Anh ta cũng dần trở nên yêu quý những đứa trẻ mà trước đây từng vô cùng ghét bỏ, và bắt đầu biết cách che chở cho chúng. Sau ngần ấy thời gian, chàng trai cuối cùng cũng đã hiểu được tình yêu là gì, rồi kết hôn cùng cô gái mà vào cái ngày định mệnh ấy đã đến bên anh, ân cần nấu cho anh một bát canh nóng hổi.
Thứ đó cảm thấy vô cùng mãn nguyện.
Chàng trai rất biết ơn thứ đó, nhưng thứ đó chỉ khiêm tốn lắc đầu:
“Ôi chao~~ Anh không cần phải cảm ơn tôi đâu.”
Cậu bé nhìn hình ảnh mà thứ đó đang chiếu, vui vẻ hỏi: “Thế ra công việc của anh đúng là giúp đỡ người khác phải không?”
Thứ đó nghe vậy thấy vô cùng buồn cười, rồi bắt đầu phá lên cười lớn.


0 Bình luận