Tearmoon Empire
Nozomu Mochitsuki Gilse
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Vol 9

Chương 31: Lên đường! Tới Vương quốc Equestrian!

4 Bình luận - Độ dài: 2,184 từ - Cập nhật:

Trans: BiHT

------------------------------------------

   

   

   

Với việc Abel đã đến và Bel về vừa đúng lúc dắt theo Sion với Keithwood, Mia và tất cả những người bạn của cô cùng dùng bữa sáng trong phòng ăn của nhà trọ. Thú vị thay, Bel trở về đúng lúc tới nỗi thời điểm cô bé xuất hiện chính là lúc bánh mì vừa ra lò. Ngay cả Mia, người đã đoán là cô nhóc sẽ trở lại trước bữa sáng cũng không nhịn được mà ấn tượng trước năng lực đánh hơi của cô cháu gái.

Xin được nhắc là cái khuynh hướng phàm ăn của Mia cũng chẳng kém cạnh chút nào đâu. Bất kể sáng, trưa hay tối, cô sẽ ăn bất cứ lúc nào và ở bất cứ đâu cô muốn. Đúng là bà nào cháu nấy.

Hơn nữa, xét những phần ăn đầy ấn tượng được mang đến bàn cho bữa sáng thì có vẻ Rafina cũng nắm được điều này rồi. Một đĩa đựng một đống đủ loại bánh mì mới ra lò, và bên cạnh nó là một hũ mứt lớn.

Khung cảnh này khiến Mia thỏa mãn gật đầu. Chỉ là ngay khi cô đang định với tay tới chỗ cái hũ…

“Mứt thì đúng là rất ngon, nhưng bơ cũng xuất sắc không kém đâu.”

Lời bình của Rafina khiến cô phải cân nhắc lại. Cô đang định ăn chút bánh mì với mứt—lưu ý thứ tự câu chữ—nhưng có lẽ…

“Ồ? Vậy ư…?” cô lầm bầm.

Sau chút cân nhắc, cô lưu luyến nhìn hũ mứt thêm lần cuối rồi mới nghe theo đề xuất của Rafina và phết bơ lên bánh mì. Bơ ngay lập tức bắt đầu tan chảy trên miếng bánh mì nóng, tỏa ra một mùi hương ngọt ngào đầy hấp dẫn.

“Ồooo… Đây là…”

Sự thèm ăn bị kích thích hết cỡ, cô cắn một miếng lớn. Với một tiếng rộp giòn tan, cả miệng thức ăn vỡ ra.

“Ưmm!”

Mùi hương đậm đà của sữa lướt qua mũi khi chất kem béo ngậy ngập tràn khoang miệng cô. Mỗi lần cắn lại phát ra một tiếng rộp của bánh mì, theo sau đó là vị ngon bùng nổ của bơ. Cô mãn nguyện thở ra một hơi.

“Đây…đúng là một kỳ quan của ẩm thực mà.” Cô ngấu nghiến phần còn lại của miếng bánh rồi quay qua phía chủ trọ. “Xin hãy chấp nhận lời khen của ta, ông chủ. Bánh mì dĩ nhiên đã được nướng một cách hoàn hảo, nhưng thứ bơ này mới là nhân vật chính. Ta chưa bao giờ được thưởng thức loại bơ nào ngon thế này cả…”

“Tôi thật vui là nó hợp khẩu vị của ngài. Loại bơ này thật ra được làm bằng sữa cừu đấy ạ.”

“Chà… Ông nói cừu ư?”

“Vâng, và nó được sản xuất ở Vương quốc Equestrian. Cừu của họ tạo ra loại sữa chất lượng cực cao có hương vị đậm đà hơn so với sữa bò.”

“Thật ư? Ta không biết đấy…” Mia ấn tượng gật đầu trong khi với tay lấy thêm một miếng bánh mì rồi phết một lớp bơ dày lên một mặt. Sau đó, cô quay sang Abel. “Vậy, Abel, điều gì đã đưa cậu đến đây khi trời vẫn còn sớm thế này vậy?”

“Phải rồi, về chuyện đó. Sẵn mọi người đều đã ở đây rồi thì mình đoán chúng ta chắc cũng sẽ trở về cùng nhau, dù mình sẽ không thể đồng hành cùng cậu toàn bộ chuyến đi.”

“Ồ? Ý cậu là sao thế? Chẳng lẽ cậu không định quay lại Saint-Noel ư?”

“Không, mình có vài việc cần phải giải quyết. Mình nghĩ mình sẽ thăm Malong một chuyến.”

“Chà, Malong… Vậy là cậu đang định tới Vương quốc Equestrian ư?” Mia cau mày. Rộp. Rộp. “Nói mới nhớ, Vương quốc Remno có vài mối liên kết với Vương quốc Equestrian đúng không?”

“Đúng rồi. Vương quốc của mình đặt rất nhiều tâm huyết vào huấn luyện quân sự, và bọn mình đã lập một thỏa thuận với Vương quốc Equestrian để cử các giảng viên tới huấn luyện chiến mã cho bên mình. Dĩ nhiên, mục đích của việc huấn luyện này là để dùng ngựa như công cụ cho chiến tranh, do đó họ chưa bao giờ thật sự nhiệt tình làm theo thỏa thuận cả…”

“À, cũng phải. Mình đoán chuyện đó cũng không có gì bất ngờ cả.”

Mia biết đủ nhiều về Vương quốc Equestrian để thấy được họ sẽ phản đối mục đích của thỏa thuận này thế nào.

Rộp. Rộp.

“Do đó, mình thật ra đã quen Malong từ lâu rồi, và gần đây, mình nhận được một lá thư từ anh ấy nói có chuyện muốn thảo luận…” Abel nói.

“Hmm… Mình hiểu rồi.” Mia cau mày trầm tư và triệu hồi tấm bản đồ địa lý địa phương trong tâm trí.

Rộp. Rộp.

Vương quốc Equestrian không có khái niệm biên giới. Nó được tạo thành từ mười hai gia tộc, và mười trong số đó sẽ đưa đám cừu—tài sản chính của họ—theo cùng trong khi lang thang quanh những vùng đồng cỏ rộng lớn phía nam Sunkland giữa Thánh Công quốc Belluga và Vương quốc Remno. Do bản chất du mục của mình, dù khu vực mà họ thường rong ruổi đó có thể được gọi là lãnh thổ vương quốc thì vẫn không có biên giới rõ ràng.

Hai gia tộc còn lại được biết đến với cái tên những thị vệ giữ thành. Một gia tộc đã định cư vĩnh viễn ở thủ đô phía bắc gần Sunkland, và gia tộc còn lại thì ở thủ đô phía nam gần Remno. Đúng như cái tên của mình, họ mang trọng trách hộ vệ hai khu định cư này.

Một lần mỗi vài năm, một hội đồng bộ tộc sẽ được tổ chức ở một trong hai thủ đô, tại đó các gia tộc sẽ đánh giá tình trạng vùng đồng cỏ và thảo luận các kế hoạch di chuyển của từng gia tộc cho tương lai.

Còn nhớ âm mưu tự bảo vệ mình mà Mia đã bịa ra phòng trường hợp Sunkland xâm lược Tearmoon chứ? Cái mà bao gồm việc kết thân với Remno để họ có thể phản công Sunkland bằng một cuộc tấn công gọng kìm ấy? Cô không hề bỏ sót chuyện Vương quốc Equestrian tồn tại giữa hai nước này. Cô đã suy ngẫm rất nhiều về việc thiết lập một mối quan hệ hữu nghị với Equestrian, bởi lực lượng kị binh thiện chiến của họ chắc chắn là thứ cô muốn nằm ở phe mình.

Dĩ nhiên, giờ này chuyện đó cũng không còn quan trọng mấy, bởi có vẻ việc Sunkland xâm lược nước mình còn lâu mới xảy ra.

Dù sao thì giờ cô đã hiểu tình hình của Abel. Do đang hướng đến Saint-Noel, dĩ nhiên dọc đường họ có thể ghé qua Vương quốc Equestrian.

“Hừm… Vương quốc Equestrian…” cô lầm bầm trong khi liếc nhìn miếng bánh mình đang cầm.

Chà, miếng bánh mà cô đang cầm không hiểu vì lý do bí ẩn nào mà đã biến mất không một dấu vết!

“Hả?” Cô nhướng mày trước bàn tay trống trơn của mình. Lạ vậy ta. Nó biến đi đâu—

“Thần xin phép, thưa công chúa…” Suy nghĩ của cô bị gián đoạn bởi Anne, người lặng lẽ nghiêng người tới và chùi mép miệng của Mia.

Khi cô rút tay về, Mia đã nhìn thấy…vụn bánh mì trên cái khăn tay! “Hừmmm…”

Cô sau đó nhìn lên bàn, ở trên đó vẫn còn mấy miếng bánh mì mới nướng. Sau khi nheo mắt suy ngẫm một lúc, cô đưa tay lấy một miếng rồi vội phết bơ lên. Kéo theo sau đó lại là một chuỗi tiếng rộp rộp.

Hmm… Đúng là ngon quá đi. Thật là, nếu chúng ta ghé qua Vương quốc Equestrian thì ngừng lại bàn với họ về việc đem một ít loại bơ này về chắc sẽ là một ý tưởng hay đấy.

Nếu cô, cùng sự hỗ trợ của Ludwig, có thể khiến họ buôn bán với đế quốc luôn thì… Cô sẽ có thể thưởng thức món ngon này vào bữa sáng mỗi ngày! Với đôi môi mím lại trong khi háo hức tính toán, Mia dò xét nhìn Sion.

“Mình sẽ phải hỏi ý kiến Esmeralda và Tiona nữa… Thật ra thì Esmeralda có Echard đi cùng nên có lẽ cậu ấy không thể đi đường vòng đâu. Nhân tiện thì Sion này, có chuyện gì với Tiona vậy? Keithwood nói với mình rằng hôm qua cô ấy đã qua đêm trong lâu đài.”

“Về chuyện đó… Có vài chuyện đã xảy ra mà mình nợ cậu một lời xin lỗi.”

“Ồ vậy ư? Vì sao thế?”

