Chuyển sinh thành đệ thất...
Kenkyo na Circle Meru
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Vol 8

Chương 204: Quan chiến một trận long trời lở đất (2)

0 Bình luận - Độ dài: 1,509 từ - Cập nhật:

"Quả là… nếu đánh theo cách thông thường thì e là chẳng hạ nổi nhỉ. Vậy thì Stradi Varius"

Ngay khi Thánh Vương khẽ thì thầm, một luồng ánh sáng chói lòa bao phủ toàn thân hắn.

Cảm giác này… Quang Vũ sao?

Khi nhận ra thì trên tay hắn đã xuất hiện một cây đàn violin.

"K-kia chẳng phải là tác phẩm của bậc danh sư truyền thuyết Varius sao! Âm sắc từ thớ gỗ đã được hun đúc suốt trăm năm kia là bảo vật của nhân giới, đúng nghĩa một tuyệt phẩm! Đó chính là Stradi Varius! Hơn nữa, đó còn là mẫu Odyssey, từng được bán đấu giá với kỷ lục 14 tỷ G$. Nhớ không nhầm thì chính Thánh Vương sảnh đã mua lại… không ngờ lại do hắn giữ!

Jihriel lập tức thao thao bất tuyệt, rõ ràng cây đàn kia cực kỳ hiếm quý.

"Này này, thằng thiên sứ lắm lời kia, biết rõ quá đấy…"

"Ngốc! Đây là báu vật ai ai cũng biết, đồ ma nhân ngu si! Phải không, ngài Lloyd!"

… Nói thế chứ tôi cũng chẳng biết quái gì.

Điều khiến tôi bận tâm hơn là làm sao hắn lấy được nó ra.

Cây đàn xuất hiện từ hư không, trông chẳng giống như Quang Vũ tạo thành.

Vậy đây cũng là năng lực của Thánh Vương sao?

Nhưng nếu vậy thì lúc nãy hắn đâu có biểu hiện gì… từ đầu đến giờ đã có nhiều điểm kỳ lạ.

"Hmph, định làm gì với thứ đó đây?"

Ngược hẳn với sự cảnh giác của tôi, Beal chỉ khẽ cười khinh bỉ.

Quả thật, dù cây đàn có quý thế nào, tôi cũng khó mà tin nổi nó chống lại được bạo lực của Beal.

"Uoooooh!"

Beal gầm lên lao tới, còn Thánh Vương bắt đầu kéo đàn.

――♪

Tiếng đàn vừa vang lên, sống lưng tôi liền rùng mình, nổi da gà khắp người.

Trình độ biểu diễn, nếu không vượt thì cũng ngang ngửa Saria.

… Nhưng đồng thời, một cảm giác khó chịu lạ thường ập đến.

Như thể có bàn tay vô hình chạm thẳng vào linh hồn.

Giống hệt thứ “ngôn từ” Thánh Vương đã dùng trước đó, nhưng uy lực gấp hàng chục lần――

"Gu-ooo…!"

"A… a-gaga…"

"Grimo? Jihriel!?"

Hai người đã ngã vật xuống đất, miệng sùi bọt mép.

Chắc chắn là ảnh hưởng của “đòn” vừa rồi.

Tuy không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng họ chẳng thể nhúc nhích nổi.

"X-xin… lỗi… ngài Lloyd…!"

"B-bài… này… như đang hút cạn sức lực vậy…!"

Ra là thế, đây mới là thực lực thật sự của Thánh Vương.

Ngay cả tôi cũng đang bị hạn chế đáng kể cử động.

"Chậc… Ma Khúc à…"

Beal nghiến răng, gằn giọng.

Ma Khúc là tuyệt kỹ được truyền từ đời này sang đời khác cho Thánh Vương, dùng để gói ghém những trận pháp đặc thù vào trong âm nhạc, tạo hiệu ứng tương tự ma thuật.

Về lý thuyết thì khá giống với câu chú gộp, chỉ khác ở chỗ bên kia tập trung tối đa hóa hiệu suất để nén hàng loạt câu chú thành một khối, còn Ma Khúc lại thiên về yếu tố trình diễn, nghi thức.

Nhờ đó, âm hưởng của khúc nhạc sẽ tác động trực tiếp vào trái tim người nghe.

Nguyên Giáo hoàng Guitane đã từng nói như vậy.

Tiếng nói của Thánh Vương cũng vẫn là “âm”, chỉ khác ở chỗ không dùng nhạc cụ.

Cũng có thể coi đó là một dạng Ma Khúc.

"Ồ… vẫn nói được à. Bản Bài ca Hòa bình này do chính ta sáng tác. Chỉ cần nghe một lần thôi, chiến ý sẽ tiêu tan không còn mảy may. Một ma vương vốn chỉ là khối chiến ý như ngươi mà nghe được thì… đáng lẽ đã gục ngay mới phải. Ta có nghe đồn Ma Vương đời này rất mạnh, quả là bất ngờ thật."

"Gu-ooooh…!"

Beal run lên bần bật, nhưng không thể nhúc nhích lấy một ngón tay.

Ma tộc là ma lực thể, ma thuật khó mà tác động được, nhưng những đòn công kích trực tiếp vào thân thể như khí thuật thì lại chẳng miễn nhiễm.

Ma Khúc của Thánh Vương rõ ràng đang rung chuyển cả ma lực thể của hắn, hiệu quả quả nhiên tuyệt đối.

"… Không thể để vậy được."

