đang nói chuyện một mình với ông. Một chút hồi hộp là điều không thể tránh khỏi.

“Nếu ta trẻ lại mười hay hai mươi năm, ta chắc chắn đã xin phép để được nhảy một điệu cùng cô, nhưng tiếc thay... Ta hiện là một người đã có gia đình, và cô thì lại bằng tuổi con trai ta. Việc xuất hiện trên sàn nhảy với cô chắc chắn sẽ dẫn đến một cơn bão chỉ trích về sự phóng túng không kiềm chế của Hoàng Đế Bệ Hạ. Vì không muốn làm phật lòng vợ mình, ta phải đề nghị rằng chúng ta sẽ chỉ giới hạn tương tác ở mức trò chuyện.”

Tiona cảm thấy một phần căng thẳng trên vai được giải tỏa nhờ giọng điệu hài hước của nhà vua. “Cảm ơn ngài rất nhiều vì những lời nói vô cùng thấu đáo, thưa Bệ hạ, nhưng thần chỉ là một quý tộc trên danh nghĩa mà thôi. Vì lớn lên ở vùng quê, thần rất ít khi có cơ hội được làm quen với việc khiêu vũ.”

“Gia tộc Rudolvon nằm ở miền nam của Tearmoon phải không?”

“Vâng, đúng vậy. Nhà thần ở rất xa thủ đô.”

“Ra vậy... Ta nghe rằng các quý tộc mới được bổ nhiệm từ những vùng xa xôi thường gặp phải sự coi thường đáng kể trong Đế Quốc của các cô... Điều đó có đúng không?”

“Thật không may là đúng như vậy. Thật sự có xu hướng coi thường chúng tôi... Nhưng Công chúa Điện hạ thì khác. Người không bị ràng buộc bởi những quy tắc thông thường. Người đã tiếp cận thần, nói chuyện với thần như một người bạn. Và khi thần phải đối mặt với khó khăn, người đã đưa tay giúp đỡ mà không chút do dự.”

Tiona kể lại trải nghiệm của mình trong những ngày đầu tại Saint-Noel. Cô mô tả cách mình bị quấy rối bởi con gái của các quý tộc cấp cao và cách Mia đã giúp cô. Sau đó, cô kể về buổi lễ chào mừng và vũ hội.

“Thần từng rất ghét giới quý tộc trung tâm. Sự thù ghét đó kiểm soát thần. Định hình thần. Và nhờ Điện hạ, giờ đây thần đã có thể thoát khỏi gánh nặng ấy. Người có một niềm đam mê sâu sắc với công lý và không khoan nhượng với sự bất công. Theo một cách nào đó, ngài có thể nói người rất giống với Hoàng tử Sion.”

Đúng, giống như pyrite[note72375] và vàng vậy, nhưng thật đáng tiếc là không có ai ở đó để thốt ra lời nhận xét dí dỏm này.

“Cô nói họ giống nhau ư? Ra là vậy...” Abram nói, đôi mắt nheo lại khi nhìn cặp đôi đang khiêu vũ. “Vậy thì đứa trẻ đó đang mang trong mình một tình yêu không được đáp lại rồi. Thật đáng tiếc, thật sự đáng tiếc.”

“Hả? Ơ... Thần không chắc mình hiểu ý ngài,” Tiona nói, bối rối trước nhận xét này.

Abram suy nghĩ một lúc trước khi trả lời.

“Công chúa Mia không nghi ngờ gì là một cá nhân rất xuất chúng. Câu hỏi đặt ra là... Sion có chấp nhận việc trở thành người đứng sau cô ấy hay không? Đứng bên cạnh cô ấy, nhưng chỉ để nâng đỡ cô ấy thay vì kéo cô ấy theo cùng? Những phẩm chất tạo nên một lãnh tụ... Những thứ cần thiết để trở thành vua... Từ tài năng cho đến khí chất, thằng bé đều có đủ. Đó là một món quà, tuy có thể kém hơn của Công chúa Mia, nhưng vẫn là quá lớn để bị lãng phí. Đó là lý do tại sao thằng bé không bao giờ cam chịu sống trong cái bóng của cô ấy.” Abram nói với sự uyên thâm tĩnh lặng của một nhà hiền triết đã nhìn thấu những chân lý ở một tầm cao khác. “Sion là một vị vua bẩm sinh, nhưng nó không thể trở thành thứ gì khác ngoài một vị vua. Dẫu cố gắng đến đâu, ngay cả khi vượt qua được cô ấy nhờ ý chí và nỗ lực, tài năng của thằng bé cũng sẽ chỉ xung đột với cô ấy mà thôi.”

Ngay lúc đó, biểu cảm của Abram xuất hiện chút ngạc nhiên. “Cô có vẻ... buồn. Tại sao vậy?”

“Thần...” Đôi môi của Tiona mím chặt. “Thần nghĩ điều đó thật khủng khiếp. Thần cảm thấy thật tội nghiệp cho Hoàng tử Sion.”

Tiona Rudolvon đã sống một cuộc đời nỗ lực không ngừng. Được thôi thúc bởi mong muốn đáp trả giới quý tộc trung tâm, cô đã cố gắng và cố gắng cải thiện bản thân, hy vọng rằng... ít nhất sẽ có ai đó thừa nhận rằng những cố gắng của cô là đáng giá. Rằng chúng có ý nghĩa. Và Mia đã mang lại điều đó cho cô.

Thế còn Sion thì sao? Từ vị trí của cô trên hòn đảo của phần thưởng nhìn về dòng sông nỗ lực, thấy cậu bơi lội và vật lộn trong sự vô vọng... Biết rằng những nỗ lực của cậu sẽ không bao giờ mang lại kết quả mà cậu mong muốn... Điều đó thật quá sức chịu đựng.

Nhận thấy nỗi đau trong biểu cảm của cô, Abram mỉm cười dịu dàng.

“Ta thấy rằng cô có một tâm hồn nhân hậu... Đừng để nó mang những gánh nặng như vậy. Trái tim của các chàng trai sinh ra là để tan vỡ. Chính nhờ việc ghép lại những mảnh vỡ mà họ sẽ trưởng thành.”

Ngay lúc đó, đôi mắt của Abram nheo lại, và ánh nhìn của ông trở nên nghiêm trọng.

“Đó chắc hẳn là...”

Giọng ông dần tan vào một tiếng thở dài sâu lắng.

   

Abram bước đi, để lại một Tiona đầy vẻ mâu thuẫn. Khi cô vật lộn với những cảm xúc của mình, ánh mắt cô quay lại nhìn về phía Sion và Mia, quan sát họ hoàn thành điệu nhảy. Cô thấy Echard bước đến, đưa cho họ một ly nước, nhưng Sion từ chối, nói rằng cậu sẽ nhảy thêm một bài nữa. Abram nhận lấy ly nước và uống thay cậu. Sau đó, cô thấy nhà vua chậm rãi bước về phía ban công, nhưng những bước chân của ông trông kì lạ như thể bước đi trên mây.

Chính vì đã quan sát ông mà cô nhận ra sự bất thường trong dáng đi của ông. Khi ông với tay ra lan can, thời gian dường như chậm lại. Cô thấy trọng tâm cơ thể ông di chuyển, và cơ thể ông bắt đầu nghiêng ra ngoài, hướng về phía khoảng không.

“Bệ hạ!”

Một cú lao người tuyệt vọng đưa cô đến bên ông kịp lúc để vòng tay qua thắt lưng. Cô cố giữ lấy cơ thể ông, nhưng lại bị kéo theo bởi thân hình cao lớn. Cả hai bắt đầu ngã.

“Liora!” cô hét lên. Không phải về phía hội trường. Không phải với bất kỳ vị khách đang sững sờ nào. Cô gọi tên người mà cô tin tưởng nhất.

“Tiểu thư Tiona!” Hầu gái và cũng là người bạn thân của cô, Liora Lulu, đáp lại lời gọi. Trong chớp mắt, cô ấy đã đứng đối diện với Abram, hai chân vững chãi và ngón tay nắm chặt lấy quần áo của ông.

“Nnngaaaah!”

Cô gần như có thể nghe thấy những bó cơ mạnh mẽ trên lưng Liora siết chặt khi cô ấy kéo nhà vua trở lại qua lan can bằng một cú kéo đầy sức mạnh. Nhưng mọi việc chỉ trở nên tồi tệ hơn. Khi họ đặt nhà vua xuống nền đất chắc chắn, họ phát hiện khuôn mặt của ông tái nhợt và vô hồn!

“Đừng di chuyển ngài ấy!”

Một giọng nói sắc lạnh vang lên, xé tan bầu không khí trong hội trường. Tiona ngước lên và thấy một cô gái đang bước về phía mình qua đám đông. Cô nhận ra hương hoa đặc trưng từ người đó.

Đó chính là Citrina.

Ghi chú

[Lên trên]
Pyrite, hay còn gọi là vàng găm, là một khoáng vật sulfide sắt với công thức hóa học FeS₂2. Nó có màu vàng kim loại sáng bóng, thường bị nhầm lẫn với vàng thật, vì vậy còn được gọi là "vàng của kẻ ngốc" (fool's gold)
Pyrite, hay còn gọi là vàng găm, là một khoáng vật sulfide sắt với công thức hóa học FeS₂2. Nó có màu vàng kim loại sáng bóng, thường bị nhầm lẫn với vàng thật, vì vậy còn được gọi là "vàng của kẻ ngốc" (fool's gold)
Bình luận (6)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

6 Bình luận

Thank trans
Xem thêm
nhà vua của Sunkland có khác, chỉ có đúng ngoại lệ Mia là k nhìn thấu đc :))
Xem thêm
Chắc ông vua định nhảy xuống tự sát để đứa e ko bị kết tội:v
Xem thêm
dược sư tới r
Xem thêm
Citrina gánh team
Xem thêm