Tại tổng hành dinh của Liên quân Loki, mảnh thể của Ilyailiya vẫn đang ngây người, thân ảnh thoắt ẩn thoắt hiện, thoắt bạc thoắt đen rồi lại đổi màu liên tục, đột nhiên cất tiếng.
「…Khế ước giả của Robin Hood sắp chết rồi.」
Một lời tuyên bố chắc nịch. Những lời bất ngờ ấy khiến Loki vội vã quay đầu nhìn cô.
「Ngươi đã giết cô ta ư!? Đây là chuyện mà ngươi nói sẽ thử làm sao!?」
「Cô ta vẫn chưa chết. …Dường như các bản sao bị đánh bại sẽ biến thành ma lực tinh khiết rồi được cơ thể gốc thu hồi. Vì vậy ta đã cấy độc vào những bản sao mà ta đánh bại. …Loại độc ta khiến cô ta nhiễm phải đã đạt đến liều lượng gây chết người rồi. Ta tin rằng cô ta chắc chắn sẽ chết trong thời gian tới.」
「Độc sao?」
Thứ có thể xâm nhập vào ma lực như một vật thể lạ, bỏ qua ma lực phòng thủ và cướp đi sinh mệnh của một ai đó… đó không phải là thứ gọi là 「độc」. Ilyailiya không hề có ý định tiết lộ quân bài bí mật của mình cho Loki nên cô đã dùng từ 「độc」 để đại diện cho nó.
「Vậy bây giờ chúng ta có thể tìm kiếm vị trí của họ rồi phải không. Việc phát động tấn công bất ngờ trong đám mây ma lực này rất khó khăn, nhưng chúng ta có thể tìm thấy họ bằng cách cử Ilyailiya đi.」
Regina đang toát ra hơi ấm sau khi vừa tắm xong đã xen vào cuộc nói chuyện của họ. Cuối cùng cô ấy chẳng làm gì ngoài việc ngâm mình trong bồn tắm suốt mấy tiếng đồng hồ. Tuy nhiên, Ilyailiya lại lắc đầu.
「Các bản sao của Robin Hood vẫn đang hoạt động. Vẫn cần phải chờ. Tuy nhiên, lâu nhất thì cô ta cũng sẽ chết trong vòng một giờ nữa.」
…Nụ cười rạng rỡ của Loki cứng đờ lại.
Một giờ. Khoảnh khắc nghe thấy từ đó, hắn cảm thấy như có những tia lửa bắn ra trong đầu mình.
「…Nói cách khác, một giờ còn lại này sẽ là cơ hội cuối cùng để bọn chúng hành động. Bọn chúng chắc chắn sẽ phát động một cuộc tấn công bất ngờ trong vòng một giờ này. Chúng ta không thể cứ đứng yên như vậy được.」
「Phía bên kia hẳn vẫn chưa biết được vị trí của chúng ta. Hơn nữa, một cuộc tấn công bất ngờ sẽ không thể xảy ra nếu không vượt qua ta.」
「Nếu là Kazuki thì hắn sẽ tìm cách làm cả hai điều đó. Hắn sẽ lật đổ giả định đó. Tên đó sẽ không bao giờ buông tay khỏi thế chủ động đâu.」
Loki nói vậy với một sự say mê thiên vị hiện rõ ở đâu đó.
「…Nghe có vẻ là đánh giá quá cao đấy.」
Regina thờ ơ nói. Cả Ilyailiya và Regina đều đánh giá Hayashizaki Kazuki một cách phù hợp nhưng… họ không có sự cố chấp như Loki.
「Tuy nhiên, dù sao đi nữa, có lẽ không gì tốt hơn là chuẩn bị một hệ thống phòng thủ hoàn hảo trong một giờ này.」
Nếu hắn cho rằng Kazuki và những người khác sẽ đến với nước đi tốt nhất mà họ có thể làm được―― thì Loki còn một điều nữa cần phải suy nghĩ bằng mọi giá.
Đó là việc Nyarlathotep đang theo dõi tình hình ở đây thông qua một điệp viên.