“Cậu thấy đó, Tiểu thư Tiona có chút không khỏe. Cô ấy… đã bị nhiễm gió đêm, và mình e rằng cô ấy đã bị cảm lạnh.”

“Ôi chao, là thế ư…? Hửm? Nhưng chờ đã… Vậy thì tại sao cậu lại nợ mình một lời xin lỗi chứ?” Mia hỏi với sự sắc bén một cách vô tình. “Mình vốn định mời cô ấy tham gia buổi tiệc con gái tối qua nên đã đi tìm nhưng lại chẳng thấy đâu cả. Đừng nói với mình là cô ấy đã ở chỗ của cậu nha?”

“Hửm? À, ờm, thì… Kiểu vậy. Cha mình muốn đích thân cảm ơn nên đã mời cô ấy ở lại.” Sion đáp với cảm giác bồn chồn kì lạ.

“Hửuuuu.” Ánh mắt của Mia hiếu kì nán lại trên người Sion trong giây lát. “Mình hiểu rồi. Ra là vậy.”

“Dù sao thì chuyện là cô ấy đang có hơi không khỏe, thế nên bọn mình nghĩ sẽ để cô ấy ở lại thêm một thời gian. Như thế sẽ cho cô ấy thời gian để bình phục, và bọn mình có thể tiếp đãi cô ấy với các tiện nghi để xin lỗi và cũng để cảm ơn. Chỉ là mình không muốn giữ chân mọi người, thế nên mình định thu xếp để mọi người trở lại Saint-Noel và Sunkland sẽ chịu toàn bộ chi phí.”

“Hửm…”

Nếu Tiona không khỏe thì thật vô lý khi ép cô ấy đi cùng tới Vương quốc Equestrian. Cùng lúc đó, Abel có chuyện cần bàn với Malong, thế nên cậu cũng không thể nán lại Sunkland thêm nữa. Trong khi Mia đang cân nhắc các lựa chọn, ánh mắt của cô ngừng lại trên Bel, người vẫn đang tâm bất biến giữa dòng đợi vạn biến ngồi gặm bánh mì. Dù đã để Ludwig lo liệu việc dạy dỗ Bel, cô bé dường như chẳng học được mấy chữ kể từ khi tới Sunkland.

Chưa chi mình đã thấy được cảnh khổ sở của con bé trong mấy bài kiểm tra tới rồi. Phải đưa cô nhóc rời khỏi Sunkland ngay mới được.

Ý đã quyết, Mia gật đầu. “Tốt lắm. Đã vậy thì mình sẽ giao phó những người bạn đáng quý của mình lại cho cậu. Cậu phải chăm sóc thật tốt cho họ đó.”

“Đương nhiên rồi. Họ sẽ được hưởng mọi sự tiện nghi xa hoa.” Sion gật đầu đáp.

Chỉ là ngay lúc cô tưởng họ đã kết thúc chủ đề này, Rafina chen vào. “Nếu cậu định ghé qua Vương quốc Equestrian thì mình sẽ đi cùng cậu.”

“Tiểu thư Rafina, cậu ư?”

“Do giờ mình đã thảo luận vấn đề của Sunkland với Bệ Hạ rồi nên mình cần báo với Vương quốc Equestrian về kết luận của chúng ta. Có rất nhiều thông tin mình cần truyền đạt, bao gồm cả tình hình hiện tại và kẻ có thể là Serpent kia, thế nên mình muốn trực tiếp nói chuyện với họ hơn.”

“Hiểu rồi. Có vẻ chúng ta sẽ đến với một nhóm lớn đây… A, đã vậy thì sao chúng ta không tập cưỡi ngựa đôi chút trên đường đến đó nhỉ?” Mia nổi hứng đề nghị.

“Hả? N-Nhưng chuyện đó…” Rafina lắp bắp, bất ngờ trước ý tưởng đột ngột.

Mia không nhịn được mà thầm nhe răng cười trước cảnh tượng đó.

Ôi Tiểu thư Rafina ơi. Mình dám cá là cô ấy sợ cưỡi ngựa. Oho ho, không ngờ cô ấy lại con nít như thế luôn đó. Dễ thương quá à.

Cảm thấy có trách nhiệm với tư cách người cưỡi ngựa giàu kinh nghiệm, cô đưa nắm đấm lên ngực, quyết tâm xoa dịu nỗi sợ của người học trò mới của mình.

“Oho ho, cứ yên tâm đi. Để mình chỉ cho cậu. Cứ làm theo chỉ dẫn của mình thì cậu sẽ biết cưỡi ngựa ngay thôi.”

“Mà, nếu cậu đã tha thiết đến vậy thì… Mình rất mong đợi được học hỏi từ cậu.” Rafina nói, nghịch nghịch ngón tay khi hai má cô khẽ ửng sắc hồng.

Bình luận (4)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

4 Bình luận

Hương yuri thơm lừng trứng cuốc
Chuốc ta say hơn cả thuốc lào
Xem thêm
ăn trong vô thức luôn 🤣
Xem thêm
Bao nhiêu vol nhưng đoạn Mia tưởng bở vẫn hề :v
Xem thêm