Tập 5B

Chương 35 Lời mong đợi

Chương 35 Lời mong đợi

thumb Nghe cho rõ đây, đồ ngốc

Đôi cánh trắng và những làn đạn giao nhau trong hành lang trắng xóa.

Người mang đôi cánh, Kazami, không còn chạy trốn nữa.

Cô lao tới, luồn lách bên dưới làn đạn, rồi nhanh chóng lướt đi trong không trung và thực hiện những cú nhào lộn xoay tròn.

Cô tiến tới thoăn thoắt và xoay người như thể đang bay.

Những cú nhảy tức thời nhờ vào gia tốc của đôi cánh.

Lấy trọng lượng của ngọn thương làm trụ để đổi hướng.

Hai phương pháp đó giúp cô gần như bay lượn trong hành lang chật hẹp.

Chuyển động của cô vừa nhanh, lại vừa vẽ nên những đường cong hoàn hảo.

Ngay cả khi đổi hướng, xoay người quanh Jord, tấn công, hay chạm đến bức tường, cô cũng không hề giảm tốc.

Trái, phải, trước, sau, trên, dưới. Cô linh hoạt di chuyển tới lui trong hành lang như một con lắc không ngừng dao động.

Cô duy trì tốc độ và không có một động tác thừa nào. Nhưng…

“Đòn tấn công của mình không chạm tới cô ta ư!?”

Cô khai hỏa trong lúc được gió bao bọc, nhưng không một phát đạn nào ảnh hưởng đến Jord.

Khả năng phòng ngự của Jord không chỉ đơn thuần là trông có vẻ như không có chuyện gì xảy ra.

Mà là thực sự không có chuyện gì xảy ra với cô ta cả!?

Cơ thể cô ta không hề lay chuyển dù chỉ một li, cũng chẳng có dấu hiệu nào cho thấy cô ta đang phải gồng mình chống đỡ.

Trông cô ta hoàn toàn thản nhiên.

Kazami đã tấn công vào những phần mỏng nhất trên trang phục, thậm chí là cả khuôn mặt hay phần đầu không được che chắn của cô ta, nhưng tất cả đều vô dụng.

Nghĩ rằng điều này thật vô lý, cô thò tay vào chiếc túi bên hông và lấy ra quả cầu xanh dương từng là Ikkou.

Lực tấn công là vô hạn.

Tin vào giọng nói mà mình nghe được, Kazami một lần nữa tấn công Jord từ phía sau. Nhưng…

“Vô ích thôi.”

Jord vòng cánh tay thô kệch ra sau lưng, và khẩu súng máy trên tay ả phun ra một tràng đạn.

“…!”

Bị truy đuổi bởi tiếng đạn găm vào tường, Kazami bay giật lùi để tạo khoảng cách.

Cô co chân lên và tăng tốc hết mức có thể để thoát khỏi làn đạn đang tới gần.

“…”

Cô đã thoát khỏi tầm di chuyển của cánh tay và khẩu súng của Jord.

Cô ngước lên và thấy Jord vẫn đang quay lưng về phía mình.

Xem đó là một dấu hiệu của sự tự tin, Kazami nhảy xuống giữa hành lang và dùng G-Sp2 làm trụ để xoay người.

Cô thực hiện một cú quay đầu 180 độ.

Thế là cô lại quay trở lại đường bay hướng về phía Jord và hỏi G-Sp2 một câu.

“Cậu nghĩ chuyện gì vừa xảy ra?”

“Tôi không biết.”

Chắc là cậu cũng không biết đâu nhỉ, cô nghĩ. Khả năng phòng thủ này của cô ta là gì vậy?

Nó khác với của Kaku.

Năng lực của Izumo có thể được mô tả là “kiên cố”, nhưng của Jord thì giống như một sự “vô hiệu hóa” hoàn toàn.

Nó quá bá đạo.

Có phải vì cô ta là Thần đời thứ 10 không?

Cô vừa nghe về một loại Gear gọi là Top-Gear lúc nãy, nhưng bỏ qua chuyện đó, Jord thuộc về cấp bậc cao nhất trong số mười một đời Gear. Việc cô ta sở hữu một loại phòng ngự mang tính khái niệm mạnh mẽ cũng là điều dễ hiểu.

Nhưng tất cả các khái niệm và văn bản khái niệm mà Kazami biết đều chỉ có một hiệu ứng duy nhất.

Điều này mang lại cho chúng một lợi thế lớn về mặt chức năng, nhưng chúng luôn có một điểm yếu nào đó.

Nếu vậy thì, cô nghĩ trong lúc chuẩn bị phủ nhận giả thiết của mình, đồng thời nâng đôi cánh lên để lao đi giữa không trung.

Nếu không tìm ra khái niệm của cô ta, mình tiêu đời à?

Tấn công liên tiếp, tấn công từ phía sau, và ngay cả lực tấn công vô hạn cũng chẳng ăn thua.

Cô nhận ra mấu chốt của vấn đề nằm ở việc thấu hiểu đối thủ.

“————!”

Và cô bay đi.

Khoảnh khắc cô thở hắt ra một hơi ngắn, cô đã lướt qua sau lưng Jord từ bên phải.

Người phụ nữ xoay cánh tay phải của mình xuống rồi vòng ngược lên từ phía sau.

Loạt đạn xé toạc sàn nhà rồi hướng thẳng về phía Kazami.

“!”

Nhưng cánh tay đang giơ lên của ả bị xương bả vai cản lại, nên không thể giơ lên hết cỡ.

Kazami đạp vào không khí và chọn một đường bay an toàn vòng qua đầu Jord.

Đó cũng là lúc Jord có hành động tiếp theo.

Ả giơ cánh tay trái qua vai để chặn đường Kazami.

Nhưng thay vì bắn khẩu súng trường vào Kazami, những viên đạn lại xé toạc không trung ở phía trên bên phải của cô.

Đường bay của Kazami vòng qua lưng Jord sẽ đi xuyên qua quỹ đạo của làn đạn. Trong khi đó, cánh tay phải của Jord cũng vung lên.

“…”

Và thêm nhiều viên đạn nữa xé toạc không trung ở phía trên bên trái của ả.

Tiếng súng và những làn đạn đan vào nhau, đường đi của Kazami đã bị chặn lại bởi một chữ X bằng đạn.

Nhưng cô vẫn tiếp tục bay tới.

Cô xoay người ngửa mặt lên trời. Cô ưỡn bụng về phía trần nhà để lách qua phía trên giao điểm của hai làn đạn bằng một cú nhảy Fosbury Flop.

“…!”

Những viên đạn sượt qua đôi cánh của cô, ánh sáng tóe ra từ chúng.

“…!!”

Nhưng cô đã vượt qua được.

Cô ngay lập tức xoay người thêm nữa để lộn ngược lại và lập tức phát động tấn công.

Ngay cả khi đang di chuyển ra xa, ba đòn tấn công vẫn được bắn ra từ G-Sp2.

Bằng cách dồn lực cho phát bắn cuối cùng mạnh hơn, cô đẩy bản thân ra xa khỏi Jord.

“!!”

Sau khi cảm nhận và nghe thấy cả ba đòn đều trúng đích, cô nhìn về phía Jord, hy vọng tìm thấy một manh mối nào đó để giải mã bí ẩn này.

Cô đã nhận ra ba điều.

“Kh!”

Sau khi lướt qua, Kazami đáp xuống cách Jord năm mét.

Cô xoay người đối mặt với Jord và đáp xuống trong tư thế xuất phát cúi người.

Cô nâng hông cao hơn vai và giương cánh lên trong khi hồi tưởng lại khoảnh khắc vừa rồi.

Cô đã xác nhận được ba điều.

Thứ nhất, Jord đã quay về phía cô và mỉm cười khi cô lướt qua.

Thứ hai, có một vết xước mới trên má Jord.

Và thứ ba, có một nếp nhăn nhỏ ở khóe mắt Jord.

Điều đó có nghĩa là…

Thứ nhất, nụ cười của Jord là một lời thách thức cô hãy tìm ra bí mật đằng sau khả năng phòng ngự của ả.

Thứ hai, Jord đã bị thương vì một lý do nào đó.

Và thứ ba, Jord đã cố gắng để trông trẻ hơn bên cạnh tuổi thọ tự nhiên của mình.

Sự thật thứ hai đặc biệt có ý nghĩa.

Phòng ngự của cô ta không phải là hoàn hảo.

Một thứ gì đó đã gây ra vết thương nhỏ đó cho Jord, vậy nên Kazami có thể gây sát thương cho ả nếu cô dùng cùng một phương pháp.

Nhưng điều gì đã gây ra vết thương đó?

Và khi cô nghĩ về phương pháp đó và hoàn thành tư thế xuất phát cúi người, cô cũng nhận ra rằng mình không thể lơ là cảnh giác với Jord.

Sự thật thứ ba mà cô nhận thấy chính là bằng chứng cho điều đó.

“Đến tuổi này rồi mà vẫn còn cố tỏ ra trẻ trung sao?”

Kazami dồn sức vào hai bả vai đang điều khiển đôi cánh.

“Bà nghĩ mình có thể lừa được tất cả mọi người sao!?”

Cô vừa hét lên vừa bay đi.

Cú vỗ cánh đẩy cơ thể cô vươn dài, đôi chân đưa cô lao về phía trước, và tốc độ nhanh chóng ập đến ngay sau đó.

Cô lao tới.

Cô di chuyển như thể đang được tua nhanh khi bay đến phía trên Jord với ngọn thương giơ cao quá đầu.

“…!?”

Nhưng cô không thể vung ngọn thương xuống hai khẩu súng trường đang giơ lên từ bên dưới.

Và khi Jord giơ tay lên và ưỡn người ra sau, ả nhanh chóng bắt chéo hai tay thành hình chữ X.

Không chỉ vậy, ả còn xoay người tại chỗ.

Gót giày của ả vang lên trên mặt đất khi ả xoay người sang phải và che chắn hoàn toàn khu vực ngay trên đầu mình.

Kazami không có cách nào để tấn công.

“Chế-…”

Cô nuốt phần còn lại của câu chửi thề vào trong và dùng mũi thương giơ cao chém vào trần nhà. Sau đó, cô di chuyển ra xa để tạo khoảng cách.

Cô bay thẳng xuống sàn và đáp xuống.

Cô buộc mình phải lật người lại và đối mặt với Jord một lần nữa.

Cô sẽ không để lộ lưng cho người phụ nữ đó hay thể hiện bất kỳ sơ hở nào khác.

Cô giữ tư thế hạ thấp người. Cơ thể cô gần như song song với mặt sàn và ngực cô gần chạm vào cái bóng của chính mình.

Mái tóc của cô đung đưa theo đà xoay người, nhưng cô đã vào thế vững chãi trước khi chúng kịp trở lại vị trí cũ.

Đó là một tư thế xuất phát cúi người thấp đến bất thường.

Cô đưa chân phải ra xa về phía sau và kéo chân trái lên sát ngực.

Cô dang hai tay sang hai bên với mũi thương cầm ngược trong tay phải.

Đôi cánh của cô dang rộng hướng lên trên.

Cô có thể phóng đi bất cứ lúc nào và chỉ cần một hơi thở duy nhất để dồn sức.

Và thế là cô hít vào.

Cô hít một hơi duy nhất và dừng lại.

Một khoảnh khắc sau…

“…!!”

Cô lao thẳng về phía trước và lên trên.

Không có nhiều điều cô có thể làm trong một khoảng thời gian ngắn như vậy.

Cô xoay người về phía trước trong khi siết chặt ngọn thương đang cầm ngược.

Cô dùng toàn bộ sức lực để thực hiện một cú lộn nhào về phía trước và vác ngọn thương như một đòn ném qua vai.

Ngọn thương xé toạc trần nhà và âm thanh đổ vỡ vang lên dữ dội.

Nhưng đòn tấn công không trúng Jord. Khi Kazami vung ngọn thương xuống, nó quá ngắn và chỉ sượt qua khoảng không trên đầu người phụ nữ.

Vậy nên Jord bật cười.

“Cô sẽ không bao giờ trúng đích nếu chỉ dựa vào đà lao tới đâu.”

“Như vậy là ổn rồi!”

Kazami không nhìn Jord; cô đang nhìn lên trần nhà.

Cô đã chém một đường thẳng trên trần nhà đó, và cô chỉ có một lý do duy nhất để làm vậy.

“Trần nhà sụp xuống sẽ đè trúng bà, phải không!?”

Trước đó, Kazami đã thấy một vết xước trên má Jord.

Nó có lẽ là do một mảnh vỡ bay ra từ những bức tường hoặc trần nhà xung quanh.

Jord không thể bị tổn thương bởi các đòn tấn công bằng vũ khí.

Vậy thì cô ta sẽ bị tổn thương bởi một đòn tấn công từ thứ gì đó không phải là vũ khí, phải không!?

Trong lúc bay qua đầu Jord, cô đã dùng mũi thương giơ cao để rạch một đường nông trên trần nhà.

Từ đó, chỉ cần một đòn tấn công mạnh mẽ nữa là đủ.

Với điều đó…

“Vỡ ra và đổ sập xuống đi, trần nhà!!”

Cô đập nát trần nhà và ngay lập tức bay qua Jord.

Đầu tiên, các tấm trần vỡ vụn. Tiếp theo là hệ thống ống nước và dây điện.

Nhưng phía trên đó là áp lực khổng lồ của lớp bê tông bao quanh tầng hầm.

Một bức tường đá nhân tạo dày hai đến ba mét lấp đầy khu vực phía trên trần nhà.

Sức cắt của G-Sp2 đã chém xuyên qua nó.

“Tôi đã làm xong việc của mình.”

Thông điệp đó xuất hiện trên bảng điều khiển của nó ngay khi một cơn gió mạnh xé toạc trần nhà.

“!!”

Trần nhà nổ tung.

Âm thanh của đá nứt vỡ kéo dài liên tục khi các vật liệu xây dựng đổ sập xuống. Bụi bao trùm xung quanh họ trong khi tia lửa và sỏi đá rơi lả tả, nhưng mối đe dọa thực sự đến sau đó.

“Rơi xuống đi, những tảng đá!!”

Ngay khi Kazami hét lên từ trên không, một tảng bê tông khổng lồ đã rơi sầm xuống hành lang.

Nó không hề nhỏ và cũng không hề đơn độc. Ngày càng nhiều những tảng đá xám xịt rộng vài mét rơi xuống sàn và dễ dàng đâm xuyên hoặc làm vỡ nát mặt sàn đó.

Nhưng Kazami không quan tâm.

Cô dang rộng đôi cánh, giảm tốc đột ngột, và đáp xuống bằng mũi chân phải.

Ngay khi chân cô chạm đất, cô nghe thấy một tảng đá đặc biệt lớn rơi xuống phía sau.

Đó là một khối bê tông bao quanh hành lang, và lớp bê tông đó dày khoảng ba mét. Cô không biết kích thước của mảnh vỡ đã rơi xuống, nhưng âm thanh cho thấy nó nặng hơn một tấn.

Ngay cả khi Jord có sự bảo hộ thần thánh như của Izumo, ả cũng sẽ không thể thoát khỏi thứ như vậy mà không hề hấn gì.

“Được rồi.”

Kazami quay lại nhìn về phía vụ sập.

Bụi bốc lên bên dưới cái hố rộng vài mét trên trần nhà.

Cô thấy khói lan ra cùng với âm thanh giống như tiếng cát, nhưng cô vẫn giữ tư thế cúi thấp.

Cô thấy một bóng người xuất hiện trong làn khói đó.

“Không thể nào.”

Cô vào thế phòng thủ, nhưng nhanh chóng nhận ra đó chỉ là một mảnh bê tông cao hai mét.

Ít nhất thì, không thể nhìn thấy Jord từ đây.

Kazami thở phào nhẹ nhõm.

Cô hạ G-Sp2 trong tay phải xuống.

“À.”

Và cuối cùng cô đưa tay trái lên trán. Nhân tiện, cô cũng cau mày.

“Mình đoán đó là bà của Kaku. Có lẽ mình đã hơi quá tay rồi.”

Mình nên làm gì với chuyện này đây? cô tự hỏi trong khi nhìn lên những tảng đá khổng lồ với một tiếng thở dài.

Đúng lúc đó cô nghe thấy một giọng nói.

“Tiếc quá nhỉ.”

Đó là giọng của Jord.

Trước khi Kazami kịp cứng người, Jord thản nhiên bước ra từ sau tảng bê tông đặc biệt lớn. Không chỉ vậy…

“Bà hoàn toàn không hề hấn gì ư!? Nó không trúng bà à!?”

“Đừng ngớ ngẩn. Tất nhiên là nó có trúng rồi. Cô thật sự nghĩ tôi có thể né hết từng mảnh một khi có quá nhiều thứ rơi xuống cùng lúc sao? Một người phụ nữ cần phải cứng rắn chứ. …Ít nhất là đủ cứng rắn để đẩy lùi thứ như thế này.”

Kazami nhìn vào những tảng đá khổng lồ lấp đầy hành lang và nhận ra Jord đang nói thật. Một vài trong số chúng đã va trúng ả.

Nhưng Jord hoàn toàn không hề hấn gì. Quần áo, khuôn mặt, và mái tóc của ả đều không bị ảnh hưởng.

Ả không chỉ không bị thương, mà còn không có một vết bẩn nào trên người.

Kazami há hốc miệng và biểu cảm của Jord thay đổi khi thấy sự ngạc nhiên đó.

Ả mỉm cười để Kazami có thể thấy.

“Cô nghĩ tôi không thể bị tổn thương bởi vũ khí, đúng không? Thật đáng tiếc. Cô đã đến rất gần rồi đấy.”

Jord di chuyển cả hai tay, nhưng ả không cầm vũ khí nào trong tay. Thay vào đó…

“Ồ, thôi nào. Cô đang nhìn đi đâu vậy? Sàn nhà mới là thứ quan trọng.”

Kazami nhìn xuống và thấy hai quả lựu đạn đang lăn đến chân mình.

Không ổn rồi, cô nghĩ ngay khi nhận ra khái niệm của Jord là gì.

Khái niệm của cô ta là…

Một khoảnh khắc sau, một vụ nổ lớn làm rung chuyển hành lang.

---

Một căn phòng rộng mười hai mét vuông có tấm thảm màu tím nhạt trên sàn và hai chiếc ghế sofa đối diện nhau qua một chiếc bàn. Một chiếc TV lớn và một giá sách đầy ắp sách đặt cạnh tường.

Căn phòng có thể được xem như phòng khách hoặc phòng tiếp khách.

Ba người đang ngồi trong phòng: một cặp vợ chồng và một người đàn ông.

Người chồng cầm một tách trà từ trên bàn và đưa về phía người đàn ông ngồi đối diện.

“Izumo-san, mời anh dùng. Trà của vợ tôi ngon lắm đấy.”

“Hửm? Ồ, xin lỗi. Tôi biết mình ghé qua vào một giờ không phải lúc, và, ờm, tôi chỉ định ghé qua chào hỏi một lát thôi. Nhưng… nói sao nhỉ? Phiền hai bác quá, Kazami-san.”

Izumo Retsu cầm lấy chiếc tách màu trắng và đưa lên miệng.

Ngay khi anh vừa nhấp một ngụm, cha của Kazami đưa ra một bình luận tỉnh bơ.

“Thực ra nó siêu ngọt đấy.”

Retsu bắt đầu ho sặc sụa, nhưng có lẽ vì quá ngoan cố không muốn nhổ ra nên anh nhìn đi chỗ khác và đưa khăn tay lên miệng.

Sau khoảng ba giây, anh gắng gượng nuốt xuống.

“Khàààà! Tôi thắng rồi!”

“Làm tốt lắm. Đúng là không hổ danh Izumo-san.”

Cha của Kazami vỗ tay và tỏ ra thực sự ấn tượng, nhưng Retsu có vẻ hụt hơi khi trả lời.

“À, xin lỗi vì đã để bác phải thấy cảnh này. …Nhưng tại sao bác lại đưa tôi thứ đó?”

“Anh biết người ta hay mời nước muối cho khách không mời mà đến chứ? Chà, anh thì ngược lại, nên tôi quyết định làm ngược lại thôi.”

“Xin lỗi anh nhé. Chồng tôi một khi đã quyết định làm gì thì không ai cản được đâu.”

“V-vâng, tôi có thể thấy điều đó qua các chương trình TV ông ấy làm. Như là… cái gì nhỉ? Chương trình năm phút phát sóng mỗi sáng, nơi ông ấy xuất hiện không báo trước tại nhà các chính trị gia. Hình như là ‘Người ta sẽ la hét thế nào khi bạn chọc một ngón tay vào mông họ?’, phải không ạ?”

“Ồ, Chọc Mông Hét? Gần đây, cấp trên đang gây áp lực buộc chúng tôi phải chỉnh sửa một chút, nhưng khán giả lại rất thích vì họ được nghe giọng nói thật của các chính trị gia. Đó là lý do tại sao tôi đang nghĩ đến việc đến thăm những người đang gây áp lực cho chúng tôi bắt đầu từ ngày mai. Bằng cách đó, chúng tôi có thể nghe thấy giọng nói thật của họ.”

Cha của Kazami giơ tay phải lên và vợ ông lấy ra một vài điếu thuốc từ dưới bàn.

Ông lấy một điếu và quay sang Retsu.

“Tôi hút thuốc có phiền không?”

“Cứ tự nhiên.”

“Vậy tôi xin phép.”

Ông rút ra một điếu thuốc hoàn toàn khác từ dưới bàn và châm lửa. Điếu này to bằng cánh tay ông.

“Ààà. …Có vẻ anh không ngạc nhiên nhỉ, Izumo-san. Hầu hết mọi người đều thấy khó chịu với cái này.”

“Chà… Thành thật mà nói, tôi dần dần thích thú với tất cả những điều này.”

“Yay!”

Cặp vợ chồng đập tay nhau và rồi quay lại nhìn Retsu.

“Xin lỗi nhé. Thật ra, Chisato và Kaku-kun đã ở đây tối qua.”

“Ồ? Cả hai đứa ư? Chuyện đó thì tôi không biết.”

“Anh đang nói dối về chuyện đó, phải không?”

Retsu không nói nên lời khi cha của Kazami rướn người về phía trước và chỉ vào anh.

Nhưng người đàn ông kia chỉ rướn người về phía trước hơn nữa, đặt lòng bàn tay mở bên cạnh miệng và thì thầm với Retsu.

“Tôi chỉ muốn nói vậy thôi.”

Ông ngồi thẳng dậy và mỉm cười. Retsu cười gượng và uống một ngụm trà ngọt.

“Đây có phải là cách ông kiểm soát mọi người trong các dự án của mình không?”

“Tôi chẳng có gì đặc biệt cả. …Tôi chỉ tham gia vào lĩnh vực này vì tôi thích nổi bật và thích hóng chuyện thôi. Anh có biết công việc đầu tay của tôi là gì không?”

“Không phải là quản lý cho vợ ông, người từng là bạn cùng lớp sao?”

“Không, không.”

Ông cầm lấy một chiếc điều khiển từ xa trên bàn.

Nó thuộc về đầu phát video và ông bật một đoạn ghi hình trên TV.

“Khi tôi còn học đại học, một bộ phim tài liệu về tội phạm mà tôi làm và gửi đi đã được sử dụng. Nó nói về vụ giết hại cặp vợ chồng chủ một cửa hàng cơm suất ở địa phương.”

Một đoạn video nhiễu hạt về một con phố mùa đông xuất hiện trên màn hình. Một phóng viên đeo kính đi dọc theo hàng rào của một ngôi nhà lớn. Vẻ mặt anh ta vô cùng nghiêm túc, nhưng…

“Ha ha. Sao tôi lại để tóc afro thế này?”

“Kazami-san, tôi tưởng ông không ghi lại công việc của mình?”

“Cái gã trong đoạn băng này có chết tôi cũng mặc kệ. Tôi theo đuổi vụ án hoàn toàn vì tò mò, góc nhìn của tôi đã bị bóp méo, và tôi chưa bao giờ đến gần được sự thật. Đây là một nỗi xấu hổ mà tôi cần phải để lại ghi chép. Và…”

Ông nhìn chằm chằm vào màn hình.

“Cặp vợ chồng chủ cửa hàng đó có mối liên hệ mật thiết với IAI. Và không chỉ là một mối liên hệ. Vì một lý do nào đó, họ được đối xử như nhân viên. Họ thậm chí còn có thẻ nhân viên. Nhưng con gái họ không biết và không ai khác biết cả. Nếu có ai đó biết… và đây chỉ là linh cảm của tôi thôi…”

TV hiển thị một ngôi nhà đối diện với một cửa hàng ramen.

“Đó sẽ là ông già tên Sayama sống trong ngôi nhà này. Ông ta cũng có mối liên hệ với IAI vì một lý do nào đó.”

“Sẽ thế nào nếu tôi biết câu trả lời cho tất cả những điều đó? Dù sao thì, tôi chính là IAI.”

Cha của Kazami quay về phía Retsu.

Ông nhìn thẳng vào người đàn ông kia mà không nói một lời. Ông nhìn chằm chằm vào nụ cười nhẹ trên khuôn mặt Retsu.

Sau đó, cha của Kazami cũng đột nhiên mỉm cười và nhún vai.

“Thế thì chán quá. Và không công bằng cho tôi. Mối quan hệ của chúng ta bắt nguồn từ sự bùng nổ pheromone của con bé Chisato nhà tôi như một cô gái tuyệt vời đến vậy, nhưng tôi sẽ lợi dụng tình cảm của con bé nếu tôi dùng mối quan hệ đó để moi câu trả lời từ anh.”

“Ồ, vậy thì tôi xin lỗi.”

“Không cần phải xin lỗi. Điều này chỉ cho thấy con gái tôi tuyệt vời đến mức nào thôi.”

“Tôi ghen tị với gia đình anh hòa thuận làm sao. Thật đấy. Gia đình tôi thì cứng nhắc như xi măng.”

Cha của Kazami cười lớn trước câu nói đó.

“Thôi nào, Kaku-kun là một cậu bé tốt mà! Dù sao thì, điều duy nhất trong đầu nó là để vợ chồng tôi sớm được thấy cháu nội thôi.”

“Ha ha ha. Thằng ngốc đó đúng là một tên tội phạm tình dục có suy nghĩ tích cực, phải không?”

“Nhưng có gì sai khi thành thật với bản thân chứ? …Anh biết vợ tôi từng hát, phải không? Chuyện đó hình như được nhắc đến rất nhiều ở trường khi Chisato còn nhỏ, nên con bé không bao giờ hát trước mặt chúng tôi. …Những điều cha mẹ muốn thấy nhất lại là những điều con cái thường giữ cho riêng mình.”

Ông gãi đầu và cười gượng.

“Chà, con gái chúng tôi tuy mạnh mẽ là thế, nhưng nó cũng có xu hướng thu mình lại rất nhiều.”

“Đó là một phần của việc trở thành một cô gái tốt. Tuy nhiên, chỉ khi chúng biết giá trị của bản thân thôi.”

“Tôi không chắc con bé có biết không nữa. …Hai năm trước, nó hình như đã làm bị thương chân của một cô gái khác trong khi tranh giành một suất chính thức trong câu lạc bộ. Đó là câu lạc bộ naginata. Và khi tôi hỏi tại sao, nó nói rằng nó cảm thấy mình không thuộc về vị trí chính thức đó, nên nó đã vung bừa về một hướng để tạo sơ hở và thua. Nhưng đối thủ của nó lại lao thẳng vào hướng vung bừa đó. Anh nghĩ sao về chuyện đó?”

Retsu khoanh tay trước câu hỏi.

Sau một lúc, anh nở một nụ cười khổ với đôi lông mày hạ xuống.

“Chắc con bé đã nghĩ rằng chỉ có mình nó là người sai trong chuyện đó. …Nhưng ông đã nói gì với con bé?”

“Tôi bảo nó chỉ tấn công khi thực sự sẽ trúng. …Và nó đã làm rất tốt việc đó. Tôi nghĩ nó biết theo bản năng rằng nó sẽ chỉ làm tổn thương chính mình nếu làm bất cứ điều gì mà nó không hoàn toàn toàn tâm toàn ý.”

Retsu cười và lại khoanh tay.

“Một cô gái thật tuyệt vời và năng động. Con trai tôi có một cơ thể khá yếu ớt và có vẻ như vợ tôi đã gặp rất nhiều khó khăn vì chuyện đó.”

“Vâng, nhưng có vẻ nhờ đó mà nó đã có được một tinh thần mạnh mẽ. Nó đã xoay sở để kéo Chisato theo cùng và giúp con bé tận hưởng cuộc sống của mình.”

Cha của Kazami tiếp tục.

“Lúc nãy, chắc con bé đã giải quyết được một rắc rối nào đó trong công việc… không, trong cuộc sống của nó. Nó đã gửi một email nói rằng ngày mai nó sẽ về. …Anh cũng ghé qua chứ, Retsu-san?”

“Không, ngày mai tôi chắc sẽ bận rộn lắm ở chỗ làm.”

“Vậy sao?” Cha của Kazami mỉm cười và nhìn Retsu. “Nhưng Chisato thực sự đang tận hưởng cuộc sống của nó với Kaku-kun. Con bé vẫn còn lo lắng về nhiều thứ, nhưng nó đã có người để thảo luận. Đây mới chính là giải trí thực sự! Phải không nào?”

Ông nhe răng cười và nâng ly lên chúc mừng.

“Bây giờ chắc con bé cũng đang vui vẻ lắm. Nó chắc đang ở trên một sân khấu mà nó cảm thấy mình có thể biểu diễn.”

---

Bụi bay mù mịt trong hành lang lần thứ hai.

Nó được tạo ra bởi Jord, người đã bị bao phủ trong lớp bụi đầu tiên từ trần nhà.

Vụ nổ từ những quả lựu đạn của ả đã phá hủy sàn nhà và làm vỡ nát các bức tường.

Các vật liệu xây dựng bị hư hỏng nặng nề. Thiệt hại có vẻ quá lớn ngay cả đối với lựu đạn.

“Chà, dù sao cô ta cũng đã tăng lực tấn công của chúng lên vô hạn mà.”

Mái tóc của Jord bay trong một cơn gió hòa lẫn với những làn khói. Ả thở dài và ngước lên.

“Đây là tất cả những gì người mang Lõi Khái Niệm của Gear đời thứ 10 có thể làm sao? …Nhàm chán thật.”

Ả nhổ một tiếng “kè” thất vọng xuống sàn và bước tới.

Ả không có hứng thú gì với những gì quân đội đang làm, nhưng ả cảm thấy mình nên làm việc nhiều hơn một chút vì đã đến đây để giúp đỡ.

Hajji lúc này chắc đã đến gần được các Lõi Khái Niệm rồi.

Ả đã thổi bay người mang G-Sp2, nên ả cần lấy lại Lõi Khái Niệm của đời thứ 10 từ bên trong đó.

Lõi Khái Niệm của Gear đời thứ 10 là nguồn gốc sức mạnh của cây thế giới và của các vị thần. Khu bảo tồn của Gear đời thứ 10 được kiểm soát bởi một bản sao yếu hơn, nhưng Jord chắc chắn rằng nó sẽ trở nên phong phú hơn với bản gốc.

Hajji có lẽ sẽ bảo ả giao nó ra, nhưng ả cũng có thể đối đầu với hắn ta.

“Đúng vậy. Đại tướng quân của Gear đời thứ 9 đối đầu với một thành viên của đời thứ 10. Đó sẽ là một trận chiến như thế nào nhỉ? Mình nghi là mình sẽ không thoát được mà không hề hấn gì.”

Đúng lúc đó, ả nghe thấy một giọng nói xuyên qua làn khói đang lan rộng.

“Bà đúng là cực kỳ tự cao tự đại, phải không?”

Giọng nói đi kèm với một hình ảnh.

Đó là một cô gái với đôi lông mày nhướn lên, một ngọn thương trắng trong tay, và đôi cánh trắng sau lưng.

Jord cau mày và dừng lại khi cô gái nói.

“Bà không giống Kaku. Anh ấy chỉ giả vờ tỏ ra cao ngạo… nhưng bà thì khác.”

Làn khói tan đi và tản ra để lộ hoàn toàn hình dáng của cô.

Cô đứng cách đó năm mét và ngọn thương trắng đã biến đổi. Cánh ổn định để bay được nâng lên ở phía sau và hơi nóng lung linh tỏa ra từ phần đuôi.

Nhưng không có ai cưỡi trên ngọn thương đã ở dạng phi hành đó.

Kazami hoàn toàn không bị thương khi cô giơ ngọn thương lên, vậy nên Jord lại cau mày.

“Cô đã dùng khả năng tái tạo của Lõi Khái Niệm Gear đời thứ 10 à?”

“Xin lỗi, nhưng G-Sp2 không còn tốt với tôi như vậy nữa đâu.”

Cô gái cười gượng với mồ hôi trên trán và thở ra một hơi thở mang theo chút sức lực nhỏ nhoi.

“Bà quên rồi sao? Lực tấn công ở đây là vô hạn. Ngay khi lựu đạn của bà phát nổ, tôi đã dùng gia tốc siêu ngắn của G-Sp2 để phá vỡ rào cản âm thanh.”

“Cô đã dùng sóng xung kích vô hạn để chống lại vụ nổ vô hạn à?”

“Vâng. Họ cũng dùng phương pháp đó trong các cuộc cứu hộ thực tế, phải không?”

Kazami hạ G-Sp2 xuống và nhún vai.

“G-Sp2, dạng thứ nhất.”

Vũ khí bắt đầu quá trình biến đổi.

Jord cau mày khi nó ngừng hoạt động, nhưng Kazami lờ đi và tháo tấm khiên từ bên dưới mũi thương.

Hành động này quá bình tĩnh đối với một trận chiến và G-Sp2 chắc cũng thấy lạ.

“Xong rồi à?”

Nhưng Jord thấy Kazami mỉm cười trước câu hỏi của vũ khí.

“Không, chúng ta sắp thắng rồi.”

Không thể nào, Jord nghĩ, nhưng G-Sp2 phản ứng khác.

Một ký hiệu “♪” xuất hiện trên bảng điều khiển của nó. Có vẻ nó tin tưởng tuyệt đối rằng Kazami sẽ chiến thắng.

Cô gái sau đó bắt đầu di chuyển.

Cô gắn tấm khiên trắng dài và hẹp vào tay trái và thản nhiên đi về phía Jord.

Jord giơ tay lên để chống trả và rút súng ngắn từ tay áo ra.

Tất cả lực tấn công trong không gian này đều trở nên vô hạn, nên không có lý do gì để dùng súng lớn hơn.

Jord nhắm bắn và hét lên.

“Cô thực sự nghĩ mình có cơ hội sao!?”

Nhưng câu hỏi của ả không đến được mục tiêu.

Kazami ngay lập tức xuất hiện ngay trước mặt ả.

“…”

Kazami trông gần như buồn chán khi cô dùng cán thương đang gác trên vai phải vỗ nhẹ vài lần vào đó.

“Cô đang chế nhạo tôi à?” Jord hỏi. “Cô nghĩ ngọn thương đó có thể xuyên thủng lớp phòng ngự của tôi sau khi cô đã tắt sức mạnh của nó sao?”

Kazami không trả lời.

Thay vào đó, cô đột nhiên nhìn sang phải.

Cô lờ Jord đi và nhìn vào bức tường trống không ở đó.

Cô đang ở giữa một trận chiến, vậy mà cô lại để mình hoàn toàn không phòng bị.

Nhưng ngay khi Jord há hốc miệng trước hành động đó, Kazami vung G-Sp2 với tất cả sức lực. Vũ khí di chuyển từ vai phải của cô gái và đập vào má trái của Jord.

“———!!”

Một khoảnh khắc sau, Jord nhận ra mình đã bay sang phải và đâm sầm vào tường.

Cú va chạm làm rung chuyển không khí.

Cảm nhận được một cú đánh chắc nịch lần đầu tiên, Kazami nhìn xuống tay phải của mình.

Cô có thể cảm thấy G-Sp2 cũng đang run lên một chút vì đã đánh trúng đối thủ.

“Đau rát quá,” vũ khí nói.

“Đúng vậy,” Kazami đồng ý khi Jord đứng dậy từ tư thế quỳ bên tường.

“Mày…!”

Jord nhổ một chiếc răng gãy xuống sàn và ôm má trái khi đứng dậy.

Toàn thân ả run lên vì tức giận.

Ả đã đứng sừng sững trước mặt Kazami với bộ ngực lớn ưỡn ra ngoài.

Khẩu súng ngắn đã biến mất khỏi tay phải của ả và một khẩu shotgun màu trắng đã trượt ra từ tay áo thay vào đó.

“Đến lúc mày bị thổi thành từng mảnh rồi!!”

Trước khi ả kịp hét lên, giơ vũ khí lên, hay thậm chí nói, Kazami đã hành động mà không cần dồn sức.

Cô nói với G-Sp2 trong tay phải.

“Cậu nghĩ đòn tấn công của chúng ta sẽ trúng không?”

“Tôi không biết.”

“Tôi cũng không.”

Bằng một cú búng cổ tay nhanh gọn, cô vung tấm khiên trong tay trái để đập từ dưới lên vào giữa bụng Jord.

Người phụ nữ gập người lại và đâm sầm vào trần nhà.

Các vật liệu xây dựng vỡ vụn khi chúng chặn ả lại. Chúng bao quanh ả và không chịu buông ra.

Khi ả bị mắc kẹt trên trần nhà và treo lơ lửng, khẩu shotgun rơi khỏi tay và đôi môi ả méo xệch vì đau đớn.

“Mày…”

“Ừm, nói sao nhỉ? Có vẻ như tôi mới là người được thấy bà khóc đấy.”

Kazami nghiêng đầu trước những gì mình đang làm và kết quả của nó. Cô cũng ngước nhìn Jord.

“Khái niệm của bà không phải là năng lực phòng thủ. Thay vì nghĩ xem thứ gì đã gây ra vết xước đó trên má bà, lẽ ra tôi nên nghĩ tại sao nó lại được tạo ra.”

Cô gác G-Sp2 lên vai phải và nhún vai.

“Bà là Jord Phản Bội Kỳ Vọng. Bà đã tự cho câu trả lời rồi. Nói cách khác, khái niệm của bà là phản bội lại kỳ vọng của người khác. Bất cứ khi nào ai đó nghĩ rằng họ sẽ trúng hoặc nghĩ rằng họ sẽ gây sát thương, nó sẽ bị vô hiệu hóa.”

Cô gõ mũi chân phải xuống sàn cùng với hai từ tiếp theo.

“Và. Vì. Vậy. Nếu tôi muốn đánh trúng bà, tôi chỉ cần tin rằng nó có lẽ sẽ không trúng. Những mảnh vỡ bay lung tung đã làm bà bị xước vì đó là một đòn tấn công không có ý chí đằng sau.”

Jord bắt đầu trượt khỏi trần nhà.

Ả sắp rơi xuống, nhưng ngay trước khi rơi, ả nhe răng và hỏi một câu.

“Nhưng làm sao mày có thể tấn công mà không nghĩ rằng mình sẽ trúng? Một kỹ thuật như vậy đòi hỏi sự tập trung tinh thần nghiêm túc, vậy tại sao một con nhóc vớ vẩn nào đó lại biết cách-…”

“Điều đó đơn giản thôi. Tôi đã làm điều tương tự hai năm trước. Tôi đã tấn công trong khi nghĩ rằng nó sẽ không trúng và tôi sẽ thua… nhưng tôi đã trúng. Tôi đã hồi tưởng lại khoảnh khắc đó vô số lần trong hai năm qua.”

Cô mỉm cười một chút.

“Nhưng bây giờ tôi nghĩ mình đã biết tại sao đòn tấn công của mình lại vô tình trúng cô gái kia. Chắc hẳn cô ấy cũng đang cố gắng để thua. Đó là lý do tại sao cô ấy lại lao thẳng về phía đòn tấn công của tôi.”

Mình thực sự yếu đuối, cô lại nhận ra.

Lúc đó, cô đã cố gắng thoát khỏi áp lực của việc là một thành viên chính thức và cô đã quá tập trung vào bản thân đến nỗi đã cho rằng vết thương của cô gái kia hoàn toàn là lỗi của mình.

Cô đã không cố gắng để ở bên cạnh ai đó.

Cảm ơn cậu.

Cô nghĩ về cô gái đó, người bây giờ đang ở một lớp khác và dường như là đội trưởng của câu lạc bộ đó.

Nếu không có sự cố đó, mình đã không bao giờ gặp được Kaku.

Bây giờ mình không có cửa thắng cô ấy.

Cảm ơn cậu.

“Mình mừng vì mình yếu đuối đến vậy.”

Cô mỉm cười và nói ngay khi Jord rơi khỏi trần nhà.

Thấy vậy, cô nhắm mắt lại.

Bây giờ mình thậm chí không thể nhìn thấy Jord.

Cô dang G-Sp2 và tấm khiên sang hai bên và bắt đầu quay tròn. Cô dang rộng đôi cánh và quay và quay như thể đang khiêu vũ. Cô quay cho đến khi chóng mặt.

Bây giờ mà trúng cô ta thì đúng là một phép màu.

“Vậy thì.”

Với những lời đó, cô giữ một kỳ vọng duy nhất trong tim. Cô nghĩ về điều không thể và cô nghĩ về đối thủ của mình khi cô mỉm cười và nói với Jord Phản Bội Kỳ Vọng.

“Chết đi.”

Một khoảnh khắc sau, cú vung siêu tốc của G-Sp2 của cô đã trúng một thứ gì đó.

Đó là một cú đánh may mắn bất ngờ.

Hãy bình luận để ủng hộ người đăng nhé!