Vì lẽ đó, hắn không thể thực hiện một hành động quá táo bạo. Trong trường hợp Nyarlathotep và đồng bọn tham gia vào cuộc chiến, hắn phải liên tục dành ra một khoảng trống hợp lý để có thể đối phó với bọn chúng.
Nếu không khéo léo lừa gạt và dụ dỗ những kẻ đó vào một thời điểm thích hợp…
「Thú vị đấy nhưng… điều này có chút rắc rối.」
Loki lẩm bẩm――Loki cảm thấy mình đang chìm trong sự hỗn loạn mà chính hắn đã tạo ra.
…Có lẽ những kẻ như ta luôn là như vậy. Ngay cả trong thần thoại cũng thế…
Không, thần thoại là thần thoại. Nó không liên quan đến ta hiện tại.
「Chúng ta không thể sử dụng Apollo và Artemis sao?」
Regina cắt ngang suy nghĩ của Loki và đề nghị.
「…Phải, trước hết hãy bắt đầu với điều đó.」
Regina đi ra ngoài một lát, sau đó cô dẫn Valextra Versace, khế ước giả của Apollo và Diana Versace, khế ước giả của Artemis vào.
Tuy không thể bắt họ cắm cúi làm việc suốt đêm, nhưng nếu chỉ là một tiếng đồng hồ thì chẳng thành vấn đề gì.
Cung <Aganaverea> của Apollo có khả năng bắn trúng mục tiêu bằng cách phát hiện chính xác ma lực từ khoảng cách rất xa.
Còn cung <Ginekaverea> của Artemis lại có thể bắn trúng bằng cách nhận biết những chuyển động nhanh chóng từ xa.
Ngay cả khi bị cản trở bởi ma lực, hai chị em này vẫn sở hữu năng lực cảm nhận và bắn trúng kẻ địch từ tầm siêu xa. Khi họ chọn vị trí trên một ngọn núi vào ban ngày, cứ như thể toàn bộ Atlantis đã nằm gọn trong tầm kiểm soát của họ vậy.
“Với khả năng của hai cô, trong tình thế này các cô có thể bao quát được bao nhiêu?”
Loki xác nhận.
Valextra và Diana nhìn nhau, rồi Valextra đáp:
“Nếu không có tầm nhìn tốt, chỉ hai chúng tôi thôi thì cung tên không thể bao quát hết mọi thứ xung quanh được.”
“Thế tầm bắn của hai cô ở đây là bao nhiêu?”
“Vì chúng tôi đang ở trong rừng và giữa đám mây ma lực… tôi nghĩ tầm tối đa mà chúng tôi có thể phát huy hiệu quả ở khoảng cách xa là khoảng ba mươi độ, tựa như tầm nhìn của con người khi chúng tôi tập trung hết sức.”
Ba mươi độ. Loki hình dung một chiếc thước đo góc trong đầu và cảm thấy vô vọng.
“Như vậy thì chẳng ăn thua gì cả dù có hai cô. Nói xem… sẽ chẳng có vấn đề gì nếu hai cô cứ lắc đầu qua lại chứ?”
“Chúng tôi không nhìn bằng mắt mà cảm nhận thông qua phép triệu hồi. Nếu muốn nhắm tới một khu vực khác, chúng tôi cần phải niệm chú lại.”
“Khụ khụ, đúng là một phép thuật bất tiện.”
“Chính vì thế, lúc đó việc chiếm lĩnh vị trí trên cao là rất quan trọng.”
Diana cũng lên tiếng.
“Nếu ngài chấp nhận giảm tầm quan sát xuống còn 10 kilomet thì tôi nghĩ mình có thể duy trì khoảng một trăm độ. Với hai chúng tôi sẽ là hai trăm độ. Chừng đó hẳn là một sự cân bằng hợp lý rồi.”
“...Tôi hiểu rồi.”
Dù vẫn có điểm mù, nhưng đây là một hiệu suất đủ tốt để làm lưới an toàn trong trường hợp họ vượt qua được Ilyailiya.
