I won't Allow You to Have...
Rakuto Haba Icomochi
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 01 LN (Đã hoàn thành)

Chương 9.1 Ôi, rắc rối của tôi, làm ơn yên đi được không?

0 Bình luận - Độ dài: 934 từ - Cập nhật:

Tan học, khi tôi và Yorka cùng nhau đi tới quán ăn gia đình quen thuộc, trời bất ngờ đổ mưa. Những hạt mưa rơi ào ạt, mà cả hai lại chẳng ai nghĩ tới việc mang ô.

“Tiếc thật, không được đi chung ô với nhau rồi.”

“Đừng có nói nhảm nữa, không khéo lại cảm lạnh bây giờ.”

Vội vã, chúng tôi chạy vào trú dưới mái hiên của một quán ăn nhỏ gần đó. Cả hai đều ướt sũng trong bộ đồng phục học sinh.

“Cổ chân cậu thế nào rồi?”

“Cậu lo xa quá. Chỉ là bong gân nhẹ thôi, tớ khỏi rồi.” Tôi nhún chân vài cái tại chỗ, khoe sự hồi phục nhanh chóng.

“Này! Nước bắn tung tóe hết cả!”

Yorka cười, khẽ đập vào cánh tay tôi.

“Lẽ ra tớ nên mang theo khăn mới phải.”

Tôi lục tìm trong cặp, rồi cả túi áo. Nhưng chẳng có nổi một chiếc khăn tay.

“Đúng là cậu bất cẩn. Ít nhất cũng nên mang khăn tay theo chứ.” Yorka trách, rồi lấy khăn của mình lau tóc và mặt ướt nhẹp của tôi.

“Tớ ổn mà, thật đấy.”

“Người ướt thì cảm lạnh đâu có phân biệt nam nữ.”

Bàn tay Yorka không ngừng lại. Mái tóc ướt khiến cô trông có một vẻ quyến rũ khác thường, tạo nên một ấn tượng hơi khác so với mọi khi.

Từ sau lễ hội thể thao, Arisaka Yorka đã thay đổi đôi chút. Sự gượng gạo dần biến mất, cảm giác khoảng cách khi ở bên nhau cũng trở nên gần gũi hơn. Những ngày đầu mới quen, cô ấy dường như quá để tâm đến tôi, lúc nào cũng căng thẳng và hồi hộp. Bây giờ, cô đã thả lỏng, thật sự tận hưởng khoảng thời gian bên nhau.

Tôi cũng nhận ra sự thay đổi trong cách các bạn cùng lớp nhìn về cô. Bước ngoặt chính là khoảnh khắc cổ vũ trong trận bóng rổ hôm đó. Cái khí chất “đừng lại gần” mà cô từng toát ra dường như đã dịu xuống sau sự kiện ấy.

Dù vẫn không mấy khi chủ động chuyện trò với các bạn khác, nhưng nếu Miyachi đến bắt chuyện, cô cũng sẽ đáp lại ngắn gọn.

“Chúng ta nên làm gì bây giờ?”

“Mưa có vẻ chưa tạnh đâu. Tốt nhất là tìm chỗ nào nghỉ ngơi.” Tôi đáp, vừa cân nhắc các lựa chọn.

Dù quay lại trường hay đi về phía ga thì khoảng cách cũng chẳng khác biệt bao nhiêu. Bị ướt sũng thế này chỉ càng dễ cảm lạnh. Dù đã là giữa tháng Tư, nhưng mưa vẫn mang theo cái lạnh se sắt. Tôi chỉ muốn hong khô tóc và đồng phục, trong đầu thoáng nghĩ tới một chiếc ô hay một tách đồ uống nóng.

Bất chợt, tôi liếc sang Yorka. Gương mặt cô đỏ bừng một cách khó hiểu.

“──Nghỉ ngơi á? Cậu định đưa tớ tới chỗ kỳ quặc nào sao!?”

“…Không! Không phải thế! Ý tớ là nghỉ thật sự thôi, không phải khách sạn hay nơi gì kỳ lạ hết!” Tôi vội vàng giải thích, hoàn toàn chẳng nghĩ đến điều đó.

“Nhân tiện… Yorka, cậu biết về mấy cái khách sạn tình nhân đó hả?”

Chẳng hiểu sao, việc cô biết tới mấy chỗ như thế lại khiến tôi bối rối hơn cả.

“Sena đúng là hư hỏng…”

“Chính cậu cũng biết mấy chỗ ‘hư hỏng’ đó thì cũng cùng hạng với tớ thôi, Yorka.”

“Là do chị tớ hay nói mấy chuyện linh tinh ấy!”

“Vậy kiến thức… gợi dục của cậu là do chị truyền lại trực tiếp à?”

“Đừng có gọi là kiến thức gợi dục! Nó là một phần của giáo dục giới tính.”

“Giáo dục giới tính chủ yếu chỉ nói về giai đoạn cuối thôi, đâu có dạy mấy bước ban đầu như chuyện tình cảm hay quan hệ nam nữ.”

Trong thời đại người ta nhấn mạnh quá nhiều vào kỹ năng giao tiếp, sao nhà trường không dạy đàng hoàng về tình yêu và cách cư xử đúng mực giữa hai giới? Sao lại bỏ mặc những thứ có thể ảnh hưởng cả đời cho học sinh tự xoay sở? Tôi thật sự không chấp nhận cái kiểu “tự chịu trách nhiệm” đó!

Tâm trí tôi trôi dạt theo mấy ý nghĩ vẩn vơ, nhưng nhịp tim thì vẫn dồn dập, không dễ gì trấn tĩnh. Chỉ còn tiếng mưa rơi vang vọng.

Nhờ Yorka, sự chú ý của tôi đã bị kéo theo một hướng kỳ lạ, khiến tôi khó mở lời tiếp theo. Dù người ướt lạnh vì mưa, lạ thay tai tôi lại nóng bừng.

Trong khoảng cách gần tới mức như thể vai chúng tôi có thể chạm nhau, cả hai im lặng, mỗi người đắm chìm trong những suy nghĩ — vừa thực tế, vừa có lẽ là những viễn tưởng mơ hồ.

Một tiếng hắt xì nhỏ dễ thương kéo tôi trở về hiện tại.

“──Được rồi!” Tôi cất tiếng đầy quyết tâm.

Yorka giật bắn vai vì bất ngờ.

“Yorka.”

“C-Cái gì?”

“Đi cùng tớ.”

“Đi đâu?”

“Nhà tớ.”

“Hả? Ý cậu là… nhà cậu á?”

“Chứ còn đi đâu nữa?”

“Cái đó… có ổn không?”

“Ở nhà tớ, cậu có thể thoải mái hong khô, với lại tớ còn có thể cho cậu mượn ô.”

Tôi cẩn thận lựa lời, cố xua đi bất kỳ ẩn ý khả nghi nào.

“Nếu như thế… thì tớ cảm ơn…” Yorka khẽ gật đầu.

dfbe3ec9-5aa0-4e83-996e-ec623eb616d9.jpg

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận