Tearmoon Empire
Nozomu Mochitsuki Gilse
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Vol 9

Chương 7: Tia lửa

6 Bình luận - Độ dài: 1,948 từ - Cập nhật:

Trans: Kirito-chan~~

Proofreader: BiHT

--------------------------------------

   

    

   

Mia đúng là không bao giờ ngừng khiến người khác kinh ngạc cả… Sion thở dài, cảm xúc ngập tràn. Quên Bá tước Lampron đi. Cô ấy còn đủ khả năng để đối đầu với cha. Khoảng cách năng lực giữa họ dường như chỉ ngày càng lớn thêm. Đại Hiền Giả Đế Quốc à?

“Này, Sion. Lâu rồi không gặp.”

Cậu giật mình thoát ra khỏi dòng suy nghĩ và thấy một người bạn cũ đang nhìn mình. “A, Abel. Đúng vậy, đã lâu rồi nhỉ. Tôi đã hy vọng chúng ta có thể chào hỏi nhau ở trường, nhưng, ừ thì, không phải mọi chuyện đều sẽ theo ý mình.”

Kỳ học tại Saint-Noel đã bắt đầu. Bình thường, giờ này Sion sẽ ở Belluga, nhưng cậu đã hoãn chuyến đi để tham dự buổi tiệc này. Tuy vậy, trường đã quen với những tình huống như thế này. Saint-Noel thu nhận rất nhiều học sinh quý tộc, và các sự kiện quan trọng ở quê nhà thường buộc học sinh phải nghỉ học. Trong những trường hợp như vậy, việc vắng mặt dài hạn vẫn được chấp thuận.

“Không sao đâu. Những chuyện thế này vẫn thường xảy ra mà,” Abel nhún vai nói.

“Hơn nữa, chẳng phải đây là một trải nghiệm khá mới mẻ sao, khi mà hội học sinh tụ họp ngay tại Sunkland? Cậu thậm chí còn không cần đi đâu cả. Tụi tôi gần như mang cả hội học sinh đến cho cậu rồi.”

Sion mỉm cười và lắc đầu. “Thật mới mẻ, đúng thế, nhưng cũng khá là ngượng đấy, vì tôi sẽ phải giới thiệu mọi người với gia đình mình.”

“Anh Sion?” Echard hỏi khi cậu bé tiến đến gần. “Vị này là ai vậy ạ?”

“Hả? Em không nhớ sao? Anh khá chắc là em đã gặp anh ấy một lần, nhưng chắc lúc đó em còn quá nhỏ. Đây là Abel Remno, nhị hoàng tử của Vương quốc Remno, thành viên của hội học sinh tại Saint-Noel... và là bạn của anh.”

Abel gãi đầu, hơi ngượng ngùng trước lời nhận xét thẳng thắn.

“Ồ, ‘bạn’ sao? Ai ban cho tôi cái vinh dự này vậy?” Anh nói, cố che giấu sự không thoải mái bằng giọng điệu đùa cợt. Sau đó, anh quay sang Echard. “Abel Remno. Tôi rất hân hạnh được gặp ngài, Hoàng tử Echard. Tôi đến đây đại diện cho vương quốc của mình để gửi lời chúc tốt đẹp nhất đến lễ đính hôn này.”

“Cảm ơn ngài rất nhiều, Hoàng tử Abel,” Echard đáp. “Tôi vẫn còn hơi bối rối vì mọi chuyện xảy ra quá đột ngột, nhưng tôi sẽ cố gắng hết mình vì lợi ích của Sunkland.”

Điều đó khiến Abel nhìn cậu với ánh mắt kinh ngạc. “Vì lợi ích của Sunkland? Ha ha, ngài đúng là một vị hoàng tử tốt hơn tôi gấp trăm lần. Khi tôi bằng tuổi ngài, tôi chắc chắn không đủ thông minh để nghĩ đến vương quốc của mình đâu.” Anh bật cười lớn. Không còn chút dấu vết nào của anh chàng đào hoa vô liêm sỉ trong quá khứ.

Cậu thực sự đã thay đổi rồi nhỉ? Sion nhớ lại lần đầu anh đến Saint-Noel. Vào thời điểm đó, Abel đôi khi toát lên vẻ thờ ơ, như thể anh đã từ bỏ chính mình vậy. Giờ thì không còn như vậy nữa. Cậu đã có thể vượt qua mặc cảm tự ti của mình đối với người anh trai. Sau khi thoát được gánh nặng đó, cậu đã trở thành một người đàn ông đáng tự hào hơn rồi.

Sion nhìn người bạn toát ra vẻ tự tin của mình, đánh giá cao lòng dũng cảm, sự chính trực, và kỹ năng kiếm thuật ngày càng được cải thiện của cậu. Sau đó, anh nhìn sang cậu em trai của mình. Liệu Echard, cậu tự hỏi, có thể được như Abel vào một ngày nào đó không? Cuộc gặp gỡ giữa hai con người này liệu có thể biến điều gì đó trở nên tốt đẹp hơn không? Anh tiếp tục nhìn quanh. Không chỉ có Abel. Tất cả những người xung quanh Mia, từ những người hầu cận đến bạn bè của cô, đều là những người chính trực. Anh hy vọng họ sẽ ảnh hưởng tích cực đến Echard. Sự tác động của họ chắc chắn sẽ mang lại điều tốt đẹp cho em ấy.

Chỉ mong họ có thể làm cho Echard... những điều mà họ đã làm cho cậu. Giải thoát em ấy khỏi những giá trị quan cổ hủ, cứng nhắc đang giam cầm tâm trí em ấy.

“Phải nói là Mia thực sự là một người phi thường.”

Lời nhận xét của Abel kéo Sion ra khỏi dòng suy nghĩ. “Đúng vậy... Chưa một lần nào cô ấy ngừng khiến tôi kinh ngạc.”

Với một cái gật đầu đồng ý, anh nhìn sang cô gái không lớn tuổi hơn mình nhưng lại có khả năng chính trị đủ để đối đầu với cha anh.

“Tầm nhìn của cô ấy... là những điều thuộc về sử sách. Nó sẽ định hình tương lai của cả lục địa này,” Sion thì thầm.

Đó không chỉ là một biện pháp đối phó với nạn đói. Ý nghĩa thực sự của nó nằm ở khả năng định hình lại cách suy nghĩ. Nó sẽ thay đổi cách con người nhìn nhận thế giới.

Lục địa, về cơ bản, tuân theo các giá trị của Giáo hội Chính thống Trung tâm. Các chi tiết cụ thể có thể thay đổi giữa các vương quốc nhưng nói tóm lại, nếu tồn tại một sự đồng thuận chung về những điều đúng và sai. Ví dụ, những ý tưởng như ‘người gặp khó khăn cần được giúp đỡ’ và ‘quyền lực của quý tộc đi đôi với trách nhiệm đảm bảo hòa bình và an toàn cho dân chúng’ được đông đảo mọi người đồng tình như một phần của hệ thống đạo đức cơ bản.

Tuy nhiên, sự đồng thuận đó phần lớn chỉ là bề ngoài. Những người sống ở các vùng đất xa xôi và kỳ lạ có thực sự giống như chúng ta không? Nếu họ chỉ trông giống như vậy nhưng thực ra lại là những con quỷ khủng khiếp đội lốt người thì sao?

Những mối lo như vậy, dù mơ hồ, luôn hiện diện trong góc tối tâm trí con người. Vì họ chưa từng gặp nhau. Vì họ chưa từng trò chuyện. Luôn có một hạt giống của sự nghi ngờ. Một cảm giác rằng họ không thể được tin tưởng. Kết quả là, thật dễ dàng để những người dân của các quốc gia xa lạ ngày càng trông giống kẻ thù hơn. Dù họ có thờ cùng một vị thần và bảo vệ cùng một công lý. Nhưng đó chỉ là lời họ nói. Dù họ trông giống nhau đến đâu, sự tin tưởng thật sự chưa bao giờ là điều dễ dàng.

Nhưng nếu tầm nhìn của Mia trở thành hiện thực... Nó sẽ hoàn toàn thay đổi cả thế giới. Dòng chảy của con người và hàng hóa sẽ tăng lên cả về số lượng và tính ổn định. Những tuyến đường thương mại mới giữa các quốc gia sẽ được phát triển, dẫn đến những kênh giao tiếp mới giữa con người. Những mối quan hệ mới sẽ hình thành. Nhiều người sẽ tự mình chứng kiến rằng những người sống ở các vùng đất xa xôi kỳ lạ thực sự rất giống với họ.

“Sẵn nhắc đến chuyện này thì... Mia thực sự có thể cho phép bản thân tự cao một chút,” Sion nói.

“Ý cậu là gì?”

“Cô ấy là Đại Hiền Giả Đế Quốc kia mà. Ai có thể phù hợp hơn cô ấy để lãnh đạo một tổ chức như vậy cơ chứ?”

Abel gật đầu. “Đó là một lập luận rất đúng. Nhưng...” anh nói trước khi phì cười một tiếng.

“Hả? Có chuyện gì buồn cười lắm sao?”

“Ồ, tôi chỉ đang nghĩ về bài phát biểu của cô ấy. Có thể cô ấy đã hơi lo lắng, nhưng anh nhớ cách cô ấy nói ‘phiề-êu ngạo’ chứ? Tôi thấy thật thú vị khi ngay cả Đại Hiền Giả Đế Quốc cũng có lúc lúng túng.”

Sion mím môi. Đó chắc chắn là một khoảnh khắc đáng yêu, hé lộ hình ảnh một cô gái đằng sau sự thông thái. Tuy nhiên...

“Đó là do lo lắng... hay là chiến thuật?”

Lần này, người đáp lời không phải là Abel mà là Echard.

“Chiến thuật?” Anh cau mày. “Ý em là cô ấy làm thế để khiến mình có vẻ dễ tiếp cận hơn sao? Giống như câu nói đó à? ‘Người cuốn hút sẽ được nhiều người theo, còn người hoàn hảo thì chẳng ai theo cả’?”

“Đúng thế. Em nghĩ rằng với một người tầm cỡ như chị Mia, có thể việc chị ấy cố tình gây ra một lỗi nhỏ để tạo hiệu ứng là khả thi.”

Vết nhăn trên trán Echard càng sâu hơn.

“Liệu có thể lên kế hoạch trước cho chuyện đó không?”

“Với cô ấy, tôi nghĩ câu trả lời là có. Thực ra, điều này có vẻ đơn giản hơn nhiều so với những việc khác mà cô ấy đã làm,” Sion nói trước khi nhìn thẳng vào mắt Echard. “Nếu Mia có một tầm nhìn như vậy, thì cuộc hôn nhân giữa em và tiểu thư Esmeralda chắc chắn sẽ mang một ý nghĩa rất lớn. Em sẽ có một vai trò để thực hiện với tư cách là hoàng tử của Sunkland, vì vậy hãy chắc chắn rằng em sẽ khiến mọi người tự hào.”

Anh truyền tải những cảm xúc đầy mong đợi vào trong giọng nói của mình, bởi anh hiểu những khó khăn mà Echard đang phải đối mặt. Anh biết đến mồ hôi, công sức, và nỗi đau của cậu. Echard đã cố gắng hết sức để hoàn thành vai trò hoàng tử của mình, nhưng việc liên tục bị so sánh với Sion đã để lại một vết sẹo sâu trong tâm hồn cậu.

Em ấy đang cố gắng để trở thành mình, nhưng em ấy không cần phải làm như thế. Em ấy có quyền có mục tiêu riêng. Cách sống riêng của mình.

Thiên phú và năng khiếu của mỗi người mỗi khác. Cũng như Sion có điểm mạnh và điểm yếu, Echard cũng vậy. Có những điều chỉ Echard mới làm được. Anh cầu nguyện rằng tầm nhìn của Mia sẽ trở thành một tia lửa dành cho cậu. Thúc đẩy cậu nhìn mọi thứ theo một góc độ mới. Rồi, một ngày nào đó, có lẽ họ sẽ có thể cùng nhau làm việc trong dự án vĩ đại này. Thật tuyệt vời biết bao nếu họ có thể, với tư cách anh em, góp phần hiện thực hóa tầm nhìn của cô ấy.

Đó là mong ước chân thành của anh. Và cũng là điều mà anh hy vọng có thể truyền tải được.

“Với tư cách là một hoàng tử của Sunkland như em, anh cũng sẽ cố gắng hết sức để giúp Công chúa Mia,” Sion nói. “Hãy cùng nhau nỗ lực hết mình nào.”

“Vâng... Tất nhiên rồi ạ.”

Echard trả lời bằng giọng điệu khẽ khàng, với khuôn mặt cúi gằm xuống. Biểu cảm trên khuôn mặt cậu hoàn toàn bị che khuất khỏi tầm nhìn.

Bình luận (6)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

6 Bình luận

Có mùi hơi cháy rồi nha. Anw, thank trans
Xem thêm
lại 1 con cá lọt lưới 🤣
Xem thêm
Tất cả đều nằm trong sự tính toán của Đại hiền giả Đế quốc Mia - sama
Xem thêm
Echard nhập hội rồi :3
Xem thêm
Đúng là có mỗi a chồng mới hiểu đc vợ thôi :v
Người xung quanh toàn overthinking :))))
Xem thêm