10 kilomet – nếu là đội kỵ binh của Arthur và những người khác, họ hẳn có thể vượt qua khoảng cách đó trong nháy mắt.
Dù vậy, điều hắn có thể trông cậy tiếp theo sau tốc độ của Ilyailiya, có lẽ chính là khả năng phát hiện và tấn công của hai cô gái này.
“Được rồi. Vậy là ổn.” Loki gật đầu.
“Giờ chúng ta phải chuẩn bị sao cho nếu Valextra và Diana phát hiện kẻ địch, chúng ta có thể lập tức ra tay chặn đứng.”
Họ phải chuẩn bị ngay lập tức.
Đặc biệt là vì Loki sẽ mất rất nhiều thời gian để tổ chức cấp dưới của mình.
Bất chợt, tiếng bước chân dồn dập, vội vã vang lên từ bên ngoài, rồi một cặp đôi lăn vào trong lều.
“Chuẩn bị cái gì mà chuẩn bị, đừng nói nữa, bọn ta không nghỉ ngơi được ở đây! Mang rượu với đồ nhắm và một gã đàn ông tử tế vào đây!”
Người hét lên câu đó là một thiếu nữ toàn thân khoác đồ đen đính trang sức – một Chaos Diva của thần thoại Celt, Nữ hoàng Maeve.
“Thà cứ gửi bọn ta đi giết chóc ngay đi còn hơn!!”
Người vừa hét vừa dậm chân *rầm rầm* dữ dội là một nữ thần bốn tay với làn da đen như mực. Một Chaos Diva của thần thoại Hindu, Kali.
Khi định kỳ cảm thấy bực bội muốn giết chóc, cô ta sẽ nhảy múa.
“Phiền phức! Cứ im lặng và chờ lệnh của ta đi!! Chiến trận sắp bắt đầu rồi!!”
“Hai cô, không được quấy rầy cuộc họp chiến lược politoca. …Bởi vì những kẻ thô lỗ như chúng ta sẽ không hữu ích ở đây politoca. Xin lỗi politoca, Loki.”
Và rồi, một người nữa bất ngờ xông vào lều. Đó là một gã khổng lồ cao chừng ba mét, phải cúi gập người lại vì không gian chật hẹp. Làn da người này đen như mực, không một chút bóng bẩy, trên mặt lại đeo một chiếc mặt nạ làm từ đá quý xanh thẫm. Hóa ra, đó là một Ác Thần Hỗn Loạn trong thần thoại Aztec: Tezcatlipoca.
Chiếc lều kêu ken két như sắp toạc ra đến nơi.
「Đừng có cố nhồi vào nữa!! Cái lều này không phải làm theo kích thước của ngươi đâu!!」
「Mọi người vào lều tử tế hết cả, ta thấy cô đơn quá mà.」
Để chuẩn bị cho ngày này, Loki đã thành công vật chất hóa ba Ác Thần Hỗn Loạn.
Dù đến từ các thần thoại khác nhau, nhưng cả ba đều chung một khát khao về một thế giới hỗn loạn.
Loki đã chọn họ từ số những kẻ tình cờ gặp được, đánh giá họ là những kẻ mạnh mẽ và tương đối biết điều, rồi vội vàng thúc đẩy quá trình thức tỉnh của họ.
Mặc dù họ vốn là như vậy đấy.
「Aoo―n! Con cũng đến rồi hú! Con sẽ thể hiện mặt tốt của mình cho Cha xem hú―!!」
Thêm vào đó, một thanh niên với đôi tai chó mọc trên đầu cũng nhảy bổ vào lều và bám chặt lấy eo Loki.
Đó chính là Fenrir, kẻ cũng đã vật chất hóa thành công.
「Ngươi―Là―Đồ―Cản―Trở―! Cút đi mà ăn đồ ăn cho chó ấy!!」
Loki đá Fenrir bay ra xa.
「Wafuu~」 Fenrir ủ rũ rúc vào một góc lều.
「Những kẻ dưới trướng ngươi… đúng là toàn một lũ bất trị thôi, nhỉ.」
Regina thở dài ngao ngán.


0 Bình luận