Tôi đã nói sẽ lo liệu Beal, không thể để hắn bị hạ gục.

Trước khi Thánh Vương kịp ra đòn kết liễu, tôi lập tức tung ra một kết giới âm ba hệ phong, ngăn chặn tiếng đàn.

Đây là kết giới dùng để rung động không khí, cắt đứt âm thanh, nếu hủy nghi thức, thì toàn bộ thuật thức sẽ tan biến.

"… Hử? Kỳ lạ thật. Không phát động…?"

Rõ ràng tôi đã kích hoạt, thế mà tiếng đàn vẫn vang vọng.

Có gì đó đang can thiệp.

Lần theo nguồn của thuật thức đang triệt tiêu ma thuật của tôi――

"Cuối cùng cũng nhận ra à. Vẫn cái kiểu chậm chạp như xưa."

Một giọng nói vang lên từ hư không, rồi từ làn bóng tối tan chảy, một gã đàn ông cao lớn bước ra.

Đôi mắt sắc như dao, thân hình cao gầy nhưng rắn rỏi, mái tóc đen dài tung bay trong gió.

Grimo và Jihriel trố mắt kinh ngạc.

"Không thể nào… Ngươi… chẳng phải đã chết rồi sao…!"

"Ch-chẳng lẽ đây là… kẻ mà Ren-tan từng kể…?"

"Guimuzre…!?"

Một kẻ gục ngã, hai kẻ rùng mình lùi lại…

Ờ khoan, hình như tôi nhớ sai tên thì phải.

Gã loạng choạng đứng dậy, trừng thẳng vào tôi:

"Là Gui-sar-me! Vẫn cái kiểu làm người khác tức sôi máu như xưa, thằng nhóc chết tiệt…"

À đúng, chắc là tên đó thật.

Guisarme, ma tộc từng chiếm hữu thân xác Jade.

Hắn khá mạnh, nhưng cuối cùng bị tôi thiêu rụi trong Hư Không.

Thế mà giờ lại xuất hiện ở đây… chắc là nhờ sức mạnh của Thánh Vương.

"Ha, may mà có cậu đấy Guisarme. Nếu không thì tôi cũng hơi khó xử rồi."

"Chậc… thằng nhãi này còn mạnh hơn trước…! Này! Giờ không phải lúc đứng đó tán dóc!"

"Biết rồi, kết thúc ngay đây――!"

"Gugaaaaah!?"

――♪

Thánh Vương nhắm mắt, toàn tâm toàn ý vào khúc đàn.

Tiếng nhạc vang vọng càng lúc càng mạnh mẽ, hùng tráng.

Lớp ma lực đen bao phủ Connie và cơ thể Beal dần tan biến.

Xem ra chỉ còn cách rút lui.

"Xin lỗi, nhưng hôm nay tôi đành rút vậy."

"Hahaha, nghe hay đấy. Nhưng nghĩ dễ thoát thế sao――"

Nói được nửa câu, Thánh Vương khựng lại.

Một lượng ma lực khổng lồ tuôn trào, lan rộng xung quanh.

Kết giới của Beal vốn có độ cứng dị thường, nhưng kết cấu lại đơn giản.

Giờ khi người duy trì đã bất tỉnh, việc phá vỡ bằng sức mạnh thuần túy là hoàn toàn khả thi.

"Quả thật đáng kinh ngạc… Dòng chảy ma lực ấy như một thác nước ở tận cùng thế giới. Đúng là Đệ Thất Hoàng Tử trong lời đồn. Ở Thánh Vương sảnh, ngươi là nhân vật đặc biệt phải lưu ý. Sức mạnh của ta vốn để đối phó ma tộc, với con người thì hiệu quả yếu hơn, và ta là kẻ chủ trương hòa bình… tiếp tục nữa cũng chẳng phải điều ta mong muốn."

"Chậc… so với lần trước thì lần này hắn phóng ra lượng ma lực kinh khủng hơn hẳn…! Không chỉ thế, độ tinh vi của thuật thức cũng vượt xa. Đáng ghét… thật khó mà nuốt trôi được. Ta đây là quý tộc của Ma giới, là Guisarme cơ mà!? …Thôi kệ, miễn đạt được mục đích của ta thì tên này chẳng đáng là đối thủ. Giờ tạm thời để hắn sống đã…!"

Thánh Vương và Guisarme còn đang lẩm bẩm gì đó, nhưng tôi chẳng có tâm trí mà để ý, Beal trông mới đáng lo.

Hắn đã mất ý thức, cả người còn giật giật.

Xem ra lần này đành để dịp khác trải nghiệm cái “ma khúc” kia vậy.

Tiếc thì tiếc thật, nhưng tôi vẫn dứt khoát dồn một lượng lớn ma lực vào kết giới.

Một tiếng gầm trầm đục vang lên, rồi những vết nứt lớn bắt đầu loang ra trên kết giới.

"Gặp lại sau nhé."

Bốp!

Âm thanh như một vụ nổ nhỏ vang lên, kết giới sụp đổ, trả lại khung cảnh quen thuộc.

Trở lại hội trường, tôi mới nhớ ra, à, nãy giờ vẫn đang giữa buổi biểu diễn.

Đám đông xung quanh đồng loạt “Waaaaaaa!” reo vang như vỡ chợ.

Thánh Vương cũng đã trở lại, kéo lại chiếc mũ trùm đầu.

Vẻ mặt hắn vẫn bình thản, nở một nụ cười ôn hòa và nhẹ nhàng vỗ tay như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận