I won't Allow You to Have...
Rakuto Haba Icomochi
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 02 LN

Interlude 2

0 Bình luận - Độ dài: 743 từ - Cập nhật:

“Tớ đi vệ sinh một chút,” Yukinami-san nói, rồi vội vã chạy ra khỏi phòng.

“Có lẽ tớ đã nói hơi nặng lời. À, nhớ gọi thêm một lượt đồ uống nữa nhé. Tớ sẽ đi xem cô ấy thế nào,” Asaki-chan nhanh chóng đứng dậy, rời theo hướng hành lang.

“Không biết Yukinami-san bị gì nhỉ.”

“Có phải Yukinami-chan đang ở cái tuổi dễ suy nghĩ nhiều chuyện không?”

“Sayu nhìn tớ chằm chằm luôn đấy.” Tôi buột miệng nói, khiến Nanamu và Sumisumi cũng chia sẻ suy nghĩ của mình.

“Dù Yukinami-chan trông có vẻ vô tư, nhưng chẳng phải em ấy lại là người rất trong sáng, thuần khiết sao?”

“Có vẻ như có điều gì đó đã chạm đến tâm tư cô ấy. Sumisumi cũng trông khá ngạc nhiên đấy.” Khi tôi nêu ý kiến, Sumisumi – với vẻ mặt bối rối – lập tức xin lỗi.

“Xin lỗi nếu em ấy khiến bầu không khí trở nên gượng gạo. Thường thì em ấy không như vậy đâu. Thật sự tớ cũng bất ngờ.”

“Đừng lo, không sao đâu. Chuyện nhỏ thôi.”

“Ừ, Sumisumi, cậu cũng đừng cảm thấy phải có trách nhiệm chỉ vì cậu là senpai.”

“Nhưng dù sao thì em ấy cũng là hậu bối của tớ. Vì hiếm hoi mới có dịp đi chơi cùng nhau thế này, tớ muốn Sayu và mọi người có thể hòa hợp với nhau,” Sumisumi nói, giọng gần như áy náy.

Cậu ấy dường như thật lòng bận tâm về chuyện này. Tôi có thể hiểu vì sao Kanzaki-sensei lại chọn cậu ấy làm lớp trưởng; tinh thần trách nhiệm quả thật đáng khâm phục.

“Hmm, lúc nào giữa senpai và kouhai trong câu lạc bộ cũng vậy sao? Chẳng phải đó chỉ là chuyện thời cấp 2 thôi à? Giữ mãi thói quen ấy thì kỳ cục quá.”

“Miyauchi, chúng ta chẳng làm gì được đâu. Trách nhiệm tập thể là thói quen xấu của các CLB thể thao rồi.”

“Nhưng mà Nanamu, cậu thì lại muốn làm gì thì làm.”

“Hahaha, đó là đặc quyền của một ngôi sao gánh cả đội trên vai mà.”

“Vậy thì cho Sumisumi quay lại đội bóng rổ đi. Cho cậu ấy hưởng đặc quyền đó.” Tôi nói nửa đùa nửa mỉa, khiến Nanamu – với thân hình cao lớn – co người lại.

“Miyauchi, tha cho tớ vụ đó đi.”

“Ừ, Miyachi, tớ cũng chẳng có ý định quay lại nữa đâu.”

“Sự gắn kết giữa con trai với nhau thật là bất công nhỉ? Cậu cũng nghĩ vậy phải không, Yoryor?” Tôi tìm sự đồng tình từ Yoryor, nhưng cô ấy vẫn im lặng. Thay vì trả lời, cô có vẻ đang chìm trong suy nghĩ.

“Yoryor, cậu sao thế?”

“Tớ đang nghĩ lại về những lời của Sayu-chan lúc nãy. Và rồi tớ nhận ra… đối với tớ điều đó là không thể.”

“Không thể? Ý cậu là gì?”

“Phần ‘biến những mối tình thất bại thành ký ức đẹp’ ấy.” Yoryor đáp lại với một vẻ mặt đầy ẩn ý.

“Yorka, ý nó là đừng mãi bám vào tình yêu đã tan vỡ, hãy coi đó như một bài học cho lần sau thôi.”

“Tớ hiểu, nhưng điều đó có nghĩa là mối quan hệ hiện tại của tớ sẽ chấm dứt và trở thành quá khứ. Tớ tuyệt đối không muốn điều đó xảy ra. Với tớ, chuyện đó là không thể!”

Cô dừng lại, rồi nhìn sang bạn trai: “Tớ muốn được ở bên Kisumi mãi mãi. Điều tớ mong muốn chính là một tương lai cùng nhau.”

Cậu ta nhìn cô sững sờ.

“Được rồi, đó là mong ước của tớ. Đừng nhìn tớ như vậy.”

“Tớ sẽ không bao giờ quên ngày hôm nay!”

“Cậu làm quá lên rồi đó.”

“Tớ thật sự xúc động. Tớ muốn khắc ghi điều này trong tim. Tớ không muốn quên!” Sumisumi, trong cơn phấn khích, nhảy nhót rồi tìm cách lại gần Yoryor.

“Đây không phải phòng chuẩn bị mỹ thuật đâu, đồ ngốc!” cô đẩy cậu ta ra.

“Arisaka-chan thuần khiết quá, sáng rực cả lên luôn.”

“Yoryor, tớ bắt đầu thấy ngượng rồi đó.”

Bất ngờ, chúng tôi được chứng kiến tận mắt tình cảm quá mức trong sáng của cặp Sena Kisumi và Arisaka Yorka.

Nanamu và tôi đưa mắt nhìn nhau, thầm nghĩ liệu có nên ra ngoài một lúc hay không.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận